Những người còn sống này đều là Nhân tộc, không có quen biết với Sở Mộ. Đây là những cường giả Thánh cấp Nhân tộc trước đó không có bất kỳ xung đột nào với Sở Mộ. Nếu như là đồng tộc, tự nhiên Sở Mộ không muốn làm suy yếu đi lực lượng Nhân tộc. Trừ phi là người có cừu oán với hắn. Đương nhiên, chuyện sau này cũng khó mà nói trước được. Bất quá sau này thực lực hắn càng cường đại hơn. Chỉ là Thánh cấp tứ tinh và Thánh cấp cấp thấp không đáng để lo.
Ngược lại, cường giả Thánh cấp lục tinh trung giai trước đó qua sông đoạn cầu với Sở Mộ, lúc Sở Mộ luyện hóa giới bi đã vận dụng át chủ bài rời khỏi đây.
Bất quá chỉ cần vẫn ở trong Vạn Cổ thánh thành, có lẽ Sở Mộ còn có thể gặp lại đối phương. Trước đó, hắn phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên. Làm cho bản thân càng thêm cường đại, mới có thể khiến cho đám người kia có giáo huấn sâu sắc.
Số nhân tộc còn lại, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt biến hóa bất định. Cuối cùng đại bộ phận người gỡ giới chỉ không gian trên tay mình xuống. Giải trừ nhận chủ, tuy rằng cảm thấy đau xót không dứt, nhưng mà chung quy so với việc không còn mạng còn tốt hơn.
Một phần nhỏ cảm thấy không cam lòng, cảm thấy mình khổ cực tranh đoạt thu hoạch như vậy cuối cùng lại chắp tay dâng cho người khác, bọn họ không có cách nào tiếp nhận được. Tự nhiên Sở Mộ cũng không phải là người nhân từ nương tay, hắn trực tiếp chém giết hai người, giết gà dọa khỉ.
Có tiền lệ, những người không muốn kia cũng chỉ có thể thuận theo mà thôi.
Cửa Huyền Dương điện mở ra.
- Lập tức rời khỏi Huyền Dương điện, nếu không giết không tha.
Thanh âm phiêu hốt kia vang vọng, ẩn chứa sát cơ kinh người.
Thanh âm vừa dứt, các cường giả Thánh cấp nhân tộc còn sống cơ hồ đều phóng tới cửa điện, lao ra khỏi Huyền Dương điện, chạy tới lối ra khỏi Huyền Dương giới.
Chuyến đi Huyền Dương giới này không những không kiếm được bất kỳ chỗ tốt nào, ngược lại còn lo lắng hãi hùng. Đây tuyệt đối sẽ là phần Ký ức khó quên của bọn hắn.
Hơn hai trăm cái đầu khác nhau tạo thành hành trong một tòa thiên điện của Huyền Dương điện, có một đạo thân ảnh thoáng hiện, nhìn thấy đám đâu lâu kia, Sở Mộ cũng có chút cảm giác sởn hết gai ốc.
Nhất là những đầu lâu này còn chưa có chết thực sự, nguyên thần vẫn còn, vẫn còn có năng lực suy nghĩ. Con mắt cũng có thể chuyển động, đều mang theo hận ý nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Bộ dáng kia giốn như muốn nuốt luôn Sở Mộ vậy.
Có Vĩnh Hằng kiếm ý tọa trấn, toàn bộ sợ hãi bị xóa bỏ. Sở Mộ liếc mắt đảo qua, dùng lực lượng của Huyền Dương giới, trực tiếp nghiền nát hơn hai trăm cái đầu này, hóa thành tro tàn, chỉ để lại hơn hai trăm nguyên thần bị trói buộc trong thiên điện.
Trong đầu Sở Mộ lóe lên linh quang cho nên mới muốn lưu lại những nguyên thần này. Hắn cũng không biết lưu lại nguyên thần này có tác dụng gì. Có lẽ về sau sẽ có công dụng khác.
Bất kể nói thế nào, hơn hai trăm nguyên thần này coi như là chiến lợi phẩm của Sở Mộ.
Dùng lực lượng Huyền Dương giới, phong tỏa tòa thiên điện này. Trừ phi có được lực lượng đối kháng với lực lượng của Huyền Dương giới, nếu không chỉ có nhận được sự đồng ý của Sở Mộ mới có thể tiến vào bên trong.
Sau khi làm xong tất cả, Sở Mộ kiểm tra chiến lợi phẩm lần này.
Thu hoạch hiện tại tăng thêm trước kia tổng cộng có tám trăm giới chỉ không gian. Những người này đều tiến vào Huyền Dương điện trong Huyền Dương giới, tăng thêm những thu hoạch hắn thu được trong Vạn Cổ thánh thành, trong mỗi một giới chỉ trữ vật đều có bảo vật giá trị xa xỉ.
Sở Mộ đem toàn bộ những thứ trong giới chỉ không gian lấy ra, đặt ở trong một tòa thiên điện, phân loại, sắp xếp.
Thuần Dương thạch đặt ở một chỗ, từng đống từng đống. Mỗi một đống Thuần Dương thạch đều có hơn mười vạn khối, trước sau chất đống, nối tiếp nhau.
Cuối cùng, khoảng chừng năm mươi đống Thuần Dương thạch, tính toán ra cũng tầm năm trăm vạn.
Ngoài số Thuần Dương thạch tới năm trăm vạn ra, Sở Mộ còn tìm được một loại bảo vật cùng loại với Thuần Dương thạch, nhưng so với Thuần Dương thạch còn cao cấp hơn.
Toàn thân màu đỏ, óng ánh, sáng long lanh, giống như là hồng bảo thạch, mặt ngoài ấm áp, bên trong ẩn chứa lực lượng nóng bỏng kinh người.
Đây là kết tinh của Thuần Dương chi khí, là Thuần dương kết tinh. So với Thuần Dương thạch còn cao cấp hơn rất nhiều. Bên trong mỗi một khối Thuần Dương kết tinh, số lượng Thuần Dương chi khí ẩn chứa chỉ sơ còn gấp ngàn lần Thuần Dương thạch. Độ tinh thuần của nó cũng gấp ngoài mười lần Thuần Dương chi khí trong Thuần Dương thạch.
Nói ngắn gọn, giá trị của một khối Thuần Dương kết tinh tối thiểu cũng hơn vạn khối Thuần dương thạch, lại là loại có tiền cũng không mua được.
Số lượng Thuần Dương kết tinh còn xa không bằng Thuần Dương thạch. Bất quá cũng có mấy ngàn khối, tính toán ra chẳng khác nào mấy ngàn vạn khối Thuần Dương thạch, giá trị càng lớn hơn.
Thuần Dương kết tinh này đương nhiên khiến cho Sở Mộ ngoài ý muốn, đồng thời cũng mừng rỡ không thôi.
Trừ Thuần Dương thạch và Thuần Dương kết tinh ra Sở Mộ còn thu hoạch được không ít đan dược. Những đan dược này đại bộ phận thuộc về chủ nhân trước đó. Một phần nhỏ là thu hoạch sau khi tiến vào Vạn Cổ thánh thành. Có một ít là thu được sau khi tiến vào Huyền Dương điện. Bất quá hiện tại tất cả đều thuộc quyền sở hữu của Sở Mộ.
Trừ đan dược ra, còn có rất nhiều linh dược. Tối thiểu cũng là linh dược vạn năm, toàn bộ đều đạt được trong Vạn Cổ thánh thành.
Đan dược, linh dược, còn có khoáng thạch.
Trong đó đại bộ phận chiến lợi phẩm vô dụng với Sở Mộ. Nhưng mà đối với Chân Kiếm tông mà nói, lại có tác dụng rất lớn. Có thể dùng làm vật tư cần thiết cho Chân Kiếm tông phát triển, gia trị không nhỏ.
Còn nữa, muốn mở linh trì cũng tiêu hao một lượng lớn bảo vật.
Linh trì hiện tại đã vô dụng với Sở Mộ. Bởi vì linh trì chỉ có thể áp dụng với tu luyện giả dưới Vạn Cổ cảnh, Sở Mộ cũng định sau khi trở lại Chân Kiếm tông sẽ đem linh trì coi như là một loại ban thưởng. Để cho đệ tử kiệt xuất của Chân Kiếm tông có cơ hội tiến vào tu luyện.
Kể từ đó, bảo vật cần thiết của mỗi lần mở linh trì đều tốn rất nhiều...
Suy nghĩ một chút, Sở Mộ bỗng nhiên cảm thấy chiến lợi phẩm phong phú trước mắt dường như có chút không đủ. Còn cần thêm nữa mới được.
Sau khi mọi người rời khỏi giới môn Huyền Dương giới, cửa đã bị đóng lại.
Người từng tiến vào Huyền Dương giới, lại còn sống rời đi, có người thì đặt trong lòng, có người dường như đã quên đi chuyện bên trong, nhưng có người khó có thể quên được.
- Rốt cuộc là người nào luyện hóa giới bi, đạt được Huyền Dương giới?
Những người như vậy thầm hận không thôi.
Ngược lại, cường giả Thánh cấp lục tinh trung giai trước đó qua sông đoạn cầu với Sở Mộ, lúc Sở Mộ luyện hóa giới bi đã vận dụng át chủ bài rời khỏi đây.
Bất quá chỉ cần vẫn ở trong Vạn Cổ thánh thành, có lẽ Sở Mộ còn có thể gặp lại đối phương. Trước đó, hắn phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên. Làm cho bản thân càng thêm cường đại, mới có thể khiến cho đám người kia có giáo huấn sâu sắc.
Số nhân tộc còn lại, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt biến hóa bất định. Cuối cùng đại bộ phận người gỡ giới chỉ không gian trên tay mình xuống. Giải trừ nhận chủ, tuy rằng cảm thấy đau xót không dứt, nhưng mà chung quy so với việc không còn mạng còn tốt hơn.
Một phần nhỏ cảm thấy không cam lòng, cảm thấy mình khổ cực tranh đoạt thu hoạch như vậy cuối cùng lại chắp tay dâng cho người khác, bọn họ không có cách nào tiếp nhận được. Tự nhiên Sở Mộ cũng không phải là người nhân từ nương tay, hắn trực tiếp chém giết hai người, giết gà dọa khỉ.
Có tiền lệ, những người không muốn kia cũng chỉ có thể thuận theo mà thôi.
Cửa Huyền Dương điện mở ra.
- Lập tức rời khỏi Huyền Dương điện, nếu không giết không tha.
Thanh âm phiêu hốt kia vang vọng, ẩn chứa sát cơ kinh người.
Thanh âm vừa dứt, các cường giả Thánh cấp nhân tộc còn sống cơ hồ đều phóng tới cửa điện, lao ra khỏi Huyền Dương điện, chạy tới lối ra khỏi Huyền Dương giới.
Chuyến đi Huyền Dương giới này không những không kiếm được bất kỳ chỗ tốt nào, ngược lại còn lo lắng hãi hùng. Đây tuyệt đối sẽ là phần Ký ức khó quên của bọn hắn.
Hơn hai trăm cái đầu khác nhau tạo thành hành trong một tòa thiên điện của Huyền Dương điện, có một đạo thân ảnh thoáng hiện, nhìn thấy đám đâu lâu kia, Sở Mộ cũng có chút cảm giác sởn hết gai ốc.
Nhất là những đầu lâu này còn chưa có chết thực sự, nguyên thần vẫn còn, vẫn còn có năng lực suy nghĩ. Con mắt cũng có thể chuyển động, đều mang theo hận ý nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Bộ dáng kia giốn như muốn nuốt luôn Sở Mộ vậy.
Có Vĩnh Hằng kiếm ý tọa trấn, toàn bộ sợ hãi bị xóa bỏ. Sở Mộ liếc mắt đảo qua, dùng lực lượng của Huyền Dương giới, trực tiếp nghiền nát hơn hai trăm cái đầu này, hóa thành tro tàn, chỉ để lại hơn hai trăm nguyên thần bị trói buộc trong thiên điện.
Trong đầu Sở Mộ lóe lên linh quang cho nên mới muốn lưu lại những nguyên thần này. Hắn cũng không biết lưu lại nguyên thần này có tác dụng gì. Có lẽ về sau sẽ có công dụng khác.
Bất kể nói thế nào, hơn hai trăm nguyên thần này coi như là chiến lợi phẩm của Sở Mộ.
Dùng lực lượng Huyền Dương giới, phong tỏa tòa thiên điện này. Trừ phi có được lực lượng đối kháng với lực lượng của Huyền Dương giới, nếu không chỉ có nhận được sự đồng ý của Sở Mộ mới có thể tiến vào bên trong.
Sau khi làm xong tất cả, Sở Mộ kiểm tra chiến lợi phẩm lần này.
Thu hoạch hiện tại tăng thêm trước kia tổng cộng có tám trăm giới chỉ không gian. Những người này đều tiến vào Huyền Dương điện trong Huyền Dương giới, tăng thêm những thu hoạch hắn thu được trong Vạn Cổ thánh thành, trong mỗi một giới chỉ trữ vật đều có bảo vật giá trị xa xỉ.
Sở Mộ đem toàn bộ những thứ trong giới chỉ không gian lấy ra, đặt ở trong một tòa thiên điện, phân loại, sắp xếp.
Thuần Dương thạch đặt ở một chỗ, từng đống từng đống. Mỗi một đống Thuần Dương thạch đều có hơn mười vạn khối, trước sau chất đống, nối tiếp nhau.
Cuối cùng, khoảng chừng năm mươi đống Thuần Dương thạch, tính toán ra cũng tầm năm trăm vạn.
Ngoài số Thuần Dương thạch tới năm trăm vạn ra, Sở Mộ còn tìm được một loại bảo vật cùng loại với Thuần Dương thạch, nhưng so với Thuần Dương thạch còn cao cấp hơn.
Toàn thân màu đỏ, óng ánh, sáng long lanh, giống như là hồng bảo thạch, mặt ngoài ấm áp, bên trong ẩn chứa lực lượng nóng bỏng kinh người.
Đây là kết tinh của Thuần Dương chi khí, là Thuần dương kết tinh. So với Thuần Dương thạch còn cao cấp hơn rất nhiều. Bên trong mỗi một khối Thuần Dương kết tinh, số lượng Thuần Dương chi khí ẩn chứa chỉ sơ còn gấp ngàn lần Thuần Dương thạch. Độ tinh thuần của nó cũng gấp ngoài mười lần Thuần Dương chi khí trong Thuần Dương thạch.
Nói ngắn gọn, giá trị của một khối Thuần Dương kết tinh tối thiểu cũng hơn vạn khối Thuần dương thạch, lại là loại có tiền cũng không mua được.
Số lượng Thuần Dương kết tinh còn xa không bằng Thuần Dương thạch. Bất quá cũng có mấy ngàn khối, tính toán ra chẳng khác nào mấy ngàn vạn khối Thuần Dương thạch, giá trị càng lớn hơn.
Thuần Dương kết tinh này đương nhiên khiến cho Sở Mộ ngoài ý muốn, đồng thời cũng mừng rỡ không thôi.
Trừ Thuần Dương thạch và Thuần Dương kết tinh ra Sở Mộ còn thu hoạch được không ít đan dược. Những đan dược này đại bộ phận thuộc về chủ nhân trước đó. Một phần nhỏ là thu hoạch sau khi tiến vào Vạn Cổ thánh thành. Có một ít là thu được sau khi tiến vào Huyền Dương điện. Bất quá hiện tại tất cả đều thuộc quyền sở hữu của Sở Mộ.
Trừ đan dược ra, còn có rất nhiều linh dược. Tối thiểu cũng là linh dược vạn năm, toàn bộ đều đạt được trong Vạn Cổ thánh thành.
Đan dược, linh dược, còn có khoáng thạch.
Trong đó đại bộ phận chiến lợi phẩm vô dụng với Sở Mộ. Nhưng mà đối với Chân Kiếm tông mà nói, lại có tác dụng rất lớn. Có thể dùng làm vật tư cần thiết cho Chân Kiếm tông phát triển, gia trị không nhỏ.
Còn nữa, muốn mở linh trì cũng tiêu hao một lượng lớn bảo vật.
Linh trì hiện tại đã vô dụng với Sở Mộ. Bởi vì linh trì chỉ có thể áp dụng với tu luyện giả dưới Vạn Cổ cảnh, Sở Mộ cũng định sau khi trở lại Chân Kiếm tông sẽ đem linh trì coi như là một loại ban thưởng. Để cho đệ tử kiệt xuất của Chân Kiếm tông có cơ hội tiến vào tu luyện.
Kể từ đó, bảo vật cần thiết của mỗi lần mở linh trì đều tốn rất nhiều...
Suy nghĩ một chút, Sở Mộ bỗng nhiên cảm thấy chiến lợi phẩm phong phú trước mắt dường như có chút không đủ. Còn cần thêm nữa mới được.
Sau khi mọi người rời khỏi giới môn Huyền Dương giới, cửa đã bị đóng lại.
Người từng tiến vào Huyền Dương giới, lại còn sống rời đi, có người thì đặt trong lòng, có người dường như đã quên đi chuyện bên trong, nhưng có người khó có thể quên được.
- Rốt cuộc là người nào luyện hóa giới bi, đạt được Huyền Dương giới?
Những người như vậy thầm hận không thôi.