Sở Mộ có thể cảm giác được đối phương nhắm vào hắn, một tia sát cơ đã tập trung thân thể mình, Sở Mộ thập phần khó hiểu, hắn cũng không biết vì sao kiếm giả cường đại này nhắm vào mình.
Thực lực của người này tuyệt đối vượt qua Khí Hải Cảnh, có phán đoán như vậy Sở Mộ kết luận đối phương là cường giả Nguyên Cực Cảnh, Sở Mộ rung động không nhỏ.
Hiện tại hắn không phải đối thủ của kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, một đạot kiếm khí cũng có thể chém giết hắn.
- Tốc độ kêếm giả Nguyên Cực Cảnh này quá nhanh, Phong Dực Yêu Long vận dụng bí pháp cũng không chạy thoát, tiếp tục như vậy chỉ có con đường chết, cho dù là Âu Thành Lạc và Phong Dực Yêu Long cũng không may mắn thoát khỏi.
Sở Mộ thầm nghĩ, nội tâm vô cùng lo lắng.
- A Lạc, đằng sau có người đuổi giết, ngươi nên ở trên lưng Phong Dực Yêu Long, có thể sống sót hay không phải xem vận khí.
Sở Mộ thấp giọng nói ra, không chờ Âu Thành Lạc trả lời, hắn đã nhảy lên, thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không.
Đôi cánh kiếm khí xuất hiện sau lưng, đột nhiên vỗ mạnh, Sở Mộ lại bay sang hướng khác với Phong Dực Yêu Long.
Do dốc sức liều mạng nên tốc độ cực nhanh, vèo một tiếng đã vượt qua hơn hai trăm mét, hắn vừa bay đi đã kéo dài khoảng cách với Phong Dực Yêu Long.
Sở Mộ cảm giác sát cơ kia vẫn tập trung vào mình, hơn nữa một tia tăng cường, quả nhiên kiếm giả Nguyên Cực Cảnh này nhắm vào mình.
Xác định điểm này, Sở Mộ lập tức vận dụng bí pháp thứ hai của Hoành Thiên Luyện Không: Nhất Phi Trùng Thiên.
Hai cánh kiếm khí rất mạnh, tốc độ vỗ nhanh hơn, tốc độ của hắn vượt qua tốc độ âm thanh, trong nháy mắt vượt qua ngàn mét.
Ba hô hấp sau Sở Mộ lao ra ba ngàn mét, kiếm giả Nguyên Cực Cảnh vẫn đuổi theo, một tia sát cơ vẫn tập trung vào Sở Mộ.
Nhất Phi Trùng Thiên... Nhất Phi Trùng Thiên... Nhất Phi Trùng Thiên...
Liên tục thi triển Nhất Phi Trùng Thiên, Sở Mộ nhanh như tia chớp vẫn không bỏ được bóng người sau lưng, ngược lại thân ảnh kia gia tăng tốc độ đuổi theo
Cảm giác giống như mèo vờn chuột.
Nội tâm hắn vô cùng tức giận, lửa giận tích lũy trong ngực giống như núi lửa phun trào, Sở Mộ đáp xuống đất.
- Nếu không thể trốn cứ đánh một trận.
Nội tâm Sở Mộ đang gào thét, mặc dù biết rõ mình không phải đối thủ của kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, cho dù một đạo kiếm khí của đối phương cũng có thể giết mình, hắn vẫn muốn đánh một trận.
Tinh thần kiếm giả vượt mọi chông gai, ngược dòng mà đi, thà gãy không cong.
Cho dù chết hắn cũng phải phản kích, cũng muốn làm cho đối phương bị thương, về phần giết chết đối phương, đây là hi vọng xa vời.
Cảm giác được Sở Mộ quyết tuyệt, kiếm giả Nguyên Cực Cảnh bay thẳng xuống đất.
Rơi xuống đất, Sở Mộ rút Trảm Yêu Kiếm ngẩng đầu nhìn lên không trung, người này đứng cách mặt đất chừng mười mét, hắn từ trên cao nhìn xuống Sở Mộ.
Đây là lão giả thấp bé gầy cờm chừng bảy tám chục tuổi, làn da ngăm đen mặt mũi đầy nếp nhăn, tóc xám trắng lộn xộn, cái mũi như ưng miệng, hốc mắt lõm, ánh mắt âm trầm như độc xà.
Ánh mắt của hắn nhìn lên người Sở Mộ, cơ bắp toàn thân Sở Mộ căng cứng, đó là cảm giác không an toàn.
Từ khí tức đối phương, Sở Mộ đã khẳng định hắn là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh.
- Xin hỏi Tôn Giả có gì cần chỉ giáo?
Sở Mộ ngưng tụ tâm thần vạn phần cảnh giác, kiếm khí Thiên Nguyên vận chuyển cực nhanh, kiếm thế rục rịch bộc phát như núi lửa, hắn làm tốt chuẩn bị.
- Ttuổi còn trẻ thì có tu vi Khí Hải Cảnh tiểu thành, kiếm thế càng đạt tới viên mãn, một thân thực lực còn trên vô số kiếm giả Khí Hải Cảnh viên mãn, đã có thực lực khiêu chiến danh xưng Kiếm Hào.
Lão giả gầy còm không trả lời, ánh mắt giống như nhìn con mồi, giọng nói bén nhọn giống như thủy tinh bể, làm cho toàn thân Sở Mộ nổi da gà:
- Vốn ngươi có tiền đồ vô lượng, ngàn không nên vạn không nên, ngươi không nên giết chết đồ nhi của ta.
- Ái đồ Tôn Giả là ai?
Sở Mộ cố nén nổi da gà lên tiếng hỏi.
- Tà Dương!
Giọng nói của lão giả vô cùng đáng sợ, ánh mắt càng biến thành bạo ngược:
- Ngươi giết đồ nhi của ta, ta sẽ tìm ngươi báo thù, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không dễ dàng để ngươi chết như vậy, ta sẽ để ngươi nếm thủ đoạn của Âm Xà Tôn Giả ta, ngươi sẽ chết trong thống khổ vô tận.
Trong mắt hắn Sở Mộ chỉ là thiên tài, hiện tại hắn đang bóp chết thiên tài, căn bản không cần phải cẩn thận đối đãi, giống như người bình thường bóp chết con kiến.
Sở Mộ hít sâu một hơi, hắn cảm thấy trong ngực khó chịu hít thở không thông, tay trái cầm tiểu kiếm đỏ sậm, đây là cơ hội phản kích duy nhất của hắn.
Đôi mắt Âm Xà Tôn Giả biến thành màu xanh, khí tức âm lãnh càng đậm đặc giống như bão tố càn quét bốn phía.
Sở Mộ cảm thấy gió lạnh thổi qua, mỗi cơn gió lạnh như nặng ngàn cân, Sở Mộ cảm thấy rất áp lực, toàn thân không ngừng bị xung kích nghiền áp, nếu không luyện thành Thiên Hoang Kiếm Thể thì hắn đã bị những cơn gió này nghiền nát.
Âm Xà Tôn Giả Bích cười nói:
- Có thể thừa nhận khí thế của ta nghiền áp, thân thể tiểu bối ngươi phi thường bất phàm, tốt, tốt, tốt, thân thể ngươi càng mạnh tra tấn càng thống khoái.
Hắn vừa nói xong gió lạnh lại thổi qua giống như nộ long gào thét, uy lực tăng lên gấp mấy lần.
Sở Mộ cảm giác xương cốt của mình không chịu nổi, cơ bắp toàn thân vô cùng đau đớn, hắn cảm thấy thân thể như bị xé rách, trường bào trên người bị xoắn nát.
Trên làn da xuất hiện hào quang trơn bóng, từng vết rách xuất hiện trên làn da, lực lượng Thiên Hoang Kiếm Thể cũng phát huy ra đối kháng gió lạnh.
Đổi thành kiếm giả Khí Hải Cảnh khác đối kháng gió lạnh như Hung Kiếm Đồ Không chỉ sợ không kiên trì được mấy hô hấp, chắc chắn sẽ bị gió lạnh cắt nát tử vong.
Âm Xà Tôn Giả ngạc nhiên, trong mắt còn mang theo vui sướng.
- Hảo hảo hảo, xem ra ngươi tu luyện bí pháp luyện thể, môn bí pháp này có thể đối kháng khí thế của ta, ngoan ngoãn giao bí pháp luyện thể ra đây, ta sẽ cho ngươi ít đau đớn.
Âm Xà Tôn Giả nói chuyện rất chói tai, Sở Mộ cảm thấy không được tự nhiên.
Sở Mộ không trả lời, gió lạnh thổi qua sinh ra lực lượng bức bách rất mạnh, lực lượng tiềm ảnh của Thiên Hoang Kiếm Thể bộc phát ra ngoài, không ngừng kháng trụ gió lạnh thổi tới.
Hắn cầm Trảm Yêu Kiếm trong tay phải, không tự giác cắt vỡ một vết thương để huyết dịch rót vào trong tiểu kiếm bên tay trái, tiểu kiếm bắt đầu sinh ra hào quang sáng ngời.
Mũi nhọn của tiểu kiếm còn trên Trảm Yêu Kiếm, cho nên nó là cơ hội duy nhất của Sở Mộ, trong lúc Âm Xà Tôn Giả không phòng bị hắn sẽ toàn lực phóng tiểu kiếm trọng thương Âm Xà Tôn Giả.
Thực lực của người này tuyệt đối vượt qua Khí Hải Cảnh, có phán đoán như vậy Sở Mộ kết luận đối phương là cường giả Nguyên Cực Cảnh, Sở Mộ rung động không nhỏ.
Hiện tại hắn không phải đối thủ của kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, một đạot kiếm khí cũng có thể chém giết hắn.
- Tốc độ kêếm giả Nguyên Cực Cảnh này quá nhanh, Phong Dực Yêu Long vận dụng bí pháp cũng không chạy thoát, tiếp tục như vậy chỉ có con đường chết, cho dù là Âu Thành Lạc và Phong Dực Yêu Long cũng không may mắn thoát khỏi.
Sở Mộ thầm nghĩ, nội tâm vô cùng lo lắng.
- A Lạc, đằng sau có người đuổi giết, ngươi nên ở trên lưng Phong Dực Yêu Long, có thể sống sót hay không phải xem vận khí.
Sở Mộ thấp giọng nói ra, không chờ Âu Thành Lạc trả lời, hắn đã nhảy lên, thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không.
Đôi cánh kiếm khí xuất hiện sau lưng, đột nhiên vỗ mạnh, Sở Mộ lại bay sang hướng khác với Phong Dực Yêu Long.
Do dốc sức liều mạng nên tốc độ cực nhanh, vèo một tiếng đã vượt qua hơn hai trăm mét, hắn vừa bay đi đã kéo dài khoảng cách với Phong Dực Yêu Long.
Sở Mộ cảm giác sát cơ kia vẫn tập trung vào mình, hơn nữa một tia tăng cường, quả nhiên kiếm giả Nguyên Cực Cảnh này nhắm vào mình.
Xác định điểm này, Sở Mộ lập tức vận dụng bí pháp thứ hai của Hoành Thiên Luyện Không: Nhất Phi Trùng Thiên.
Hai cánh kiếm khí rất mạnh, tốc độ vỗ nhanh hơn, tốc độ của hắn vượt qua tốc độ âm thanh, trong nháy mắt vượt qua ngàn mét.
Ba hô hấp sau Sở Mộ lao ra ba ngàn mét, kiếm giả Nguyên Cực Cảnh vẫn đuổi theo, một tia sát cơ vẫn tập trung vào Sở Mộ.
Nhất Phi Trùng Thiên... Nhất Phi Trùng Thiên... Nhất Phi Trùng Thiên...
Liên tục thi triển Nhất Phi Trùng Thiên, Sở Mộ nhanh như tia chớp vẫn không bỏ được bóng người sau lưng, ngược lại thân ảnh kia gia tăng tốc độ đuổi theo
Cảm giác giống như mèo vờn chuột.
Nội tâm hắn vô cùng tức giận, lửa giận tích lũy trong ngực giống như núi lửa phun trào, Sở Mộ đáp xuống đất.
- Nếu không thể trốn cứ đánh một trận.
Nội tâm Sở Mộ đang gào thét, mặc dù biết rõ mình không phải đối thủ của kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, cho dù một đạo kiếm khí của đối phương cũng có thể giết mình, hắn vẫn muốn đánh một trận.
Tinh thần kiếm giả vượt mọi chông gai, ngược dòng mà đi, thà gãy không cong.
Cho dù chết hắn cũng phải phản kích, cũng muốn làm cho đối phương bị thương, về phần giết chết đối phương, đây là hi vọng xa vời.
Cảm giác được Sở Mộ quyết tuyệt, kiếm giả Nguyên Cực Cảnh bay thẳng xuống đất.
Rơi xuống đất, Sở Mộ rút Trảm Yêu Kiếm ngẩng đầu nhìn lên không trung, người này đứng cách mặt đất chừng mười mét, hắn từ trên cao nhìn xuống Sở Mộ.
Đây là lão giả thấp bé gầy cờm chừng bảy tám chục tuổi, làn da ngăm đen mặt mũi đầy nếp nhăn, tóc xám trắng lộn xộn, cái mũi như ưng miệng, hốc mắt lõm, ánh mắt âm trầm như độc xà.
Ánh mắt của hắn nhìn lên người Sở Mộ, cơ bắp toàn thân Sở Mộ căng cứng, đó là cảm giác không an toàn.
Từ khí tức đối phương, Sở Mộ đã khẳng định hắn là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh.
- Xin hỏi Tôn Giả có gì cần chỉ giáo?
Sở Mộ ngưng tụ tâm thần vạn phần cảnh giác, kiếm khí Thiên Nguyên vận chuyển cực nhanh, kiếm thế rục rịch bộc phát như núi lửa, hắn làm tốt chuẩn bị.
- Ttuổi còn trẻ thì có tu vi Khí Hải Cảnh tiểu thành, kiếm thế càng đạt tới viên mãn, một thân thực lực còn trên vô số kiếm giả Khí Hải Cảnh viên mãn, đã có thực lực khiêu chiến danh xưng Kiếm Hào.
Lão giả gầy còm không trả lời, ánh mắt giống như nhìn con mồi, giọng nói bén nhọn giống như thủy tinh bể, làm cho toàn thân Sở Mộ nổi da gà:
- Vốn ngươi có tiền đồ vô lượng, ngàn không nên vạn không nên, ngươi không nên giết chết đồ nhi của ta.
- Ái đồ Tôn Giả là ai?
Sở Mộ cố nén nổi da gà lên tiếng hỏi.
- Tà Dương!
Giọng nói của lão giả vô cùng đáng sợ, ánh mắt càng biến thành bạo ngược:
- Ngươi giết đồ nhi của ta, ta sẽ tìm ngươi báo thù, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không dễ dàng để ngươi chết như vậy, ta sẽ để ngươi nếm thủ đoạn của Âm Xà Tôn Giả ta, ngươi sẽ chết trong thống khổ vô tận.
Trong mắt hắn Sở Mộ chỉ là thiên tài, hiện tại hắn đang bóp chết thiên tài, căn bản không cần phải cẩn thận đối đãi, giống như người bình thường bóp chết con kiến.
Sở Mộ hít sâu một hơi, hắn cảm thấy trong ngực khó chịu hít thở không thông, tay trái cầm tiểu kiếm đỏ sậm, đây là cơ hội phản kích duy nhất của hắn.
Đôi mắt Âm Xà Tôn Giả biến thành màu xanh, khí tức âm lãnh càng đậm đặc giống như bão tố càn quét bốn phía.
Sở Mộ cảm thấy gió lạnh thổi qua, mỗi cơn gió lạnh như nặng ngàn cân, Sở Mộ cảm thấy rất áp lực, toàn thân không ngừng bị xung kích nghiền áp, nếu không luyện thành Thiên Hoang Kiếm Thể thì hắn đã bị những cơn gió này nghiền nát.
Âm Xà Tôn Giả Bích cười nói:
- Có thể thừa nhận khí thế của ta nghiền áp, thân thể tiểu bối ngươi phi thường bất phàm, tốt, tốt, tốt, thân thể ngươi càng mạnh tra tấn càng thống khoái.
Hắn vừa nói xong gió lạnh lại thổi qua giống như nộ long gào thét, uy lực tăng lên gấp mấy lần.
Sở Mộ cảm giác xương cốt của mình không chịu nổi, cơ bắp toàn thân vô cùng đau đớn, hắn cảm thấy thân thể như bị xé rách, trường bào trên người bị xoắn nát.
Trên làn da xuất hiện hào quang trơn bóng, từng vết rách xuất hiện trên làn da, lực lượng Thiên Hoang Kiếm Thể cũng phát huy ra đối kháng gió lạnh.
Đổi thành kiếm giả Khí Hải Cảnh khác đối kháng gió lạnh như Hung Kiếm Đồ Không chỉ sợ không kiên trì được mấy hô hấp, chắc chắn sẽ bị gió lạnh cắt nát tử vong.
Âm Xà Tôn Giả ngạc nhiên, trong mắt còn mang theo vui sướng.
- Hảo hảo hảo, xem ra ngươi tu luyện bí pháp luyện thể, môn bí pháp này có thể đối kháng khí thế của ta, ngoan ngoãn giao bí pháp luyện thể ra đây, ta sẽ cho ngươi ít đau đớn.
Âm Xà Tôn Giả nói chuyện rất chói tai, Sở Mộ cảm thấy không được tự nhiên.
Sở Mộ không trả lời, gió lạnh thổi qua sinh ra lực lượng bức bách rất mạnh, lực lượng tiềm ảnh của Thiên Hoang Kiếm Thể bộc phát ra ngoài, không ngừng kháng trụ gió lạnh thổi tới.
Hắn cầm Trảm Yêu Kiếm trong tay phải, không tự giác cắt vỡ một vết thương để huyết dịch rót vào trong tiểu kiếm bên tay trái, tiểu kiếm bắt đầu sinh ra hào quang sáng ngời.
Mũi nhọn của tiểu kiếm còn trên Trảm Yêu Kiếm, cho nên nó là cơ hội duy nhất của Sở Mộ, trong lúc Âm Xà Tôn Giả không phòng bị hắn sẽ toàn lực phóng tiểu kiếm trọng thương Âm Xà Tôn Giả.