Vương Long lập tức đoán được tình thế bất lợi cho mình, lập tức rời đi.
- Phải mời hai vị sư huynh ra tay.
Vương Long âm thầm nói.
Chạy về Vương gia, Vương Long không để ý đến người khác, mà trực tiếp đi tới viện của hai vị sư huynh hắn. Từ bên trong viện không ngừng truyền ra tiếng rên rỉ của nữ nhân. Vừa nghe liền khiến mạch máu người ta sôi sục, dục hỏa tăng vọt.
Nhưng lúc này, Vương Long căn bản không có bất kỳ ý niệm gì. Hắn vội vã xông vào trong viện. Ở bên trong đại sảnh, hắn liền nhìn thấy hai vị sư huynh của mình đặt hai nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp ở dưới thân, không ngừng hoạt động, phát ra những âm hưởng.
- Thực sự là sắc quỷ.
Thầm mắng một tiếng, Vương Long không xông vào nữa. Hắn biết, hai sư huynh sắc quỷ này đã biết hắn đến.
Quả nhiên, chỉ thấy tốc độ của hai sư huynh sắc quỷ nhanh hơn. Chỉ một lát sau, nữ tử dưới thân bọn họ toàn thân cứng đờ, đồng thời phát ra tiếng cao vút. Tiếp đó toàn thân buông lỏng co quắp ở trên ghế, hình như đã bất tỉnh.
- Vương Long, đệ không phải đi thu phục Sở gia gì đó sao? Vội vàng như vậy là có chuyện gì?
Một người sư huynh xoay người cầm trường bào để ở bên cạnh phủ lên người, vẻ mặt tà mị, cười nói.
- Trịnh sư huynh, chuyện là thế này.
lúc này Vương Long nói về chuyện đã xảy ra.
- Cái gì? Một kiếm đẩy lùi đệ?
Một sư huynh khác cũng xoay người lại, vẻ mặt kinh ngạc, chợt lẩm bẩm:
- Cưỡi yêu thú bay là hạc trắng đầu đỏ, tu vi Hóa Khí Cảnh tiểu thành đỉnh phong, nắm giữ kiếm khí trung phẩm. Chẳng lẽ là đệ tử của kiếm tông khác?
- Kiếm tông khác?
Trịnh sư huynh nhíu mày:
- Nhưng yêu thú bay của Hắc Thủy Kiếm Tông, Chân Viêm Kiếm Tông và Kim Cương Kiếm Tông đều không phải là hạc trắng đầu đỏ.
- Trịnh sư huynh Lý sư huynh ta nhớ ra rồi. Hình như nghe nói, Sở gia có người tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tu hành. Là Sở Mộ. Chẳng lẽ chính là hắn...
Vương Long đột nhiên hồi tưởng lại những lời lúc trước cha hắn nói với hắn. Lúc đó hắn cũng không quá để ý.
- Đại Khôn Kiếm Phủ...
Trịnh sư huynh và Lý sư huynh cẩn thận suy nghĩ một chút. Đột nhiên, Lý sư huynh mới bừng tỉnh hiểu ra:
- Ta biết. Đại Khôn Kiếm Phủ. Ta đã từng nghe một vị sư huynh nói về nó. Đó là một tòa Kiếm Phủ do vương thất Đại Khôn sáng lập ra. Thực lực cường đại nội tình thâm hậu. Có thể sánh ngang cùng Ma La Kiếm Tông chúng ta.
- Thì ra là thế. Gia hỏa kia lại có kiếm khí trung phẩm. Xem ra ở bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ đó, địa vị của hắn cũng không quá thấp.
Trịnh sư huynh lạnh lùng cười, nói. Hắn nhìn về phía Vương Long:
- Vương sư đệ, đi. Dẫn chúng ta đi tới Sở gia, gặp đệ tử Đại Khôn Kiếm Phủ kia, xem hắn có bao nhiêu cân lượng.
- Vâng.
Nhất thời vẻ mặt Vương Long đầy hưng phấn. Hai sư huynh này mặc dù là sắc quỷ, nhưng thực lực lại rất cường đại. Chí ít ở trước mặt bất kỳ người nào trong hai người, Vương Long đều không chống đỡ nổi một kiếm.
Hiện tại có hai sư huynh ra mặt, thời điểm chết của gia hỏa dùng một kiếm đẩy lùi mình đã đến.
Nhất thời, Vương Long xoay người dẫn đường. Trịnh sư huynh và Lý sư huynh hai người đã thay xong quần áo, mặc trường bào đi tới Sở gia.
- Không xong... Gia chủ... Không xong...
Một con cháu Sở gia vội vã xông vào bên trong đại sảnh, thở hổn hển kêu lên.
- Cái gì không xong?
Sắc mặt đám người Sở Đương Hùng trầm xuống.
Người con cháu Sở gia này chính là một trong những người được phái ra bên ngoài quan sát tình huống. Hiện tại hắn vội vã chạy về, thở không ra hơi. Chẳng lẽ...
- Vương... Vương Long... dẫn theo... hai sư huynh... của hắn đi về phía Sở gia chúng ta...
Sau khi nghe hắn nói cách quãng hết câu, đám người Sở Đương Hùng liền lo lắng, sắc mặt đại biến.
- Sở Mộ, ngươi lập tức rời đi. Quay về Đại Khôn Kiếm Phủ. Đợi sau này, đến khi tu vi cao siêu hơn, lại báo thù cho chúng ta.
Sở Đương Hùng quyết định thật nhanh.
- Mộ Nhi, ngươi nhanh cưỡi con yêu thú bay kia rời đi.
Sở Hành Vân cũng liền vội vàng nói.
- Không sai. Chỉ cần ngươi còn sống, Sở gia chúng ta cũng sẽ không diệt vong.
Sở Hành Không và Sở Hành Phong cũng nói.
- Gia tộc gặp nạn, ta không có cách nào không để ý tới được.
Sở Mộ nói.
- Không được. Bọn họ có hai kiếm giả chí ít tu vi Hóa Khí đại thành.
Sở Đương Hùng phản đối.
- Gia gia, không cần phải lo lắng. Nếu như chỉ là kiếm giả Hóa Khí đại thành, bọn họ không làm gì được ta.
Sở Mộ liền nói ngay:
- Đến lúc đó, nếu như không địch lại, ta sẽ lui lại rời đi. Ta có yêu thú bay. Một khi muốn rời đi, bọn họ không ngăn cản ta được.
Sở Mộ nói như vậy, chính là khiến cho bọn họ được thoải mái. Trên thực tế, Sở Mộ có ý muốn giết chết kẻ địch.
Ngay lúc bọn họ định mở miệng nói chuyện, Vương Long đã dẫn theo hai sư huynh hắn, đi tới ngoài cửa lớn của phủ đệ của Sở gia.
- Sở Mộ, lăn ra đây cho ta.
Ngoài cửa truyền đến một tiếng quát lớn. Chính là giọng nói của Vương Long.
- Tới rồi.
Tất cả đám người Sở Đương Hùng đều đứng lên, sắc mặt ngưng trọng.
Sở Mộ đứng dậy đi nhanh ra khỏi đại sảnh.
Ngoại trừ Vương Long đã bị hắn một kiếm đẩy lùi ra, phía sau hắn còn có hai thanh niên khác.
Trường bào trên người hai thanh niên này gần giống với trường bào trên người Vương Long. Sở Mộ còn chú ý thấy ống tay áo bọn họ có một huy hiệu đặc biệt. Hình như là con yêu thú gì đó.
- Quả nhiên là Hóa Khí Cảnh đại thành.
Sở Mộ đảo mắt nhìn qua hai người thanh niên có ánh mắt dâm tà, âm thầm nói, sau đó thở phào nhẹ nhõm.
Đám người Sở Đương Hùng cũng đi ra. Các huynh đệ Sở gia cũng đều tập trung tại đây.
- Ngươi quả nhiên chính là Sở Mộ.
Đôi mắt Vương Long mang theo vài phần âm u lạnh lẽo, tập trung ở trên mặt Sở Mộ. Hắn còn không biết hai đệ đệ của hắn đều chết ở dưới kiếm của Sở Mộ. Bằng không không biết hắn sẽ nổi giận thành thế nào.
- Ngươi chính là đệ tử của Đại Khôn Kiếm Phủ?
Kiếm giả thanh niên họ Trịnh đứng phía sau Vương Long lộ ra vẻ mặt tươi cười quỷ quái, nhìn về phía Sở Mộ nói:
- Tu vi kiếm khí Hóa Khí Cảnh tiểu thành đỉnh phong, có thể một kiếm đẩy lùi Vương Long, thật sự có chút bản lĩnh.
- Nói ra thân phận của các ngươi.
Sở Mộ thản nhiên nói.
- Thân phận của chúng ta?
Thanh niên họ Lý cũng cười rộ lên:
- Nếu ngươi muốn biết, ta liền để cho ngươi biết. Nghe cho kỹ đây. Ba người chúng ta là đệ tử nội môn của Ma La Kiếm Tông.
- Ma La Kiếm Tông?
Sở Mộ khẽ nhíu mày. Hắn chỉ nghe nói qua kiếm phái các loại, chưa từng nghe nói qua kiếm tông gì đó.
Lẽ nào kiếm tông và kiếm phái khác nhau?
- Nhìn dáng vẻ của ngươi, hình như chưa từng nghe nói qua về Ma La Kiếm Tông chúng ta.
Thanh niên họ Lý cười nói:
- Không sao. Ngươi chỉ cần biết, Đại Khôn Kiếm Phủ cũng khó mà so sánh với với Ma La Kiếm Tông chúng ta.
Những lời này đương nhiên là do thanh niên họ Lý khoác lác.
- Không quan tâm các ngươi tới từ kiếm tông gì, các ngươi nhất định muốn ra mặt cho Vương Long sao?
- Phải mời hai vị sư huynh ra tay.
Vương Long âm thầm nói.
Chạy về Vương gia, Vương Long không để ý đến người khác, mà trực tiếp đi tới viện của hai vị sư huynh hắn. Từ bên trong viện không ngừng truyền ra tiếng rên rỉ của nữ nhân. Vừa nghe liền khiến mạch máu người ta sôi sục, dục hỏa tăng vọt.
Nhưng lúc này, Vương Long căn bản không có bất kỳ ý niệm gì. Hắn vội vã xông vào trong viện. Ở bên trong đại sảnh, hắn liền nhìn thấy hai vị sư huynh của mình đặt hai nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp ở dưới thân, không ngừng hoạt động, phát ra những âm hưởng.
- Thực sự là sắc quỷ.
Thầm mắng một tiếng, Vương Long không xông vào nữa. Hắn biết, hai sư huynh sắc quỷ này đã biết hắn đến.
Quả nhiên, chỉ thấy tốc độ của hai sư huynh sắc quỷ nhanh hơn. Chỉ một lát sau, nữ tử dưới thân bọn họ toàn thân cứng đờ, đồng thời phát ra tiếng cao vút. Tiếp đó toàn thân buông lỏng co quắp ở trên ghế, hình như đã bất tỉnh.
- Vương Long, đệ không phải đi thu phục Sở gia gì đó sao? Vội vàng như vậy là có chuyện gì?
Một người sư huynh xoay người cầm trường bào để ở bên cạnh phủ lên người, vẻ mặt tà mị, cười nói.
- Trịnh sư huynh, chuyện là thế này.
lúc này Vương Long nói về chuyện đã xảy ra.
- Cái gì? Một kiếm đẩy lùi đệ?
Một sư huynh khác cũng xoay người lại, vẻ mặt kinh ngạc, chợt lẩm bẩm:
- Cưỡi yêu thú bay là hạc trắng đầu đỏ, tu vi Hóa Khí Cảnh tiểu thành đỉnh phong, nắm giữ kiếm khí trung phẩm. Chẳng lẽ là đệ tử của kiếm tông khác?
- Kiếm tông khác?
Trịnh sư huynh nhíu mày:
- Nhưng yêu thú bay của Hắc Thủy Kiếm Tông, Chân Viêm Kiếm Tông và Kim Cương Kiếm Tông đều không phải là hạc trắng đầu đỏ.
- Trịnh sư huynh Lý sư huynh ta nhớ ra rồi. Hình như nghe nói, Sở gia có người tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tu hành. Là Sở Mộ. Chẳng lẽ chính là hắn...
Vương Long đột nhiên hồi tưởng lại những lời lúc trước cha hắn nói với hắn. Lúc đó hắn cũng không quá để ý.
- Đại Khôn Kiếm Phủ...
Trịnh sư huynh và Lý sư huynh cẩn thận suy nghĩ một chút. Đột nhiên, Lý sư huynh mới bừng tỉnh hiểu ra:
- Ta biết. Đại Khôn Kiếm Phủ. Ta đã từng nghe một vị sư huynh nói về nó. Đó là một tòa Kiếm Phủ do vương thất Đại Khôn sáng lập ra. Thực lực cường đại nội tình thâm hậu. Có thể sánh ngang cùng Ma La Kiếm Tông chúng ta.
- Thì ra là thế. Gia hỏa kia lại có kiếm khí trung phẩm. Xem ra ở bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ đó, địa vị của hắn cũng không quá thấp.
Trịnh sư huynh lạnh lùng cười, nói. Hắn nhìn về phía Vương Long:
- Vương sư đệ, đi. Dẫn chúng ta đi tới Sở gia, gặp đệ tử Đại Khôn Kiếm Phủ kia, xem hắn có bao nhiêu cân lượng.
- Vâng.
Nhất thời vẻ mặt Vương Long đầy hưng phấn. Hai sư huynh này mặc dù là sắc quỷ, nhưng thực lực lại rất cường đại. Chí ít ở trước mặt bất kỳ người nào trong hai người, Vương Long đều không chống đỡ nổi một kiếm.
Hiện tại có hai sư huynh ra mặt, thời điểm chết của gia hỏa dùng một kiếm đẩy lùi mình đã đến.
Nhất thời, Vương Long xoay người dẫn đường. Trịnh sư huynh và Lý sư huynh hai người đã thay xong quần áo, mặc trường bào đi tới Sở gia.
- Không xong... Gia chủ... Không xong...
Một con cháu Sở gia vội vã xông vào bên trong đại sảnh, thở hổn hển kêu lên.
- Cái gì không xong?
Sắc mặt đám người Sở Đương Hùng trầm xuống.
Người con cháu Sở gia này chính là một trong những người được phái ra bên ngoài quan sát tình huống. Hiện tại hắn vội vã chạy về, thở không ra hơi. Chẳng lẽ...
- Vương... Vương Long... dẫn theo... hai sư huynh... của hắn đi về phía Sở gia chúng ta...
Sau khi nghe hắn nói cách quãng hết câu, đám người Sở Đương Hùng liền lo lắng, sắc mặt đại biến.
- Sở Mộ, ngươi lập tức rời đi. Quay về Đại Khôn Kiếm Phủ. Đợi sau này, đến khi tu vi cao siêu hơn, lại báo thù cho chúng ta.
Sở Đương Hùng quyết định thật nhanh.
- Mộ Nhi, ngươi nhanh cưỡi con yêu thú bay kia rời đi.
Sở Hành Vân cũng liền vội vàng nói.
- Không sai. Chỉ cần ngươi còn sống, Sở gia chúng ta cũng sẽ không diệt vong.
Sở Hành Không và Sở Hành Phong cũng nói.
- Gia tộc gặp nạn, ta không có cách nào không để ý tới được.
Sở Mộ nói.
- Không được. Bọn họ có hai kiếm giả chí ít tu vi Hóa Khí đại thành.
Sở Đương Hùng phản đối.
- Gia gia, không cần phải lo lắng. Nếu như chỉ là kiếm giả Hóa Khí đại thành, bọn họ không làm gì được ta.
Sở Mộ liền nói ngay:
- Đến lúc đó, nếu như không địch lại, ta sẽ lui lại rời đi. Ta có yêu thú bay. Một khi muốn rời đi, bọn họ không ngăn cản ta được.
Sở Mộ nói như vậy, chính là khiến cho bọn họ được thoải mái. Trên thực tế, Sở Mộ có ý muốn giết chết kẻ địch.
Ngay lúc bọn họ định mở miệng nói chuyện, Vương Long đã dẫn theo hai sư huynh hắn, đi tới ngoài cửa lớn của phủ đệ của Sở gia.
- Sở Mộ, lăn ra đây cho ta.
Ngoài cửa truyền đến một tiếng quát lớn. Chính là giọng nói của Vương Long.
- Tới rồi.
Tất cả đám người Sở Đương Hùng đều đứng lên, sắc mặt ngưng trọng.
Sở Mộ đứng dậy đi nhanh ra khỏi đại sảnh.
Ngoại trừ Vương Long đã bị hắn một kiếm đẩy lùi ra, phía sau hắn còn có hai thanh niên khác.
Trường bào trên người hai thanh niên này gần giống với trường bào trên người Vương Long. Sở Mộ còn chú ý thấy ống tay áo bọn họ có một huy hiệu đặc biệt. Hình như là con yêu thú gì đó.
- Quả nhiên là Hóa Khí Cảnh đại thành.
Sở Mộ đảo mắt nhìn qua hai người thanh niên có ánh mắt dâm tà, âm thầm nói, sau đó thở phào nhẹ nhõm.
Đám người Sở Đương Hùng cũng đi ra. Các huynh đệ Sở gia cũng đều tập trung tại đây.
- Ngươi quả nhiên chính là Sở Mộ.
Đôi mắt Vương Long mang theo vài phần âm u lạnh lẽo, tập trung ở trên mặt Sở Mộ. Hắn còn không biết hai đệ đệ của hắn đều chết ở dưới kiếm của Sở Mộ. Bằng không không biết hắn sẽ nổi giận thành thế nào.
- Ngươi chính là đệ tử của Đại Khôn Kiếm Phủ?
Kiếm giả thanh niên họ Trịnh đứng phía sau Vương Long lộ ra vẻ mặt tươi cười quỷ quái, nhìn về phía Sở Mộ nói:
- Tu vi kiếm khí Hóa Khí Cảnh tiểu thành đỉnh phong, có thể một kiếm đẩy lùi Vương Long, thật sự có chút bản lĩnh.
- Nói ra thân phận của các ngươi.
Sở Mộ thản nhiên nói.
- Thân phận của chúng ta?
Thanh niên họ Lý cũng cười rộ lên:
- Nếu ngươi muốn biết, ta liền để cho ngươi biết. Nghe cho kỹ đây. Ba người chúng ta là đệ tử nội môn của Ma La Kiếm Tông.
- Ma La Kiếm Tông?
Sở Mộ khẽ nhíu mày. Hắn chỉ nghe nói qua kiếm phái các loại, chưa từng nghe nói qua kiếm tông gì đó.
Lẽ nào kiếm tông và kiếm phái khác nhau?
- Nhìn dáng vẻ của ngươi, hình như chưa từng nghe nói qua về Ma La Kiếm Tông chúng ta.
Thanh niên họ Lý cười nói:
- Không sao. Ngươi chỉ cần biết, Đại Khôn Kiếm Phủ cũng khó mà so sánh với với Ma La Kiếm Tông chúng ta.
Những lời này đương nhiên là do thanh niên họ Lý khoác lác.
- Không quan tâm các ngươi tới từ kiếm tông gì, các ngươi nhất định muốn ra mặt cho Vương Long sao?