- Có trò hay để xem rồi.
Đám Kiếm Vương bốn phía đều dùng ánh mắt náo nhiệt để xem.
Đối với người không thường xuyên ngồi ở đây đàm kinh luận đạo mà chém giết sinh tử với dị tộc như bọn hắn mà nói. chuyện như vậy là một chút thú vui trong cuộc sống, để cho bọn hắn xem náo nhiêt, có thêm một đề tài để nói chuyện.
- Sở Mộ.
Người mặc áo bào tím nhìn qua Sở Mộ, mở miệng nói.
- Quý Du.
Linh quang trong đầu lóe lên, trong đầu Sở Mộ không tự giác được xuất hiện cái tên này. Hắn cũng thuận miệng nói ra, đây cũng là một loại cảm giác.
- Ta đã chờ ngươi hai tháng rồi.
Quý Du nhàn nhạt nói.
- Đợi khá lâu.
Lúc phong hào của hai vị Kiếm Vương trên Phong hào kiếm bia trùng nhau, Sở Mộ đã biết rõ, hắn và Kiếm giả có phong hào Chấn Thiên gọi là Quý Du này nhất định sẽ có một trận phân cao thấp. Dùng thực lực luận quyền sở hữu phong hào.
Hắn cũng có cảm giác, thời gian sẽ không qua lâu, cho nên hiện tại Quý Du xuất hiện trước mắt, Sở Mộ cũng không cảm thấy kỳ quái.
- Phong hào Chấn Thiên này đã đi theo ta hơn hai trăm năm.
Hai mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, Quý Du nói ra từng chữ một.
- Không bằng ngươi sửa phong hào đi, chúng ta sẽ không phải chiến một trận.
- Phong hào này đối với ta cũng có ý nghĩa đặc thù.
Sở Mộ bất động, loại chuyện này không phải nói ngươi lâu hơn là nhất định phải tặng cho ngươi. Lý do như vậy quá mức nhạt nhẽo.
Sở dĩ Sở Mộ lựa chọn Chấn Thiên làm phong hào hoàn toàn là bởi vì một sự chấp nhất trong lòng hắn.
Xuất thân, lai lịch của hắn, hắn cũng chưa từng bao giờ quên linh hồn của mình tới từ một nơi gọi là địa cầu. ở đó hắn bái sư tại Chấn Thiên lưu, trở thành đệ tử Chấn Thiên lưu. Ngay cả linh hồn xuyên việt tới nơi này cũng là do Chấn Thiên lưu, còn thủy chung ảnh hưởng tới hắn. Cũng trở thành một trong những chỗ dựa khiến cho hắn có thể áp đảo rất nhiều Kiếm giả.
Cho nên hai chữ Chấn Thiên này chịu tải một phần chấp niệm của hắn, chém không đứt, cũng không cần chém đứt.
bất luận Quý Du này có lý do gì cũng khó có khả năng làm cho Sở Mộ buông tha phong hào này. Mà cho dù lần này thua dưới kiếm của Quý Du, Sở Mộ cũng sẽ cố gắng tu luyện làm cho bản thân cường đại. Một ngày nọ sẽ tái chiến Quý Du cướp lấy phong hào này.
Không có ai hiểu rõ sự chấp nhất của hắn đối với phong hào này.
- Giữa chúng ta phải có một trận chiến. Dùng thực lực Kiếm Vương nhất tinh của ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta. Bất quá ta sẽ cho ngươi một cơ hội tương đối công bằng. Ngay trong Kiếm thần điện, ta sẽ áp chế tu vi bằng ngươi, chiến một trận với ngươi, tranh đoạt quyền sở hữu phong hào.
- Được.
Sở Mộ không chút do dự gật đầu, trong lòng không có chút sợ hãi nào.
- Ta cũng có chút thưởng thức ngươi. Bất quá ta sẽ không hạ thủ lưu tình.
Quý Du mỉm cươif nói.
- Hôm nay ta sẽ tham dự khảo hạch quân sĩ, không bằng chiến đấu rời tới sau khi khảo hạch đi.
Sở Mộ suy nghĩ một chút rồi nói.
Nếu như hiện tại chiến đấu, không thể nghi ngờ sẽ làm ảnh hưởng tới khảo hạch của hắn. Nếu như lần này không thể khảo hạch, lần sau lại phải đợi thêm mấy tháng.
- Khảo hạch quân sĩ?
Quý Du nghe vậy giật mình, có chút kinh ngạc nhìn Sở Mộ.
- Nhìn khí tức chấn động của ngươi, dường như mới đột phá Tạo Hóa cảnh không lâu. Thực lực hiện tại không ngờ lại muốn đi tham dự khảo hạch quân sĩ, có phải quá mức vội vàng hay không?
Lời này của Quý Du không phải là không có lý. Dưới tình huống bình thường, Kiếm Vương tham dự khảo hạch quân sĩ tuyệt đại đa số đều đợi tới lúc thực lực mạnh hơn một ít nữa. Thường thường đợi tu vi đạt tới Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên, quen thuộc với quy tắc hơn, nắm giữ những kiếm kỹ vốn có, khi đó nắm chắc mới càng lớn.
Bởi vì khảo hạch quân sĩ không phải là nhẹ nhàng, mà còn là nguy hiểm sinh tử, thực lực không đủ, rất có thể sẽ chết trong khảo hạch. Coi như không chết cũng không có cách nào thông qua khảo hạch.
Có thể dùng thực lực Kiếm Vương nhất tinh thông qua khảo hạch, những Kiếm giả này không phải là không có. Chỉ là tỉ lệ rất ít.
Mỗi một Kiếm giả Kiếm Vương nhất tinh có thể thông qua khảo hạch quân sĩ đều là thiên tài phong hoa tuyệt đại, chỉ cần không chết, thành tựu tương lai nhất định sẽ không thấp.
- Được, đã như vậy chúng ta ước định một lần.
Quý Du vỗ tay một cái, dường như quyết định gì đó.
- Lấy lần khảo hạch quân sĩ này, nếu như ngươi không thông qua khảo hạch thì chỉ có hai loại kết quả. Một là chết trong khảo hạch, phong hào Chấn Thiên này tự nhiên là của ta. Một khả năng khác là ngươi còn sống trở về, khảo hạch thất bại, tự động buông tha cho phong hào Chấn Thiên này.
- Nếu như ngươi thành công vượt qua khảo hạch quân sĩ, như vậy chúng ta sẽ chiến một trận luận quyền sở hữu phong hào.
Quý Du nói, ngữ khí của hắn mặc dù không có vênh váo hung hăng, nhưng mà trong lời nói lại ẩn chứa phong mang, không tầm thừong.
Trên thực tế, hắn dùng thân phận Kiếm Vương thất tinh dùng thái độ ôn hòa nói chuyện với Sở Mộ như vậy đã rất là để mắt Sở Mộ rồi.
Mỗi một tinh trong Kiếm Vương chênh lệch rất lớn, càng không nói tới chênh lệch giữa thất tinh và nhất tinh.
Người bên ngoài nhìn thấy Quý Du dùng thái độ như thế này nói chuyện với Sở Mộ, thậm chí còn đưa ra ước định, cả đám cảm thấy kinh ngạc.
Mà Quý Du sở dĩ dùng thái độ như vậy đối đãi với Sở Mộ, thứ nhất là bản thân hắn cũng không phải là kẻ chuyên vênh váo hung hăng. Thứ hai, trong khoảng thời gian này hắn cũng tìm hiểu lai lịch Sở Mộ.
Đệ tử Phi Thiên các, đệ nhất môn đồ Tạo hóa, được Tần Thiên Dật coi trọng.
Dù sao là tranh đoạt phong hào, không phải là sinh tử huyết cừu, không cần làm quá như vậy.
- được.
Sở Mộ cũng không chút do dự đồng ý.
Nếu như ngay cả khảo hạch quân sĩ cũng không thể thông qua, còn nói gì tới tranh đoạt Phong hào chứ?
Đây cũng là một loại khích lệ đối với hắn.
- Chúc ngươi khảo hạch thành công.
Quý Du cười nói, quay người rời đi.
Sở Mộ gật đầu, cũng bước tới địa điểm khảo hạch quân sĩ, tập hợp với những người khác.
Ước chừng một giờ sau, tất cả Kiếm Vương báo dnah tham dự khảo hạch đều tới đông đủ. Dưới sự dẫn dắt của trưởng lão Kiếm Thần điện, đi tới một chiếc chiến hạm dài ngàn trượng.
Kiếm Vương báo danh tham dự khảo hạch quân sĩ lần này tổng cộng có hơn ngàn người. Một phần là Kiếm Vương Tây Hổ đại vực, một bộ phận là những Kiếm Vương tới từ vực khác tới Tây Hổ đại vực lịch lãm rèn luyện. Sở Mộ phát hện ra, trong hơn ngàn Kiếm Vương này, tuyệt đại đa số tu vi còn hơn hắn.
Đám Kiếm Vương bốn phía đều dùng ánh mắt náo nhiệt để xem.
Đối với người không thường xuyên ngồi ở đây đàm kinh luận đạo mà chém giết sinh tử với dị tộc như bọn hắn mà nói. chuyện như vậy là một chút thú vui trong cuộc sống, để cho bọn hắn xem náo nhiêt, có thêm một đề tài để nói chuyện.
- Sở Mộ.
Người mặc áo bào tím nhìn qua Sở Mộ, mở miệng nói.
- Quý Du.
Linh quang trong đầu lóe lên, trong đầu Sở Mộ không tự giác được xuất hiện cái tên này. Hắn cũng thuận miệng nói ra, đây cũng là một loại cảm giác.
- Ta đã chờ ngươi hai tháng rồi.
Quý Du nhàn nhạt nói.
- Đợi khá lâu.
Lúc phong hào của hai vị Kiếm Vương trên Phong hào kiếm bia trùng nhau, Sở Mộ đã biết rõ, hắn và Kiếm giả có phong hào Chấn Thiên gọi là Quý Du này nhất định sẽ có một trận phân cao thấp. Dùng thực lực luận quyền sở hữu phong hào.
Hắn cũng có cảm giác, thời gian sẽ không qua lâu, cho nên hiện tại Quý Du xuất hiện trước mắt, Sở Mộ cũng không cảm thấy kỳ quái.
- Phong hào Chấn Thiên này đã đi theo ta hơn hai trăm năm.
Hai mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, Quý Du nói ra từng chữ một.
- Không bằng ngươi sửa phong hào đi, chúng ta sẽ không phải chiến một trận.
- Phong hào này đối với ta cũng có ý nghĩa đặc thù.
Sở Mộ bất động, loại chuyện này không phải nói ngươi lâu hơn là nhất định phải tặng cho ngươi. Lý do như vậy quá mức nhạt nhẽo.
Sở dĩ Sở Mộ lựa chọn Chấn Thiên làm phong hào hoàn toàn là bởi vì một sự chấp nhất trong lòng hắn.
Xuất thân, lai lịch của hắn, hắn cũng chưa từng bao giờ quên linh hồn của mình tới từ một nơi gọi là địa cầu. ở đó hắn bái sư tại Chấn Thiên lưu, trở thành đệ tử Chấn Thiên lưu. Ngay cả linh hồn xuyên việt tới nơi này cũng là do Chấn Thiên lưu, còn thủy chung ảnh hưởng tới hắn. Cũng trở thành một trong những chỗ dựa khiến cho hắn có thể áp đảo rất nhiều Kiếm giả.
Cho nên hai chữ Chấn Thiên này chịu tải một phần chấp niệm của hắn, chém không đứt, cũng không cần chém đứt.
bất luận Quý Du này có lý do gì cũng khó có khả năng làm cho Sở Mộ buông tha phong hào này. Mà cho dù lần này thua dưới kiếm của Quý Du, Sở Mộ cũng sẽ cố gắng tu luyện làm cho bản thân cường đại. Một ngày nọ sẽ tái chiến Quý Du cướp lấy phong hào này.
Không có ai hiểu rõ sự chấp nhất của hắn đối với phong hào này.
- Giữa chúng ta phải có một trận chiến. Dùng thực lực Kiếm Vương nhất tinh của ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta. Bất quá ta sẽ cho ngươi một cơ hội tương đối công bằng. Ngay trong Kiếm thần điện, ta sẽ áp chế tu vi bằng ngươi, chiến một trận với ngươi, tranh đoạt quyền sở hữu phong hào.
- Được.
Sở Mộ không chút do dự gật đầu, trong lòng không có chút sợ hãi nào.
- Ta cũng có chút thưởng thức ngươi. Bất quá ta sẽ không hạ thủ lưu tình.
Quý Du mỉm cươif nói.
- Hôm nay ta sẽ tham dự khảo hạch quân sĩ, không bằng chiến đấu rời tới sau khi khảo hạch đi.
Sở Mộ suy nghĩ một chút rồi nói.
Nếu như hiện tại chiến đấu, không thể nghi ngờ sẽ làm ảnh hưởng tới khảo hạch của hắn. Nếu như lần này không thể khảo hạch, lần sau lại phải đợi thêm mấy tháng.
- Khảo hạch quân sĩ?
Quý Du nghe vậy giật mình, có chút kinh ngạc nhìn Sở Mộ.
- Nhìn khí tức chấn động của ngươi, dường như mới đột phá Tạo Hóa cảnh không lâu. Thực lực hiện tại không ngờ lại muốn đi tham dự khảo hạch quân sĩ, có phải quá mức vội vàng hay không?
Lời này của Quý Du không phải là không có lý. Dưới tình huống bình thường, Kiếm Vương tham dự khảo hạch quân sĩ tuyệt đại đa số đều đợi tới lúc thực lực mạnh hơn một ít nữa. Thường thường đợi tu vi đạt tới Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên, quen thuộc với quy tắc hơn, nắm giữ những kiếm kỹ vốn có, khi đó nắm chắc mới càng lớn.
Bởi vì khảo hạch quân sĩ không phải là nhẹ nhàng, mà còn là nguy hiểm sinh tử, thực lực không đủ, rất có thể sẽ chết trong khảo hạch. Coi như không chết cũng không có cách nào thông qua khảo hạch.
Có thể dùng thực lực Kiếm Vương nhất tinh thông qua khảo hạch, những Kiếm giả này không phải là không có. Chỉ là tỉ lệ rất ít.
Mỗi một Kiếm giả Kiếm Vương nhất tinh có thể thông qua khảo hạch quân sĩ đều là thiên tài phong hoa tuyệt đại, chỉ cần không chết, thành tựu tương lai nhất định sẽ không thấp.
- Được, đã như vậy chúng ta ước định một lần.
Quý Du vỗ tay một cái, dường như quyết định gì đó.
- Lấy lần khảo hạch quân sĩ này, nếu như ngươi không thông qua khảo hạch thì chỉ có hai loại kết quả. Một là chết trong khảo hạch, phong hào Chấn Thiên này tự nhiên là của ta. Một khả năng khác là ngươi còn sống trở về, khảo hạch thất bại, tự động buông tha cho phong hào Chấn Thiên này.
- Nếu như ngươi thành công vượt qua khảo hạch quân sĩ, như vậy chúng ta sẽ chiến một trận luận quyền sở hữu phong hào.
Quý Du nói, ngữ khí của hắn mặc dù không có vênh váo hung hăng, nhưng mà trong lời nói lại ẩn chứa phong mang, không tầm thừong.
Trên thực tế, hắn dùng thân phận Kiếm Vương thất tinh dùng thái độ ôn hòa nói chuyện với Sở Mộ như vậy đã rất là để mắt Sở Mộ rồi.
Mỗi một tinh trong Kiếm Vương chênh lệch rất lớn, càng không nói tới chênh lệch giữa thất tinh và nhất tinh.
Người bên ngoài nhìn thấy Quý Du dùng thái độ như thế này nói chuyện với Sở Mộ, thậm chí còn đưa ra ước định, cả đám cảm thấy kinh ngạc.
Mà Quý Du sở dĩ dùng thái độ như vậy đối đãi với Sở Mộ, thứ nhất là bản thân hắn cũng không phải là kẻ chuyên vênh váo hung hăng. Thứ hai, trong khoảng thời gian này hắn cũng tìm hiểu lai lịch Sở Mộ.
Đệ tử Phi Thiên các, đệ nhất môn đồ Tạo hóa, được Tần Thiên Dật coi trọng.
Dù sao là tranh đoạt phong hào, không phải là sinh tử huyết cừu, không cần làm quá như vậy.
- được.
Sở Mộ cũng không chút do dự đồng ý.
Nếu như ngay cả khảo hạch quân sĩ cũng không thể thông qua, còn nói gì tới tranh đoạt Phong hào chứ?
Đây cũng là một loại khích lệ đối với hắn.
- Chúc ngươi khảo hạch thành công.
Quý Du cười nói, quay người rời đi.
Sở Mộ gật đầu, cũng bước tới địa điểm khảo hạch quân sĩ, tập hợp với những người khác.
Ước chừng một giờ sau, tất cả Kiếm Vương báo dnah tham dự khảo hạch đều tới đông đủ. Dưới sự dẫn dắt của trưởng lão Kiếm Thần điện, đi tới một chiếc chiến hạm dài ngàn trượng.
Kiếm Vương báo danh tham dự khảo hạch quân sĩ lần này tổng cộng có hơn ngàn người. Một phần là Kiếm Vương Tây Hổ đại vực, một bộ phận là những Kiếm Vương tới từ vực khác tới Tây Hổ đại vực lịch lãm rèn luyện. Sở Mộ phát hện ra, trong hơn ngàn Kiếm Vương này, tuyệt đại đa số tu vi còn hơn hắn.