Trải qua một tháng, lại vẫn không có tìm được hung thủ tàn sát mười vạn chiến sĩ Sa tộc. Thậm chí còn không có bất kỳ tung tích nào. Điều này làm cho lửa giận của Sa tộc tăng vọt. Bọn họ không ngừng lục soát, cũng không dừng tạo áp lực cho Nhân tộc. Áp lực đối với Nhân tộc tăng mạnh, nhưng việc lục soát vẫn không có kết quả. Áp lực mỗi người đều cực lớn.
Ngay thời điểm đám người Sở Mộ tiến vào Khâu Hoàng Đảo, có vài đạo ánh sáng từ trong Lam Hải bay nhanh đến. Thời điểm lướt qua hoang đảo bị phá nát, bỗng nhiên bọn họ dừng lại, hạ xuống trên hoang đảo bị nghiền nát. Trogn đó lộ ra mấy bóng người. Không ngờ chính là mấy cường giả Thánh cấp Sa tộc.
- Ở đây... Có cổ quái...
- Có người ở đây mở động phủ tạm thời...
- Một hòn hoang đảo mà thôi. Lại có người ở đây mở động phủ tạm thời. Chấn động khí tức này nói rõ thời gian động phủ tạm thời mở ra mới không lâu, cũng vừa bị phá hủy...
Mấy Thánh cấp Sa tộc này đều là Thánh cấp cao giai, thực lực không tầm thường, năng lực cũng không thể coi thường được. Thoáng cái bọn họ liền nhìn ra được vết tích trước đây không lâu có động phủ tạm thời mở ra và vừa bị phá hủy.
Mặc dù đám người Sở Mộ hết sức cẩn thận, nhưng rất bất đắc dĩ, chênh lệch cảnh giới tu vi quá lớn. Có một vài vết tích, bọn họ đã xóa đi, bản thân cũng không có cách nào phát hiện ra, nhưng một vài cường giả Thánh cấp cao giai có đầy đủ năng lực đặc biệt, chưa chắc đã không phát hiện ra.
Những vết tích để lại như thời gian mở đại khái, thời gian phá hủy đại khái, phong cấm bố trí v.v, đều bị bọn họ phát hiện ra một ít manh mối.
- Tổng cộng có năm người, mà không phải sáu người. Khí tức mạnh nhất, chỉ mới Vạn Cổ tứ trọng thiên, chấn động khí tức khác với sáu hung thủ kia...
- Tuy rằng khác nhau, nhưng đáng để nghi ngờ. Phương hướng mấy người này đi, chính là chỗ Khâu Hoàng Đảo.
- Lập tức đi Khâu Hoàng Đảo lục soát một phen.
Nói xong, mấy cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai lập tức lên đường, bay nhanh về phướng hướng Khâu Hoàng Đảo.
Bọn họ là cường giả Thánh cấp cao giai, tốc độ bay cực nhanh, vượt xa đám người Sở Mộ.
Không thể không nói, Minh Tức Thuật và Luyện Tức Thuật thật sự không tệ. Không ngờ lừa gạt được cảm ứng của mấy cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai này, không để cho bọn họ phát giác ra chính là đám người Sở Mộ. Chỉ có điều bây giờ bọn họ có hoài nghi, cũng không phải là chuyện tốt.
...
Khâu Hoàng Đảo không có phi hạm trực tiếp bay đến nội lục. Phải đi qua một đảo nhỏ khác ở gần nội lục. Bởi vậy, đám người Sở Mộ liền dự định từ Khâu Hoàng Đảo xuất phát, đi tới đảo nhỏ đó.
Trên một chiếc phi hạm hình dạng chiếc thuyền, Sở Mộ đang ở trong đó, chuẩn bị đi tới Liên Vân Đảo. Hắn từ nội lục đến Liên Vân Đảo, lần này lại muốn từ Liên Vân Đảo quay về nội lục.
Bốn người Minh Lưu và Mai Lâm cùng với Văn Phi, Long Dực không đi cùng Sở Mộ. Bởi vì Sở Mộ ra lệnh cho bọn họ, muốn ba người Mai Lâm Văn Phi và Long Dực nghĩ biện pháp rời khỏi Lam Hải tiến vào nội lục, đến bên trong hoàng triều Thương Lan. Đến Chân Kiếm Tông, nếu như bọn họ đến sớm hơn so với Sở Mộ, liền dẫn theo đệ tử Chân Kiếm Tông tham dự Vạn Tông Thịnh Hội của hoàng triều Thương Lan. Về phương hướng của Chân Kiếm Tông, Sở Mộ cũng cẩn thận nói cho bọn họ biết.
Về phần Minh Lưu, Sở Mộ giao cho hắn nhiệm vụ, cố gắng hết sức tập kết thiên tài Minh Thần tộc, đồng thời tìm kiếm Thâm Lam Thần Châu.
Đầu tiên, tập kết Minh Thần tộc thiên tài, ở cơ hội thích hợp sẽ một lưới bắt hết. Thứ hai tìm kiếm Thâm Lam Thần Châu, tốt nhất là có thể thu được, giao lại cho Sở Mộ.
Năm người cùng nhau hành động, đặc biệt trong đó còn có bốn vị Thánh cấp, cũng không phải là Thánh cấp bình thường. Tập trung lại, thực lực cường đại, cho dù là Thánh cấp lục tinh cũng có thể chống lại một chút. Như vậy sẽ an toàn hơn một ít.
Nhiều người, đúng là thực lực càng cường đại hơn thật. Nhưng đồng thời, nhiều người, mục tiêu cũng lớn hơn, dễ dàng bị phát hiện hơn. Mà một khi rơi vào trong vòng vây, cũng sẽ vô cùng nguy hiểm. Đến lúc đó tránh không được sẽ bị giết chết.
Mục đích Sở Mộ nô dịch mấy người rất rõ ràng. Minh Lưu chỉ dùng làm quân cờ để đánh vào Minh Thần tộc, xem như là tương đối quan trọng. Ba người Mai Lâm đều là Kiếm Thánh nhất tinh, nhị tinh, tam tinh, tương đối không tầm thường. Chỉ dùng để tăng cường thực lực của Đại Chân Kiếm Tông. Dù sao lúc trước Bạch Linh thỉnh cầu Sở Mộ, phát triển Chân Kiếm Tông, cố gắng hết sức tái hiện ra sự huy hoàng của Chân Kiếm Tông.
Lấy Chân Kiếm Tông hiện tại có thể thấy, cho dù là có rất nhiều kiếm pháp truyền thừa, muốn phát triển, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Mấy trăm năm đều không tính là nhiều. Hơn một nghìn năm cũng chẳng có gì lạ. Dù sao truyền thừa có, còn cần nhân tài tiếp nhận truyền thừa. Chỉ có đủ số lượng nhân tài tiếp nhận truyền thừa, tu luyện, trở nên cường đại, mới có thể khiến đại tông môn cường đại.
Mấy trăm năm, hơn một nghìn năm, đối với rất nhiều cường giả Thánh cấp mà nói, căn bản cũng không tính cái gì. Bởi vì tuổi thọ của Vạn Cổ Cảnh Thánh cấp rất dài. Ngắn thì mười vạn năm trở lên.
Nhưng mấy trăm năm, hơn một nghìn năm đối với Sở Mộ mà nói, lại rất dài. Từ lúc hắn tu luyện tới nay, còn chưa tới trăm năm. Mấy trăm năm, không biết tu vi của bản thân sẽ đạt tới cấp bậc nào. Vạn Cổ Cảnh là nhất định. Nhưng không biết thực lực sẽ đạt tới cấp bậc nào, chỉ có điều sẽ không yếu.
Thực lực thật ra nói sau. Làm như thế nào để phát triển Chân Kiếm Tông nhanh hơn, mới là quan trọng.
Bảo Sở Mộ sử dụng thời gian dài, từ từ tích lũy phát triển, vậy là không hiện thực. Bởi vậy, chỉ có một loại phương pháp, chính là thu hút nhiều kiếm tu gia nhập. Làm như vậy, có cái lợi cũng có cái hại. Lợi chính là có thể tích lũy cường giả kiếm tu nhiều hơn, tăng cường thực lực của đại tông môn. Hại ở chỗ, những kiếm tu này đều trên đường gia nhập, không phải đệ tử do bản thân Chân Kiếm Tông tự mình bồi dưỡng lên. Lòng trung thành không quá cao.
Chỉ có điều, chỉ cần gia nhập vào trong Chân Kiếm Tông, tiếp nhận truyền thừa, tất nhiên, lòng trung thành sẽ từ từ tăng cường.
Đám ba người như Mai Lâm Văn Phi Long Dực đều là người xuất sắc trong kiếm tu, Sở Mộ tất nhiên hi vọng bọn họ có thể ra sức cho Chân Kiếm Tông, khiến Đại Chân Kiếm Tông trở nên cường đại.
Ngay thời điểm đám người Sở Mộ tiến vào Khâu Hoàng Đảo, có vài đạo ánh sáng từ trong Lam Hải bay nhanh đến. Thời điểm lướt qua hoang đảo bị phá nát, bỗng nhiên bọn họ dừng lại, hạ xuống trên hoang đảo bị nghiền nát. Trogn đó lộ ra mấy bóng người. Không ngờ chính là mấy cường giả Thánh cấp Sa tộc.
- Ở đây... Có cổ quái...
- Có người ở đây mở động phủ tạm thời...
- Một hòn hoang đảo mà thôi. Lại có người ở đây mở động phủ tạm thời. Chấn động khí tức này nói rõ thời gian động phủ tạm thời mở ra mới không lâu, cũng vừa bị phá hủy...
Mấy Thánh cấp Sa tộc này đều là Thánh cấp cao giai, thực lực không tầm thường, năng lực cũng không thể coi thường được. Thoáng cái bọn họ liền nhìn ra được vết tích trước đây không lâu có động phủ tạm thời mở ra và vừa bị phá hủy.
Mặc dù đám người Sở Mộ hết sức cẩn thận, nhưng rất bất đắc dĩ, chênh lệch cảnh giới tu vi quá lớn. Có một vài vết tích, bọn họ đã xóa đi, bản thân cũng không có cách nào phát hiện ra, nhưng một vài cường giả Thánh cấp cao giai có đầy đủ năng lực đặc biệt, chưa chắc đã không phát hiện ra.
Những vết tích để lại như thời gian mở đại khái, thời gian phá hủy đại khái, phong cấm bố trí v.v, đều bị bọn họ phát hiện ra một ít manh mối.
- Tổng cộng có năm người, mà không phải sáu người. Khí tức mạnh nhất, chỉ mới Vạn Cổ tứ trọng thiên, chấn động khí tức khác với sáu hung thủ kia...
- Tuy rằng khác nhau, nhưng đáng để nghi ngờ. Phương hướng mấy người này đi, chính là chỗ Khâu Hoàng Đảo.
- Lập tức đi Khâu Hoàng Đảo lục soát một phen.
Nói xong, mấy cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai lập tức lên đường, bay nhanh về phướng hướng Khâu Hoàng Đảo.
Bọn họ là cường giả Thánh cấp cao giai, tốc độ bay cực nhanh, vượt xa đám người Sở Mộ.
Không thể không nói, Minh Tức Thuật và Luyện Tức Thuật thật sự không tệ. Không ngờ lừa gạt được cảm ứng của mấy cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai này, không để cho bọn họ phát giác ra chính là đám người Sở Mộ. Chỉ có điều bây giờ bọn họ có hoài nghi, cũng không phải là chuyện tốt.
...
Khâu Hoàng Đảo không có phi hạm trực tiếp bay đến nội lục. Phải đi qua một đảo nhỏ khác ở gần nội lục. Bởi vậy, đám người Sở Mộ liền dự định từ Khâu Hoàng Đảo xuất phát, đi tới đảo nhỏ đó.
Trên một chiếc phi hạm hình dạng chiếc thuyền, Sở Mộ đang ở trong đó, chuẩn bị đi tới Liên Vân Đảo. Hắn từ nội lục đến Liên Vân Đảo, lần này lại muốn từ Liên Vân Đảo quay về nội lục.
Bốn người Minh Lưu và Mai Lâm cùng với Văn Phi, Long Dực không đi cùng Sở Mộ. Bởi vì Sở Mộ ra lệnh cho bọn họ, muốn ba người Mai Lâm Văn Phi và Long Dực nghĩ biện pháp rời khỏi Lam Hải tiến vào nội lục, đến bên trong hoàng triều Thương Lan. Đến Chân Kiếm Tông, nếu như bọn họ đến sớm hơn so với Sở Mộ, liền dẫn theo đệ tử Chân Kiếm Tông tham dự Vạn Tông Thịnh Hội của hoàng triều Thương Lan. Về phương hướng của Chân Kiếm Tông, Sở Mộ cũng cẩn thận nói cho bọn họ biết.
Về phần Minh Lưu, Sở Mộ giao cho hắn nhiệm vụ, cố gắng hết sức tập kết thiên tài Minh Thần tộc, đồng thời tìm kiếm Thâm Lam Thần Châu.
Đầu tiên, tập kết Minh Thần tộc thiên tài, ở cơ hội thích hợp sẽ một lưới bắt hết. Thứ hai tìm kiếm Thâm Lam Thần Châu, tốt nhất là có thể thu được, giao lại cho Sở Mộ.
Năm người cùng nhau hành động, đặc biệt trong đó còn có bốn vị Thánh cấp, cũng không phải là Thánh cấp bình thường. Tập trung lại, thực lực cường đại, cho dù là Thánh cấp lục tinh cũng có thể chống lại một chút. Như vậy sẽ an toàn hơn một ít.
Nhiều người, đúng là thực lực càng cường đại hơn thật. Nhưng đồng thời, nhiều người, mục tiêu cũng lớn hơn, dễ dàng bị phát hiện hơn. Mà một khi rơi vào trong vòng vây, cũng sẽ vô cùng nguy hiểm. Đến lúc đó tránh không được sẽ bị giết chết.
Mục đích Sở Mộ nô dịch mấy người rất rõ ràng. Minh Lưu chỉ dùng làm quân cờ để đánh vào Minh Thần tộc, xem như là tương đối quan trọng. Ba người Mai Lâm đều là Kiếm Thánh nhất tinh, nhị tinh, tam tinh, tương đối không tầm thường. Chỉ dùng để tăng cường thực lực của Đại Chân Kiếm Tông. Dù sao lúc trước Bạch Linh thỉnh cầu Sở Mộ, phát triển Chân Kiếm Tông, cố gắng hết sức tái hiện ra sự huy hoàng của Chân Kiếm Tông.
Lấy Chân Kiếm Tông hiện tại có thể thấy, cho dù là có rất nhiều kiếm pháp truyền thừa, muốn phát triển, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Mấy trăm năm đều không tính là nhiều. Hơn một nghìn năm cũng chẳng có gì lạ. Dù sao truyền thừa có, còn cần nhân tài tiếp nhận truyền thừa. Chỉ có đủ số lượng nhân tài tiếp nhận truyền thừa, tu luyện, trở nên cường đại, mới có thể khiến đại tông môn cường đại.
Mấy trăm năm, hơn một nghìn năm, đối với rất nhiều cường giả Thánh cấp mà nói, căn bản cũng không tính cái gì. Bởi vì tuổi thọ của Vạn Cổ Cảnh Thánh cấp rất dài. Ngắn thì mười vạn năm trở lên.
Nhưng mấy trăm năm, hơn một nghìn năm đối với Sở Mộ mà nói, lại rất dài. Từ lúc hắn tu luyện tới nay, còn chưa tới trăm năm. Mấy trăm năm, không biết tu vi của bản thân sẽ đạt tới cấp bậc nào. Vạn Cổ Cảnh là nhất định. Nhưng không biết thực lực sẽ đạt tới cấp bậc nào, chỉ có điều sẽ không yếu.
Thực lực thật ra nói sau. Làm như thế nào để phát triển Chân Kiếm Tông nhanh hơn, mới là quan trọng.
Bảo Sở Mộ sử dụng thời gian dài, từ từ tích lũy phát triển, vậy là không hiện thực. Bởi vậy, chỉ có một loại phương pháp, chính là thu hút nhiều kiếm tu gia nhập. Làm như vậy, có cái lợi cũng có cái hại. Lợi chính là có thể tích lũy cường giả kiếm tu nhiều hơn, tăng cường thực lực của đại tông môn. Hại ở chỗ, những kiếm tu này đều trên đường gia nhập, không phải đệ tử do bản thân Chân Kiếm Tông tự mình bồi dưỡng lên. Lòng trung thành không quá cao.
Chỉ có điều, chỉ cần gia nhập vào trong Chân Kiếm Tông, tiếp nhận truyền thừa, tất nhiên, lòng trung thành sẽ từ từ tăng cường.
Đám ba người như Mai Lâm Văn Phi Long Dực đều là người xuất sắc trong kiếm tu, Sở Mộ tất nhiên hi vọng bọn họ có thể ra sức cho Chân Kiếm Tông, khiến Đại Chân Kiếm Tông trở nên cường đại.