Thân thể của hắn bất quá chỉ cao như Nhân loại tầm thường mà thôi, vẫn chưa tới hai trượng. THân cao hơn vạn trượng, chênh lệch trọn vẹn gấp năm ngàn lần a.
Hắn có cảm giác như nằm mơ, cung điện màu xanh da trời thâm thúy này rốt cuộc là cung điện của ai, ai tạo thành?
Thế giới chi linh mang hắn tới đây là có ý gì?
Nghi vấn không ngừng xuất hiện.
- Thiên tư của ngươi được ta tán thành.
Thế giới chi linh lần nữa mở miệng.
- Cho nên ta mới tới tìm ngươi.
- Ngươi muốn ta làm gì?
Sở Mộ vô thức hỏi.
Hắn biết rõ, không có hận vô duyên vô cớ, cũng không có yêu một cách vô duyên vô cớ, chỉ vài câu nói chuyện ngắn ngủi là có thể nhìn ra được Thế giới chi linh này có trí tuệ phi phàm. Tồn tại trí tuệ cao siêu như vậy nhất định không có khả năng vô duyên vô cớ tới tìm Sở Mộ, lại để cho hắn trở thành Thế giới chi tử, lại trở thành Thế giới chi chủ.
Nói đơn giản đó là lực lượng thuộc về thế giới a, không có nguyên nhân gì sao lại nguyện ý đem lực lượng của mình tùy tiện giao cho người khác chứ?
Cho nên Sở Mộ mới hỏi một câu như vậy.
- Luận thiên phú tu luyện ngươi không bằng chủ nhân của ta, nhưng luận ngộ tính ngươi còn hơn chủ nhân ta.
Thế giới chi linh không có trả lời vấn đề của Sở Mộ, ngược lại còn nói ra một câu khiến cho Sở Mộ vô cùng khiếp sợ.
Chủ nhân?
Chủ nhân của Thế giới chi linh?
Sở Mộ lại lần nữa cảm giác như đang nằm mơ.
Thế giới chi linh là linh của Thâm lam thế giới, nắm giữ lực lượng một thế giới, nó lại có chủ nhân hay sao?
Như vậy cái gọi là chủ nhân của Thế giới chi linh chẳng lẽ là Thế giới chi chủ?
Nếu như đã có Thế giới chi chủ thì sao lại tới tìm hắn?
Nghi vấn không có được giải đáp, ngược lại còn ngày càng nhiều hơn, khiến cho suy nghĩ của Sở Mộ có chút rối loạn.
- Xin đem mọi chuyện nói cho ta biết.
Sở Mộ nói, bằng không nếu cứ tiếp tục như vậy, nghi vấn ngày càng nhiều, hắn lo lắng suy nghĩ mình sẽ triệt để rối loạn mất.
- Thâm Lam thế giới là thế giới được một tay chủ nhân ta mở ra.
Thế giới chi linh nói ra một câu khiến cho Sở Mộ cảm giác như bị sét đánh, loại khiếp sợ này quả thực không có cách nào hình dung được.
Thâm Lam thế giới to lớn không ngờ lại là thế giới do người khác một tay mở ra.
Sở Mộ không khỏi nhớ tới một truyền thuyết, là thần thoại viễn cổ trên địa cầu, đó chính là Bàn Cổ khia thiên tích địa.
Từ trước tới nay Bàn cổ khai thiên tích địa là một truyền thuyết, là một thần thoại viễn cổ, không có ai đi tin tưởng đó là chuyện chân thật. Tất cả đều cảm thấy đây là một loại truyền thuyết mà người cổ đại biên soạn ra mà thôi.
Nhưng hôm nay nghe được lời nói của Thế giới chi linh, Sở Mộ lại trầm mặc.
Trải qua hơn trăm năm, lại dưới tình huống thi triển Khô Thương bí pháp, có được thực lực của Đại Thánh tôn đỉnh phong. Loại lực lượng này, chỉ cần một kiếm là có thể bổ đôi mặt đất, chém núi cao, có thể đánh vỡ thương khung. Như vậy Cổ Thánh Tôn cường đại hơn Đại Thánh Tôn thì sao? Còn có bán bộ Thánh Hoàng thì sao? Còn có Thánh Hoàng chính thức nữa?
Lực lượng không biết sẽ cường đại tới cỡ nào.
Như vậy khai thiên tích địa thành thế giới dường như cũng không phải là chuyện không làm được.
Truyền thuyết khai thiên tích địa trên địa cầu rốt cuộc là thật hay là giả, Sở Mộ sẽ không đi truy cứu, cũng không cần đi truy cứu. Bởi vì chuyện này quá xa tầm tay hắn. Hiện tại hắn chỉ cần chú ý tới chuyện trước mắt là được.
Hắn kiềm chế nghi vấn mới xuất hiện trong lòng, đợi Thế giới chi linh giải thích.
- Chủ nhân của ta có phong hào là Thâm Lam chi chủ, sau khi mở thế giới mới dùng phong hào của người. Đặt tên thế giới này là Thâm Lam thế giới.
Thế giới chi linh nói.
- Ta thì được chủ nhân sáng tạo ra, là linh phụ trợ quản lý thế giới.
Nói như vậy Sở Mộ hoàn toàn có thể hiểu được.
Nếu như cho rằng Thâm Lam thế giới là một thanh linh kiếm mà nói, như vậy Thế giới chi linh chẳng khác nào là linh tính trong linh kiếm. Đương nhiên cấp độ giữa cả hai hơn kém quá lớn, không có cách nào tính toán được.
- Thâm Lam thế giới sau khi được chủ nhân mở ra, chỉ là một thế giới có hình thức ban đầu mà thôi. Trải qua sự cố gắng của chủ nhân và trợ giúp của ta, chậm rãi mở rộng rồi hoàn thiện, cho tới khi trở thành một thế giới chính thức, bắt đầu có sinh linh xuất hiện, tự mình diễn hóa được.
Thế giới chi linh như đang nhớ lại, Sở Mộ phát hiện ra thanh âm vốn lạnh nhạt của nó lúc này dường như lại có thêm một tia tình cảm ở bên trong:
- Nhân loại ban đầu trải qua chủ nhân dẫn đạo, chậm rãi đi lên trên con đường tu luyện. Theo thế giới phát triển, càng ngày càng có nhiều chủng tộc phát hiện ra. Chiến tranh giữa các chủng tộc chủ nhân không quản, ta cũng không quản. Bởi vì đây là tiến trình tất yếu nếu muốn phát triển của một thế giới.
- Thế nhưng có một ngày, có cường địch thừa dịp chủ nhân không có mặt đán hvafo trong thế giới. Bọn hắn tới quá bất ngờ, tạm thời giam cầm ta, ở bên trong thế giới trắng trợn đồ sát, Nhân tộc và các tộc khác liên tục phản kháng, kịch liệt chiến đấu trong thế giới, tạo thành phá hủy không nhẹ đối với thế giới. Ngươi đã từng tiến vào Vạn Cổ thánh thành rồi, đó chính là chỗ chiến đấu đầu tiên của cường giả các tộc với kẻ thù bên ngoài. Rồi sau đó chỗ đó được ta cải tạo.
Thế giới chi linh nói tới đây, Sở Mộ lập tức phát hiện ra trong thanh âm của nó có một tia phẫn nộ.
- Chủ nhân chạy về, bản thân lại bị trọng thương, nhưng vẫn dùng lực lượng của mình gạt bỏ cường địch xâm lấn. Chỉ là vẫn có cường địch mạnh hơn nữa đuổi giết chủ nhân mà tới.
- Vì ngăn cản thế giới bị phá hỏng, chủ nhân chỉ có thể dẫn cường địch đuổi tới rời đi. Sau vài chục năm, ta triệt để mất đi liên hệ với chủ nhân, chủ nhân... đã vẫn lạc.
Ngữ khí của Thế giới chi linh mang theo vài phần uể oải và ảm đạm.
Sở Mộ nghe xong mới biết được hóa ra lai lịch của Vạn Cổ thánh thành là như vậy, nguyên nhân tạo thành như vậy hóa ra là thế.
Tồn tại chí cường có thể mở một phương thế giới lại bị giết, nói rõ cường địch của người này thực lực cường đại tới mức khủng bố tột cùng, hoàn toàn không thể nào tưởng tượng ra được.
- Trận chiến ấy ta cũng bị trọng thương, mà chủ nhân vẫn lạc, từ khi đó đại đạo duy trì Thâm Lam thế giới dần dần suy yếu.
Thế giới chi linh nói.
Hắn có cảm giác như nằm mơ, cung điện màu xanh da trời thâm thúy này rốt cuộc là cung điện của ai, ai tạo thành?
Thế giới chi linh mang hắn tới đây là có ý gì?
Nghi vấn không ngừng xuất hiện.
- Thiên tư của ngươi được ta tán thành.
Thế giới chi linh lần nữa mở miệng.
- Cho nên ta mới tới tìm ngươi.
- Ngươi muốn ta làm gì?
Sở Mộ vô thức hỏi.
Hắn biết rõ, không có hận vô duyên vô cớ, cũng không có yêu một cách vô duyên vô cớ, chỉ vài câu nói chuyện ngắn ngủi là có thể nhìn ra được Thế giới chi linh này có trí tuệ phi phàm. Tồn tại trí tuệ cao siêu như vậy nhất định không có khả năng vô duyên vô cớ tới tìm Sở Mộ, lại để cho hắn trở thành Thế giới chi tử, lại trở thành Thế giới chi chủ.
Nói đơn giản đó là lực lượng thuộc về thế giới a, không có nguyên nhân gì sao lại nguyện ý đem lực lượng của mình tùy tiện giao cho người khác chứ?
Cho nên Sở Mộ mới hỏi một câu như vậy.
- Luận thiên phú tu luyện ngươi không bằng chủ nhân của ta, nhưng luận ngộ tính ngươi còn hơn chủ nhân ta.
Thế giới chi linh không có trả lời vấn đề của Sở Mộ, ngược lại còn nói ra một câu khiến cho Sở Mộ vô cùng khiếp sợ.
Chủ nhân?
Chủ nhân của Thế giới chi linh?
Sở Mộ lại lần nữa cảm giác như đang nằm mơ.
Thế giới chi linh là linh của Thâm lam thế giới, nắm giữ lực lượng một thế giới, nó lại có chủ nhân hay sao?
Như vậy cái gọi là chủ nhân của Thế giới chi linh chẳng lẽ là Thế giới chi chủ?
Nếu như đã có Thế giới chi chủ thì sao lại tới tìm hắn?
Nghi vấn không có được giải đáp, ngược lại còn ngày càng nhiều hơn, khiến cho suy nghĩ của Sở Mộ có chút rối loạn.
- Xin đem mọi chuyện nói cho ta biết.
Sở Mộ nói, bằng không nếu cứ tiếp tục như vậy, nghi vấn ngày càng nhiều, hắn lo lắng suy nghĩ mình sẽ triệt để rối loạn mất.
- Thâm Lam thế giới là thế giới được một tay chủ nhân ta mở ra.
Thế giới chi linh nói ra một câu khiến cho Sở Mộ cảm giác như bị sét đánh, loại khiếp sợ này quả thực không có cách nào hình dung được.
Thâm Lam thế giới to lớn không ngờ lại là thế giới do người khác một tay mở ra.
Sở Mộ không khỏi nhớ tới một truyền thuyết, là thần thoại viễn cổ trên địa cầu, đó chính là Bàn Cổ khia thiên tích địa.
Từ trước tới nay Bàn cổ khai thiên tích địa là một truyền thuyết, là một thần thoại viễn cổ, không có ai đi tin tưởng đó là chuyện chân thật. Tất cả đều cảm thấy đây là một loại truyền thuyết mà người cổ đại biên soạn ra mà thôi.
Nhưng hôm nay nghe được lời nói của Thế giới chi linh, Sở Mộ lại trầm mặc.
Trải qua hơn trăm năm, lại dưới tình huống thi triển Khô Thương bí pháp, có được thực lực của Đại Thánh tôn đỉnh phong. Loại lực lượng này, chỉ cần một kiếm là có thể bổ đôi mặt đất, chém núi cao, có thể đánh vỡ thương khung. Như vậy Cổ Thánh Tôn cường đại hơn Đại Thánh Tôn thì sao? Còn có bán bộ Thánh Hoàng thì sao? Còn có Thánh Hoàng chính thức nữa?
Lực lượng không biết sẽ cường đại tới cỡ nào.
Như vậy khai thiên tích địa thành thế giới dường như cũng không phải là chuyện không làm được.
Truyền thuyết khai thiên tích địa trên địa cầu rốt cuộc là thật hay là giả, Sở Mộ sẽ không đi truy cứu, cũng không cần đi truy cứu. Bởi vì chuyện này quá xa tầm tay hắn. Hiện tại hắn chỉ cần chú ý tới chuyện trước mắt là được.
Hắn kiềm chế nghi vấn mới xuất hiện trong lòng, đợi Thế giới chi linh giải thích.
- Chủ nhân của ta có phong hào là Thâm Lam chi chủ, sau khi mở thế giới mới dùng phong hào của người. Đặt tên thế giới này là Thâm Lam thế giới.
Thế giới chi linh nói.
- Ta thì được chủ nhân sáng tạo ra, là linh phụ trợ quản lý thế giới.
Nói như vậy Sở Mộ hoàn toàn có thể hiểu được.
Nếu như cho rằng Thâm Lam thế giới là một thanh linh kiếm mà nói, như vậy Thế giới chi linh chẳng khác nào là linh tính trong linh kiếm. Đương nhiên cấp độ giữa cả hai hơn kém quá lớn, không có cách nào tính toán được.
- Thâm Lam thế giới sau khi được chủ nhân mở ra, chỉ là một thế giới có hình thức ban đầu mà thôi. Trải qua sự cố gắng của chủ nhân và trợ giúp của ta, chậm rãi mở rộng rồi hoàn thiện, cho tới khi trở thành một thế giới chính thức, bắt đầu có sinh linh xuất hiện, tự mình diễn hóa được.
Thế giới chi linh như đang nhớ lại, Sở Mộ phát hiện ra thanh âm vốn lạnh nhạt của nó lúc này dường như lại có thêm một tia tình cảm ở bên trong:
- Nhân loại ban đầu trải qua chủ nhân dẫn đạo, chậm rãi đi lên trên con đường tu luyện. Theo thế giới phát triển, càng ngày càng có nhiều chủng tộc phát hiện ra. Chiến tranh giữa các chủng tộc chủ nhân không quản, ta cũng không quản. Bởi vì đây là tiến trình tất yếu nếu muốn phát triển của một thế giới.
- Thế nhưng có một ngày, có cường địch thừa dịp chủ nhân không có mặt đán hvafo trong thế giới. Bọn hắn tới quá bất ngờ, tạm thời giam cầm ta, ở bên trong thế giới trắng trợn đồ sát, Nhân tộc và các tộc khác liên tục phản kháng, kịch liệt chiến đấu trong thế giới, tạo thành phá hủy không nhẹ đối với thế giới. Ngươi đã từng tiến vào Vạn Cổ thánh thành rồi, đó chính là chỗ chiến đấu đầu tiên của cường giả các tộc với kẻ thù bên ngoài. Rồi sau đó chỗ đó được ta cải tạo.
Thế giới chi linh nói tới đây, Sở Mộ lập tức phát hiện ra trong thanh âm của nó có một tia phẫn nộ.
- Chủ nhân chạy về, bản thân lại bị trọng thương, nhưng vẫn dùng lực lượng của mình gạt bỏ cường địch xâm lấn. Chỉ là vẫn có cường địch mạnh hơn nữa đuổi giết chủ nhân mà tới.
- Vì ngăn cản thế giới bị phá hỏng, chủ nhân chỉ có thể dẫn cường địch đuổi tới rời đi. Sau vài chục năm, ta triệt để mất đi liên hệ với chủ nhân, chủ nhân... đã vẫn lạc.
Ngữ khí của Thế giới chi linh mang theo vài phần uể oải và ảm đạm.
Sở Mộ nghe xong mới biết được hóa ra lai lịch của Vạn Cổ thánh thành là như vậy, nguyên nhân tạo thành như vậy hóa ra là thế.
Tồn tại chí cường có thể mở một phương thế giới lại bị giết, nói rõ cường địch của người này thực lực cường đại tới mức khủng bố tột cùng, hoàn toàn không thể nào tưởng tượng ra được.
- Trận chiến ấy ta cũng bị trọng thương, mà chủ nhân vẫn lạc, từ khi đó đại đạo duy trì Thâm Lam thế giới dần dần suy yếu.
Thế giới chi linh nói.