Thế gian tu luyện có chia cảnh giới, võ đạo thế gian cũng có cảnh giới, từ thấp đến cao. Lấy kiếm pháp làm ví dụ, đó là cơ sở, kiếm sống, tùy tâm, vô chiêu, Nhân cảnh, Địa cảnh, Thiên cảnh.
Truyền thuyết còn có một Thần cảnh mà từ xa xưa đến nay chưa ai được đến.
Cái gọi là cơ sở rất dễ hiểu, đó là cơ bản. Cơ sở rất quan trọng, đặt nền móng tốt thì như cái nền xây cao ốc, móng chắc mới xây lầu cao được, chân vững chắc hơn, dù có gió táp mưa giông hay thiên tai động đất cũng khó lay động.
Kiếm sống, tên như ý nghĩa, luyện sống kiếm pháp. Cái gọi là sống không phải kiếm pháp biến thành con người, có sinh mệnh mà là một loại ý nghĩa. Vì kiếm pháp là chết, do người sáng tạo ra, phục vụ cho con người. Ở đẳng cấp cơ sở kiếm chiêu thế nào thì vẫn như thế ấy, không hề thay đổi. Kiếm sống là khiến kiếm chiêu sinh ra biến đổi vi diệu, loại biến đổi này tùy theo tình huống cá nhân người luyện kiếm, kẻ địch thi triển kiếm pháp, cùng với hoàn cảnh quyết định, mỗi lần đều khác nhau. Cần phải tu luyện kiếm pháp đến trình độ hết sức quen tay, có kinh nghiệm chiến đấu phong phú dĩ, sức quan sát phản ứng nhạy bén kết hợp lại mới làm được.
Nếu nói cảnh giới kiếm pháp bước vào Nhân cảnh là kiếm tu, vậy muốn trở thành Kiếm Giả thì phải bước vào cảnh giới kiếm sống. Dùng kiếm sống, luyện kiếm sống khi đối địch mới phát huy uy lực kiếm và kiếm pháp triệt để, toàn diện hơn. Ví dụ đâm kiếm ra có nhiều góc độ, quỹ tích rút kiếm, tùy theo tình huống cụ thể phán đoán. Là cao hay thấp, trái hay phải, nhanh hay chậm, nếu làm theo từng bước khuôn mẫu thì không giết kẻ địch được ngược lại bị giết chết. Vừa học vừa dùng là tinh túy của kiếm sống.
Tùy tâm là thăng cấp từ kiếm sống, rút kiếm tùy tâm tùy tính, kiếm chiêu biến đổi tùy ý, khiến người khó thể đề phòng, rối loạn tiết tấu của đối phương đặt vào tiết tấu của mình là thắng chắc. Đây là loại trạng thái không bị gò bó.
Lúc trước Hách Liên Vũ ở cảnh giới tùy tâm, nhưng hai mươi mấy ngày qua mỗi ngày luyện kiếm với Sở Mộ, nhận chỉ điểm, lại xem hắn và Thất Sát Tinh đấu kiếm khiến cảnh giới của Hách Liên Vũ biến chất, đột phá cảnh giới đến vô chiêu cao cấp hơn.
Cái gọi là vô chiêu thắng có chiêu, cảnh giới kiếm pháp tùy tâm, tùy tâm tùy tính nhưng vẫn có chiêu thức để theo dấu, sẽ bị phát hiện sơ hở rồi đánh bại. Cảnh giới vô chiêu là thi triển ra chiêu thức, có uy lực của chiêu thức, nhưng trông như không có chiêu thức gì. Đến cảnh giới này cần nắm giữ tinh túy kiếm pháp, có như thế mới vô chiêu rút kiếm được. Vô chiêu là một loại ý cảnh, không phải không cần chiêu thức gì, nhìn như vô chiêu, không có chiêu thì khó tìm sơ hở.
Sau khi cảnh giới kiếm pháp thăng cấp Hách Liên Vũ cực kỳ hưng phấn, lặp đi lặp lại luyện kiếm.
Mãi đến ngày thứ hai Sở Mộ xuất quan.
Hách Liên Vũ kinh ngạc hỏi:
- Sở huynh xuất quan?
Hơn một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm, một ngàn khối Nguyên Thạch cực phẩm, tu vi như Hách Liên Vũ cũng không thể trong một ngày ngắn ngủi hấp thu luyện hóa hết.
Hách Liên Vũ thầm nghĩ:
- Chắc Sở huynh chỉ luyện hóa một phần nhỏ trong đó.
Khi Sở Mộ đi ra vừa lúc thấy Hách Liên Vũ thu kiếm, hắn hỏi:
- Ừm, kiếm pháp của Hách Liên huynh dường như tiến bộ.
Hách Liên Vũ cười nói:
- Đúng rồi, nhờ phúc của Sở huynh rốt cuộc đến cảnh giới vô chiêu.
Sở Vương Đình trước kia chỉ miễn cưỡng đến kiếm sống, Sở Vương Đạo là cơ sở. Không phải thiên phú của họ không được mà là thiếu danh sư dạy. Như Hách Liên Vũ bây giờ, nếu không có Sở Mộ chỉ điểm muốn đột phá đến vô chiêu ít nhất còn cần mấy năm nữa. Đôi khi danh sư nói một câu hơn khổ luyện mười năm.
- Chúc mừng Hách Liên huynh.
Sở Mộ cười nói:
- Ta đột phá tu vi rồi, giờ lên đường đi.
Hách Liên Vũ nói: . truyện đam mỹ
- Chúc mừng Sở huynh.
Hách Liên Vũ nhìn kỹ Sở Mộ, phát hiện hơi thở của hắn đúng là khác trước. Chỉ cảm nhận được tu vi của Sở Mộ là Quy Nguyên cảnh, còn mấy giai thì rất mơ hồ, đó là vì cảnh giới của Hách Liên Vũ không đủ. Sở Mộ lúc này là Quy Nguyên cảnh nhị giai, tu vi đột phá tuy đáng mừng nhưng khiến hắn vui hơn nữa là luyện thành Cầu Chân công đệ nhất trọng thiên, nắm giữ loại bí pháp thứ nhất của Cầu Chân công, tiếp tục là tu luyện đệ nhị trọng thiên.
Căn Nguyên Nguyên Giới trong tình huống bình thường dù là tu vi Vạn Cổ cảnh cũng không thể ngự không bay đi, đây là vì đại đạo của thế giới càng hoàn thiện, không gian trói buộc càng mạnh.
Sở Mộ, Hách Liên Vũ rời khỏi Hoa thành, cưỡi trên thũng đầu mã. Thủng đầu mã là loài ngựa, rất cao to chắc khỏe, trán có cục u to nhô cao trông như bị sưng, cứng còn hơn cục đá. Thủng đầu mã sức lớn, tốc độ nhanh, sức chịu đựng tốt, tính cách ngoan ngoãn bị người thuần dưỡng làm tọa kỵ, những bình dân không có tư cách cưỡi trên nó.
Trước khi đi Sở Mộ dặn dò Sở Vương Đạo một phen. Hai mươi mấy ngày qua Sở Vương Đạo quản lý kiếm quán gọn gàng ngăn nắp, tuy còn mới lạ nhưng y không giữ Sở Mộ lại. Sở Vương Đạo biết đại ca chỉ tạm thời ra ngoài, rồi sẽ trở về, y phải cố gắng tu luyện và kinh doanh kiếm quán thật tốt là được.
***
Hai con thũng đầu mã màu đen to lớn cao hai thước chở Sở Mộ. Hách Liên Vũ chạy nhanh vnưh bay trên đường cái rộng rãi. Sau lưng họ là Hoa thành thịnh sản các loài hoa tươi, hai bên đường có nhiều hoa dại nho nhỏ nở rực rỡ.
Móng ngựa tung bay, cát bụi mù mịt nhanh chóng bay xa.
Trong địa giới Thiên Thần tông có ba mươi sáu tòa thành thị, ngàn vạn thôn trang và thành trấn. Nên người nguyên địa giới Thiên Thần tông khoảng mười ức nhân khẩu, diện tích địa vực rất lớn, cực kỳ kinh người.
Nhưng ngẫm lại cũng bình thường, thế giới này là một trong ba chủ thế giới trong đại hư không hỗn độn, một trong ba thế giới xuất hiện ngay khi vũ trụ hỗn độn sinh ra, trải qua nhiều năm phát triển nó trở nên vô cùng to lớn.
Ba mươi sáu tòa thành thị có bao nhiêu nhân khẩu tùy theo thứ hạng cao thấp. Bình thường thứ hạng càng cao càn đông người. Ví dụ Hoa thành, nhân khẩu cố định là tám trăm vạn, xếp hạng mười ba trong ba mươi sáu tòa thành.
Nhưng có một tòa thành ấp là ngoại lệ, đó là Kiếm thành xếp hạng nhất.
Kiếm thành lấy kiếm làm tên, một tòa thành thị do kiếm tu xây dựng, cũng là thành thị thuộc về kiếm tu. Trong Kiếm thành có rất nhiều Kiếm Giả, gần như là chạy đầy đất. Có nhiều kiếm tu nữa, Kiếm thành là một thành phố có hoàn cảnh tu luyện kiếm đạo tốt đẹp.
Truyền thuyết còn có một Thần cảnh mà từ xa xưa đến nay chưa ai được đến.
Cái gọi là cơ sở rất dễ hiểu, đó là cơ bản. Cơ sở rất quan trọng, đặt nền móng tốt thì như cái nền xây cao ốc, móng chắc mới xây lầu cao được, chân vững chắc hơn, dù có gió táp mưa giông hay thiên tai động đất cũng khó lay động.
Kiếm sống, tên như ý nghĩa, luyện sống kiếm pháp. Cái gọi là sống không phải kiếm pháp biến thành con người, có sinh mệnh mà là một loại ý nghĩa. Vì kiếm pháp là chết, do người sáng tạo ra, phục vụ cho con người. Ở đẳng cấp cơ sở kiếm chiêu thế nào thì vẫn như thế ấy, không hề thay đổi. Kiếm sống là khiến kiếm chiêu sinh ra biến đổi vi diệu, loại biến đổi này tùy theo tình huống cá nhân người luyện kiếm, kẻ địch thi triển kiếm pháp, cùng với hoàn cảnh quyết định, mỗi lần đều khác nhau. Cần phải tu luyện kiếm pháp đến trình độ hết sức quen tay, có kinh nghiệm chiến đấu phong phú dĩ, sức quan sát phản ứng nhạy bén kết hợp lại mới làm được.
Nếu nói cảnh giới kiếm pháp bước vào Nhân cảnh là kiếm tu, vậy muốn trở thành Kiếm Giả thì phải bước vào cảnh giới kiếm sống. Dùng kiếm sống, luyện kiếm sống khi đối địch mới phát huy uy lực kiếm và kiếm pháp triệt để, toàn diện hơn. Ví dụ đâm kiếm ra có nhiều góc độ, quỹ tích rút kiếm, tùy theo tình huống cụ thể phán đoán. Là cao hay thấp, trái hay phải, nhanh hay chậm, nếu làm theo từng bước khuôn mẫu thì không giết kẻ địch được ngược lại bị giết chết. Vừa học vừa dùng là tinh túy của kiếm sống.
Tùy tâm là thăng cấp từ kiếm sống, rút kiếm tùy tâm tùy tính, kiếm chiêu biến đổi tùy ý, khiến người khó thể đề phòng, rối loạn tiết tấu của đối phương đặt vào tiết tấu của mình là thắng chắc. Đây là loại trạng thái không bị gò bó.
Lúc trước Hách Liên Vũ ở cảnh giới tùy tâm, nhưng hai mươi mấy ngày qua mỗi ngày luyện kiếm với Sở Mộ, nhận chỉ điểm, lại xem hắn và Thất Sát Tinh đấu kiếm khiến cảnh giới của Hách Liên Vũ biến chất, đột phá cảnh giới đến vô chiêu cao cấp hơn.
Cái gọi là vô chiêu thắng có chiêu, cảnh giới kiếm pháp tùy tâm, tùy tâm tùy tính nhưng vẫn có chiêu thức để theo dấu, sẽ bị phát hiện sơ hở rồi đánh bại. Cảnh giới vô chiêu là thi triển ra chiêu thức, có uy lực của chiêu thức, nhưng trông như không có chiêu thức gì. Đến cảnh giới này cần nắm giữ tinh túy kiếm pháp, có như thế mới vô chiêu rút kiếm được. Vô chiêu là một loại ý cảnh, không phải không cần chiêu thức gì, nhìn như vô chiêu, không có chiêu thì khó tìm sơ hở.
Sau khi cảnh giới kiếm pháp thăng cấp Hách Liên Vũ cực kỳ hưng phấn, lặp đi lặp lại luyện kiếm.
Mãi đến ngày thứ hai Sở Mộ xuất quan.
Hách Liên Vũ kinh ngạc hỏi:
- Sở huynh xuất quan?
Hơn một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm, một ngàn khối Nguyên Thạch cực phẩm, tu vi như Hách Liên Vũ cũng không thể trong một ngày ngắn ngủi hấp thu luyện hóa hết.
Hách Liên Vũ thầm nghĩ:
- Chắc Sở huynh chỉ luyện hóa một phần nhỏ trong đó.
Khi Sở Mộ đi ra vừa lúc thấy Hách Liên Vũ thu kiếm, hắn hỏi:
- Ừm, kiếm pháp của Hách Liên huynh dường như tiến bộ.
Hách Liên Vũ cười nói:
- Đúng rồi, nhờ phúc của Sở huynh rốt cuộc đến cảnh giới vô chiêu.
Sở Vương Đình trước kia chỉ miễn cưỡng đến kiếm sống, Sở Vương Đạo là cơ sở. Không phải thiên phú của họ không được mà là thiếu danh sư dạy. Như Hách Liên Vũ bây giờ, nếu không có Sở Mộ chỉ điểm muốn đột phá đến vô chiêu ít nhất còn cần mấy năm nữa. Đôi khi danh sư nói một câu hơn khổ luyện mười năm.
- Chúc mừng Hách Liên huynh.
Sở Mộ cười nói:
- Ta đột phá tu vi rồi, giờ lên đường đi.
Hách Liên Vũ nói: . truyện đam mỹ
- Chúc mừng Sở huynh.
Hách Liên Vũ nhìn kỹ Sở Mộ, phát hiện hơi thở của hắn đúng là khác trước. Chỉ cảm nhận được tu vi của Sở Mộ là Quy Nguyên cảnh, còn mấy giai thì rất mơ hồ, đó là vì cảnh giới của Hách Liên Vũ không đủ. Sở Mộ lúc này là Quy Nguyên cảnh nhị giai, tu vi đột phá tuy đáng mừng nhưng khiến hắn vui hơn nữa là luyện thành Cầu Chân công đệ nhất trọng thiên, nắm giữ loại bí pháp thứ nhất của Cầu Chân công, tiếp tục là tu luyện đệ nhị trọng thiên.
Căn Nguyên Nguyên Giới trong tình huống bình thường dù là tu vi Vạn Cổ cảnh cũng không thể ngự không bay đi, đây là vì đại đạo của thế giới càng hoàn thiện, không gian trói buộc càng mạnh.
Sở Mộ, Hách Liên Vũ rời khỏi Hoa thành, cưỡi trên thũng đầu mã. Thủng đầu mã là loài ngựa, rất cao to chắc khỏe, trán có cục u to nhô cao trông như bị sưng, cứng còn hơn cục đá. Thủng đầu mã sức lớn, tốc độ nhanh, sức chịu đựng tốt, tính cách ngoan ngoãn bị người thuần dưỡng làm tọa kỵ, những bình dân không có tư cách cưỡi trên nó.
Trước khi đi Sở Mộ dặn dò Sở Vương Đạo một phen. Hai mươi mấy ngày qua Sở Vương Đạo quản lý kiếm quán gọn gàng ngăn nắp, tuy còn mới lạ nhưng y không giữ Sở Mộ lại. Sở Vương Đạo biết đại ca chỉ tạm thời ra ngoài, rồi sẽ trở về, y phải cố gắng tu luyện và kinh doanh kiếm quán thật tốt là được.
***
Hai con thũng đầu mã màu đen to lớn cao hai thước chở Sở Mộ. Hách Liên Vũ chạy nhanh vnưh bay trên đường cái rộng rãi. Sau lưng họ là Hoa thành thịnh sản các loài hoa tươi, hai bên đường có nhiều hoa dại nho nhỏ nở rực rỡ.
Móng ngựa tung bay, cát bụi mù mịt nhanh chóng bay xa.
Trong địa giới Thiên Thần tông có ba mươi sáu tòa thành thị, ngàn vạn thôn trang và thành trấn. Nên người nguyên địa giới Thiên Thần tông khoảng mười ức nhân khẩu, diện tích địa vực rất lớn, cực kỳ kinh người.
Nhưng ngẫm lại cũng bình thường, thế giới này là một trong ba chủ thế giới trong đại hư không hỗn độn, một trong ba thế giới xuất hiện ngay khi vũ trụ hỗn độn sinh ra, trải qua nhiều năm phát triển nó trở nên vô cùng to lớn.
Ba mươi sáu tòa thành thị có bao nhiêu nhân khẩu tùy theo thứ hạng cao thấp. Bình thường thứ hạng càng cao càn đông người. Ví dụ Hoa thành, nhân khẩu cố định là tám trăm vạn, xếp hạng mười ba trong ba mươi sáu tòa thành.
Nhưng có một tòa thành ấp là ngoại lệ, đó là Kiếm thành xếp hạng nhất.
Kiếm thành lấy kiếm làm tên, một tòa thành thị do kiếm tu xây dựng, cũng là thành thị thuộc về kiếm tu. Trong Kiếm thành có rất nhiều Kiếm Giả, gần như là chạy đầy đất. Có nhiều kiếm tu nữa, Kiếm thành là một thành phố có hoàn cảnh tu luyện kiếm đạo tốt đẹp.