Đệ thập thất ngục, Lôi Quang chi ngục.
Sấm sét sáng long lanh, sấm sét không nơi nào không có.
Dựa theo quy luật trước đó, muốn rời khỏi đệ thập nhất ngục tiến vào đệ thập nhị ngục, hơn phân nửa sẽ có liên quan tới Lôi Quang.
Sở Mộ bắt đầu thử khiêu chiến lôi điện.
Không ngừng khiêu chiến, khi Sở Mộ có thể chống đỡ lại được sấm sét đủ cường đại oanh kích, hơn nữa còn đánh nát nó, hắn lập tức có được tư cách tiến vào trong đệ thập nhị ngục.
Không chút do dự, Sở Mộ trực tiếp tiến vào đệ thập nhị ngục.
- Một khỏa Thâm Lam thần châu cuối cùng.
Sở Mộ lấy ra Thâm Lam thần châu thập nhị tinh, lầm bầm nói.
Vốn hắn có bốn khỏa Thâm Lam thần châu, từng khỏa bị hắn sử dụng. Đây là khỏa cuối cùng, sau khi dùng xong khỏa Thâm Lam thần châu này hắn có thể lập tức tiến vào thập tam ngục, rồi sau đó phải hoàn toàn dựa vào năng lực của mình mà vượt qua tất cả.
Cho dù là như vậy nhưng Sở Mộ cũng không do dự một chút nào, khỏa Thâm Lam thần hcaua này có thể khiến cho hắn vượt lên trên rất nhiều người khác.
Tiến vào.
Đệ thập tam ngục.
Vừa mới tiến vào đệ thập tam ngục, Sở Mộ đã biết rõ tên của ngục này gọi là Loạn Không chi ngục.
- Loạn Không chi ngục?
Sở Mộ lặp lại một lần, hắn cũng không rõ ràng lắm ngục này đại biểu cho sự huyền diệu gì. Dù sao nhìn qua cũng không có chỗ nào đặc thú, nhưng mà Sở Mộ cẩn thận cảm giác, hắn lại có thể cảm nhận được rõ, nguyên khí thiên địa ở trong ngục này có chút hỗn loạn, không gian dường như cũng có chút kỳ lạ.
Bất quá Sở Mộ cũng không có cẩn thận đi cảm giác, bởi vì Loạn Không chi ngục khiến cho hắn liên tưởng tới Cổ Loạn Không.
- Không biết ba gia hỏa này hiện tại thế nào rồi.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng.
Bốn người cùng nhau tiến vào Lưu Phóng chi địa, ước định trong ba mươi năm tề tụ ở trước Hôi vụ chi cảnh trở về Thâm Lam thế giới. Nhưng mà cuối cùng chỉ có một mình hắn trở về Thâm Lam thế giới, ba người khác không biết ở chỗ nào.
Hắn trở lại Thâm Lam thế giới cũng được nhiều năm nhưng chưa từng nhận được tin tức của ba người. Sở Mộ suy đoán, ba người này không biết có phải đang ở trong Lưu Phóng chi địa hay không? Như vậy có lẽ là vì kỳ ngộ gì đó mà bỏ lỡ thời gian, đương nhiên cũng có khả năng đã chết.
Là đạt được kỳ ngộ nên bỏ lỡ thời gian hay là chết đi, Sở Mộ cũng không thể nào biết được.
Nếu là khả năng phía trước, đương nhiên là chuyện tốt. Dù sao Lưu Phóng chi địa nói lớn không lớn, nhưng kỳ thực cũng không nhỏ. Năm đại Thành ấp chỉ là một bộ phận trong đó. Ngoài năm đại thành ấp này ra cũng có không ít nơi hắn chưa từng thăm dò qua.
Thu hồi suy nghĩ, Sở Mộ cũng cẩn thận cảm nhận bốn phía.
- Loạn Không chi ngục, phải chăng có quan hệ với không gian?
Đây là kết quả Sở Mộ phán đoán sau khi cảm nhận bốn phía.
Bỗng nhiên một cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ sâu trong lòng nổ tung. Dưới bản năng, Sở Mộ nhanh chóng phản ứng, thi triển Kiếm Khí lưu ảnh.
Cùng lúc đó một đạo lôi quang từ phía trên đánh xuống, bắn thẳng thân thể Sở Mộ. Lôi quang kia sắc bén vô cùng, giống như là thiên kiếm lâm trần thế, uy lực kinh người. Nếu không phải Sở Mộ sớm cảm giác được, lại nhanh chóng né tránh. Một khi bị đánh trúng tuyệt đối sẽ bị trọng thương.
Hắn có thể cảm nhận được đạo lôi quang giống như thiên kiếm kia không phải là lực lượng của đệ thập tam ngục, mà là do con người làm ra, có người ra tay với hắn, muốn giết chết hắn.
Sau khi né tránh, song kiếm xuất hiện trong tay. Song kiếm của Sở Mộ cũng chém ra, trong tích tắc hắn đã nắm bắt được người ra tay ở nơi nào.
Hai đạo kiếm quang sắc bén xé rách không trung, giết tới một đạo thân ảnh trên bầu trời. Người này chính là cường giả Thiên Tộc, là một Thánh Tôn Thiên Tộc.
- Không ngờ lại tránh đi được?
Thánh Tôn Thiên Tộc này vô cùng kinh ngạc, lúc ở đệ nhất ngục hắn đã từng thấy qua Sở Mộ. Lúc ấy Sở Mộ cũng chỉ có thực lực tam luyện mà thôi, hiện tại không ngờ lại né tránh được một kích của hắn.
Phải biết rằng một kích này tuy rằng không phải là một kích toàn lực của hắn, nhưng mà không nói tới giết chết tam luyện, coi như là bán bộ ngũ luyện cũng bị giết chết. Sở Mộ này lại tránh đi được, hơn nữa còn nhanh chóng phản kích lại.
Song kiếm phản kích, uy lực kinh người, không ngờ lại khiến cho hắn cảm nhận được một chút uy hiếp.
Tiểu Thánh Tôn.
Thực lực của hắn là Tiểu Thánh tôn, công kích có thể khiến cho hắn cảm nhận được sự uy hiếp cũng phải đạt tới cấp độ Tiểu Thánh Tôn mới được.
Con sâu cái kiến không lâu trước đó vẫn chỉ là tam luyện, vậy mà lại có thực lực Tiểu Thánh tôn. Chuyện căn bản không có khả năng lúc này lại xảy ra trước mắt hắn.
Giết.
Sát ý mãnh liệt vô cùng từ trong lòng Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc này tràn ra, sát ý ngập trời, kinh thiên động địa, không ngờ lại khiến cho một phương thời không biến hóa, vô cùng khủng bố, dị tượng hàng lâm.
Khí tức mạnh mẽ không hề giữ lại đổ xuống, kiếm ý kinh người trùng thiên, cắn nát phong vân, thực lực của Sở Mộ cũng bộc phát toàn bộ.
Giết.
Hai tay Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc liên tục vung vẩy, từng đạo lôi quang giống như kiếm từ trên trời giáng xuống, toàn bộ đều đánh về phía Sở Mộ. Lôi quang rập rạp chằng chịt, uy lực mỗi một đạo lôi quang như kiếm đều mạnh mẽ tới kinh người, như là Lôi ngục.
Thân thể Sở Mộ lại nhanh chóng xuyên qua lôi ngục, mỗi một đạo lôi quang như kiếm đánh xuống đều bị Sở Mộ tránh đi được. Hắn giống như là hùng ưng trên bầu trời, như cá bơi trong nước, vô cùng linh hoạt, bắn thẳng tới chỗ tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc.
Đều là Tiểu Thánh Tôn, thực lực của Sở Mộ căn bản không kém hơn đối phương. Sở Mộ dùng tốc độ rất nhanh tới gần đối phương, song kiếm giao nhau, chém ra một kích Thiên Địa Thập tự trảm.
Kiếm quang thập tự sáng chói phá không đánh tới, cảm giác nguy cơ mãnh liệt làm cho sắc mặt Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc bỗng nhiên biến đổi, vội vàng vung vẩy hai tay, bố trí một tầng phòng ngự trước người.
Khi phòng ngự chống lại được kiếm quang thập tự của Sở Mộ, Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc lập tức phản kích, mười ngón tay liên tục bắn ra, lôi quang giống như kiếm phá không, kinh người vô cùng.
Dưới thân kiếm, toàn bộ lôi quang như kiếm đều bị nghiền nát, Sở Mộ tới gần đối phương, thi triển ra công kích cận thân sở trường của hắn.
Võ đạo và linh pháp của Thiên tộc đều rất xuất sắc, nhưng mà ở phương diện cận thân chiến đấu còn không bằng Sở Mộ. Không có bao lâu đã bị song kiếm của Sở Mộ áp chế, điểm này khiến cho Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc vô cùng khiếp sợ.
Sấm sét sáng long lanh, sấm sét không nơi nào không có.
Dựa theo quy luật trước đó, muốn rời khỏi đệ thập nhất ngục tiến vào đệ thập nhị ngục, hơn phân nửa sẽ có liên quan tới Lôi Quang.
Sở Mộ bắt đầu thử khiêu chiến lôi điện.
Không ngừng khiêu chiến, khi Sở Mộ có thể chống đỡ lại được sấm sét đủ cường đại oanh kích, hơn nữa còn đánh nát nó, hắn lập tức có được tư cách tiến vào trong đệ thập nhị ngục.
Không chút do dự, Sở Mộ trực tiếp tiến vào đệ thập nhị ngục.
- Một khỏa Thâm Lam thần châu cuối cùng.
Sở Mộ lấy ra Thâm Lam thần châu thập nhị tinh, lầm bầm nói.
Vốn hắn có bốn khỏa Thâm Lam thần châu, từng khỏa bị hắn sử dụng. Đây là khỏa cuối cùng, sau khi dùng xong khỏa Thâm Lam thần châu này hắn có thể lập tức tiến vào thập tam ngục, rồi sau đó phải hoàn toàn dựa vào năng lực của mình mà vượt qua tất cả.
Cho dù là như vậy nhưng Sở Mộ cũng không do dự một chút nào, khỏa Thâm Lam thần hcaua này có thể khiến cho hắn vượt lên trên rất nhiều người khác.
Tiến vào.
Đệ thập tam ngục.
Vừa mới tiến vào đệ thập tam ngục, Sở Mộ đã biết rõ tên của ngục này gọi là Loạn Không chi ngục.
- Loạn Không chi ngục?
Sở Mộ lặp lại một lần, hắn cũng không rõ ràng lắm ngục này đại biểu cho sự huyền diệu gì. Dù sao nhìn qua cũng không có chỗ nào đặc thú, nhưng mà Sở Mộ cẩn thận cảm giác, hắn lại có thể cảm nhận được rõ, nguyên khí thiên địa ở trong ngục này có chút hỗn loạn, không gian dường như cũng có chút kỳ lạ.
Bất quá Sở Mộ cũng không có cẩn thận đi cảm giác, bởi vì Loạn Không chi ngục khiến cho hắn liên tưởng tới Cổ Loạn Không.
- Không biết ba gia hỏa này hiện tại thế nào rồi.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng.
Bốn người cùng nhau tiến vào Lưu Phóng chi địa, ước định trong ba mươi năm tề tụ ở trước Hôi vụ chi cảnh trở về Thâm Lam thế giới. Nhưng mà cuối cùng chỉ có một mình hắn trở về Thâm Lam thế giới, ba người khác không biết ở chỗ nào.
Hắn trở lại Thâm Lam thế giới cũng được nhiều năm nhưng chưa từng nhận được tin tức của ba người. Sở Mộ suy đoán, ba người này không biết có phải đang ở trong Lưu Phóng chi địa hay không? Như vậy có lẽ là vì kỳ ngộ gì đó mà bỏ lỡ thời gian, đương nhiên cũng có khả năng đã chết.
Là đạt được kỳ ngộ nên bỏ lỡ thời gian hay là chết đi, Sở Mộ cũng không thể nào biết được.
Nếu là khả năng phía trước, đương nhiên là chuyện tốt. Dù sao Lưu Phóng chi địa nói lớn không lớn, nhưng kỳ thực cũng không nhỏ. Năm đại Thành ấp chỉ là một bộ phận trong đó. Ngoài năm đại thành ấp này ra cũng có không ít nơi hắn chưa từng thăm dò qua.
Thu hồi suy nghĩ, Sở Mộ cũng cẩn thận cảm nhận bốn phía.
- Loạn Không chi ngục, phải chăng có quan hệ với không gian?
Đây là kết quả Sở Mộ phán đoán sau khi cảm nhận bốn phía.
Bỗng nhiên một cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ sâu trong lòng nổ tung. Dưới bản năng, Sở Mộ nhanh chóng phản ứng, thi triển Kiếm Khí lưu ảnh.
Cùng lúc đó một đạo lôi quang từ phía trên đánh xuống, bắn thẳng thân thể Sở Mộ. Lôi quang kia sắc bén vô cùng, giống như là thiên kiếm lâm trần thế, uy lực kinh người. Nếu không phải Sở Mộ sớm cảm giác được, lại nhanh chóng né tránh. Một khi bị đánh trúng tuyệt đối sẽ bị trọng thương.
Hắn có thể cảm nhận được đạo lôi quang giống như thiên kiếm kia không phải là lực lượng của đệ thập tam ngục, mà là do con người làm ra, có người ra tay với hắn, muốn giết chết hắn.
Sau khi né tránh, song kiếm xuất hiện trong tay. Song kiếm của Sở Mộ cũng chém ra, trong tích tắc hắn đã nắm bắt được người ra tay ở nơi nào.
Hai đạo kiếm quang sắc bén xé rách không trung, giết tới một đạo thân ảnh trên bầu trời. Người này chính là cường giả Thiên Tộc, là một Thánh Tôn Thiên Tộc.
- Không ngờ lại tránh đi được?
Thánh Tôn Thiên Tộc này vô cùng kinh ngạc, lúc ở đệ nhất ngục hắn đã từng thấy qua Sở Mộ. Lúc ấy Sở Mộ cũng chỉ có thực lực tam luyện mà thôi, hiện tại không ngờ lại né tránh được một kích của hắn.
Phải biết rằng một kích này tuy rằng không phải là một kích toàn lực của hắn, nhưng mà không nói tới giết chết tam luyện, coi như là bán bộ ngũ luyện cũng bị giết chết. Sở Mộ này lại tránh đi được, hơn nữa còn nhanh chóng phản kích lại.
Song kiếm phản kích, uy lực kinh người, không ngờ lại khiến cho hắn cảm nhận được một chút uy hiếp.
Tiểu Thánh Tôn.
Thực lực của hắn là Tiểu Thánh tôn, công kích có thể khiến cho hắn cảm nhận được sự uy hiếp cũng phải đạt tới cấp độ Tiểu Thánh Tôn mới được.
Con sâu cái kiến không lâu trước đó vẫn chỉ là tam luyện, vậy mà lại có thực lực Tiểu Thánh tôn. Chuyện căn bản không có khả năng lúc này lại xảy ra trước mắt hắn.
Giết.
Sát ý mãnh liệt vô cùng từ trong lòng Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc này tràn ra, sát ý ngập trời, kinh thiên động địa, không ngờ lại khiến cho một phương thời không biến hóa, vô cùng khủng bố, dị tượng hàng lâm.
Khí tức mạnh mẽ không hề giữ lại đổ xuống, kiếm ý kinh người trùng thiên, cắn nát phong vân, thực lực của Sở Mộ cũng bộc phát toàn bộ.
Giết.
Hai tay Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc liên tục vung vẩy, từng đạo lôi quang giống như kiếm từ trên trời giáng xuống, toàn bộ đều đánh về phía Sở Mộ. Lôi quang rập rạp chằng chịt, uy lực mỗi một đạo lôi quang như kiếm đều mạnh mẽ tới kinh người, như là Lôi ngục.
Thân thể Sở Mộ lại nhanh chóng xuyên qua lôi ngục, mỗi một đạo lôi quang như kiếm đánh xuống đều bị Sở Mộ tránh đi được. Hắn giống như là hùng ưng trên bầu trời, như cá bơi trong nước, vô cùng linh hoạt, bắn thẳng tới chỗ tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc.
Đều là Tiểu Thánh Tôn, thực lực của Sở Mộ căn bản không kém hơn đối phương. Sở Mộ dùng tốc độ rất nhanh tới gần đối phương, song kiếm giao nhau, chém ra một kích Thiên Địa Thập tự trảm.
Kiếm quang thập tự sáng chói phá không đánh tới, cảm giác nguy cơ mãnh liệt làm cho sắc mặt Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc bỗng nhiên biến đổi, vội vàng vung vẩy hai tay, bố trí một tầng phòng ngự trước người.
Khi phòng ngự chống lại được kiếm quang thập tự của Sở Mộ, Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc lập tức phản kích, mười ngón tay liên tục bắn ra, lôi quang giống như kiếm phá không, kinh người vô cùng.
Dưới thân kiếm, toàn bộ lôi quang như kiếm đều bị nghiền nát, Sở Mộ tới gần đối phương, thi triển ra công kích cận thân sở trường của hắn.
Võ đạo và linh pháp của Thiên tộc đều rất xuất sắc, nhưng mà ở phương diện cận thân chiến đấu còn không bằng Sở Mộ. Không có bao lâu đã bị song kiếm của Sở Mộ áp chế, điểm này khiến cho Tiểu Thánh Tôn Thiên Tộc vô cùng khiếp sợ.