- Không ngờ người thứ hai khiêu chiến lại này hắn.
Trương Thiên Thành khi nhìn thấy người thứ hai bị Sở Mộ khiêu chiến, lập tức khẽ giật mình.
Người này gọi là Lý Tinh Huy, cũng là tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn, bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại.
Là người đứng ngoài, nhìn thấy Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại Lý Tinh Huy, Trương Thiên Thành lập tức sởn hết gai ốc.
Thực lực Lý Tinh Huy cũng không kém hơn Trương Thiên Thành hắn, nhưng mà dưới tình huống toàn lực ra tay, vẫn bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại.
Loại thân pháp biến hóa thất thường của Sở Mộ giống như quỷ dị, kiếm trong tay Sở Mộ lại giống như thần binh, lúc này Trương Thiên Thành mới hiểu được vì sao mình lại nhanh chóng bị thua như vậy.
- Trận thắng liên tiếp thứ hai.
Chấp sự lần nữa ghi chép, trong lòng thầm nghĩ, lần khiêu chiến này chỉ sợ Sở Mộ này sẽ không thất bại.
Dù sao đệ tử trong Kiếm lâu Hoàng cấp tuyệt đại đa số chỉ có tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn mà thôi, tu vi như vậy lại bị Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại, coi như là Hóa Khí cảnh tiểu thành cũng không làm được, cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ.
Hắn hoảng hốt nhớ tới, dường như lúc trước khi Sở Mộ vừa mới tới nội phủ đã từng khiêu chiến, đối thủ khi đó là một đệ tử Hóa Khí cảnh tiểu thành, cuối cùng đối phương cũng bị Sở Mộ đánh bại.
- Xem ra lần này nắm chắc rồi.
Chấp sự âm thầm cười nói.
Tới lần khiêu chiến thứ ba, Trương Thiên Thành cũng đi theo, người thứ ba vẫn là người Ngạo Kiếm bang, tự nhiên Trương Thiên Thành cũng biết.
- Sao lại.... Sao lại đều là người Ngạo Kiếm bang?
Sắc mặt Trương Thiên Thành lập tức biến đổi, nghĩ tới một loại khả năng:
- Chẳng lẽ là Sở Mộ này dùng danh nghĩa khiêu chiế, cố ý tới đánh vào mặt mũi Ngạo Kiếm bang chúng ta, cố ý gây phiền toái cho Ngạo Kiếm bang?
- Nếu là như vậy, Sở Mộ này quá cuồng vọng, quá kiêu ngạo.
Trương Thiên Thành nắm chặt tay, khẽ cắn môi, âm thầm tức giận, hận không thể túm áo Sở Mộ chấp vấn, đáng tiếc hắn không phải là đối thủ của Sở Mộ.
- Chuyện này không có khả năng như vậy là xong, ta nhất định phải báo cáo lại.
Trương Thiên Thành thầm nghĩ:
- Nhưng mà trước khi báo cáo, ta phải xác nhận một phen, nhìn xem đây rốt cuộc là trùng hợp hay là cố ý tìm Ngạo Kiếm bang ta gây phiền toái?
- Ba trận thắng liên tiếp.
Chấp sự lần nữa ghi chép.
- Bốn trận thắng liên tiếp.
- Năm trận thắng liên tiếp.
Từng trận lại từng trận, Sở Mộ không hề có chút áp lực nào chiến thắng, dễ dàng đánh bại những đối thủ kia.
Không ai có thể làm cho Sở Mộ xuất ra kiếm thứ hai.
Phía xa xa, sắc mặt Trương Thiên Thành đi theo càng ngày càng khó coi. Bởi vì năm người bị Sở Mộ liên tục đánh bại đều là người Ngạo Kiếm bang hắn.
- Lại là...
Khóe miệng Trương Thiên Thành liên tục run rẩy, hắn đã có thể khẳng định, Sở Mộ thực sự mượn danh nghĩa khiêu chiến tới gây phiền toái cho ngạo Kiếm bang.
Bị đánh bại trong lúc khiêu chiến cũng không có gì là kỳ quái.
Nhưng mà nếu như mười người bị đánh bại toàn bộ đều thuộc một quần thể hoặc là một tổ chức, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới chút suy đoán, sau đó sẽ có vô số lời đồn.
- Ta phải mau chóng báo cáo việc này lại.
Trương Thiên THành thầm nghĩ, vội vàng xoay người rời khỏi.
Trương Thiên Thành đi theo, Sở Mộ và chấp sự kia đều biết, nhưng mà cũng không để ý tới, hiện tại hắn rời khỏi, bọn họ cũng không thèm để ý.
- Sáu trận thắng liên tiếp.
Chấp sự kia lần nữa ghi chép.
Tiếp theo.
- Bảy trận thắng liên tiếp.
..
- Cái gì? Ngươi nói Sở Mộ xin khiêu chiến quyền cư ngụ Kiếm lâu cao cấp hơn? Mục tiêu khiêu chiến đều là người Ngạo Kiếm bang chúng ta?
Tào Lỗi giật mình, tiếp đó lại lạnh lùng hỏi.
- Đúng vậy, ta là người đầu tiên bị khiêu chiến, người bị khiêu chiến thứ hai là Lý Tinh Huy. Thứ ba là... Lúc ta chạy tới nơi này Sở Mộ đã khiêu chiến tới người thứ sáu, vẫn là người bổn bang.
Trương Thiên Thành dùng ngữ khí khẳng định nói.
- Ta biết rồi, ngươi trở về đi.
Vẻ mặt Tào Lỗi đổi tới đổi lui, nói.
- Sở Mộ này khiêu khích bổn bang như vậy, tuyệt đối không thể buông tha cho hắn.
Trương Thiên Thành vội vàng nói.
- Đi đi, những chuyện này ta sẽ lập tức báo cáo lên, ngươi không cần phải để ý tới nữa.
Tào Lỗi nhíu mày khoát khoát tay nói. Trương Thiên Thành này không biết tình huống thế nào, nhưng mà Tào Lỗi này lại suy đoán có lẽ là bởi vì đám người Hoàng Thiểu An uy hiếp lúc trước a.
- Thực sự rất có phách lực, đáng tiếc đầu óc không dùng được, cũng dáng khiêu khích Ngạo Kiếm bang chúng ta, thực sự là tự mình tìm chết.
Trương Thiên Thành rời đi, vẻ mặt Tào Lỗi biến đổi, xoa xoa cái cằm rồi đứng dậy, đi xuống Kiếm lâu, định đi tìm cao tầng Ngạo Kiếm lâu, đem việc này báo cáo lên trên.
...
- Tám chiến thắng liên tiếp.
Chấp sự lần nữa ghi chép.
- Chín trận thắng liên tiếp, ngươi chỉ cần đánh bại người cuối cùng là mười trận thắng liên tiếp. Khi đó ngươi sẽ đạt được cơ hội khiêu chiến đệ tử trong Kiếm lâu Huyền cấp.
Chấp sự kia nói.
Sở Mộ gật gật đầu, đi về phía một tòa Kiếm lâu Hoàng cấp khác.
Người thứ mười của Ngạo Kiếm lâu lần nữa bị Sở Mộ đánh bại.
- Ha ha, chúc mừng ngươi Sở Mộ. Mười trận thắng liên tiếp, ngươi nhận được một lần cơ hội khiêu chiến đệ tử Kiếm lâu Huyền cấp. Cơ họi này có thể sử dụng lúc này, cũng có thể sử dụng sau này. Nhưng mà phải trong một tháng.
Chấp sự kia nói.
- Hiện tại sử dụng, ta muốn khiêu chiến hắn ta.
Sở Mộ chỉ vào một cái tên trong danh sách, nói.
- Hắn sao?
Vẻ mặt Chấp sự có chút quái dị, nhưng mà cũng không có phản đối.
...
- Thì ra là ngươi, lần trước thua dưới kiếm ngươi, bất quá là ta không có cẩn thận, lần này ngươi đừng mơ đánh bại ta nữa.
Mạnh Siêu xanh mặt, quát lớn.
Đúng vậy, đệ tử kiếm lâu Huyền cấp mà Sở Mộ muốn khiêu chiến chính là Mạnh Siêu.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Mạnh Siêu này trước đó không lâu gia nhập Ngạo Kiếm bang, trở thành một thành viên của Ngạo Kiếm bang, bởi vì hắn không có cách nào đánh bại Sở Mộ, cho nên không thể nào gia nhập được Thiên Vương điện.
- Bớt nói nhảm đi.
Sở Mộ nói, rút Thanh Phong kiếm ra.
Mạnh Siêu lạnh lùng cười, lập tức rút ra kiếm khí hạ phẩm, một kiếm dâm ra, liệt hỏa bừng bừng thiêu đốt chung quanh.
Không khí trở nên nóng bỏng, thiêu đốt mặt đất, làm cho người ta khó thở.
Nhưng mà chỉ thấy Sở Mộ vung kiếm tạo thành một vòng tròn, ngay sau đó một cỗ hấp lực được sinh ra, nhiệt lưu bị thu hút vào, mũi kiếm rung rung, từng vòng rồi lại từng vòng trọng điệp lên nhau, đốt cháy, liệt hỏa của Mạnh Siêu cũng bị cuốn vào bên trong.
Cho dù tới bây giờ Sở Mộ còn chưa có luyện thành Kinh Phong kiếm thuật nhưng mà tạo nghệ kiếm thuật lại tăng lên rất lớn, làm cho thực lực Sở Mộ đột nhiên tăng mạnh.
- Ta cho ngươi biết, Hỏa chi ý cảnh của ta đã đạt tới bốn thành, uy lực của Liệt Hỏa kiếm thuật cũng tăng lên nhiều. Ngươi không thể nào là đối thủ của ta được.
Mạnh Siêu quát lớn, dường như muốn làm tăng sự dũng cảm của mình, làm cho xuất kiếm càng thêm có uy lực hơn vậy.
Trương Thiên Thành khi nhìn thấy người thứ hai bị Sở Mộ khiêu chiến, lập tức khẽ giật mình.
Người này gọi là Lý Tinh Huy, cũng là tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn, bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại.
Là người đứng ngoài, nhìn thấy Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại Lý Tinh Huy, Trương Thiên Thành lập tức sởn hết gai ốc.
Thực lực Lý Tinh Huy cũng không kém hơn Trương Thiên Thành hắn, nhưng mà dưới tình huống toàn lực ra tay, vẫn bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại.
Loại thân pháp biến hóa thất thường của Sở Mộ giống như quỷ dị, kiếm trong tay Sở Mộ lại giống như thần binh, lúc này Trương Thiên Thành mới hiểu được vì sao mình lại nhanh chóng bị thua như vậy.
- Trận thắng liên tiếp thứ hai.
Chấp sự lần nữa ghi chép, trong lòng thầm nghĩ, lần khiêu chiến này chỉ sợ Sở Mộ này sẽ không thất bại.
Dù sao đệ tử trong Kiếm lâu Hoàng cấp tuyệt đại đa số chỉ có tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn mà thôi, tu vi như vậy lại bị Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại, coi như là Hóa Khí cảnh tiểu thành cũng không làm được, cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ.
Hắn hoảng hốt nhớ tới, dường như lúc trước khi Sở Mộ vừa mới tới nội phủ đã từng khiêu chiến, đối thủ khi đó là một đệ tử Hóa Khí cảnh tiểu thành, cuối cùng đối phương cũng bị Sở Mộ đánh bại.
- Xem ra lần này nắm chắc rồi.
Chấp sự âm thầm cười nói.
Tới lần khiêu chiến thứ ba, Trương Thiên Thành cũng đi theo, người thứ ba vẫn là người Ngạo Kiếm bang, tự nhiên Trương Thiên Thành cũng biết.
- Sao lại.... Sao lại đều là người Ngạo Kiếm bang?
Sắc mặt Trương Thiên Thành lập tức biến đổi, nghĩ tới một loại khả năng:
- Chẳng lẽ là Sở Mộ này dùng danh nghĩa khiêu chiế, cố ý tới đánh vào mặt mũi Ngạo Kiếm bang chúng ta, cố ý gây phiền toái cho Ngạo Kiếm bang?
- Nếu là như vậy, Sở Mộ này quá cuồng vọng, quá kiêu ngạo.
Trương Thiên Thành nắm chặt tay, khẽ cắn môi, âm thầm tức giận, hận không thể túm áo Sở Mộ chấp vấn, đáng tiếc hắn không phải là đối thủ của Sở Mộ.
- Chuyện này không có khả năng như vậy là xong, ta nhất định phải báo cáo lại.
Trương Thiên Thành thầm nghĩ:
- Nhưng mà trước khi báo cáo, ta phải xác nhận một phen, nhìn xem đây rốt cuộc là trùng hợp hay là cố ý tìm Ngạo Kiếm bang ta gây phiền toái?
- Ba trận thắng liên tiếp.
Chấp sự lần nữa ghi chép.
- Bốn trận thắng liên tiếp.
- Năm trận thắng liên tiếp.
Từng trận lại từng trận, Sở Mộ không hề có chút áp lực nào chiến thắng, dễ dàng đánh bại những đối thủ kia.
Không ai có thể làm cho Sở Mộ xuất ra kiếm thứ hai.
Phía xa xa, sắc mặt Trương Thiên Thành đi theo càng ngày càng khó coi. Bởi vì năm người bị Sở Mộ liên tục đánh bại đều là người Ngạo Kiếm bang hắn.
- Lại là...
Khóe miệng Trương Thiên Thành liên tục run rẩy, hắn đã có thể khẳng định, Sở Mộ thực sự mượn danh nghĩa khiêu chiến tới gây phiền toái cho ngạo Kiếm bang.
Bị đánh bại trong lúc khiêu chiến cũng không có gì là kỳ quái.
Nhưng mà nếu như mười người bị đánh bại toàn bộ đều thuộc một quần thể hoặc là một tổ chức, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới chút suy đoán, sau đó sẽ có vô số lời đồn.
- Ta phải mau chóng báo cáo việc này lại.
Trương Thiên THành thầm nghĩ, vội vàng xoay người rời khỏi.
Trương Thiên Thành đi theo, Sở Mộ và chấp sự kia đều biết, nhưng mà cũng không để ý tới, hiện tại hắn rời khỏi, bọn họ cũng không thèm để ý.
- Sáu trận thắng liên tiếp.
Chấp sự kia lần nữa ghi chép.
Tiếp theo.
- Bảy trận thắng liên tiếp.
..
- Cái gì? Ngươi nói Sở Mộ xin khiêu chiến quyền cư ngụ Kiếm lâu cao cấp hơn? Mục tiêu khiêu chiến đều là người Ngạo Kiếm bang chúng ta?
Tào Lỗi giật mình, tiếp đó lại lạnh lùng hỏi.
- Đúng vậy, ta là người đầu tiên bị khiêu chiến, người bị khiêu chiến thứ hai là Lý Tinh Huy. Thứ ba là... Lúc ta chạy tới nơi này Sở Mộ đã khiêu chiến tới người thứ sáu, vẫn là người bổn bang.
Trương Thiên Thành dùng ngữ khí khẳng định nói.
- Ta biết rồi, ngươi trở về đi.
Vẻ mặt Tào Lỗi đổi tới đổi lui, nói.
- Sở Mộ này khiêu khích bổn bang như vậy, tuyệt đối không thể buông tha cho hắn.
Trương Thiên Thành vội vàng nói.
- Đi đi, những chuyện này ta sẽ lập tức báo cáo lên, ngươi không cần phải để ý tới nữa.
Tào Lỗi nhíu mày khoát khoát tay nói. Trương Thiên Thành này không biết tình huống thế nào, nhưng mà Tào Lỗi này lại suy đoán có lẽ là bởi vì đám người Hoàng Thiểu An uy hiếp lúc trước a.
- Thực sự rất có phách lực, đáng tiếc đầu óc không dùng được, cũng dáng khiêu khích Ngạo Kiếm bang chúng ta, thực sự là tự mình tìm chết.
Trương Thiên Thành rời đi, vẻ mặt Tào Lỗi biến đổi, xoa xoa cái cằm rồi đứng dậy, đi xuống Kiếm lâu, định đi tìm cao tầng Ngạo Kiếm lâu, đem việc này báo cáo lên trên.
...
- Tám chiến thắng liên tiếp.
Chấp sự lần nữa ghi chép.
- Chín trận thắng liên tiếp, ngươi chỉ cần đánh bại người cuối cùng là mười trận thắng liên tiếp. Khi đó ngươi sẽ đạt được cơ hội khiêu chiến đệ tử trong Kiếm lâu Huyền cấp.
Chấp sự kia nói.
Sở Mộ gật gật đầu, đi về phía một tòa Kiếm lâu Hoàng cấp khác.
Người thứ mười của Ngạo Kiếm lâu lần nữa bị Sở Mộ đánh bại.
- Ha ha, chúc mừng ngươi Sở Mộ. Mười trận thắng liên tiếp, ngươi nhận được một lần cơ hội khiêu chiến đệ tử Kiếm lâu Huyền cấp. Cơ họi này có thể sử dụng lúc này, cũng có thể sử dụng sau này. Nhưng mà phải trong một tháng.
Chấp sự kia nói.
- Hiện tại sử dụng, ta muốn khiêu chiến hắn ta.
Sở Mộ chỉ vào một cái tên trong danh sách, nói.
- Hắn sao?
Vẻ mặt Chấp sự có chút quái dị, nhưng mà cũng không có phản đối.
...
- Thì ra là ngươi, lần trước thua dưới kiếm ngươi, bất quá là ta không có cẩn thận, lần này ngươi đừng mơ đánh bại ta nữa.
Mạnh Siêu xanh mặt, quát lớn.
Đúng vậy, đệ tử kiếm lâu Huyền cấp mà Sở Mộ muốn khiêu chiến chính là Mạnh Siêu.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Mạnh Siêu này trước đó không lâu gia nhập Ngạo Kiếm bang, trở thành một thành viên của Ngạo Kiếm bang, bởi vì hắn không có cách nào đánh bại Sở Mộ, cho nên không thể nào gia nhập được Thiên Vương điện.
- Bớt nói nhảm đi.
Sở Mộ nói, rút Thanh Phong kiếm ra.
Mạnh Siêu lạnh lùng cười, lập tức rút ra kiếm khí hạ phẩm, một kiếm dâm ra, liệt hỏa bừng bừng thiêu đốt chung quanh.
Không khí trở nên nóng bỏng, thiêu đốt mặt đất, làm cho người ta khó thở.
Nhưng mà chỉ thấy Sở Mộ vung kiếm tạo thành một vòng tròn, ngay sau đó một cỗ hấp lực được sinh ra, nhiệt lưu bị thu hút vào, mũi kiếm rung rung, từng vòng rồi lại từng vòng trọng điệp lên nhau, đốt cháy, liệt hỏa của Mạnh Siêu cũng bị cuốn vào bên trong.
Cho dù tới bây giờ Sở Mộ còn chưa có luyện thành Kinh Phong kiếm thuật nhưng mà tạo nghệ kiếm thuật lại tăng lên rất lớn, làm cho thực lực Sở Mộ đột nhiên tăng mạnh.
- Ta cho ngươi biết, Hỏa chi ý cảnh của ta đã đạt tới bốn thành, uy lực của Liệt Hỏa kiếm thuật cũng tăng lên nhiều. Ngươi không thể nào là đối thủ của ta được.
Mạnh Siêu quát lớn, dường như muốn làm tăng sự dũng cảm của mình, làm cho xuất kiếm càng thêm có uy lực hơn vậy.