- Sở Trọng sư huynh, ta gọi Sở Mộ, ngươi xưng ta sư đệ là được rồi.
Sở Mộ cười nói, đồng thời trả trái cây lại cho Sở Trọng:
- Ta là ba năm trước mới gia nhập Sở Môn.
Danh xưng sư huynh đệ trong Sở Môn, kỳ thật chỉ là một xưng hô tượng trưng, cũng không phải đại biểu cái gì, cũng không phải cố định, nói chung, thường thường lấy thực lực vi tôn, người thực lực cao được xưng sư huynh, thực lực thấp thì xưng là sư đệ, nhưng cũng không phải tuyệt đối, cũng có căn cứ nhập môn trước sau phân chia... nói ngắn lại, hết thảy nhìn tính cách cá nhân.
- Nguyên lai là Sở Mộ sư huynh.
Sở Trọng thu hồi Thăng Long quả:
- Sở Mộ sư huynh mới là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, lại có thể giết chết ba Cực Thánh Tôn, nhất định là thiên tài cấp thiên kiêu a.
Ở Sở Trọng xem ra, thiên tài cấp thiên kiêu đã rất giỏi, về phần tuyệt thế thiên kiêu, toàn bộ Sở Môn chỉ có Sở Hoàng Cực, không dám tưởng tượng cái thứ hai, mà hắn tiến vào Tiểu Thế Giới này vượt qua ba năm, cho nên cũng không biết sự tình của Sở Mộ.
Sở Trọng nói như thế, Sở Mộ cũng sẽ không đi giải thích cái gì.
- Sao Sở Trọng sư huynh lại bị đuổi giết?
Sở Mộ thuận miệng hỏi.
- Còn không phải bởi vì Thăng Long quả này.
Sở Trọng cười nói, lần nữa lấy Thăng Long quả ra, toàn thân màu nâu, tựa hồ có chút thô ráp, thượng diện hiện đầy mạch lạc, có một mùi thơm như có như không, cực kỳ mê người, vừa nghe thì có cảm giác sảng khoái tinh thần.
Thăng Long quả, Sở Mộ chưa từng nghe qua, cũng không biết, nhưng thông qua mùi thơm này, Sở Mộ có thể phán đoán, nhất định có quan hệ tới tinh thần.
- Thỉnh giáo sư huynh, Thăng Long quả có tác dụng gì?
Sở Mộ hỏi.
- Thăng Long quả là một loại linh quả kết xuất trên Thăng Long đằng, tác dụng chỉ có một, chính là sau khi phục dụng, trong thời gian nhất định để cho tinh thần của người ở vào một loại trạng thái thăng hoa, phảng phất như cá chép hóa rồng, ở dưới loại trạng thái này tìm hiểu, hiệu suất sẽ gấp hai ba lần bình thường.
Sở Trọng nói, nghe được hắn nói như vậy, con mắt của Sở Mộ lập tức tỏa sáng.
Hắn sớm có được Bổn Nguyên chi lực, phương thức tu luyện bất đồng Tuyệt Thế cảnh bình thường, còn nữa, tu luyện Cầu Chân Công hắn lại càng khác Tu Luyện giả bình thường, cho nên đại bộ phận đan dược linh dược đối với hắn mà nói, không có chỗ lợi gì, bất quá Thăng Long quả này lại hữu dụng, bởi vì cái kia quan hệ đến tinh thần, cùng ngộ tính... có liên quan.
- Sư huynh, Thăng Long quả là ở nơi nào tìm được? Còn có thể tìm được hay không?
Sở Mộ vội vàng hỏi.
- Ta không xác định, khả năng còn có thể tìm được.
Sở Trọng nói.
- Kính xin sư huynh chỉ rõ phương hướng.
Sở Mộ nói, hắn cảm thấy hứng thú với Thăng Long quả, mặc dù nói lần này mục tiêu lớn nhất là Thế Giới bổn nguyên, nhưng kỳ thật Sở Mộ rất rõ ràng, cái kia rất khó lấy được, không nói cái khác, chỉ là có thể tìm được hay không chính là một vấn đề lớn, hoàn toàn phải dựa vào vận khí.
- Chỉ rõ phương hướng thì không cần, ta mang sư huynh đi.
Sở Trọng nói.
- Tốt.
Hai người không kéo dài, lúc này ở dưới sự dẫn dắt của Sở Trọng, nhanh chóng lao về phía trước.
- Sở Mộ sư huynh, ngươi mới vừa đến nơi đây, rất nhiều thứ còn chưa quen thuộc.
Sở Trọng một bên dẫn đường một bên mở miệng:
- Trong Tiểu Thế Giới này, trừ Sở Môn chúng ta ra, cũng có đệ tử ba tông môn khác, theo thứ tự là Thiết Long tông, Huyền Chiến môn cùng Bách Binh Phái, ba tông môn này đều là thế lực Bá Chủ cấp, so với Sở Môn chúng ta cao hơn một bậc, vừa rồi ba người truy sát ta kia, là đệ tử của Bách Binh Phái.
- Tiểu Thế Giới này đến bây giờ đã được phát hiện mấy năm, bởi vậy, đại bộ phận linh dược tài nguyên đều bị đào móc, còn lại hoặc là tương đối che giấu, hoặc là khu vực tính nguy hiểm khá lớn.
Người tiến vào Tiểu Thế Giới này, có Tuyệt Thế cảnh cũng có Đại Đế cảnh, Tuyệt Thế cảnh có nơi đi của Tuyệt Thế cảnh, Đại Đế cảnh thì có nơi đi của Đại Đế cảnh, có nhiều thứ đối với Tuyệt Thế cảnh mà nói là chí bảo, nhưng đối với Đại Đế cảnh mà nói lại không có lợi ích gì.
Cho nên, Tuyệt Thế cảnh không có khả năng mạo hiểm tiến vào khu vực của những Đại Đế kia, mà cường giả Đại Đế cảnh cũng sẽ không đi khu vực của Tuyệt Thế cảnh, đó là lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực.
Ước chừng phi hành hơn nửa ngày, Sở Mộ liền phát hiện cảnh sắc phía trước có biến hóa, không còn là màu xanh lục trải rộng, mà là vô số tảng đá cùng khô mộc, trên tảng đá cùng khô mộc, đều có dây leo màu nâu đen quấn quanh, những dây leo kia dài không dưới mười dặm, ngắn thì vài trăm mét, to thì gấp hai ba lần bồn nước, nhỏ thì như đùi người.
Nhưng bất kể là to hay nhỏ, những dây leo này đều có một đặc điểm cộng đồng, cái kia chính là uốn lượn, như một con Chân Long chiếm giữ ở trên đại địa.
- Sư huynh, cái kia chính là Thăng Long đằng.
Sở Trọng chỉ vào dây leo mênh mông phía dưới nói.
- Nhiều như vậy?
Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc.
Thăng Long quả hẳn là vật rất trân quý, nếu không Sở Trọng cũng sẽ không bởi vì một trái Thăng Long quả mà bị đuổi giết thiếu chút nữa chết, nhưng Thăng Long đằng trước mắt lại nhiều như vậy, hoàn toàn vượt quá Sở Mộ dự kiến.
- Thăng Long đằng thật là nhiều, nhưng có thể kết quả lại rất ít rất ít.
Sở Trọng nói:
- Còn nữa, mỗi một trái Thăng Long quả kéo dài thời gian rất ngắn, cho nên thường thường phải chuẩn bị mấy trái mới càng hữu dụng.
Từ xa nhìn lại, có thể chứng kiến địa vực của Thăng Long đằng này rất rộng, ánh mắt nhìn không tới cuối cùng, trong đó, cũng có không ít bóng người.
- Sư huynh, chúng ta cùng nhau tìm kiếm, ai tìm được quy ai, như thế nào?
Sở Trọng nói.
- Tốt.
Sở Mộ đồng ý, thân hình của hai người nhanh chóng rơi xuống, cẩn thận tìm tòi.
- Sư huynh, Thăng Long quả có một đặc điểm, cái kia chính là lúc vẫn còn ở trên Thăng Long đằng, Thần Hồn Chi Lực không cách nào xem xét đến, chỉ có thể dùng hai mắt nhìn.
Sở Trọng nói, này lại gia tăng lên độ khó tìm kiếm Thăng Long quả:
- Mặt khác còn một điểm, trên Thăng Long đằng có Đằng Xà chiếm giữ, Đằng Xà có kịch độc, bị cắn trúng coi như là nửa bước Đại Đế cũng khó có thể thừa nhận, sư huynh phải cẩn thận.
Địa phương Sở Mộ cùng Sở Trọng rơi xuống, là một cây Thăng Long đằng kéo dài hơn vạn mét, hai người phân hai bên, ánh mắt lợi hại, cẩn thận tìm tòi.
Lá cây của Thăng Long đằng có lớn có nhỏ, lớn như cối xay, nhỏ thì như bàn tay, lá cây màu xanh thẫm, mạch lạc thoạt nhìn như mãng xà uốn lượn, trông rất sống động.
Sở Mộ cười nói, đồng thời trả trái cây lại cho Sở Trọng:
- Ta là ba năm trước mới gia nhập Sở Môn.
Danh xưng sư huynh đệ trong Sở Môn, kỳ thật chỉ là một xưng hô tượng trưng, cũng không phải đại biểu cái gì, cũng không phải cố định, nói chung, thường thường lấy thực lực vi tôn, người thực lực cao được xưng sư huynh, thực lực thấp thì xưng là sư đệ, nhưng cũng không phải tuyệt đối, cũng có căn cứ nhập môn trước sau phân chia... nói ngắn lại, hết thảy nhìn tính cách cá nhân.
- Nguyên lai là Sở Mộ sư huynh.
Sở Trọng thu hồi Thăng Long quả:
- Sở Mộ sư huynh mới là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, lại có thể giết chết ba Cực Thánh Tôn, nhất định là thiên tài cấp thiên kiêu a.
Ở Sở Trọng xem ra, thiên tài cấp thiên kiêu đã rất giỏi, về phần tuyệt thế thiên kiêu, toàn bộ Sở Môn chỉ có Sở Hoàng Cực, không dám tưởng tượng cái thứ hai, mà hắn tiến vào Tiểu Thế Giới này vượt qua ba năm, cho nên cũng không biết sự tình của Sở Mộ.
Sở Trọng nói như thế, Sở Mộ cũng sẽ không đi giải thích cái gì.
- Sao Sở Trọng sư huynh lại bị đuổi giết?
Sở Mộ thuận miệng hỏi.
- Còn không phải bởi vì Thăng Long quả này.
Sở Trọng cười nói, lần nữa lấy Thăng Long quả ra, toàn thân màu nâu, tựa hồ có chút thô ráp, thượng diện hiện đầy mạch lạc, có một mùi thơm như có như không, cực kỳ mê người, vừa nghe thì có cảm giác sảng khoái tinh thần.
Thăng Long quả, Sở Mộ chưa từng nghe qua, cũng không biết, nhưng thông qua mùi thơm này, Sở Mộ có thể phán đoán, nhất định có quan hệ tới tinh thần.
- Thỉnh giáo sư huynh, Thăng Long quả có tác dụng gì?
Sở Mộ hỏi.
- Thăng Long quả là một loại linh quả kết xuất trên Thăng Long đằng, tác dụng chỉ có một, chính là sau khi phục dụng, trong thời gian nhất định để cho tinh thần của người ở vào một loại trạng thái thăng hoa, phảng phất như cá chép hóa rồng, ở dưới loại trạng thái này tìm hiểu, hiệu suất sẽ gấp hai ba lần bình thường.
Sở Trọng nói, nghe được hắn nói như vậy, con mắt của Sở Mộ lập tức tỏa sáng.
Hắn sớm có được Bổn Nguyên chi lực, phương thức tu luyện bất đồng Tuyệt Thế cảnh bình thường, còn nữa, tu luyện Cầu Chân Công hắn lại càng khác Tu Luyện giả bình thường, cho nên đại bộ phận đan dược linh dược đối với hắn mà nói, không có chỗ lợi gì, bất quá Thăng Long quả này lại hữu dụng, bởi vì cái kia quan hệ đến tinh thần, cùng ngộ tính... có liên quan.
- Sư huynh, Thăng Long quả là ở nơi nào tìm được? Còn có thể tìm được hay không?
Sở Mộ vội vàng hỏi.
- Ta không xác định, khả năng còn có thể tìm được.
Sở Trọng nói.
- Kính xin sư huynh chỉ rõ phương hướng.
Sở Mộ nói, hắn cảm thấy hứng thú với Thăng Long quả, mặc dù nói lần này mục tiêu lớn nhất là Thế Giới bổn nguyên, nhưng kỳ thật Sở Mộ rất rõ ràng, cái kia rất khó lấy được, không nói cái khác, chỉ là có thể tìm được hay không chính là một vấn đề lớn, hoàn toàn phải dựa vào vận khí.
- Chỉ rõ phương hướng thì không cần, ta mang sư huynh đi.
Sở Trọng nói.
- Tốt.
Hai người không kéo dài, lúc này ở dưới sự dẫn dắt của Sở Trọng, nhanh chóng lao về phía trước.
- Sở Mộ sư huynh, ngươi mới vừa đến nơi đây, rất nhiều thứ còn chưa quen thuộc.
Sở Trọng một bên dẫn đường một bên mở miệng:
- Trong Tiểu Thế Giới này, trừ Sở Môn chúng ta ra, cũng có đệ tử ba tông môn khác, theo thứ tự là Thiết Long tông, Huyền Chiến môn cùng Bách Binh Phái, ba tông môn này đều là thế lực Bá Chủ cấp, so với Sở Môn chúng ta cao hơn một bậc, vừa rồi ba người truy sát ta kia, là đệ tử của Bách Binh Phái.
- Tiểu Thế Giới này đến bây giờ đã được phát hiện mấy năm, bởi vậy, đại bộ phận linh dược tài nguyên đều bị đào móc, còn lại hoặc là tương đối che giấu, hoặc là khu vực tính nguy hiểm khá lớn.
Người tiến vào Tiểu Thế Giới này, có Tuyệt Thế cảnh cũng có Đại Đế cảnh, Tuyệt Thế cảnh có nơi đi của Tuyệt Thế cảnh, Đại Đế cảnh thì có nơi đi của Đại Đế cảnh, có nhiều thứ đối với Tuyệt Thế cảnh mà nói là chí bảo, nhưng đối với Đại Đế cảnh mà nói lại không có lợi ích gì.
Cho nên, Tuyệt Thế cảnh không có khả năng mạo hiểm tiến vào khu vực của những Đại Đế kia, mà cường giả Đại Đế cảnh cũng sẽ không đi khu vực của Tuyệt Thế cảnh, đó là lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực.
Ước chừng phi hành hơn nửa ngày, Sở Mộ liền phát hiện cảnh sắc phía trước có biến hóa, không còn là màu xanh lục trải rộng, mà là vô số tảng đá cùng khô mộc, trên tảng đá cùng khô mộc, đều có dây leo màu nâu đen quấn quanh, những dây leo kia dài không dưới mười dặm, ngắn thì vài trăm mét, to thì gấp hai ba lần bồn nước, nhỏ thì như đùi người.
Nhưng bất kể là to hay nhỏ, những dây leo này đều có một đặc điểm cộng đồng, cái kia chính là uốn lượn, như một con Chân Long chiếm giữ ở trên đại địa.
- Sư huynh, cái kia chính là Thăng Long đằng.
Sở Trọng chỉ vào dây leo mênh mông phía dưới nói.
- Nhiều như vậy?
Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc.
Thăng Long quả hẳn là vật rất trân quý, nếu không Sở Trọng cũng sẽ không bởi vì một trái Thăng Long quả mà bị đuổi giết thiếu chút nữa chết, nhưng Thăng Long đằng trước mắt lại nhiều như vậy, hoàn toàn vượt quá Sở Mộ dự kiến.
- Thăng Long đằng thật là nhiều, nhưng có thể kết quả lại rất ít rất ít.
Sở Trọng nói:
- Còn nữa, mỗi một trái Thăng Long quả kéo dài thời gian rất ngắn, cho nên thường thường phải chuẩn bị mấy trái mới càng hữu dụng.
Từ xa nhìn lại, có thể chứng kiến địa vực của Thăng Long đằng này rất rộng, ánh mắt nhìn không tới cuối cùng, trong đó, cũng có không ít bóng người.
- Sư huynh, chúng ta cùng nhau tìm kiếm, ai tìm được quy ai, như thế nào?
Sở Trọng nói.
- Tốt.
Sở Mộ đồng ý, thân hình của hai người nhanh chóng rơi xuống, cẩn thận tìm tòi.
- Sư huynh, Thăng Long quả có một đặc điểm, cái kia chính là lúc vẫn còn ở trên Thăng Long đằng, Thần Hồn Chi Lực không cách nào xem xét đến, chỉ có thể dùng hai mắt nhìn.
Sở Trọng nói, này lại gia tăng lên độ khó tìm kiếm Thăng Long quả:
- Mặt khác còn một điểm, trên Thăng Long đằng có Đằng Xà chiếm giữ, Đằng Xà có kịch độc, bị cắn trúng coi như là nửa bước Đại Đế cũng khó có thể thừa nhận, sư huynh phải cẩn thận.
Địa phương Sở Mộ cùng Sở Trọng rơi xuống, là một cây Thăng Long đằng kéo dài hơn vạn mét, hai người phân hai bên, ánh mắt lợi hại, cẩn thận tìm tòi.
Lá cây của Thăng Long đằng có lớn có nhỏ, lớn như cối xay, nhỏ thì như bàn tay, lá cây màu xanh thẫm, mạch lạc thoạt nhìn như mãng xà uốn lượn, trông rất sống động.