Cái này là chiêu thứ hai trong ba chiêu cuối của Bích Thủy Liên Thiên Kiếm.
Trải qua hai tháng đấu kiếm, Lâm Bích Nhược đã nắm giữ chiêu thứ nhất, còn kém lĩnh ngộ tinh túy, mà chiêu thứ hai cũng bắt đầu thành thục, chiêu thứ ba mạnh nhất, huyền diệu nhất, cũng khó tìm hiểu tu luyện nhất.
Gợn sóng từ trên thân kiếm tràn ngập ra, tầng tầng gột rửa tứ phương, bốn phía trở nên dính nhớp, phảng phất biến bốn phía thành hoàn cảnh nước chảy không ngớt, ảnh hưởng đến Sở Mộ.
Lâm Bích Nhược đâm kiếm ra, phảng phất như không có bất kỳ lực cản, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi.
Trong tích tắc, kiếm liền xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ, mà Sở Mộ chứng kiến, thực sự không phải một thanh kiếm, mà giống như một dòng nước bích sắc, nước chảy róc rách, ẩn chứa uy năng kinh người.
Chiêu này, xuất từ tay Sở Mộ, hắn tự nhiên rõ ràng chiêu số cùng ảo diệu trong đó.
Không có sử dụng lực lượng cường đại, cũng không có sử dụng kiếm pháp cao thâm, áp chế lực lượng cùng cảnh giới của mình đến tình trạng tương đương Lâm Bích Nhược, sử dụng kỹ xảo khí lực hợp nhất.
Liên tục hai tháng làm như thế, để cho Sở Mộ cảm giác, có thể thực hiện.
Kiếm Nguyên chi lực, lực lượng thể phách, dung hợp, xuất kiếm.
Chỉ là, dưới tình huống lực lượng cùng cảnh giới đều áp chế, Lâm Bích Nhược thi triển lại là một chiêu kiếm pháp uy lực cường hoành, trong lúc nhất thời, Sở Mộ khó có thể đối kháng.
Một kiếm không được, thì hai kiếm, hai kiếm không được, vậy thì ba kiếm, ba kiếm không được, vậy thì mười kiếm, nếu mười kiếm không được thì trăm kiếm.
Nháy mắt, phảng phất như cánh tay của Sở Mộ biến mất, kiếm trong tay cũng biến mất theo, chỉ có một nhúm kiếm quang ngưng tụ, phảng phất ở cùng một thời gian đâm ra.
Dưới mấy chục kiếm, kiếm chiêu của Lâm Bích Nhược bị kích phá.
- Công tử, đón thêm một kiếm của ta.
Lâm Bích Nhược khẽ kêu lên, một chiêu này, kiếm quang hóa thành một đạo bích thủy, nhộn nhạo tầm đó, làm cho ánh sáng bốn phía chịu ảnh hưởng, chiết xạ, quấy nhiễu ánh mắt, rõ ràng là chiêu thứ nhất được Sở Mộ bổ khuyết.
Một chiêu này, Lâm Bích Nhược vô cùng thuần thục, còn kém lĩnh ngộ tinh túy, một khi lĩnh ngộ ra tinh túy, uy lực của nó sẽ tăng lên lần nữa.
Dư thế không thu, kiếm của Sở Mộ tiếp tục đâm ra, kiếm quang không ngừng, Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách không ngừng kết hợp, bắt đầu dùng một loại phương thức kỳ lạ vận chuyển.
Kiếm chiêu của Lâm Bích Nhược còn không có bị đánh tan, nàng kéo lực lượng toàn thân, thi triển ra chiêu tiếp theo, cũng là chiêu thứ hai, phía trước đã thi triển qua một lần bị Sở Mộ đánh tan.
Chiêu thứ nhất làm tiên phong, chiêu thứ hai trợ giúp, uy lực bạo tăng, Sở Mộ gặp phải áp lực lập tức tăng lên gấp bội.
Dưới áp lực, đồng tử của Sở Mộ ngưng tụ, tập trung ở một điểm trong đó, hai loại lực lượng ở dưới hắn điều động, nước chảy thành sông, giống như dùng phương thức đinh ốc vận chuyển, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng ngày càng ngưng tụ.
Cảm giác phảng phất có đồ vật gì đó bị kích phá, bị xé nứt, rộng mở trong sáng.
- Khí lực hợp nhất, phá cho ta!
Khẽ quát một tiếng, hai loại lực lượng dùng phương thức đinh ốc rót vào thân kiếm, thân kiếm run lên, phát ra một tiếng vù vù sung sướng.
Trong tích tắc này, Sở Mộ cảm giác cực kỳ mỹ diệu.
Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách, triệt để đánh vỡ gông cùm xiềng xích, hoàn mỹ kết hợp lại, dung làm một thể, nước sữa giao hòa, tuy hai mà một, kiếm phảng phất đã mất đi sức nặng, trở nên vô cùng nhẹ nhàng.
Một kiếm đâm ra, kiếm quang như tia chớp, xoẹt… phảng phất xé rách vải vóc, đánh tan chiêu thứ nhất của Lâm Bích Nhược, kích về phía chiêu thứ hai, trúng điểm bạc nhược yếu kém nhất, đánh tan.
- Công tử, ngươi đột phá sao?
Lâm Bích Nhược kinh hô, giao thủ hai tháng, nàng cũng nhìn ra được chút gì đó.
- Đột phá.
Sở Mộ cười nói, tâm tình cực kỳ sung sướng:
- Đây là nhờ Bích Nhược ngươi.
- Là ta phải cảm tạ công tử a, nếu không có công tử nguyện ý giúp ta luyện kiếm, ta cũng sẽ không tăng lên nhanh như vậy.
Lâm Bích Nhược cười nói.
- Đến, chúng ta tiếp tục.
Sở Mộ nói, hiện tại chỉ là sơ bộ để cho kỹ xảo khí lực hợp nhất đạt tới viên mãn, còn cần luyện tập, cho đến trở thành bản năng.
Kiếm quang rực cháy, tiện tay chém ra, hư không phong lôi dũng động, dưới thân kiếm, trực tiếp trở thành một khu vực chân không, không khí bốn phía đảo lưu tới, gào thét rung động.
Tay nhẹ nhàng xoay chuyển, kiếm quang vòng qua vòng lại, phảng phất mở ra không gian, bá bá bá, lại liên tục vài kiếm, cơ hồ cùng một thời gian đâm ra, kiếm kiếm quả thực muốn Phá Toái Hư Không.
Kỳ thật Sở Mộ cũng không có sử dụng lực lượng rất mạnh, chỉ có điều trong mỗi một kiếm, đều ẩn chứa hai loại chân ý, hơn nữa hoàn mỹ kết hợp Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách, ngưng tụ thành một cỗ lực lượng càng thêm cường hoành.
Theo lần lượt luyện tập, lần lượt cùng Lâm Bích Nhược đấu kiếm, Sở Mộ đã thuần thục nắm giữ kỹ xảo khí lực hợp nhất, vận dụng tự nhiên rồi.
- Hiện tại lực công kích của ta, so sánh với trước đủ để tăng lên gấp đôi.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đối với Kiếm Tu mà nói, lực công kích cơ hồ đều tương đương thực lực.
Yên lặng tính toán một chút, Sở Mộ cảm thấy mình bây giờ, dưới tình huống không sử dụng bí pháp, có lẽ đủ để chống lại Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong bình thường, nếu vận dụng vài loại át chủ bài, mặc dù không phải đối thủ của Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai, nhưng cũng có thể chống lại, từ trong tay đối phương thoát thân.
Từ khi tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, chỉ có thể đánh bại Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong bình thường đến bây giờ có thể thoát thân ở trong tay Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai bình thường, thực lực của Sở Mộ tăng lên, không thể bảo là không lớn.
Chỉ là, Sở Mộ cảm thấy vẫn quá chậm.
- Tu vi, là hạn chế lớn nhất của ta hiện tại.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đây là nhược điểm, nhưng trước mắt, không có biện pháp tốt gì có thể phá.
...
Khoảng cách Sở Mộ từ Hắc Thần Cự Kiếm trở lại Đồ Huyết Thành đã qua nửa năm, bọn người Long Vân Không cũng trở về rồi.
Long Vân Không mang theo Nhạc Trấn, Mộc Cao Lực cùng với Từ Thanh Nhã đi vào trang viên, Sở Mộ chứng kiến trên mặt của bọn hắn, có vui vẻ không che dấu được, hiển nhiên ở tầng thứ ba huyệt động của Tội Dân khai hoang cùng với báo cáo cho tông môn lấy được ban thưởng, rất lớn.
Chỉ là, khi bọn hắn chứng kiến Sở Mộ, hai mắt trừng lớn, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ.
- Sở huynh... Tu vi của ngươi...
- Ta đã luyện hóa Thanh Đồng Huyết Long căn.
Sở Mộ nói.
Trải qua hai tháng đấu kiếm, Lâm Bích Nhược đã nắm giữ chiêu thứ nhất, còn kém lĩnh ngộ tinh túy, mà chiêu thứ hai cũng bắt đầu thành thục, chiêu thứ ba mạnh nhất, huyền diệu nhất, cũng khó tìm hiểu tu luyện nhất.
Gợn sóng từ trên thân kiếm tràn ngập ra, tầng tầng gột rửa tứ phương, bốn phía trở nên dính nhớp, phảng phất biến bốn phía thành hoàn cảnh nước chảy không ngớt, ảnh hưởng đến Sở Mộ.
Lâm Bích Nhược đâm kiếm ra, phảng phất như không có bất kỳ lực cản, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi.
Trong tích tắc, kiếm liền xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ, mà Sở Mộ chứng kiến, thực sự không phải một thanh kiếm, mà giống như một dòng nước bích sắc, nước chảy róc rách, ẩn chứa uy năng kinh người.
Chiêu này, xuất từ tay Sở Mộ, hắn tự nhiên rõ ràng chiêu số cùng ảo diệu trong đó.
Không có sử dụng lực lượng cường đại, cũng không có sử dụng kiếm pháp cao thâm, áp chế lực lượng cùng cảnh giới của mình đến tình trạng tương đương Lâm Bích Nhược, sử dụng kỹ xảo khí lực hợp nhất.
Liên tục hai tháng làm như thế, để cho Sở Mộ cảm giác, có thể thực hiện.
Kiếm Nguyên chi lực, lực lượng thể phách, dung hợp, xuất kiếm.
Chỉ là, dưới tình huống lực lượng cùng cảnh giới đều áp chế, Lâm Bích Nhược thi triển lại là một chiêu kiếm pháp uy lực cường hoành, trong lúc nhất thời, Sở Mộ khó có thể đối kháng.
Một kiếm không được, thì hai kiếm, hai kiếm không được, vậy thì ba kiếm, ba kiếm không được, vậy thì mười kiếm, nếu mười kiếm không được thì trăm kiếm.
Nháy mắt, phảng phất như cánh tay của Sở Mộ biến mất, kiếm trong tay cũng biến mất theo, chỉ có một nhúm kiếm quang ngưng tụ, phảng phất ở cùng một thời gian đâm ra.
Dưới mấy chục kiếm, kiếm chiêu của Lâm Bích Nhược bị kích phá.
- Công tử, đón thêm một kiếm của ta.
Lâm Bích Nhược khẽ kêu lên, một chiêu này, kiếm quang hóa thành một đạo bích thủy, nhộn nhạo tầm đó, làm cho ánh sáng bốn phía chịu ảnh hưởng, chiết xạ, quấy nhiễu ánh mắt, rõ ràng là chiêu thứ nhất được Sở Mộ bổ khuyết.
Một chiêu này, Lâm Bích Nhược vô cùng thuần thục, còn kém lĩnh ngộ tinh túy, một khi lĩnh ngộ ra tinh túy, uy lực của nó sẽ tăng lên lần nữa.
Dư thế không thu, kiếm của Sở Mộ tiếp tục đâm ra, kiếm quang không ngừng, Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách không ngừng kết hợp, bắt đầu dùng một loại phương thức kỳ lạ vận chuyển.
Kiếm chiêu của Lâm Bích Nhược còn không có bị đánh tan, nàng kéo lực lượng toàn thân, thi triển ra chiêu tiếp theo, cũng là chiêu thứ hai, phía trước đã thi triển qua một lần bị Sở Mộ đánh tan.
Chiêu thứ nhất làm tiên phong, chiêu thứ hai trợ giúp, uy lực bạo tăng, Sở Mộ gặp phải áp lực lập tức tăng lên gấp bội.
Dưới áp lực, đồng tử của Sở Mộ ngưng tụ, tập trung ở một điểm trong đó, hai loại lực lượng ở dưới hắn điều động, nước chảy thành sông, giống như dùng phương thức đinh ốc vận chuyển, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng ngày càng ngưng tụ.
Cảm giác phảng phất có đồ vật gì đó bị kích phá, bị xé nứt, rộng mở trong sáng.
- Khí lực hợp nhất, phá cho ta!
Khẽ quát một tiếng, hai loại lực lượng dùng phương thức đinh ốc rót vào thân kiếm, thân kiếm run lên, phát ra một tiếng vù vù sung sướng.
Trong tích tắc này, Sở Mộ cảm giác cực kỳ mỹ diệu.
Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách, triệt để đánh vỡ gông cùm xiềng xích, hoàn mỹ kết hợp lại, dung làm một thể, nước sữa giao hòa, tuy hai mà một, kiếm phảng phất đã mất đi sức nặng, trở nên vô cùng nhẹ nhàng.
Một kiếm đâm ra, kiếm quang như tia chớp, xoẹt… phảng phất xé rách vải vóc, đánh tan chiêu thứ nhất của Lâm Bích Nhược, kích về phía chiêu thứ hai, trúng điểm bạc nhược yếu kém nhất, đánh tan.
- Công tử, ngươi đột phá sao?
Lâm Bích Nhược kinh hô, giao thủ hai tháng, nàng cũng nhìn ra được chút gì đó.
- Đột phá.
Sở Mộ cười nói, tâm tình cực kỳ sung sướng:
- Đây là nhờ Bích Nhược ngươi.
- Là ta phải cảm tạ công tử a, nếu không có công tử nguyện ý giúp ta luyện kiếm, ta cũng sẽ không tăng lên nhanh như vậy.
Lâm Bích Nhược cười nói.
- Đến, chúng ta tiếp tục.
Sở Mộ nói, hiện tại chỉ là sơ bộ để cho kỹ xảo khí lực hợp nhất đạt tới viên mãn, còn cần luyện tập, cho đến trở thành bản năng.
Kiếm quang rực cháy, tiện tay chém ra, hư không phong lôi dũng động, dưới thân kiếm, trực tiếp trở thành một khu vực chân không, không khí bốn phía đảo lưu tới, gào thét rung động.
Tay nhẹ nhàng xoay chuyển, kiếm quang vòng qua vòng lại, phảng phất mở ra không gian, bá bá bá, lại liên tục vài kiếm, cơ hồ cùng một thời gian đâm ra, kiếm kiếm quả thực muốn Phá Toái Hư Không.
Kỳ thật Sở Mộ cũng không có sử dụng lực lượng rất mạnh, chỉ có điều trong mỗi một kiếm, đều ẩn chứa hai loại chân ý, hơn nữa hoàn mỹ kết hợp Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách, ngưng tụ thành một cỗ lực lượng càng thêm cường hoành.
Theo lần lượt luyện tập, lần lượt cùng Lâm Bích Nhược đấu kiếm, Sở Mộ đã thuần thục nắm giữ kỹ xảo khí lực hợp nhất, vận dụng tự nhiên rồi.
- Hiện tại lực công kích của ta, so sánh với trước đủ để tăng lên gấp đôi.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đối với Kiếm Tu mà nói, lực công kích cơ hồ đều tương đương thực lực.
Yên lặng tính toán một chút, Sở Mộ cảm thấy mình bây giờ, dưới tình huống không sử dụng bí pháp, có lẽ đủ để chống lại Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong bình thường, nếu vận dụng vài loại át chủ bài, mặc dù không phải đối thủ của Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai, nhưng cũng có thể chống lại, từ trong tay đối phương thoát thân.
Từ khi tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, chỉ có thể đánh bại Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong bình thường đến bây giờ có thể thoát thân ở trong tay Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai bình thường, thực lực của Sở Mộ tăng lên, không thể bảo là không lớn.
Chỉ là, Sở Mộ cảm thấy vẫn quá chậm.
- Tu vi, là hạn chế lớn nhất của ta hiện tại.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đây là nhược điểm, nhưng trước mắt, không có biện pháp tốt gì có thể phá.
...
Khoảng cách Sở Mộ từ Hắc Thần Cự Kiếm trở lại Đồ Huyết Thành đã qua nửa năm, bọn người Long Vân Không cũng trở về rồi.
Long Vân Không mang theo Nhạc Trấn, Mộc Cao Lực cùng với Từ Thanh Nhã đi vào trang viên, Sở Mộ chứng kiến trên mặt của bọn hắn, có vui vẻ không che dấu được, hiển nhiên ở tầng thứ ba huyệt động của Tội Dân khai hoang cùng với báo cáo cho tông môn lấy được ban thưởng, rất lớn.
Chỉ là, khi bọn hắn chứng kiến Sở Mộ, hai mắt trừng lớn, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ.
- Sở huynh... Tu vi của ngươi...
- Ta đã luyện hóa Thanh Đồng Huyết Long căn.
Sở Mộ nói.