Trải qua vô số năm tháng vẫn còn có lực lượng phòng hộ tồn tại. Như vậy đã nói rõ một điểm, bên trong thạch lâu nói không chừng có bảo vật gì đó, cũng không có vì năm tháng trôi qua mà mất đi linh khí.
Đây là cơ duyên.
Lúc này bên ngoài thạch lâu có mấy chục người tụ tập, phân thanh mấy trận doanh. Toàn bộ đều nhìn chằm chằm vào thạch lâu.
- Tòa thạch lâu này là chúng ta phát hiện ra trước, lẽ ra nên thuộc về chúng ta.
Một cường giả Thánh cấp của nhân tộc trầm giọng nói. Quả thực bọn hắn là người phát hiện và tới thạch lâu này trước. Bất quá lúc bọn hắn còn chưa động thủ phá giải lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu thì đã có nhóm người thứ hai tới.
Nhóm người thứ hai vừa tới đã hình thành thế giằng co. Lúc song phương đang muốn thương nghị thì lại có một nhóm người thứ ba đi tới.
- Nhân tộc vẫn luôn ngây thơ như vậy.
MỘt cường giả Thánh cấp của Sa tộc cười lớn.
- Đúng vậy, mạnh được yếu thua. Người có thực lực mới lấy được, không có thực lực thì cút, nói gì tới thứ tự trước sau chứ? Đây chẳng qua chỉ là hành vi của kẻ yếu mà thôi.
Người Sa tộc từ trước tới nay rất là càn rỡ, ở trong Vạn Cổ thánh thành lại càng hung hăng.
- Lăn, nếu không. Chết!
Trong Sa tộc có một thanh niên Sa tộc tướng mạo so với những Sa tộc khác đẹp mắt hơn, sát khí ngập trời, thanh trường kiếm răng cưa trong tay tản mát ra quang mang lạnh lẽo.
- Các ngươi có nghe thấy hay không? Thiếu tộc trưởng ta đồng ý để cho các ngươi có một con đường sống, còn không mau cút đi?
Thanh niên Sa tộc cầm thanh trường kiếm răng cưa kia chính là thiếu chủ của Sa tộc. Đế Sa Ngọc, khí tức trên người hắn khiến cho người ta biết rõ, hắn đã tấn cấp trở thành cường giả Thánh cấp Sa tộc. Bản thân lại có thiên phú cấp yêu nghiệt khiến cho hắn có lực lượng cường đại hơn. So với Ngao Chân Hằng còn mạnh hơn nữa.
Khí lực của Sa tộc vốn hơn xa Nhân tộc, Đế sa tộc lại là Vương tộc trong Sa tộc, so với Sa Tộc bình thường còn cường đại hơn. Đế Sa Ngọc này là yêu nghiệt của Đế Sa tộc, lực lượng so với yêu nghiệt Sa tộc tầm thường còn cao hơn rất nhiều.
Đế Sa ngọc lúc còn ở cửu giai đã có thực lực đối kháng với cường giả Đế sa Thánh cấp nhất tinh tầm thường. Thậm chí còn có thể đánh bại. Sau khi tấn cấp Vạn Cổ cảnh, bởi vì Vạn Cổ thánh thành cho nên Đế Sa Ngọc cũng nhận thêm chỗ tốt, một thân huyết mạch lại được chiết xuất thêm một lần. Thiên phú lại tăng lên, hơn nữa lại còn thức tỉnh lực lượng ẩn chứa bên trong huyết mạch.
Dưới tình huống như vậy khiến cho một thân thực lực của Đế Sa Ngọc quả thực như giếng phun, lúc này tuy rằng chỉ có tu vi Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ, nhưng lại có thực lực đối kháng với Thánh Cấp tam tinh của nhân tộc. Sự thực này trước đó đã từng nghiệm chứng qua.
Nếu như vận dụng lực lượng huyết mạch, dùng toàn lực mà nói, thậm chí còn có thể chém giết cường giả Thánh cấp tam tinh sơ kỳ tầm thường của nhân tộc.
Không thể không nối, Vạn Cổ thánh thành là như vậy. Người đột phá tấn chức lúc này hoặc là chết đi, hoặc là đạt được chỗ tốt còn lớn hơn. Thực lực lại tăng tiến thêm một bước nữa.
Cơ duyên cũng không phải chỉ thuộc về một mình Sở Mộ. Những yêu nghiệt thiên tài của các tộc khác đều có tư cách đạt được.
Trong Vạn Cổ thánh thành, cường giả Nhân tộc chết dưới kiếm của Đế Sa Ngọc đã hơn mười người.
Ngoài thạch lâu, Nhân tộc có ba trận doanh. Mỗi trận doanh đều có mười mấy người, đều là Thánh cấp cấp thấp. Bên trận doanh của Sa tộc, Đế Sa ngọc cầm đầu, tổng cộng có mười mấy ngời. Mạnh nhất là Thánh cấp tam tinh.
Khí lực của Đế Sa tộc vô cùng mạnh mẽ, dưới tình huống một chọi một, tu vi ngang nhau, nhân tộc thường thường sẽ không phải là đối thủ của bọn họ.
Hơn mười Đế Sa tộc cũng không sợ mười mấy cường giả Nhân tộc.
Một trận doanh khác không phải là Nhân tộc, cũng không phải là Sa tộc, mà là Ngũ Linh tộc.
Nhân tộc và Sa tộc mở miệng. Người Ngũ Linh tộc vẫn bảo trì trầm mặc, số lượng người bọn hắn không nhiều không ít, hai mươi người. Toàn bộ đều là Thánh cấp cấp thấp.
Ngũ Linh tộc trời sinh đã có cảm ứng rõ ràng với lực lượng ngũ hành. Bởi vậy tu luyện Ngũ hành chi đạo càng dễ dàng hơn. Bất quá khí lực của bọn hắn không sai biệt lắm với nhân tộc. Luận sức chiến đấu, dưới tình huống đồng cấp, nhiều lắm chỉ có thể thắng được nhân tộc một phần, không bằng Sa tộc.
Trong ba đại trận doanh, người Ngũ Linh tộc là bên không có sức cạnh tranh nhất.
Nhưng mà bất kể nói như thế nào. Thạch lâu này cũng là một phen cơ duyên. Nói không chừng lại là cơ duyên không kém. Ai đạt được nhất định sẽ có lợi. Không gặp được thì không sao. Một khi gặp được nhất định không thể buông tha, nói thế nào cũng phải tranh một lần.
- Đã không lăn thì chết đi.
Đế Sa Ngọc nhíu mày, sát khí như ẩn như hiện. Trong nháy mắt khi thanh âm vừa vang vọng, hắn vung thanh trường kiếm răng cưa trong tay lên. Phong mang đáng sợ chảy xuôi trên thân kiếm. Quang mang màu bạc lan tràn, càng có thanh âm mạnh mẽ như thủy triều vang vọng.
Cự Lãng kiếm ý, kiếm lực. Đế Sa Ngọc này không ngờ lại là một Kiếm Thánh.
Nhân tộc phía đối diện lập tức biến sắc.
- Giết.
Đế Sa Ngọc ra tay khiến cho cường giả Thánh cấp của Đế Sa tộc cũng ra tay theo. Cả đám bắn thẳng về phía Nhân tộc. Về phần người Ngũ Linh tộc thì ở khá xa, cho nên không có ra tay.
Cường giả Thánh cấp của Nhân tộc cũng không cam lòng yếu thế, ra tay phản kích, bắt đầu hỗn chiến.
Người Ngũ Linh tộc bắt đầu lùi ra xa hơn. Bọn hắn định làm ngư ông đắc lợi. Bất luận là Nhân tộc là người chiến thắng cuối cùng hay là Sa tộc chiến thắng cuối cùng, song phương tất sẽ tổn thất không ít.
Đế Sa Ngọc đánh ra một kiếm, chém giết một Thánh cấp nhị tinh của nhân tộc, khiến cho mọi người khiếp sợ.
Mà hơn mười cường giả Thánh cấp khác của Sa Tộc ra tay, đều dùng Đế Sa Ngọc làm chủ. Nói gắn gọn, mục tiêu tồn tại của bọn hắn là vì Đế Sa ngọc, cho nên tất cả những thứ bọn hắn tu luyện đều là vì bảo hộ Đế Sa Ngọc, phối hợp với Đế Sa Ngọc, làm hắn phát huy ra thực lực lớn nhất.
Trái lại, ba trận doanh nhỏ của Nhân tộc bình thường không có luyện tập, phối hợp với nhau. Tuy rằng ba trận doanh nhỏ bị ép liên thủ với nhau, nhưng mà không có đạt tới tình trạng đồng tâm hiệp lực, rất là chia rẽ, chỉ cần xông lên đã lập tức rời rạc.
Hải tộc và Nhân tộc có một điểm khác biệt với nhau. Hải tộc thường xuyên chinh chiến, chủ động hoặc là bị động bất đắc dĩ.
Đây là cơ duyên.
Lúc này bên ngoài thạch lâu có mấy chục người tụ tập, phân thanh mấy trận doanh. Toàn bộ đều nhìn chằm chằm vào thạch lâu.
- Tòa thạch lâu này là chúng ta phát hiện ra trước, lẽ ra nên thuộc về chúng ta.
Một cường giả Thánh cấp của nhân tộc trầm giọng nói. Quả thực bọn hắn là người phát hiện và tới thạch lâu này trước. Bất quá lúc bọn hắn còn chưa động thủ phá giải lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu thì đã có nhóm người thứ hai tới.
Nhóm người thứ hai vừa tới đã hình thành thế giằng co. Lúc song phương đang muốn thương nghị thì lại có một nhóm người thứ ba đi tới.
- Nhân tộc vẫn luôn ngây thơ như vậy.
MỘt cường giả Thánh cấp của Sa tộc cười lớn.
- Đúng vậy, mạnh được yếu thua. Người có thực lực mới lấy được, không có thực lực thì cút, nói gì tới thứ tự trước sau chứ? Đây chẳng qua chỉ là hành vi của kẻ yếu mà thôi.
Người Sa tộc từ trước tới nay rất là càn rỡ, ở trong Vạn Cổ thánh thành lại càng hung hăng.
- Lăn, nếu không. Chết!
Trong Sa tộc có một thanh niên Sa tộc tướng mạo so với những Sa tộc khác đẹp mắt hơn, sát khí ngập trời, thanh trường kiếm răng cưa trong tay tản mát ra quang mang lạnh lẽo.
- Các ngươi có nghe thấy hay không? Thiếu tộc trưởng ta đồng ý để cho các ngươi có một con đường sống, còn không mau cút đi?
Thanh niên Sa tộc cầm thanh trường kiếm răng cưa kia chính là thiếu chủ của Sa tộc. Đế Sa Ngọc, khí tức trên người hắn khiến cho người ta biết rõ, hắn đã tấn cấp trở thành cường giả Thánh cấp Sa tộc. Bản thân lại có thiên phú cấp yêu nghiệt khiến cho hắn có lực lượng cường đại hơn. So với Ngao Chân Hằng còn mạnh hơn nữa.
Khí lực của Sa tộc vốn hơn xa Nhân tộc, Đế sa tộc lại là Vương tộc trong Sa tộc, so với Sa Tộc bình thường còn cường đại hơn. Đế Sa Ngọc này là yêu nghiệt của Đế Sa tộc, lực lượng so với yêu nghiệt Sa tộc tầm thường còn cao hơn rất nhiều.
Đế Sa ngọc lúc còn ở cửu giai đã có thực lực đối kháng với cường giả Đế sa Thánh cấp nhất tinh tầm thường. Thậm chí còn có thể đánh bại. Sau khi tấn cấp Vạn Cổ cảnh, bởi vì Vạn Cổ thánh thành cho nên Đế Sa Ngọc cũng nhận thêm chỗ tốt, một thân huyết mạch lại được chiết xuất thêm một lần. Thiên phú lại tăng lên, hơn nữa lại còn thức tỉnh lực lượng ẩn chứa bên trong huyết mạch.
Dưới tình huống như vậy khiến cho một thân thực lực của Đế Sa Ngọc quả thực như giếng phun, lúc này tuy rằng chỉ có tu vi Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ, nhưng lại có thực lực đối kháng với Thánh Cấp tam tinh của nhân tộc. Sự thực này trước đó đã từng nghiệm chứng qua.
Nếu như vận dụng lực lượng huyết mạch, dùng toàn lực mà nói, thậm chí còn có thể chém giết cường giả Thánh cấp tam tinh sơ kỳ tầm thường của nhân tộc.
Không thể không nối, Vạn Cổ thánh thành là như vậy. Người đột phá tấn chức lúc này hoặc là chết đi, hoặc là đạt được chỗ tốt còn lớn hơn. Thực lực lại tăng tiến thêm một bước nữa.
Cơ duyên cũng không phải chỉ thuộc về một mình Sở Mộ. Những yêu nghiệt thiên tài của các tộc khác đều có tư cách đạt được.
Trong Vạn Cổ thánh thành, cường giả Nhân tộc chết dưới kiếm của Đế Sa Ngọc đã hơn mười người.
Ngoài thạch lâu, Nhân tộc có ba trận doanh. Mỗi trận doanh đều có mười mấy người, đều là Thánh cấp cấp thấp. Bên trận doanh của Sa tộc, Đế Sa ngọc cầm đầu, tổng cộng có mười mấy ngời. Mạnh nhất là Thánh cấp tam tinh.
Khí lực của Đế Sa tộc vô cùng mạnh mẽ, dưới tình huống một chọi một, tu vi ngang nhau, nhân tộc thường thường sẽ không phải là đối thủ của bọn họ.
Hơn mười Đế Sa tộc cũng không sợ mười mấy cường giả Nhân tộc.
Một trận doanh khác không phải là Nhân tộc, cũng không phải là Sa tộc, mà là Ngũ Linh tộc.
Nhân tộc và Sa tộc mở miệng. Người Ngũ Linh tộc vẫn bảo trì trầm mặc, số lượng người bọn hắn không nhiều không ít, hai mươi người. Toàn bộ đều là Thánh cấp cấp thấp.
Ngũ Linh tộc trời sinh đã có cảm ứng rõ ràng với lực lượng ngũ hành. Bởi vậy tu luyện Ngũ hành chi đạo càng dễ dàng hơn. Bất quá khí lực của bọn hắn không sai biệt lắm với nhân tộc. Luận sức chiến đấu, dưới tình huống đồng cấp, nhiều lắm chỉ có thể thắng được nhân tộc một phần, không bằng Sa tộc.
Trong ba đại trận doanh, người Ngũ Linh tộc là bên không có sức cạnh tranh nhất.
Nhưng mà bất kể nói như thế nào. Thạch lâu này cũng là một phen cơ duyên. Nói không chừng lại là cơ duyên không kém. Ai đạt được nhất định sẽ có lợi. Không gặp được thì không sao. Một khi gặp được nhất định không thể buông tha, nói thế nào cũng phải tranh một lần.
- Đã không lăn thì chết đi.
Đế Sa Ngọc nhíu mày, sát khí như ẩn như hiện. Trong nháy mắt khi thanh âm vừa vang vọng, hắn vung thanh trường kiếm răng cưa trong tay lên. Phong mang đáng sợ chảy xuôi trên thân kiếm. Quang mang màu bạc lan tràn, càng có thanh âm mạnh mẽ như thủy triều vang vọng.
Cự Lãng kiếm ý, kiếm lực. Đế Sa Ngọc này không ngờ lại là một Kiếm Thánh.
Nhân tộc phía đối diện lập tức biến sắc.
- Giết.
Đế Sa Ngọc ra tay khiến cho cường giả Thánh cấp của Đế Sa tộc cũng ra tay theo. Cả đám bắn thẳng về phía Nhân tộc. Về phần người Ngũ Linh tộc thì ở khá xa, cho nên không có ra tay.
Cường giả Thánh cấp của Nhân tộc cũng không cam lòng yếu thế, ra tay phản kích, bắt đầu hỗn chiến.
Người Ngũ Linh tộc bắt đầu lùi ra xa hơn. Bọn hắn định làm ngư ông đắc lợi. Bất luận là Nhân tộc là người chiến thắng cuối cùng hay là Sa tộc chiến thắng cuối cùng, song phương tất sẽ tổn thất không ít.
Đế Sa Ngọc đánh ra một kiếm, chém giết một Thánh cấp nhị tinh của nhân tộc, khiến cho mọi người khiếp sợ.
Mà hơn mười cường giả Thánh cấp khác của Sa Tộc ra tay, đều dùng Đế Sa Ngọc làm chủ. Nói gắn gọn, mục tiêu tồn tại của bọn hắn là vì Đế Sa ngọc, cho nên tất cả những thứ bọn hắn tu luyện đều là vì bảo hộ Đế Sa Ngọc, phối hợp với Đế Sa Ngọc, làm hắn phát huy ra thực lực lớn nhất.
Trái lại, ba trận doanh nhỏ của Nhân tộc bình thường không có luyện tập, phối hợp với nhau. Tuy rằng ba trận doanh nhỏ bị ép liên thủ với nhau, nhưng mà không có đạt tới tình trạng đồng tâm hiệp lực, rất là chia rẽ, chỉ cần xông lên đã lập tức rời rạc.
Hải tộc và Nhân tộc có một điểm khác biệt với nhau. Hải tộc thường xuyên chinh chiến, chủ động hoặc là bị động bất đắc dĩ.