Thời gian trôi qua, Sở Mộ dùng địa tâm hoang viêm rèn luyện Thiên Hoang kiếm nguyên đại thành đã đạt đến cực hạn, lúc này Sở Mộ không ngừng phục dụng rất nhiều Chân Hoang Đan hạ phẩm chuyển hóa thành Thiên Hoang kiếm nguyên, từ đó số lượng Thiên Hoang kiếm nguyên gia tăng rất lớn, hắn đã khôi phục đến cấp độ Nguyên Cực Cảnh viên mãn, khỏng cách đột phá tu vi không còn xa.
Hoạt tính tinh thần ý niệm lại tiến thêm một bước, hiệu quả trùng kích Phong Thần Huyết Chú cũng càng rõ ràng.
- Hôm nay nhất định có thể phá giải Phong Thần Huyết Chú phong ấn kim chi áo nghĩa.
Trong phòng, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên giường, hắn nói thầm một câu sau đó nhắm mắt, tập trung tĩnh tâm tu hành, điều động tất cả tinh thần ý niệm và kiếm ý tám chuyển cực hạn lần lượt trùng Phong Thần Huyết Chú đang phong ấn áo nghĩa.
Lúc này Phong Thần Huyết Chú hoàn toàn biến thành trong suốt, chỉ còn lại một tầng vô cùng mỏng manh, không ngừng bị trùng kích và suy yếu liên tục.
Thời gian chậm rãi trôi qua, rốt cục Phong Thần Huyết Chú phong ấn kim chi áo nghĩa phát ra tiếng nổ nhỏ, bọt khí tan vỡ, mũi nhọn đáng sợ bộc phát ra ngoài, trong nháy mắt phóng thích bộc phát khí tức đáng sợ giống như núi lửa ngủ sau suốt vạn năm, thời điểm nó bừng tỉnh sẽ bộc phát dữ dội.
Kim chi áo nghĩa, phá phong!
Mũi nhọn đáng sợ bộc phát ra ngoài, chỉ tiết lộ một tia làm vách tường gỗ của kiếm lâu xuất hiện vô số vết cắt rất sâu, cũng may Sở Mộ thu liễm nhanh chóng, nếu không cả gian phòng không thể thừa nhận nổi mũi nhọn khi kim chi áo nghĩa phá phong.
- Tám chuyển cực hạn...
Cho dù sớm có suy đoán nhưng lúc chính thức phá phong thoát ra ngoài, Sở Mộ cảm thấy mừng như điên.
Kiếm ý tám chuyển cực hạn, kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn, cả hai dung hợp sẽ tạo thành uy lực khủng bố.
Cho dù sáu viên ý niệm chi tinh còn chưa phá phong nhưng thực lực Sở Mộ hiện tại còn không kém hơn khi giết Minh Lạc, thậm chí còn vượt qua một ít.
Thở phào một hơi, Sở Mộ không nóng nảy trùng kích Phong Thần Huyết Chú phong ấn ý niệm chi tinh, thứ này không thể gấp được.
Hiện tại Sở Mộ hoàn òoàn không sợ khi đối đầu với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không phải đối thủ của hắn.
- Với thực lực của ta hiện tại, ngoại cung không còn đối thủ, cũng không cần ra ngoài lịch lãm rèn luyện.
- Chuyện trọng yếu nhất của ta hiện tại là phá tan Phong Thần Huyết Chú phong ấn ý niệm chi tinh, sau đó phong ấn các loại áo nghĩa khác, lĩnh ngộ đến viên mãn lại tiến hành rèn luyện tăng lên tám chuyển cực hạn...
Hắn lẩm bẩm một lúc, đột nhiên Sở Mộ cau mày.
- Ta lĩnh ngộ áo nghĩa có kim mộc thủy hỏa thổ phong băng lôi, còn có hư thật áo nghĩa cùng vân chi áo nghĩa, còn có không chi áo nghĩa, nếu muốn đều rèn luyện đến tám chuyển cực hạn cần phải tốn không ít thời gian, không biết cần bao nhiêu năm mới có thể.
- Trước bỏ phong ấn một áo nghĩa, cứ xem hiệu suất rèn luyện rồi quyết định.
Nhiều áo nghĩa như thế, nói ra sẽ hù chết người.
Đồng thời còn là gánh nặng thật lớn.
Nếu có thể các kiếm giả đều hi vọng rèn luyện lĩnh ngộ áo nghĩa đến cực hạn lại đột phá đến Thần Ngưng Cảnh, khi đó sẽ có chỗ tốt cực lớn.
Nhưng tốn hao thời gian rất lớn, thường thường kiếm giả sau khi rèn luyện một loại áo nghĩa đến cực hạn sẽ lựa chọn đột phá Thần Ngưng Cảnh, về sau lại tiếp tục tham ngộ rèn luyện áo nghĩa, từ đó hiệu suất sẽ nhanh gấp mười lần..
Đây là lựa chọn của đa số người, Sở Mộ chỉ cố gắng làm tốt hơn.
Bản thân hắn lĩnh ngộ quá nhiều áo nghĩa cho nên có đôi khi không thể không lựa chọn.
Kim chi áo nghĩa phá phong, còn đạt tới tám chuyển cực hạn, tâm tình Sở Mộ thập phần sung sướng, hắn xuống giường và bước ra khỏi phòng, hắn ý định đi giải sầu, hắn vừa đi vừa quan sát bốn phía muốn ngắm cảnh sắc chung quanh.
Tu luyện trọng yếu, nghỉ ngơi thích hợp cũng trọng yếu.
Thả lỏng có độ còn có hiệu quả tốt hơn cứ rèn luyện suốt ngày.
Sở Mộ vừa rời phòng liền có người chú ý tới hắn, các loại ánh mắt sùng bái kính sợ thậm chí ghen ghét đều có.
Chào hỏi, Sở Mộ gật đầu mỉm cười đáp lại, hắn lúc này vô cùng bình dị dễ gần.
- Sở Mộ, đấu với ta một trận.
Xi Tiếu đâm đầu đi tới, khí tức cô đọng còn cường đại hơn lúc trước, hiển nhiên sau khi tranh tài tới bây giờ, hắn tiến bộ hết sức rõ ràng, tin tưởng tràn đầy muốn khiêu chiến Sở Mộ, đánh bại Sở Mộ.
Đối mặt Xi Tiếu chiến ý cực mạnh, Sở Mộ không có chút hứng thú gì, hắn từng đánh bại Xi Tiếu, khi đó hắn còn không dùng toàn lực, hôm nay tu luyện có tiến bộ, tu vi cũng khôi phục đến Nguyên Cực Cảnh cực hạn, thực lực đột nhiên tăng mạnh, Xi Tiếu càng không phải đối thủ của hắn, càng đừng nói kim chi áo nghĩa đã phá phong.
Thực lực của hắn có thể đánh bại một trăm Xi Tiếu.
Đáng tiếc Xi Tiếu không biết điểm này, bằng không hắn sẽ xấu hổ không dám cúi đầu nhìn Sở Mộ chứ đừng nói đi khiêu chiến.
Cự tuyệt Xi Tiếu khiêu chiến, Xi Tiếu lại dùng biện pháp vô lại đi theo Sở Mộ, Sở Mộ muốn giải sầu nhưng khó chịu khi mang theo cái đuôi, đành phải đáp ứng đấu với Xi Tiếu một trận.
- Ngay tại đây đi.
Sở Mộ nói.
- Xem kiếm.
Xi Tiếu quát, kiếm ra khỏi vỏ, lực phá núi sông, hắn chém ra một kiếm giống như ma vương hàng lâm nhân gian.
Người chung quanh cảm thấy hít thở không thông giống như bị bóp cổ họng không cách nào hô hấp, toàn thân run rẩy như bị uy thế của ma vương chấn nhiếp, một kiếm này của Xi Tiếu còn mạnh hơn khi hắn dùng toàn lực trong thi đấu nhiều.
Đáng tiếc Sở Mộ còn mạnh hơn hắn quá nhiều...
Hắn nhìn ra sơ hở trong đó, Sở Mộ kiếm kiếm ra khỏi vỏ sau đó rót băng phách chi lực vào bên trong, tinh thần ý niệm và kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ đều tập trung vào một kiếm, phát động Chấn Sơn Kính cực hạn, uy lực tăng mạnh tới cực điểm.
Không sử dụng kim chi áo nghĩa, hắn dựa vào sơ hở phản kích, phá vỡ thế công của Xi Tiếu, còn đánh vào mạch môn trên cổ tay Xi Tiếu, lực lượng băng phách vô cùng to lớn bao phủ cổ tay, cả cánh tay Xi Tiếu bị đóng băng không thể nhúc nhích.
Chỉ một hô hấp đã phân thắng bại.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ quay người rời đi, Xi Tiếu kinh ngạc nhìn bóng lưng Sở Mộ, trên mặt hắn mang theo khiếp sợ không thể che dấu.
Không nghĩ tới hắn có tiến bộ, Sở Mộ tiến bộ còn lớn hơn so với hắn, hai bên chênh lệch càng rõ ràng.
...
Sau khi đi ra ngoài giải sầu, Sở Mộ quay về phóng tiến hành tu luêện bước tiếp theo.
Hoạt tính tinh thần ý niệm lại tiến thêm một bước, hiệu quả trùng kích Phong Thần Huyết Chú cũng càng rõ ràng.
- Hôm nay nhất định có thể phá giải Phong Thần Huyết Chú phong ấn kim chi áo nghĩa.
Trong phòng, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên giường, hắn nói thầm một câu sau đó nhắm mắt, tập trung tĩnh tâm tu hành, điều động tất cả tinh thần ý niệm và kiếm ý tám chuyển cực hạn lần lượt trùng Phong Thần Huyết Chú đang phong ấn áo nghĩa.
Lúc này Phong Thần Huyết Chú hoàn toàn biến thành trong suốt, chỉ còn lại một tầng vô cùng mỏng manh, không ngừng bị trùng kích và suy yếu liên tục.
Thời gian chậm rãi trôi qua, rốt cục Phong Thần Huyết Chú phong ấn kim chi áo nghĩa phát ra tiếng nổ nhỏ, bọt khí tan vỡ, mũi nhọn đáng sợ bộc phát ra ngoài, trong nháy mắt phóng thích bộc phát khí tức đáng sợ giống như núi lửa ngủ sau suốt vạn năm, thời điểm nó bừng tỉnh sẽ bộc phát dữ dội.
Kim chi áo nghĩa, phá phong!
Mũi nhọn đáng sợ bộc phát ra ngoài, chỉ tiết lộ một tia làm vách tường gỗ của kiếm lâu xuất hiện vô số vết cắt rất sâu, cũng may Sở Mộ thu liễm nhanh chóng, nếu không cả gian phòng không thể thừa nhận nổi mũi nhọn khi kim chi áo nghĩa phá phong.
- Tám chuyển cực hạn...
Cho dù sớm có suy đoán nhưng lúc chính thức phá phong thoát ra ngoài, Sở Mộ cảm thấy mừng như điên.
Kiếm ý tám chuyển cực hạn, kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn, cả hai dung hợp sẽ tạo thành uy lực khủng bố.
Cho dù sáu viên ý niệm chi tinh còn chưa phá phong nhưng thực lực Sở Mộ hiện tại còn không kém hơn khi giết Minh Lạc, thậm chí còn vượt qua một ít.
Thở phào một hơi, Sở Mộ không nóng nảy trùng kích Phong Thần Huyết Chú phong ấn ý niệm chi tinh, thứ này không thể gấp được.
Hiện tại Sở Mộ hoàn òoàn không sợ khi đối đầu với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không phải đối thủ của hắn.
- Với thực lực của ta hiện tại, ngoại cung không còn đối thủ, cũng không cần ra ngoài lịch lãm rèn luyện.
- Chuyện trọng yếu nhất của ta hiện tại là phá tan Phong Thần Huyết Chú phong ấn ý niệm chi tinh, sau đó phong ấn các loại áo nghĩa khác, lĩnh ngộ đến viên mãn lại tiến hành rèn luyện tăng lên tám chuyển cực hạn...
Hắn lẩm bẩm một lúc, đột nhiên Sở Mộ cau mày.
- Ta lĩnh ngộ áo nghĩa có kim mộc thủy hỏa thổ phong băng lôi, còn có hư thật áo nghĩa cùng vân chi áo nghĩa, còn có không chi áo nghĩa, nếu muốn đều rèn luyện đến tám chuyển cực hạn cần phải tốn không ít thời gian, không biết cần bao nhiêu năm mới có thể.
- Trước bỏ phong ấn một áo nghĩa, cứ xem hiệu suất rèn luyện rồi quyết định.
Nhiều áo nghĩa như thế, nói ra sẽ hù chết người.
Đồng thời còn là gánh nặng thật lớn.
Nếu có thể các kiếm giả đều hi vọng rèn luyện lĩnh ngộ áo nghĩa đến cực hạn lại đột phá đến Thần Ngưng Cảnh, khi đó sẽ có chỗ tốt cực lớn.
Nhưng tốn hao thời gian rất lớn, thường thường kiếm giả sau khi rèn luyện một loại áo nghĩa đến cực hạn sẽ lựa chọn đột phá Thần Ngưng Cảnh, về sau lại tiếp tục tham ngộ rèn luyện áo nghĩa, từ đó hiệu suất sẽ nhanh gấp mười lần..
Đây là lựa chọn của đa số người, Sở Mộ chỉ cố gắng làm tốt hơn.
Bản thân hắn lĩnh ngộ quá nhiều áo nghĩa cho nên có đôi khi không thể không lựa chọn.
Kim chi áo nghĩa phá phong, còn đạt tới tám chuyển cực hạn, tâm tình Sở Mộ thập phần sung sướng, hắn xuống giường và bước ra khỏi phòng, hắn ý định đi giải sầu, hắn vừa đi vừa quan sát bốn phía muốn ngắm cảnh sắc chung quanh.
Tu luyện trọng yếu, nghỉ ngơi thích hợp cũng trọng yếu.
Thả lỏng có độ còn có hiệu quả tốt hơn cứ rèn luyện suốt ngày.
Sở Mộ vừa rời phòng liền có người chú ý tới hắn, các loại ánh mắt sùng bái kính sợ thậm chí ghen ghét đều có.
Chào hỏi, Sở Mộ gật đầu mỉm cười đáp lại, hắn lúc này vô cùng bình dị dễ gần.
- Sở Mộ, đấu với ta một trận.
Xi Tiếu đâm đầu đi tới, khí tức cô đọng còn cường đại hơn lúc trước, hiển nhiên sau khi tranh tài tới bây giờ, hắn tiến bộ hết sức rõ ràng, tin tưởng tràn đầy muốn khiêu chiến Sở Mộ, đánh bại Sở Mộ.
Đối mặt Xi Tiếu chiến ý cực mạnh, Sở Mộ không có chút hứng thú gì, hắn từng đánh bại Xi Tiếu, khi đó hắn còn không dùng toàn lực, hôm nay tu luyện có tiến bộ, tu vi cũng khôi phục đến Nguyên Cực Cảnh cực hạn, thực lực đột nhiên tăng mạnh, Xi Tiếu càng không phải đối thủ của hắn, càng đừng nói kim chi áo nghĩa đã phá phong.
Thực lực của hắn có thể đánh bại một trăm Xi Tiếu.
Đáng tiếc Xi Tiếu không biết điểm này, bằng không hắn sẽ xấu hổ không dám cúi đầu nhìn Sở Mộ chứ đừng nói đi khiêu chiến.
Cự tuyệt Xi Tiếu khiêu chiến, Xi Tiếu lại dùng biện pháp vô lại đi theo Sở Mộ, Sở Mộ muốn giải sầu nhưng khó chịu khi mang theo cái đuôi, đành phải đáp ứng đấu với Xi Tiếu một trận.
- Ngay tại đây đi.
Sở Mộ nói.
- Xem kiếm.
Xi Tiếu quát, kiếm ra khỏi vỏ, lực phá núi sông, hắn chém ra một kiếm giống như ma vương hàng lâm nhân gian.
Người chung quanh cảm thấy hít thở không thông giống như bị bóp cổ họng không cách nào hô hấp, toàn thân run rẩy như bị uy thế của ma vương chấn nhiếp, một kiếm này của Xi Tiếu còn mạnh hơn khi hắn dùng toàn lực trong thi đấu nhiều.
Đáng tiếc Sở Mộ còn mạnh hơn hắn quá nhiều...
Hắn nhìn ra sơ hở trong đó, Sở Mộ kiếm kiếm ra khỏi vỏ sau đó rót băng phách chi lực vào bên trong, tinh thần ý niệm và kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ đều tập trung vào một kiếm, phát động Chấn Sơn Kính cực hạn, uy lực tăng mạnh tới cực điểm.
Không sử dụng kim chi áo nghĩa, hắn dựa vào sơ hở phản kích, phá vỡ thế công của Xi Tiếu, còn đánh vào mạch môn trên cổ tay Xi Tiếu, lực lượng băng phách vô cùng to lớn bao phủ cổ tay, cả cánh tay Xi Tiếu bị đóng băng không thể nhúc nhích.
Chỉ một hô hấp đã phân thắng bại.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ quay người rời đi, Xi Tiếu kinh ngạc nhìn bóng lưng Sở Mộ, trên mặt hắn mang theo khiếp sợ không thể che dấu.
Không nghĩ tới hắn có tiến bộ, Sở Mộ tiến bộ còn lớn hơn so với hắn, hai bên chênh lệch càng rõ ràng.
...
Sau khi đi ra ngoài giải sầu, Sở Mộ quay về phóng tiến hành tu luêện bước tiếp theo.