Thông qua lần này bọn họ đã biết, đối với phù văn Thiên Tứ cũng không phải càng chạy tới sớm là càng tốt. Nó sẽ chọn chủ. Cho nên, cho dù là người đầu tiên chạy tới cũng không nhất định có thể lấy được. Lấy không được, cuối cùng lại chỉ nhìn người khác nhận được, trong lòng nhất định sẽ rất không thoải mái. Cho dù là những người trước đây không lâu cũng giống như vậy.
- Đương nhiên là đi.
Sở Mộ cười nói.
Nhận được đạo phù văn Thiên Tứ lực lượng ngưng tụ này, mặc dù không cách nào trực tiếp tăng cường thực lực của hắn, nhưng lại có thể khiến cho lực lượng của hắn càng ngưng tụ hơn. Lực lượng càng ngưng tụ, lại có nghĩa là lực công kích càng mạnh mẽ hơn. Lại phối hợp với các loại năng lực của Ly Thương Kiếm, cho dù là vật cứng mấy cũng có thể đánh bại.
Phù văn Thiên Tứ, tổng số chín mươi chín đạo, rơi ở khắp nơi bên trong Sát Lục Giới. Địa giới Nhân Thành có vài đạo. Ngoại trừ thành thị Nhân tộc ra, các thành thị Thần tộc, thành thị Ma tộc còn có các thành thị của đại liên minh Nguyên Giới, mỗi nơi đều phân chia vài đạo. Có một phần cũng rơi vào bên trong chiến trường Sát Lục.
Không thể nghi ngờ, phù văn Thiên Tứ rơi vào trong chiến trường Sát Lục, khó có thể lấy được nhất. Bởi vì bên trong chiến trường Sát Lục có rất nhiều thú lớn Sát Lục cường đại. Cường giả Đại Đế Cảnh và Chúa Tể Cảnh sẽ không xuất thủ. Muốn có được phù văn Thiên Tứ này, phải đối mặt với thú lớn Sát Lục cường đại.
Ở ngoài chiến trường Sát Lục, mặc dù có thú lớn Sát Lục sánh ngang với cấp Thánh Tôn, cũng không nhiều.
Sau khi Sở Mộ nhận được một đạo phù văn Thiên Tứ, hắn cùng Minh Kính nhanh chóng chạy xuống. Nhưng khi bọn họ đến nơi, một đạo phù văn Thiên Tứ này đã chọn chủ.
Thời khắc đang muốn tiếp tục tìm kiếm phù văn Thiên Tứ khác, Sở Mộ lại bị người chặn lối đi.
- Sở Vương Đình, giao ra phù văn Sát Lục thưởng cho ngươi trong nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai.
Người ngăn cản lối đi không ngờ là Tư Ngọc Phong lúc trước khi ở bên trong Nhân Thành đã mở miệng muốn mua phù văn Sát Lục phần thưởng của nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai. Hắn là một vị thiên tài đến từ Bách Thiên Minh, cũng là một vị chuẩn thiên kiêu.
Mấy tháng trước Tư Ngọc Phong là tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Hiện tại qua mấy tháng, vẫn là Tuyệt Thế Cảnh tam luyện, cũng không nâng cao rõ rệt. Dù sao tu vi đến trình độ Tuyệt Thế Cảnh. Mỗi luyện được nâng cao, cũng không có cách nào nhanh được như Vạn Cổ Cảnh.
Ngược lại tu vi của Sở Mộ làm từ Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện tăng lên tới Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện. Thực lực có sự tăng cường rõ rệt. Hắn cũng không e ngại Tư Ngọc Phong.
- Ngươi thật sự còn chưa từ bỏ ý định.
Sở Mộ thản nhiên mỉm cười.
- Ta có một ưu điểm. Một khi nhìn trúng thứ gì, lại nhất định phải lấy được vào trong tay.
Tư Ngọc Phong cười gằn nói, ánh mắt lợi hại giống như kiếm phong, muốn đâm thủng thân thể Sở Mộ.
- Ta cũng có một ưu điểm. Phàm là người thù địch vươn tay về phía ta, ta đều sẽ chém đứt.
Sở Mộ không nhanh không chậm đáp lại nói.
- Đã như vậy, chiến đấu đi. Để cho ta xem thử ngươi có tư cách gì đứng hàng đầu trên Kiếm Nhai. Giết ngươi, tất cả những thứ của ngươi đều là của ta.
Giọng nói của Tư Ngọc Phong trở nên bén nhọn, giống như ma âm xuyên não. Bất chợt, một tia kiếm quang vô cùng sắc bén phá không lao tới.
Kiếm quang này mang theo âm thanh lớn kinh người, giống như một kiếm vô hình đâm vào bên trong thế giới tinh thần, đâm vào ở sâu trong nội tâm, chấn động tâm thần.
Tư Ngọc Phong tu luyện chính là pháp tắc. Không ngờ chính là pháp tắc âm thanh.
Pháp tắc âm thanh vừa có thể tạo thành phá hủy đối với thực chất, có thể tạo thành tổn thương đối với hư ảo, trùng kích ý chí tinh thần, quấy nhiễu tâm thần, có thể ảnh hưởng vận hành khí huyết, trùng kích kinh mạch người khác, tiến hành phá hủy từ bên trong thân thể.
Nhưng Sở Mộ tu luyện chính là Cầu Chân Công, là đồng thời tu luyện ba lực lượng tinh khí thần. Hắn đạt tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện, mỗi một phương diện đều đạt tới trình độ kinh người. Tuy rằng kiếm của Tư Ngọc Phong lợi hại, nhưng cũng không cách nào ảnh hưởng đến Sở Mộ.
- Thử lực lượng ngưng tụ phù văn Thiên Tứ một lần xem như thế nào.
Sở Mộ thầm nghĩ. Ly Thương Kiếm rút ra.
Kiếm của Tư Ngọc Phong hóa thành âm thanh không chỗ nào không có mặt, trong nháy mắt lại ngưng tụ làm một gợn sóng lớn, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được tràn về phía Sở Mộ. Nó đi qua nơi nào, hư không dường như muốn vỡ vụn ra. Từng tấc đất nổ tung. Bụi bặm tung bay. Vô số cát đá ở dưới sóng âm khủng khiếp hóa thành bột mịn.
Tư Ngọc Phong từng lấy một kiếm này, đánh nát thân thể một cường giả Tiểu Thánh Tôn, biến thành mảnh vụn máu và thịt.
Nhưng Sở Mộ không phải là thực lực Tiểu Thánh Tôn tăng lên vội vàng, mà là đạt tới Tiểu Thánh Tôn đỉnh phong.
Ly Thương Kiếm hóa thành kiếm quang sắc bén, ngay lập tức phá không. Dưới tác dụng lực lượng ngưng tụ của phù văn Thiên Tứ, Sở Mộ chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân của mình ở dưới ảnh hưởng của phù văn, càng kết hợp chặt chẽ lại, giống như là bị ép lại với cường độ cao vậy.
Nếu như nói, trước đó lực lượng ngưng tụ của chính mình là mảnh gỗ con. Như vậy lúc này ở dưới ảnh hưởng lực lượng của phù văn Thiên Tứ, trực tiếp từ gỗ diễn sinh thành sắt thép, đây là một loại nâng cao về chất.
Một kiếm phá khoảng không xông ra. Hư không dưới kiếm cũng không rung chuyển mãnh liệt. Bầu trời cùng mặt đất đều hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Nhưng khi hai kiếm va chạm, trong chớp mắt, Tư Ngọc Phong lại chấn động kinh sợ phát hiện ra, lực lượng của một kiếm này lại trực tiếp bị xé rách xuyên thủng.
Kiếm quang đáng sợ phá không lao tới. Tư Ngọc Phong thấy sởn tóc gáy. Kiếm quang vung lên, quay trở lại. Từng tầng tầng sóng âm tràn tới, liên tục không dừng. Từng tầng từng tầng đan xen nhau. Hắn muốn chống đỡ một kiếm này của Sở Mộ.
Tư Ngọc Phong hiển nhiên đoán sai thực lực của Sở Mộ. Hắn tùy tiện ra tay. Nếu như hắn biết lúc này thực lực toàn thân của Sở Mộ đủ để chém giết Tiểu Thánh Tôn bình thường, hắn tuyệt đối sẽ không trực tiếp ra tay như vậy.
Nhưng đã ra tay, không có cách nào đổi ý. Hoặc là chịu tội, hoặc là tiếp tục chiến đấu.
Tầng tầng lớp lớp sóng âm kiếm khí đan xen. Ở dưới lực lượng ngưng tụ cao độ, Sở Mộ đánh ra một kiếm trời đất một đường. Năng lực của Ly Thương Kiếm lại được phát huy đến mức tận cùng, nhất thời đánh bại xé rách, tiến quân thần tốc.
- Đương nhiên là đi.
Sở Mộ cười nói.
Nhận được đạo phù văn Thiên Tứ lực lượng ngưng tụ này, mặc dù không cách nào trực tiếp tăng cường thực lực của hắn, nhưng lại có thể khiến cho lực lượng của hắn càng ngưng tụ hơn. Lực lượng càng ngưng tụ, lại có nghĩa là lực công kích càng mạnh mẽ hơn. Lại phối hợp với các loại năng lực của Ly Thương Kiếm, cho dù là vật cứng mấy cũng có thể đánh bại.
Phù văn Thiên Tứ, tổng số chín mươi chín đạo, rơi ở khắp nơi bên trong Sát Lục Giới. Địa giới Nhân Thành có vài đạo. Ngoại trừ thành thị Nhân tộc ra, các thành thị Thần tộc, thành thị Ma tộc còn có các thành thị của đại liên minh Nguyên Giới, mỗi nơi đều phân chia vài đạo. Có một phần cũng rơi vào bên trong chiến trường Sát Lục.
Không thể nghi ngờ, phù văn Thiên Tứ rơi vào trong chiến trường Sát Lục, khó có thể lấy được nhất. Bởi vì bên trong chiến trường Sát Lục có rất nhiều thú lớn Sát Lục cường đại. Cường giả Đại Đế Cảnh và Chúa Tể Cảnh sẽ không xuất thủ. Muốn có được phù văn Thiên Tứ này, phải đối mặt với thú lớn Sát Lục cường đại.
Ở ngoài chiến trường Sát Lục, mặc dù có thú lớn Sát Lục sánh ngang với cấp Thánh Tôn, cũng không nhiều.
Sau khi Sở Mộ nhận được một đạo phù văn Thiên Tứ, hắn cùng Minh Kính nhanh chóng chạy xuống. Nhưng khi bọn họ đến nơi, một đạo phù văn Thiên Tứ này đã chọn chủ.
Thời khắc đang muốn tiếp tục tìm kiếm phù văn Thiên Tứ khác, Sở Mộ lại bị người chặn lối đi.
- Sở Vương Đình, giao ra phù văn Sát Lục thưởng cho ngươi trong nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai.
Người ngăn cản lối đi không ngờ là Tư Ngọc Phong lúc trước khi ở bên trong Nhân Thành đã mở miệng muốn mua phù văn Sát Lục phần thưởng của nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai. Hắn là một vị thiên tài đến từ Bách Thiên Minh, cũng là một vị chuẩn thiên kiêu.
Mấy tháng trước Tư Ngọc Phong là tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Hiện tại qua mấy tháng, vẫn là Tuyệt Thế Cảnh tam luyện, cũng không nâng cao rõ rệt. Dù sao tu vi đến trình độ Tuyệt Thế Cảnh. Mỗi luyện được nâng cao, cũng không có cách nào nhanh được như Vạn Cổ Cảnh.
Ngược lại tu vi của Sở Mộ làm từ Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện tăng lên tới Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện. Thực lực có sự tăng cường rõ rệt. Hắn cũng không e ngại Tư Ngọc Phong.
- Ngươi thật sự còn chưa từ bỏ ý định.
Sở Mộ thản nhiên mỉm cười.
- Ta có một ưu điểm. Một khi nhìn trúng thứ gì, lại nhất định phải lấy được vào trong tay.
Tư Ngọc Phong cười gằn nói, ánh mắt lợi hại giống như kiếm phong, muốn đâm thủng thân thể Sở Mộ.
- Ta cũng có một ưu điểm. Phàm là người thù địch vươn tay về phía ta, ta đều sẽ chém đứt.
Sở Mộ không nhanh không chậm đáp lại nói.
- Đã như vậy, chiến đấu đi. Để cho ta xem thử ngươi có tư cách gì đứng hàng đầu trên Kiếm Nhai. Giết ngươi, tất cả những thứ của ngươi đều là của ta.
Giọng nói của Tư Ngọc Phong trở nên bén nhọn, giống như ma âm xuyên não. Bất chợt, một tia kiếm quang vô cùng sắc bén phá không lao tới.
Kiếm quang này mang theo âm thanh lớn kinh người, giống như một kiếm vô hình đâm vào bên trong thế giới tinh thần, đâm vào ở sâu trong nội tâm, chấn động tâm thần.
Tư Ngọc Phong tu luyện chính là pháp tắc. Không ngờ chính là pháp tắc âm thanh.
Pháp tắc âm thanh vừa có thể tạo thành phá hủy đối với thực chất, có thể tạo thành tổn thương đối với hư ảo, trùng kích ý chí tinh thần, quấy nhiễu tâm thần, có thể ảnh hưởng vận hành khí huyết, trùng kích kinh mạch người khác, tiến hành phá hủy từ bên trong thân thể.
Nhưng Sở Mộ tu luyện chính là Cầu Chân Công, là đồng thời tu luyện ba lực lượng tinh khí thần. Hắn đạt tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện, mỗi một phương diện đều đạt tới trình độ kinh người. Tuy rằng kiếm của Tư Ngọc Phong lợi hại, nhưng cũng không cách nào ảnh hưởng đến Sở Mộ.
- Thử lực lượng ngưng tụ phù văn Thiên Tứ một lần xem như thế nào.
Sở Mộ thầm nghĩ. Ly Thương Kiếm rút ra.
Kiếm của Tư Ngọc Phong hóa thành âm thanh không chỗ nào không có mặt, trong nháy mắt lại ngưng tụ làm một gợn sóng lớn, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được tràn về phía Sở Mộ. Nó đi qua nơi nào, hư không dường như muốn vỡ vụn ra. Từng tấc đất nổ tung. Bụi bặm tung bay. Vô số cát đá ở dưới sóng âm khủng khiếp hóa thành bột mịn.
Tư Ngọc Phong từng lấy một kiếm này, đánh nát thân thể một cường giả Tiểu Thánh Tôn, biến thành mảnh vụn máu và thịt.
Nhưng Sở Mộ không phải là thực lực Tiểu Thánh Tôn tăng lên vội vàng, mà là đạt tới Tiểu Thánh Tôn đỉnh phong.
Ly Thương Kiếm hóa thành kiếm quang sắc bén, ngay lập tức phá không. Dưới tác dụng lực lượng ngưng tụ của phù văn Thiên Tứ, Sở Mộ chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân của mình ở dưới ảnh hưởng của phù văn, càng kết hợp chặt chẽ lại, giống như là bị ép lại với cường độ cao vậy.
Nếu như nói, trước đó lực lượng ngưng tụ của chính mình là mảnh gỗ con. Như vậy lúc này ở dưới ảnh hưởng lực lượng của phù văn Thiên Tứ, trực tiếp từ gỗ diễn sinh thành sắt thép, đây là một loại nâng cao về chất.
Một kiếm phá khoảng không xông ra. Hư không dưới kiếm cũng không rung chuyển mãnh liệt. Bầu trời cùng mặt đất đều hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Nhưng khi hai kiếm va chạm, trong chớp mắt, Tư Ngọc Phong lại chấn động kinh sợ phát hiện ra, lực lượng của một kiếm này lại trực tiếp bị xé rách xuyên thủng.
Kiếm quang đáng sợ phá không lao tới. Tư Ngọc Phong thấy sởn tóc gáy. Kiếm quang vung lên, quay trở lại. Từng tầng tầng sóng âm tràn tới, liên tục không dừng. Từng tầng từng tầng đan xen nhau. Hắn muốn chống đỡ một kiếm này của Sở Mộ.
Tư Ngọc Phong hiển nhiên đoán sai thực lực của Sở Mộ. Hắn tùy tiện ra tay. Nếu như hắn biết lúc này thực lực toàn thân của Sở Mộ đủ để chém giết Tiểu Thánh Tôn bình thường, hắn tuyệt đối sẽ không trực tiếp ra tay như vậy.
Nhưng đã ra tay, không có cách nào đổi ý. Hoặc là chịu tội, hoặc là tiếp tục chiến đấu.
Tầng tầng lớp lớp sóng âm kiếm khí đan xen. Ở dưới lực lượng ngưng tụ cao độ, Sở Mộ đánh ra một kiếm trời đất một đường. Năng lực của Ly Thương Kiếm lại được phát huy đến mức tận cùng, nhất thời đánh bại xé rách, tiến quân thần tốc.