Sở Mộ không khỏi nói thầm một tiếng, Phạt Cách Lạc muốn ra tay cướp giật ba trái Thiên Hà quả kia, sau khi bị mình đánh bại, nhưng rất lưu manh rời đi, còn nói với mình đẳng cấp cùng tác dụng của Thiên Hà quả, thật giống như chỉ là luận bàn mà thôi.
- Tăng cường tiềm lực cùng lực lượng, có chút tương tự với luyện hóa Thiên Hà chính khí.
Sở Mộ thầm nói, lấy ra một trái Bạch Ngân Thiên Hà quả cắn ăn, mùi vị rất kỳ quái, không biết nên hình dung như thế nào, bất quá còn không tính khó ăn.
Sau khi ăn xong Bạch Ngân Thiên Hà quả, một luồng lực lượng cương mãnh tinh khiết bộc phát ở trong cơ thể Sở Mộ, bao phủ khắp toàn thân từ trên xuống dưới, Sở Mộ vội vã vận chuyển Cầu Chân Công, Chân Đạo Đại Ma Bàn tùy theo chuyển động, bắt đầu luyện hóa lực lượng của Thiên Hà quả. ngôn tình ngược
Dưới luyện hóa, từng luồng từng luồng lực lượng tinh khiết hòa vào trong thân thể Sở Mộ, Sở Mộ có thể cảm giác được thân thể của mình đang chầm chậm phát sinh biến hóa, nhưng rất nhỏ bé.
Không bao lâu, lực lượng của một trái Bạch Ngân Thiên Hà quả bị Sở Mộ luyện hóa hết sạch.
- Xác thực là có thể tăng cường tiềm lực cùng lực lượng, bất quá tăng cường tiềm lực vô cùng nhỏ bé, hạn mức lực lượng tối đa tăng cường khá rõ ràng một ít.
Sở Mộ cẩn thận cảm thụ một phen thì bình luận.
- Ta còn có hai trái Bạch Ngân Thiên Hà quả, có thể tiếp tục luyện hóa, còn có thể tìm kiếm càng nhiều Thiên Hà quả.
Nói thầm một tiếng, lấy ra hai trái Thiên Hà quả còn lại ăn, lần thứ hai luyện hóa lực lượng, tiềm lực tăng cường vẫn chưa tới một phần, nhưng hạn mức lực lượng lại tăng lên khoảng một phần mười, tương đối khá.
Hạn mức lực lượng càng cao, có thể chứa đựng lực lượng liền càng nhiều, thực lực tự nhiên cũng nhận được tăng lên tương ứng.
Thân hình của Sở Mộ lóe lên, rời hòn đảo này, nhanh chóng bay về phía hòn đảo khác.
Vùng hư không tăm tối này giống như không có phần cuối, vô số hòn đảo lơ lửng giữa trời, Sở Mộ vừa tìm kiếm bảo vật, cũng vừa tìm kiếm Ca La Tư cùng Ma Cơ Sơn.
Phàm là gặp phải hòn đảo có người ở, Sở Mộ sẽ không xuất thủ cướp giật, đây là nguyên tắc của hắn, hắn chỉ tìm hòn đảo không có bóng người.
Thiên Hà tộc tiến vào nơi này rất nhiều, có tới mấy ngàn, nhưng hòn đảo lơ lửng giữa trời lại càng nhiều, muốn tìm được hòn đảo chưa bị người chiếm cứ, cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Sở Mộ vừa tìm kiếm vừa âm thầm suy nghĩ, chẳng trách nói người tiến vào Cổ Điện lại rời đi, thực lực thường thường sẽ có tiến triển rõ ràng, ở nơi này tựa hồ không có nguy hiểm gì, lại có thể tìm được bảo vật như Thiên Hà quả, sau khi dùng tiềm lực tăng cường, hạn mức lực lượng tăng lên, tự nhiên thực lực cũng sẽ tùy theo được tăng lên.
Không hiểu ảo diệu bên trong, Sở Mộ cũng không để ý tới, ngược lại tìm kiếm bảo vật nhiều là được rồi.
- Là hắn!
- Ngoại tộc kia, hắn dĩ nhiên có thể tiến vào nơi này.
Không ít người Thiên Hà tộc nhìn thấy Sở Mộ, từng cái từng cái khiếp sợ không thôi.
Đây chính là Thiên Hà Cổ Điện a, là Thiên Hà Cổ Điện thuộc về Thiên Hà tộc, trên lý thuyết chỉ có người Thiên Hà tộc mới có thể tiến vào.
Tục truyền, mỗi một lần Cổ Điện mở ra, phương thức tiến vào đều khác biệt, bởi vậy coi như là tìm đọc điển tịch, cũng không cách nào biết phải tiến vào Cổ Điện như thế nào, lần này chính là tìm hiểu kinh văn, mà muốn tìm hiểu kinh văn nhất định phải tu luyện Thiên Hà bí điển.
Thiên Hà bí điển là bí điển Thiên Hà tộc truyền thừa, một ngoại tộc dĩ nhiên có thể tu luyện, không thể trách bọn họ cảm thấy kinh ngạc a.
Kinh ngạc quy kinh ngạc, bọn họ cũng không có cố ý gây sự với Sở Mộ, người ngoại tộc có thể tu luyện Thiên Hà bí điển, đó là năng lực của hắn, đáng giá bội phục.
Không bao lâu, Sở Mộ lại tìm được một hòn đảo vô chủ, trên hòn đảo vẫn là một cây Bạch Ngân Thiên Hà thụ cao mười mét, nhưng kết bốn trái Bạch Ngân Thiên Hà quả, tự nhiên, bốn trái Bạch Ngân Thiên Hà quả này đều rơi vào trong tay Sở Mộ, lại bị hắn cấp tốc luyện hóa, tiềm lực lại tăng lên một tia, hạn mức lực lượng lại tăng cường một thành.
Sở Mộ phát hiện, trước luyện hóa ba trái Bạch Ngân Thiên Hà quả, hạn mức lực lượng tăng cường một thành, lần này luyện hóa bốn trái, hạn mức lực lượng mới tăng cường một thành, nói rõ hạn mức lực lượng muốn tiếp tục tăng lên, nhất định phải dùng càng nhiều Thiên Hà quả mới được, có thể sau khi đạt đến mức độ nhất định, Bạch Ngân Thiên Hà quả cũng không cách nào tăng lên nữa tiềm lực cùng hạn mức lực lượng nữa.
Sự thực làm sao, Sở Mộ không xác định, cũng mặc kệ nhiều như vậy, nói tóm lại, cơ hội hiếm có, hẳn là tiếp tục tìm kiếm bảo vật mới đúng.
Tiếp tục đi tới, hòn đảo vô chủ càng nhiều, nhưng có vài hòn đảo không có thứ gì, Sở Mộ xẹt qua nhìn mấy lần, không có phát hiện đặc biệt gì, liền trực tiếp rời đi.
Không bao lâu, hắn lại tìm được một hòn đảo vô chủ, bằng tốc độ kinh người bắn về phía hắn, như muốn cùng hắn phát sinh va chạm vậy, mà Sở Mộ cũng nhìn thấy đồ vật trên hòn đảo kia, tựa hồ là một cây mạn đằng.
Mạn đằng màu trắng bạc, vờn quanh hơn một nửa hòn đảo, lan ra khí tức cổ lão, vô cùng tinh khiết.
Ở trên mạn đằng, Sở Mộ nhìn thấy từng đoá từng đóa hoa màu trắng nở rộ, mỗi một đóa hoa đều phảng phất như khắc ra, to nhỏ nhất trí, ngoại hình cũng hoàn toàn tương tự, tổng cộng có bảy đóa, trung tâm có ba cái nhị, tương tự là màu trắng bạc.
- Bảo vật chính là hoa?
Sở Mộ không rõ, đây chính là vì không hiểu rõ bảo vật của Thiên Hà tộc, hết cách rồi, hắn không phải người Thiên Hà tộc, thời gian tới cũng khá ngắn ngủi.
Cẩn thận quan sát một lúc, Sở Mộ có mấy phần xác định, bảo vật hẳn là có quan hệ tới đóa hoa, nhưng hẳn không phải hoa kia.
Mạn đằng quấn quanh rất dài, cẩn thận xem, sẽ phát hiện phía trên có rất nhiều hoa, ít nhất có mấy trăm đóa, nếu như là bảo vật, không khỏi quá kinh người đi, ở dưới Sở Mộ tỉ mỉ quan sát, hắn rốt cục phát hiện cái gọi là bảo vật, là một loại hạt nhỏ ngưng tụ ở trung tâm nhị hoa, kích cỡ tương đương đậu tương, như một hạt giống, toàn thân màu trắng bạc, nhưng lan ra khí tức gợn sóng tinh khiết.
- Đây chính là bảo vật.
Sở Mộ thầm nói, tuy không biết tên cùng công hiệu là gì, nhưng chỉ cần là bảo vật, thu là được.
Rất nhanh, Sở Mộ được mười ba hạt hoa màu trắng bạc, cẩn thận nghiên cứu một phen, Sở Mộ không có tùy tiện ăn, ai biết vật này có phải là trực tiếp ăn hay không.
- Tăng cường tiềm lực cùng lực lượng, có chút tương tự với luyện hóa Thiên Hà chính khí.
Sở Mộ thầm nói, lấy ra một trái Bạch Ngân Thiên Hà quả cắn ăn, mùi vị rất kỳ quái, không biết nên hình dung như thế nào, bất quá còn không tính khó ăn.
Sau khi ăn xong Bạch Ngân Thiên Hà quả, một luồng lực lượng cương mãnh tinh khiết bộc phát ở trong cơ thể Sở Mộ, bao phủ khắp toàn thân từ trên xuống dưới, Sở Mộ vội vã vận chuyển Cầu Chân Công, Chân Đạo Đại Ma Bàn tùy theo chuyển động, bắt đầu luyện hóa lực lượng của Thiên Hà quả. ngôn tình ngược
Dưới luyện hóa, từng luồng từng luồng lực lượng tinh khiết hòa vào trong thân thể Sở Mộ, Sở Mộ có thể cảm giác được thân thể của mình đang chầm chậm phát sinh biến hóa, nhưng rất nhỏ bé.
Không bao lâu, lực lượng của một trái Bạch Ngân Thiên Hà quả bị Sở Mộ luyện hóa hết sạch.
- Xác thực là có thể tăng cường tiềm lực cùng lực lượng, bất quá tăng cường tiềm lực vô cùng nhỏ bé, hạn mức lực lượng tối đa tăng cường khá rõ ràng một ít.
Sở Mộ cẩn thận cảm thụ một phen thì bình luận.
- Ta còn có hai trái Bạch Ngân Thiên Hà quả, có thể tiếp tục luyện hóa, còn có thể tìm kiếm càng nhiều Thiên Hà quả.
Nói thầm một tiếng, lấy ra hai trái Thiên Hà quả còn lại ăn, lần thứ hai luyện hóa lực lượng, tiềm lực tăng cường vẫn chưa tới một phần, nhưng hạn mức lực lượng lại tăng lên khoảng một phần mười, tương đối khá.
Hạn mức lực lượng càng cao, có thể chứa đựng lực lượng liền càng nhiều, thực lực tự nhiên cũng nhận được tăng lên tương ứng.
Thân hình của Sở Mộ lóe lên, rời hòn đảo này, nhanh chóng bay về phía hòn đảo khác.
Vùng hư không tăm tối này giống như không có phần cuối, vô số hòn đảo lơ lửng giữa trời, Sở Mộ vừa tìm kiếm bảo vật, cũng vừa tìm kiếm Ca La Tư cùng Ma Cơ Sơn.
Phàm là gặp phải hòn đảo có người ở, Sở Mộ sẽ không xuất thủ cướp giật, đây là nguyên tắc của hắn, hắn chỉ tìm hòn đảo không có bóng người.
Thiên Hà tộc tiến vào nơi này rất nhiều, có tới mấy ngàn, nhưng hòn đảo lơ lửng giữa trời lại càng nhiều, muốn tìm được hòn đảo chưa bị người chiếm cứ, cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Sở Mộ vừa tìm kiếm vừa âm thầm suy nghĩ, chẳng trách nói người tiến vào Cổ Điện lại rời đi, thực lực thường thường sẽ có tiến triển rõ ràng, ở nơi này tựa hồ không có nguy hiểm gì, lại có thể tìm được bảo vật như Thiên Hà quả, sau khi dùng tiềm lực tăng cường, hạn mức lực lượng tăng lên, tự nhiên thực lực cũng sẽ tùy theo được tăng lên.
Không hiểu ảo diệu bên trong, Sở Mộ cũng không để ý tới, ngược lại tìm kiếm bảo vật nhiều là được rồi.
- Là hắn!
- Ngoại tộc kia, hắn dĩ nhiên có thể tiến vào nơi này.
Không ít người Thiên Hà tộc nhìn thấy Sở Mộ, từng cái từng cái khiếp sợ không thôi.
Đây chính là Thiên Hà Cổ Điện a, là Thiên Hà Cổ Điện thuộc về Thiên Hà tộc, trên lý thuyết chỉ có người Thiên Hà tộc mới có thể tiến vào.
Tục truyền, mỗi một lần Cổ Điện mở ra, phương thức tiến vào đều khác biệt, bởi vậy coi như là tìm đọc điển tịch, cũng không cách nào biết phải tiến vào Cổ Điện như thế nào, lần này chính là tìm hiểu kinh văn, mà muốn tìm hiểu kinh văn nhất định phải tu luyện Thiên Hà bí điển.
Thiên Hà bí điển là bí điển Thiên Hà tộc truyền thừa, một ngoại tộc dĩ nhiên có thể tu luyện, không thể trách bọn họ cảm thấy kinh ngạc a.
Kinh ngạc quy kinh ngạc, bọn họ cũng không có cố ý gây sự với Sở Mộ, người ngoại tộc có thể tu luyện Thiên Hà bí điển, đó là năng lực của hắn, đáng giá bội phục.
Không bao lâu, Sở Mộ lại tìm được một hòn đảo vô chủ, trên hòn đảo vẫn là một cây Bạch Ngân Thiên Hà thụ cao mười mét, nhưng kết bốn trái Bạch Ngân Thiên Hà quả, tự nhiên, bốn trái Bạch Ngân Thiên Hà quả này đều rơi vào trong tay Sở Mộ, lại bị hắn cấp tốc luyện hóa, tiềm lực lại tăng lên một tia, hạn mức lực lượng lại tăng cường một thành.
Sở Mộ phát hiện, trước luyện hóa ba trái Bạch Ngân Thiên Hà quả, hạn mức lực lượng tăng cường một thành, lần này luyện hóa bốn trái, hạn mức lực lượng mới tăng cường một thành, nói rõ hạn mức lực lượng muốn tiếp tục tăng lên, nhất định phải dùng càng nhiều Thiên Hà quả mới được, có thể sau khi đạt đến mức độ nhất định, Bạch Ngân Thiên Hà quả cũng không cách nào tăng lên nữa tiềm lực cùng hạn mức lực lượng nữa.
Sự thực làm sao, Sở Mộ không xác định, cũng mặc kệ nhiều như vậy, nói tóm lại, cơ hội hiếm có, hẳn là tiếp tục tìm kiếm bảo vật mới đúng.
Tiếp tục đi tới, hòn đảo vô chủ càng nhiều, nhưng có vài hòn đảo không có thứ gì, Sở Mộ xẹt qua nhìn mấy lần, không có phát hiện đặc biệt gì, liền trực tiếp rời đi.
Không bao lâu, hắn lại tìm được một hòn đảo vô chủ, bằng tốc độ kinh người bắn về phía hắn, như muốn cùng hắn phát sinh va chạm vậy, mà Sở Mộ cũng nhìn thấy đồ vật trên hòn đảo kia, tựa hồ là một cây mạn đằng.
Mạn đằng màu trắng bạc, vờn quanh hơn một nửa hòn đảo, lan ra khí tức cổ lão, vô cùng tinh khiết.
Ở trên mạn đằng, Sở Mộ nhìn thấy từng đoá từng đóa hoa màu trắng nở rộ, mỗi một đóa hoa đều phảng phất như khắc ra, to nhỏ nhất trí, ngoại hình cũng hoàn toàn tương tự, tổng cộng có bảy đóa, trung tâm có ba cái nhị, tương tự là màu trắng bạc.
- Bảo vật chính là hoa?
Sở Mộ không rõ, đây chính là vì không hiểu rõ bảo vật của Thiên Hà tộc, hết cách rồi, hắn không phải người Thiên Hà tộc, thời gian tới cũng khá ngắn ngủi.
Cẩn thận quan sát một lúc, Sở Mộ có mấy phần xác định, bảo vật hẳn là có quan hệ tới đóa hoa, nhưng hẳn không phải hoa kia.
Mạn đằng quấn quanh rất dài, cẩn thận xem, sẽ phát hiện phía trên có rất nhiều hoa, ít nhất có mấy trăm đóa, nếu như là bảo vật, không khỏi quá kinh người đi, ở dưới Sở Mộ tỉ mỉ quan sát, hắn rốt cục phát hiện cái gọi là bảo vật, là một loại hạt nhỏ ngưng tụ ở trung tâm nhị hoa, kích cỡ tương đương đậu tương, như một hạt giống, toàn thân màu trắng bạc, nhưng lan ra khí tức gợn sóng tinh khiết.
- Đây chính là bảo vật.
Sở Mộ thầm nói, tuy không biết tên cùng công hiệu là gì, nhưng chỉ cần là bảo vật, thu là được.
Rất nhanh, Sở Mộ được mười ba hạt hoa màu trắng bạc, cẩn thận nghiên cứu một phen, Sở Mộ không có tùy tiện ăn, ai biết vật này có phải là trực tiếp ăn hay không.