- Còn có thời gian, tiếp tục tham ngộ.
Sở Mộ lần nữa nhắm hai mắt lại, định tiếp tục tham ngộ. Nhưng mà lúc này không được như ý muốn của hắn, trạng thái kia dường như đã bị hắn dùng hết. Vô luận thế nào hắn cũng không thể tiến vào trạng thái bài trừ tất cả tạp niệm được. Ngược lại hắn còn cảm thấy tạp niệm bộc phát.
- Xem ra trong thời gian ngắn không thích hợp tiếp tục tham ngộ Tê Liệt ý cảnh. Dù sao hiện tại Tê liệt ý cảnh của ta đã tăng lên một độ cao mới, năm thành. Luận uy lực tương đương với tám thành ý cảnh thông thường.
Sở Mộ ngồi xếp bằng trên bồ đoàn ở giữa Ngộ kiếm thất, miệng lầm bầm nói. Trong mắt hiện lên vẻ suy tư:
- ý cảnh đại thành vốn là thứ mà chỉ có Kiếm giả Khí Hải cảnh mới có thể tìm hiểu. Một số ít Kiếm giả Hóa Khí cảnh tuy rằng có thể đem ý cảnh tăng lên tới đại thành, nhưng mà tuyệt đại đa số chỉ đạt tới được bảy thành, khả năng đạt tới tám thành vô cùng bé.
- Hôm nay Tê Liệt ý cảnh của ta đã tăng lên năm thành, tương đương với tám thành uy năng của ý cảnh thông thường. Coi như là đạt tới cực hạn trước mắt của ta. Muốn tiến thêm một bước tìm hiểu, độ khó tăng lên gấp trăm lần. Cho dù có thể tăng lên cũng phải tốn một lượng lớn thời gian mới có thể tìm hiểu được một phần hai phần, khó có thể tìm hiểu được hơn nữa.
- Đã như vậy lúc này không nên nghĩ nhiều, không thể tiếp tục tìm hiểu được.
Nói tới đây Sở Mộ đứng dậy, đi ra cửa Ngộ kiếm thất.
Một khi Ngộ kiếm thất đóng cửa, chỉ có thể mở ra từ bên trong.
Sau khi đi ra khỏi Ngộ kiếm thất, Sở Mộ bước về phía trưởng lão trấn thủ. Trừ trưởng lão trấn thủ ra còn có một đệ tử đứng ở nơi đo,s vẻ mặt tràn ngập lo lắng, dường như có chuỵện vô cùng quan trọng vậy.
Hắn vừa nhìn thấy Sở Mộ đi tới, vẻ mặt lập tức kích động, đồng tử run rẩy, vừa sải bước đã xuất hiện bên cạnh Sở Mộ. Một câu không thèm nói, lập tức chộp lấy tay Sở Mộ.
Nếu không cảm thấy đối phương không có chút sát ý, địch ý nào, chỉ sợ Sở Mộ sẽ ra tay, dùng một kiếm tru sát đối phương.
Trưởng lão Ngộ kiếm thất lại không thèm để ý chút nào. Người nọ chộp một cái thất bại, lại vươn tay chộp tiếp. Sở Mộ nâng một cước đá ra, khiến cho đối phương bị đá bay về sau mấy thước, có chút chật vật.
Đối phương nhận được một cước của Sở Mộ, lúc này hắn mới nhớ ra một chút, biết được mình nóng vội không có nói rõ nguyên do với Sở Mộ khiến cho Sở Mộ hiểu lầm. Hắn cười khổ, vội vàng đem chuyện nói ra một lần:
- Sở Mộ, thời gian gấp gáp, phủ chủ bảo ta tới gọi ngươi nhanh chóng qua đó.
Hai mắt trưởng lão Ngộ kiếm thất mở ra, trong mắt có tinh mang lập lòe, rơi vào trên người Sở Mộ khiến cho Sở Mộ cảm thấy áp lực nặng nề.
- Đi.
Sở Mộ vốn giật mình, tiếp theo gật đầu nói. Nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, đệ tử Đại Kiền kiếm phủ, hắn cũng muốn mở mang một phen, nhìn xem rốt cuộc có bao nhiêu sức nặng.
- Được, ta dẫn đường.
Học viên này cũng vội vàng nói, lập tức dẫn đường cho Sở Mộ rời khỏi Ngộ kiếm thất, đi về phía đệ nhất viện trong nội phủ.
Đệ nhất viện nội phủ, đây là lần đầu tiên Sở Mộ tới.
Khi Sở Mộ dưới sự dẫn dắt của học viên kia đi tới đấu kiếm đài của nhất viện thì chung quanh đã tụ tập rất nhiều người. Trừ trưởng lão Đại Khôn kiếm phủ và Đại Kiền kiếm phủ ở chung quanh, còn có đệ tử Đồng Kiếm bảng của hai kiếm phủ ra. Lúc này lại có thêm mấy trăm đệ tử đệ nhất viện của Đại Khôn kiếm phủ.
- Sở Mộ bái kiến Phủ chủ, đại trưởng lão và các vị trưởng lão, viện chủ.
Sở Mộ vừa đi tới đám người Phủ chủ lập tức hạ kiếm lễ.
- Sở Mộ, ngươi tới rồi sao? Miễn lễ, miễn lễ.
Đại trưởng lão vội vàng cười ha hả rồi nói, các trưởng lão cũng liên tục gật đầu, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.
- Sở Mộ, ngươi nhìn xem một chút, có nắm chắc đánh bại đối phương hay không?
Đoan Mộc Hành Không cười nói, ý bảo chiến đấu trên đấu kiếm đài.
Hướng Đông Lai đã sớm bị đánh bại, sau Hướng Đông Lai lại có hai người bị đánh bại. Lúc này lại có một người đang chiến đấu với nữ đệ tử của Đại Kiền kiếm phủ.
Sở Mộ gật đầu nhìn kỹ, trong mắt hắn, quỹ tích xuất kiếm của hai người trên đấu kiếm đài kia quá rõ ràng, hơn nữa phản kích, phá giải thế nào, tất cả đều nằm trong đầu hắn.
- Thế nào? Nếu như ngươi lên đài đối mặt với người này, ngươi có mấy phần thắng?
Đoan Mộc Hành Không từ tốn hỏi. Thanh âm hắn không cao không thấp, không có cố gắng che dấu. Cho nên không chỉ có người Đại Khôn kiếm phủ nghe được, mà ngay cả người Đại Kiền kiếm phủ cũng nghe được.
Vì vậy người Đại Kiền kiếm phủ nhìn qua, ánh mắt đều nhìn vào trên người Sở Mộ. Tinh mang lập lòe, phảng phất như muốn xuyên thủng thân thể Sở Mộ. Nhưng mà nhìn một hồi cũng không nhìn thấu đuộc gì.
Chỉ là bọn hắn chỉ có thể chứng kiến tu vi của Sở Mộ chỉ là Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong, không hơn, không nhìn ra thứ gì khác. Bất quá bọn hắn cũng đang đợi Sở Mộ trả lời.
- Mười thành.
Sở Mộ nhẹ giọng trả lời, cũng không có cố gắng hạ thấp thanh âm của mình.
Đoan Mộc Hành Không và chúng trưởng lão, viện chủ liên tục giật mình. Các học viên khác trong Đại Khôn kiếm phủ cũng liên tục giật mình, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
Trong mắt bọn họ, kiếm thuật của đệ tử Đại Kiền kiếm phủ phi phàm, thực lực cao thâm, vốn không phải là người mà bọn hắn có thể đối kháng. Nhìn xem, cho dù là Đinh Ngạo đứng thứ ba trên Đồng Kiếm bảng cũng bị thua. Thực lực Sở Mộ cho dù có lợi hại hơn đi chăng nữa, nhưng có tiến vào được top ba hay không?
Ngẫm lại, khả năng này không lớn.
Trưởng lão Đại Kiền kiếm phủ và các học viên thì kinh ngạc, sau đó là cười lạnh, vẻ mặt cười nhạo, không cho là đúng. Hiển nhiên bọn hắn đang cho rằng Sở Mộ khoác lác.
- Vị sư đệ của Đại Khôn kiếm phủ kia, không biết ngươi bài danh thứ bao nhiêu trên Đồng Kiếm bảng?
Một đệ tử của Đại Kiền kiếm phủ đột nhiên cười một tiếng rồi hỏi Sở Mộ.
- Ba mươi.
Sở Mộ lạnh nhạt nhìn đối phương, ôn hòa trả lời.
- Ba mươi?
Người Đại Kiền kiếm phủ càng thêm kinh ngạc, chợt cười không kiêng nể gì cả:
- Sư đệ quả thực có phách lực. Bài danh ba mươi cũng dám nói có mười thành nắm chắc. Theo ta thấy không bằng như vậy đi. Chờ sau khi hai người bọn hắn phân thắng bại, chúng ta cũng lên đấu kiếm đài khoa chân múa tay một hồi?
- Được.
Sở Mộ mỉm cười, không chút do dự đồng ý.
Tu vi kiếm khí của đối phương cũng là Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong, trên điểm này tương xứng với hắn. Bất quá có khả năng tiến vào Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong sớm hơn hắn. Chỉ là điểm này cũng không có gì là đặc biệt.
Sở Mộ lần nữa nhắm hai mắt lại, định tiếp tục tham ngộ. Nhưng mà lúc này không được như ý muốn của hắn, trạng thái kia dường như đã bị hắn dùng hết. Vô luận thế nào hắn cũng không thể tiến vào trạng thái bài trừ tất cả tạp niệm được. Ngược lại hắn còn cảm thấy tạp niệm bộc phát.
- Xem ra trong thời gian ngắn không thích hợp tiếp tục tham ngộ Tê Liệt ý cảnh. Dù sao hiện tại Tê liệt ý cảnh của ta đã tăng lên một độ cao mới, năm thành. Luận uy lực tương đương với tám thành ý cảnh thông thường.
Sở Mộ ngồi xếp bằng trên bồ đoàn ở giữa Ngộ kiếm thất, miệng lầm bầm nói. Trong mắt hiện lên vẻ suy tư:
- ý cảnh đại thành vốn là thứ mà chỉ có Kiếm giả Khí Hải cảnh mới có thể tìm hiểu. Một số ít Kiếm giả Hóa Khí cảnh tuy rằng có thể đem ý cảnh tăng lên tới đại thành, nhưng mà tuyệt đại đa số chỉ đạt tới được bảy thành, khả năng đạt tới tám thành vô cùng bé.
- Hôm nay Tê Liệt ý cảnh của ta đã tăng lên năm thành, tương đương với tám thành uy năng của ý cảnh thông thường. Coi như là đạt tới cực hạn trước mắt của ta. Muốn tiến thêm một bước tìm hiểu, độ khó tăng lên gấp trăm lần. Cho dù có thể tăng lên cũng phải tốn một lượng lớn thời gian mới có thể tìm hiểu được một phần hai phần, khó có thể tìm hiểu được hơn nữa.
- Đã như vậy lúc này không nên nghĩ nhiều, không thể tiếp tục tìm hiểu được.
Nói tới đây Sở Mộ đứng dậy, đi ra cửa Ngộ kiếm thất.
Một khi Ngộ kiếm thất đóng cửa, chỉ có thể mở ra từ bên trong.
Sau khi đi ra khỏi Ngộ kiếm thất, Sở Mộ bước về phía trưởng lão trấn thủ. Trừ trưởng lão trấn thủ ra còn có một đệ tử đứng ở nơi đo,s vẻ mặt tràn ngập lo lắng, dường như có chuỵện vô cùng quan trọng vậy.
Hắn vừa nhìn thấy Sở Mộ đi tới, vẻ mặt lập tức kích động, đồng tử run rẩy, vừa sải bước đã xuất hiện bên cạnh Sở Mộ. Một câu không thèm nói, lập tức chộp lấy tay Sở Mộ.
Nếu không cảm thấy đối phương không có chút sát ý, địch ý nào, chỉ sợ Sở Mộ sẽ ra tay, dùng một kiếm tru sát đối phương.
Trưởng lão Ngộ kiếm thất lại không thèm để ý chút nào. Người nọ chộp một cái thất bại, lại vươn tay chộp tiếp. Sở Mộ nâng một cước đá ra, khiến cho đối phương bị đá bay về sau mấy thước, có chút chật vật.
Đối phương nhận được một cước của Sở Mộ, lúc này hắn mới nhớ ra một chút, biết được mình nóng vội không có nói rõ nguyên do với Sở Mộ khiến cho Sở Mộ hiểu lầm. Hắn cười khổ, vội vàng đem chuyện nói ra một lần:
- Sở Mộ, thời gian gấp gáp, phủ chủ bảo ta tới gọi ngươi nhanh chóng qua đó.
Hai mắt trưởng lão Ngộ kiếm thất mở ra, trong mắt có tinh mang lập lòe, rơi vào trên người Sở Mộ khiến cho Sở Mộ cảm thấy áp lực nặng nề.
- Đi.
Sở Mộ vốn giật mình, tiếp theo gật đầu nói. Nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, đệ tử Đại Kiền kiếm phủ, hắn cũng muốn mở mang một phen, nhìn xem rốt cuộc có bao nhiêu sức nặng.
- Được, ta dẫn đường.
Học viên này cũng vội vàng nói, lập tức dẫn đường cho Sở Mộ rời khỏi Ngộ kiếm thất, đi về phía đệ nhất viện trong nội phủ.
Đệ nhất viện nội phủ, đây là lần đầu tiên Sở Mộ tới.
Khi Sở Mộ dưới sự dẫn dắt của học viên kia đi tới đấu kiếm đài của nhất viện thì chung quanh đã tụ tập rất nhiều người. Trừ trưởng lão Đại Khôn kiếm phủ và Đại Kiền kiếm phủ ở chung quanh, còn có đệ tử Đồng Kiếm bảng của hai kiếm phủ ra. Lúc này lại có thêm mấy trăm đệ tử đệ nhất viện của Đại Khôn kiếm phủ.
- Sở Mộ bái kiến Phủ chủ, đại trưởng lão và các vị trưởng lão, viện chủ.
Sở Mộ vừa đi tới đám người Phủ chủ lập tức hạ kiếm lễ.
- Sở Mộ, ngươi tới rồi sao? Miễn lễ, miễn lễ.
Đại trưởng lão vội vàng cười ha hả rồi nói, các trưởng lão cũng liên tục gật đầu, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.
- Sở Mộ, ngươi nhìn xem một chút, có nắm chắc đánh bại đối phương hay không?
Đoan Mộc Hành Không cười nói, ý bảo chiến đấu trên đấu kiếm đài.
Hướng Đông Lai đã sớm bị đánh bại, sau Hướng Đông Lai lại có hai người bị đánh bại. Lúc này lại có một người đang chiến đấu với nữ đệ tử của Đại Kiền kiếm phủ.
Sở Mộ gật đầu nhìn kỹ, trong mắt hắn, quỹ tích xuất kiếm của hai người trên đấu kiếm đài kia quá rõ ràng, hơn nữa phản kích, phá giải thế nào, tất cả đều nằm trong đầu hắn.
- Thế nào? Nếu như ngươi lên đài đối mặt với người này, ngươi có mấy phần thắng?
Đoan Mộc Hành Không từ tốn hỏi. Thanh âm hắn không cao không thấp, không có cố gắng che dấu. Cho nên không chỉ có người Đại Khôn kiếm phủ nghe được, mà ngay cả người Đại Kiền kiếm phủ cũng nghe được.
Vì vậy người Đại Kiền kiếm phủ nhìn qua, ánh mắt đều nhìn vào trên người Sở Mộ. Tinh mang lập lòe, phảng phất như muốn xuyên thủng thân thể Sở Mộ. Nhưng mà nhìn một hồi cũng không nhìn thấu đuộc gì.
Chỉ là bọn hắn chỉ có thể chứng kiến tu vi của Sở Mộ chỉ là Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong, không hơn, không nhìn ra thứ gì khác. Bất quá bọn hắn cũng đang đợi Sở Mộ trả lời.
- Mười thành.
Sở Mộ nhẹ giọng trả lời, cũng không có cố gắng hạ thấp thanh âm của mình.
Đoan Mộc Hành Không và chúng trưởng lão, viện chủ liên tục giật mình. Các học viên khác trong Đại Khôn kiếm phủ cũng liên tục giật mình, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
Trong mắt bọn họ, kiếm thuật của đệ tử Đại Kiền kiếm phủ phi phàm, thực lực cao thâm, vốn không phải là người mà bọn hắn có thể đối kháng. Nhìn xem, cho dù là Đinh Ngạo đứng thứ ba trên Đồng Kiếm bảng cũng bị thua. Thực lực Sở Mộ cho dù có lợi hại hơn đi chăng nữa, nhưng có tiến vào được top ba hay không?
Ngẫm lại, khả năng này không lớn.
Trưởng lão Đại Kiền kiếm phủ và các học viên thì kinh ngạc, sau đó là cười lạnh, vẻ mặt cười nhạo, không cho là đúng. Hiển nhiên bọn hắn đang cho rằng Sở Mộ khoác lác.
- Vị sư đệ của Đại Khôn kiếm phủ kia, không biết ngươi bài danh thứ bao nhiêu trên Đồng Kiếm bảng?
Một đệ tử của Đại Kiền kiếm phủ đột nhiên cười một tiếng rồi hỏi Sở Mộ.
- Ba mươi.
Sở Mộ lạnh nhạt nhìn đối phương, ôn hòa trả lời.
- Ba mươi?
Người Đại Kiền kiếm phủ càng thêm kinh ngạc, chợt cười không kiêng nể gì cả:
- Sư đệ quả thực có phách lực. Bài danh ba mươi cũng dám nói có mười thành nắm chắc. Theo ta thấy không bằng như vậy đi. Chờ sau khi hai người bọn hắn phân thắng bại, chúng ta cũng lên đấu kiếm đài khoa chân múa tay một hồi?
- Được.
Sở Mộ mỉm cười, không chút do dự đồng ý.
Tu vi kiếm khí của đối phương cũng là Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong, trên điểm này tương xứng với hắn. Bất quá có khả năng tiến vào Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong sớm hơn hắn. Chỉ là điểm này cũng không có gì là đặc biệt.