Sau khi dung nhập đủ loại lực lượng, huyết vụ biến thành vô cùng cứng cỏi tiến vào Thông Thiên thánh kiếm, mũi nhọn đáng sợ bảo hộ Thông Thiên thánh kiếm không cho huyết vụ của Sở Mộ xâm nhập, đang đối kháng trong vô hình.
Có kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên mở đường, trong lúc đối kháng, mũi nhọn từ Thông Thiên thánh kiếm lui tránh.
Cuối cùng là Ngụy linh kiếm, nếu là linh kiếm, chỉ cần có đủ linh tính, hiện tại Sở Mộ không thể đối kháng, mũi nhọn trực tiếp đánh tan kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên, thậm chí còn làm tổn thương thế giới tinh thần của hắn.
Mặc dù chỉ là Ngụy linh kiếm không có linh tính nhưng chất liệu của nó không kém gì linh kiếm, mũi nhọn kinh người, trong thời gian ngắn Sở Mộ không thể phá vỡ, phải để huyết vụ tiếp xúc với thân kiếm.
Phong Quá Hải đã chọn một thanh thánh kiếm cực phẩm, căn bản không chú ý tình huống của Sở Mộ bên này, Sở Mộ đang dùng kiếm ý bất diệt đạt tới cấp độ Thần cấp đỉnh giai, kiếm ý bất diệt Thần cấp đỉnh giai còn mạnh hơn kiếm ý Thần cấp cao giai quá nhiều.
Nhờ có lực lượng mới gia nhập vào, trực tiếp áp chế ba thành mũi nhọn từ thanh kiếm, trực tiếp áp bách.
Tiếp tục đối kháng, dùng thời gian nửa canh giờ, Sở Mộ cũng áp chế được mũi nhọn kề sát thân kiếm, mũi nhọn bị áp sát tới tận cùng lại vô cùng cứng cỏi, càng khó phá vỡ.
Khó trách Phong Quá Hải nói trong các thần tử chỉ có đệ nhất thần tử Quan Lâm miễn cưỡng luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm, cho dù hắn có kiếm ý Thần cấp đỉnh cấp và phối hợp với các thủ đọa khác cũng chỉ có thể miễn cưỡng mà thôi..
Kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên tụ hợp tạo thành lợi kiếm đâm thẳng vào mũi nhọn cuối cùng bảo hộ thanh kiếm, lập tức chạm vào thân Thông Thiên thánh kiếm, đột nhiên thế giới tinh thần đau đớn và lạnh như băng.
Huyết vụ bị thần niệm chi lực khống chế, lại đi theo quỹ tích của kiếm ý bất diệt cùng Thần Hoang kiếm nguyên chạm vào thân Thông Thiên thánh kiếm, ngay sau đó khuếch tán và bao phủ Thông Thiên thánh kiếm.
Hiện tại Thông Thiên thánh kiếm không có phòng bị, tùy ý để huyết vụ của Sở Mộ rót vào.
Đủ loại lực lượng phối hợp với nhau, Sở Mộ tiêu hao tinh huyết và thần niệm chi lực mới rót vào Thông Thiên thánh kiếm, lại luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm.
Luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm cần vượt qua cửa ải đầu tiên, đó là đột phá tầng mũi nhọn kia.
Qua một phút sau, Sở Mộ thành công luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm, từ đó thành lập liên hệ với thánh kiếm, theo thời gian lâu hơn, hắn triệt tiêu kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên trên tay, mũi nhọn của Thông Thiên thánh kiếm không tạo thành tổn thương với hắn.
Đồng thời Sở Mộ cũng biết tên của thanh kiếm: Thiên Trảm!
Thiên Trảm Kiếm!
Mũi nhọn của nó có thể cắt vỡ hư không.
Thiên Trảm Kiếm có hai đặc điểm, thứ nhất, cứng rắn, nó xuất sắc hơn Thông Thiên thánh kiếm bình thường, thứ hai, sắc bén, sắc bén đáng sợ.
Thiên Trảm Kiếm không tăng phúc bất cứ lực lượng thiên địa nào vào bên trong, lại có đủ đặc điểm cứng cỏi và sắc bén, đây là điểm Sở Mộ thích nhất.
Tay phải cầm chuôi iếm, nâng thân kiếm đặt ngang mặt, nhìn kỹ mỗi tấc của nó, thân Thiên Trảm Kiếm có màu sáng bạc, đó là màu sắc vô cùng thuần túy, không dính bụi bậm, không lưu nước chảy, mơ hồ có hào quang lóe sáng, màu sắc và mũi nhọn hấp dẫn tâm thần Sở Mộ.
Chém ra một kiếm nhẹ nhàng, kiếm quang vô thanh vô tức lưu lại dấu bạc trong không khí.
- Hảo kiếm.
Sở Mộ cười từ nội tâm, hắn vô cùng thỏa mãn.
Ý niệm khẽ động, Thiên Trảm Kiếm biến mất, trong đan điền của Sở Mộ có một thanh kiếm đang lơ lửng trôi nổi trên hồ nước Thần Hoang kiếm nguyên, nó chìm nổi trong đó, bị Thần Hoang kiếm nguyên rèn luyện liên tục.
Đôi mắt Sở Mộ sáng ngời nhìn sang Thông Thiên thánh kiếm khác.
Song kiếm thuật cần hai thanh kiếm khí, hôm nay đã được một thanh, nếu có thể tìm được một thanh khác, thi triển song kiếm thuật có uy năng cực kỳ đáng sợ.
Sở Mộ hơi có lòng tham, hắn khôi phục toàn bộ thần niệm chi lực, lại phóng thích thần niệm chi lực ra ngoài, sau khi kiểm tra một phen, hắn muốn tìm Thông Thiên thánh kiếm phù hợp.
Sau khi khôi phục mấy lần, hắn xác thực chỉ muốn tìm một thanh Thông Thiên thánh kiếm, đáng tiếc hắn cố gắng thế nào cũng không thể luyện hóa, nghĩ đến hắn đã luyện hóa một thanh Thông Thiên thánh kiếm, tu vi bản thân không đủ cao, không cách nào thừa nhận thanh Thông Thiên thánh kiếm thứ hai.
Lâm vào đường cùng, Sở Mộ đành phải buông tha thanh Thông Thiên thánh kiếm thứ hai, ngược lại rời khỏi khu vực kiếm khí đi tới khu vực bảo vật, tìm kiếm đồ vật hữu dụng với mình, từ đó có thể gia tăng thực lực bản thân.
Phong Quá Hải rời khỏi Vạn Bảo Điện trước và chờ bên ngoài, nửa canh giờ sau Sở Mộ mới xuất hiện.
- Thập đệ, thu hoạch không tệ nha.
Phong Quá Hải cười nói.
- Cũng không tệ lắm.
Sở Mộ gật gật đầu:
- Cửu ca thu hoạch không kém.
- Đó là việc đương nhiên!
Phong Quá Hải nói, lần này hắn có thu hoạch không tệ, trên mặt còn tươi cười không ngừng.
Hai người không có ý định hỏi thăm đối phương có thu hoạch thế nào, chỉ cần xác định đối phương thu hoạch không kém là được.
- Thập đệ, ta về trước bế quan một thời gian ngắn, gặp lại!
Phong Quá Hải nói.
Sở Mộ cũng cần dùng một ít thời gian hảo hảo sữa sang lại những gì thu hoạch được trong Vạn Bảo Điện.
Hắn quay về Chấn Thiên điện, nói với Giang Đào một tiếng, Sở Mộ lập tức đi vào phòng tu luyện.
Ý niệm khẽ động, bỗng nhiên một đạo hào quang màu bạc chói mắt xuất hiên, ngay sau đó hào quang chiếu sáng cả phòng tu luyện, khí lạnh khuếch tán đủ để kiếm giả dưới Niết Bàn Cảnh cios cảm giác sởn da gà, đôi mắt không dám nhìn thẳng.
Thiên Trảm Kiếm xuất hiện trên tay phải Sở Mộ, mục đích của Sở Mộ là muốn thử Thông Thiên thánh kiếm có thể thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên hay không.
Cho dù có kiếm, nếu không thể thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn cũng không dùng được bao lâu.
Lần thử kiếm này tốn hao tám canh giờ, Thần Hoang kiếm nguyên không ngừng ăn mòn Thiên Trảm Kiếm, tuần hoàn vòng tới vòng lui, Sở Mộ cũng hết sức chú ý tứi Thiên Trảm Kiếm biến hóa.
Tám canh giờ qua đi, màu sắc Thiên Trảm Kiếm không biến hóa chút nào, Sở Mộ có thể khẳng định, Thiên Trảm Kiếm thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên mà không gãy, cũng không có biến hóa gì.
- Xem ra ta có thể sử dụng Thiên Trảm Kiếm trong thời gian dài.
Sở Mộ nói thầm.
Chuyện đổi kiếm là việc bất đắc dĩ mới làm, đối với hắn mà nói, tìm được một thanh kiếm phù hợp quá khó khăn.
Sở dĩ Thiên Trảm Kiếm không bị Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn, thứ nhất bởi vì chất liệu bản thân Thiên Trảm Kiếm vô cùng cứng rắn, có được kháng tính rất mạnh, thứ hai tắc là do Thần Hoang kiếm nguyên không đủ cường đại.
Có kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên mở đường, trong lúc đối kháng, mũi nhọn từ Thông Thiên thánh kiếm lui tránh.
Cuối cùng là Ngụy linh kiếm, nếu là linh kiếm, chỉ cần có đủ linh tính, hiện tại Sở Mộ không thể đối kháng, mũi nhọn trực tiếp đánh tan kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên, thậm chí còn làm tổn thương thế giới tinh thần của hắn.
Mặc dù chỉ là Ngụy linh kiếm không có linh tính nhưng chất liệu của nó không kém gì linh kiếm, mũi nhọn kinh người, trong thời gian ngắn Sở Mộ không thể phá vỡ, phải để huyết vụ tiếp xúc với thân kiếm.
Phong Quá Hải đã chọn một thanh thánh kiếm cực phẩm, căn bản không chú ý tình huống của Sở Mộ bên này, Sở Mộ đang dùng kiếm ý bất diệt đạt tới cấp độ Thần cấp đỉnh giai, kiếm ý bất diệt Thần cấp đỉnh giai còn mạnh hơn kiếm ý Thần cấp cao giai quá nhiều.
Nhờ có lực lượng mới gia nhập vào, trực tiếp áp chế ba thành mũi nhọn từ thanh kiếm, trực tiếp áp bách.
Tiếp tục đối kháng, dùng thời gian nửa canh giờ, Sở Mộ cũng áp chế được mũi nhọn kề sát thân kiếm, mũi nhọn bị áp sát tới tận cùng lại vô cùng cứng cỏi, càng khó phá vỡ.
Khó trách Phong Quá Hải nói trong các thần tử chỉ có đệ nhất thần tử Quan Lâm miễn cưỡng luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm, cho dù hắn có kiếm ý Thần cấp đỉnh cấp và phối hợp với các thủ đọa khác cũng chỉ có thể miễn cưỡng mà thôi..
Kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên tụ hợp tạo thành lợi kiếm đâm thẳng vào mũi nhọn cuối cùng bảo hộ thanh kiếm, lập tức chạm vào thân Thông Thiên thánh kiếm, đột nhiên thế giới tinh thần đau đớn và lạnh như băng.
Huyết vụ bị thần niệm chi lực khống chế, lại đi theo quỹ tích của kiếm ý bất diệt cùng Thần Hoang kiếm nguyên chạm vào thân Thông Thiên thánh kiếm, ngay sau đó khuếch tán và bao phủ Thông Thiên thánh kiếm.
Hiện tại Thông Thiên thánh kiếm không có phòng bị, tùy ý để huyết vụ của Sở Mộ rót vào.
Đủ loại lực lượng phối hợp với nhau, Sở Mộ tiêu hao tinh huyết và thần niệm chi lực mới rót vào Thông Thiên thánh kiếm, lại luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm.
Luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm cần vượt qua cửa ải đầu tiên, đó là đột phá tầng mũi nhọn kia.
Qua một phút sau, Sở Mộ thành công luyện hóa Thông Thiên thánh kiếm, từ đó thành lập liên hệ với thánh kiếm, theo thời gian lâu hơn, hắn triệt tiêu kiếm ý bất diệt và Thần Hoang kiếm nguyên trên tay, mũi nhọn của Thông Thiên thánh kiếm không tạo thành tổn thương với hắn.
Đồng thời Sở Mộ cũng biết tên của thanh kiếm: Thiên Trảm!
Thiên Trảm Kiếm!
Mũi nhọn của nó có thể cắt vỡ hư không.
Thiên Trảm Kiếm có hai đặc điểm, thứ nhất, cứng rắn, nó xuất sắc hơn Thông Thiên thánh kiếm bình thường, thứ hai, sắc bén, sắc bén đáng sợ.
Thiên Trảm Kiếm không tăng phúc bất cứ lực lượng thiên địa nào vào bên trong, lại có đủ đặc điểm cứng cỏi và sắc bén, đây là điểm Sở Mộ thích nhất.
Tay phải cầm chuôi iếm, nâng thân kiếm đặt ngang mặt, nhìn kỹ mỗi tấc của nó, thân Thiên Trảm Kiếm có màu sáng bạc, đó là màu sắc vô cùng thuần túy, không dính bụi bậm, không lưu nước chảy, mơ hồ có hào quang lóe sáng, màu sắc và mũi nhọn hấp dẫn tâm thần Sở Mộ.
Chém ra một kiếm nhẹ nhàng, kiếm quang vô thanh vô tức lưu lại dấu bạc trong không khí.
- Hảo kiếm.
Sở Mộ cười từ nội tâm, hắn vô cùng thỏa mãn.
Ý niệm khẽ động, Thiên Trảm Kiếm biến mất, trong đan điền của Sở Mộ có một thanh kiếm đang lơ lửng trôi nổi trên hồ nước Thần Hoang kiếm nguyên, nó chìm nổi trong đó, bị Thần Hoang kiếm nguyên rèn luyện liên tục.
Đôi mắt Sở Mộ sáng ngời nhìn sang Thông Thiên thánh kiếm khác.
Song kiếm thuật cần hai thanh kiếm khí, hôm nay đã được một thanh, nếu có thể tìm được một thanh khác, thi triển song kiếm thuật có uy năng cực kỳ đáng sợ.
Sở Mộ hơi có lòng tham, hắn khôi phục toàn bộ thần niệm chi lực, lại phóng thích thần niệm chi lực ra ngoài, sau khi kiểm tra một phen, hắn muốn tìm Thông Thiên thánh kiếm phù hợp.
Sau khi khôi phục mấy lần, hắn xác thực chỉ muốn tìm một thanh Thông Thiên thánh kiếm, đáng tiếc hắn cố gắng thế nào cũng không thể luyện hóa, nghĩ đến hắn đã luyện hóa một thanh Thông Thiên thánh kiếm, tu vi bản thân không đủ cao, không cách nào thừa nhận thanh Thông Thiên thánh kiếm thứ hai.
Lâm vào đường cùng, Sở Mộ đành phải buông tha thanh Thông Thiên thánh kiếm thứ hai, ngược lại rời khỏi khu vực kiếm khí đi tới khu vực bảo vật, tìm kiếm đồ vật hữu dụng với mình, từ đó có thể gia tăng thực lực bản thân.
Phong Quá Hải rời khỏi Vạn Bảo Điện trước và chờ bên ngoài, nửa canh giờ sau Sở Mộ mới xuất hiện.
- Thập đệ, thu hoạch không tệ nha.
Phong Quá Hải cười nói.
- Cũng không tệ lắm.
Sở Mộ gật gật đầu:
- Cửu ca thu hoạch không kém.
- Đó là việc đương nhiên!
Phong Quá Hải nói, lần này hắn có thu hoạch không tệ, trên mặt còn tươi cười không ngừng.
Hai người không có ý định hỏi thăm đối phương có thu hoạch thế nào, chỉ cần xác định đối phương thu hoạch không kém là được.
- Thập đệ, ta về trước bế quan một thời gian ngắn, gặp lại!
Phong Quá Hải nói.
Sở Mộ cũng cần dùng một ít thời gian hảo hảo sữa sang lại những gì thu hoạch được trong Vạn Bảo Điện.
Hắn quay về Chấn Thiên điện, nói với Giang Đào một tiếng, Sở Mộ lập tức đi vào phòng tu luyện.
Ý niệm khẽ động, bỗng nhiên một đạo hào quang màu bạc chói mắt xuất hiên, ngay sau đó hào quang chiếu sáng cả phòng tu luyện, khí lạnh khuếch tán đủ để kiếm giả dưới Niết Bàn Cảnh cios cảm giác sởn da gà, đôi mắt không dám nhìn thẳng.
Thiên Trảm Kiếm xuất hiện trên tay phải Sở Mộ, mục đích của Sở Mộ là muốn thử Thông Thiên thánh kiếm có thể thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên hay không.
Cho dù có kiếm, nếu không thể thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn cũng không dùng được bao lâu.
Lần thử kiếm này tốn hao tám canh giờ, Thần Hoang kiếm nguyên không ngừng ăn mòn Thiên Trảm Kiếm, tuần hoàn vòng tới vòng lui, Sở Mộ cũng hết sức chú ý tứi Thiên Trảm Kiếm biến hóa.
Tám canh giờ qua đi, màu sắc Thiên Trảm Kiếm không biến hóa chút nào, Sở Mộ có thể khẳng định, Thiên Trảm Kiếm thừa nhận Thần Hoang kiếm nguyên mà không gãy, cũng không có biến hóa gì.
- Xem ra ta có thể sử dụng Thiên Trảm Kiếm trong thời gian dài.
Sở Mộ nói thầm.
Chuyện đổi kiếm là việc bất đắc dĩ mới làm, đối với hắn mà nói, tìm được một thanh kiếm phù hợp quá khó khăn.
Sở dĩ Thiên Trảm Kiếm không bị Thần Hoang kiếm nguyên ăn mòn, thứ nhất bởi vì chất liệu bản thân Thiên Trảm Kiếm vô cùng cứng rắn, có được kháng tính rất mạnh, thứ hai tắc là do Thần Hoang kiếm nguyên không đủ cường đại.