Khóe môi Ngạo Hành Vân cong lên:
- Rất nhanh ngươi sẽ lấy lại câu nói này.
Phong quang đáng sợ bắn lên trời, kinh thiên động địa, thuần túy hơn, hư ảo hơn, sắc bén hơn kiếm thế, nó có thể chém hết tất cả.
- Kiếm ý!
- Ba phần kiếm ý!
Tất cả Kiếm Giả nhận ra kiếm ý đều sửng sốt, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên. Một số người đã suy đoán từ trước nhưng đoán mãi chỉ là đoán, thấy tận mắt mới rung động.
- Quả nhiên lĩnh ngộ kiếm ý.
Bách Lý Giang Hà lắc đầu, mặt tràn đầy chua xót nói:
- Ngạo Hành Vân hạng ba đã lĩnh ngộ kiếm ý thì Lục Nguyên hạng hai, Liệt Không Dương hạng nhất càng miễn bàn.
Một trưởng lão khuyên nhủ:
- Phủ chủ, thật ra Sở Mộ liên tục thắng mười ba trận đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của chúng ta, dù có dừng bước tại đây thì chúng ta cũng nên cảm thấy mừng đi.
Trần Bất Nhị liếc qua Sở Mộ, thầm khó hiểu vì gã không thấy nét mặt của hắn có gì lo âu, ngược lại mắt hắn lóe tia kinh ngạc, có chút kích động và chiến ý.
Trần Bất Nhị thầm nghĩ:
- Không lẽ Sở Mộ cũng lĩnh ngộ kiếm ý?
Giây sau Trần Bất Nhị lắc đầu thầm nhủ không thể nào.
Trần Bất Nhị kinh tài tuyệt diễm nhưng đột phá đến Cửu Chuyển cảnh mới lĩnh ngộ kiếm ý, gã sâu sắc biết lĩnh ngộ kiếm ý khi ở Khí Hải cảnh là khó khăn cỡ nào.
Trần Bất Nhị biết trong ngàn năm Kiếm Giả nguyên Đông Kiếm Vực có thể lĩnh ngộ kiếm ý khi ở Khí Hải cảnh chưa đến mười người, toàn bộ Đại Khôn vương triều không có một người.
Liệt Không Dương mắt lóe tia sáng, mỉm cười nói:
- Ngươi khiến ta có chút hứng thú.
So với lười nhác vừa rồi thì dường như Liệt Không Dương hơi nghiêm túc một chút.
Kiếm ý vọt lên trời cao, Ngạo Hành Vân chém nhát kiếm:
- Nếu ngươi không lấy thực lực thật sự ra thì ngươi sẽ thua.
Nhát kiếm này như xé mở không gian đằng trước.
Liệt Không Dương rút kiếm phản kích, cũng có dao động kiếm ý, một phần kiếm ý.
Hai kiếm khí ẩn chứa kiếm ý triệt tiêu nhau. Ngạo Hành Vân đột nhiên xuất hiện giữa không trung, từ trên cao chém kiếm xuống. Thoáng chốc khí thế mênh mông giáng lâm, ánh sáng tím mắt thường trông thấy như một vệt thiên thủy không thấy đầu cũng chẳng thấy cuối.
Nhát kiếm này có mười phần Lôi chi ý cảnh, có hồn hoặc kiếm khí tinh thuần tu luyện từ kiếm khí quyết trung phẩm địa giai, còn hòa nhập kiếm ý vào, còn có kỹ xảo tổng kết từ ba cơ sở này tụ thành một chiêu kiếm kỹ uy lực cường đại.
Nhát kiếm này cho người cảm giác không thể né tránh vì ngươi không thể điểm khởi đầu hoặc điểm cuối, như thể mặc cho ngươi ở đâu cũng sẽ bị đánh trúng.
Kiếm kỹ của Kiếm Hào: Nhất Tuyến Thiên.
Mặt Liệt Không Dương lộ ý cười:
- Hơi thú vị.
Liệt Không Dương không né tránh, bước chân không di chuyển. Kiếm khí của Liệt Không Dương chĩa xuống, kiếm chém lên.
Bình thường không có gì lạ, trong phút chốc một vệt sáng đỏ cắt ngang thiên địa.
Kiếm này có mười phần Hỏa chi ý cảnh, có kiếm khí hồn hoặc càng tinh thuần hơn tu luyện từ kiếm khí quyết thượng phẩm địa giai, có kiếm ý cùng đẳng cấp với Ngạo Hành Vân gia cố.
Kiếm kỹ của Kiếm Hào: Diễm Thiết.
Nhiều người kích động nói:
- Liệt Không Dương ra kiếm kỹ!
Vì quyết chiến cho đến bây đây là chiêu kiếm kỹ chính thức của Liệt Không Dương.
Diễm Thiết hiện ra, thiên địa như bị kiếm quang màu đỏ nóng cháy đáng sợ rạch đôi.
Ánh sáng tím chém ngang, ánh sáng đỏ chém dọc giao nhau thành thập tự đỏ và tím.
Bóc!
Có tiếng như bọt nước bể, ánh sáng tím bị ánh sáng đỏ chém từ giữa bay qua hai bên trái phải của Liệt Không Dương đánh vào phong cấm, sóng gợn dao động không ngớt.
Ánh sáng đỏ chém vào Ngạo Hành Vân lơ lửng giữa trời, gã cảm giác thế giới trước mắt biến mất chỉ còn lại ánh sáng đỏ rực rỡ không ngừng phóng to tràn ngập trong mắt, không còn vật gì khác chen lọt được.
Chiến ý trong mắt Ngạo Hành Vân đã điên cuồng:
- Đến hay lắm!
Hai tay Ngạo Hành Vân cầm kiếm lại nâng lên giữa không trung, kiếm khí toàn thân hỗn hợp với kiếm ý tuôn ra, tia điện quấn quanh, gã như Lôi Thần giáng lâm.
Ngạo Hành Vân quát:
- Hãy đỡ nhát kiếm hết sức của ta đây!
Tiếng rống kinh thiên động địa như của Lôi Thần:
- Nhất Kiếm... Kinh Thiên!
Ngạo Hành Vân chém kiếm xuống, nhát kiếm rực rỡ hơn trăng khuyết ám kim của Sở Mộ gấp mười lần, kinh diễm gấp mười lần, uy lực trên gấp mười lần.
Nhất Kiếm Kinh Thiên!
Kiếm kỹ thành danh của Ngạo Hành Vân, cũng là kiếm kỹ mà gã sở trường nhất, một kiếm uy lực mạnh nhất, thiên địa cũng lung lay.
Kiếm này ra không thắng thì thua.
Liệt Không Dương khẽ thở dài:
- Vẫn chưa đủ.
Liệt Không Dương ngước nhìn vệt tiếp giắt ngang thiên địa mãnh liệt hơn ánh sáng tím trước đó gấp mười lần. Ánh sáng đỏ vừa tiếp xúc với ánh sáng tím liền tán loạn.
Như trời sụp đất nứt, trăng vỡ sao rơi.
Nền đất cứng rắn đã được phong cấm gia cố không chịu nổi uy áp kinh khủng, đấu kiếm đài gợn sóng từng tầng tùy thời vỡ nát.
Liệt Không Dương đứng trên đấu kiếm đài tựa như con kiến trước ánh sáng tím xuyên suốt thiên địa, rất nhỏ bé, nhưng không ai dám coi thường gã.
Tóc đen bay rối, mắt Liệt Không Dương có lửa cháy, thanh kiếm trong tay tự rực cháy lửa. Ngọn lửa từ đỏ đổi màu xanh, xanh thuần khiết.
Lô hỏa thuần thanh, điều này nói lên nhiệt độ ngọn lửa cao đến khó tin.
Vẫn là nhát kiếm từ trái sang phải, ánh sáng xanh bắn ra.
Kiếm kỹ của Kiếm Hào: Thanh Diễm Trảm.
Ầm!
Ánh sáng xanh và ánh sáng tím va chạm, nổ tung. Mọi người cảm giác như sấm sét nổ bên tai, làm cả đám choáng váng chao đảo.
Vô số pháo hoa xanh và tím bắn tung, các hỏa hoa tứ tán đánh vào phong cấm từng đợt sóng gợn tựa như mưa to.
Nhiều ánh sáng xanh và ánh sáng tím hình thành sóng xung kích hỗn hợp đẩy hướng Ngạo Hành Vân trên trời. Hiện tượng quỷ dị khiến người con ngươi co rút, nó đã thể hiện năng lực khống chế kinh người của Liệt Không Dương.
Chỉ từ điểm này là biết chênh lệch giữa Ngạo Hành Vân và Liệt Không Dương lớn cỡ nào.
Một bóng người bay ngược ra vọt lên trời rồi rớt xuống, mặt Ngạo Hành Vân tại mét.
Ngạo Hành Vân thản nhiên thừa nhận mình không bằng Liệt Không Dương:
- Vương giả Kiếm Hào quả nhiên danh xứng với thực, tuy ta còn có sức nhưng đúng là không đánh lại ngươi.
Trong nhát kiếm vừa rồi Ngạo Hành Vân đã dốc hết sức, nhìn sắc mặt Liệt Không Dương là biết gã lấy ra bảy phần thực lực đã là cao.
- Ta thua.
Dứt lời rồng khí vận bay ra khỏi người Liệt Không Dương, khi quay về thì dài gần bốn trượng.
Long trưởng lão lớn tiếng tuyên bố:
- Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương của Đại Càn Kiếm phủ thắng!
Không cho mọi người thời gian tiêu hóa, Long trưởng lão lần nữa tuyên bố:
- Trận tiếp theo, Phá Thiên Kiếm Hào Lục Nguyên của Tiềm Long Kiếm phủ đấu với...
Long trưởng lão liếc hướng Đại Khôn Kiếm phủ.
- Rất nhanh ngươi sẽ lấy lại câu nói này.
Phong quang đáng sợ bắn lên trời, kinh thiên động địa, thuần túy hơn, hư ảo hơn, sắc bén hơn kiếm thế, nó có thể chém hết tất cả.
- Kiếm ý!
- Ba phần kiếm ý!
Tất cả Kiếm Giả nhận ra kiếm ý đều sửng sốt, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên. Một số người đã suy đoán từ trước nhưng đoán mãi chỉ là đoán, thấy tận mắt mới rung động.
- Quả nhiên lĩnh ngộ kiếm ý.
Bách Lý Giang Hà lắc đầu, mặt tràn đầy chua xót nói:
- Ngạo Hành Vân hạng ba đã lĩnh ngộ kiếm ý thì Lục Nguyên hạng hai, Liệt Không Dương hạng nhất càng miễn bàn.
Một trưởng lão khuyên nhủ:
- Phủ chủ, thật ra Sở Mộ liên tục thắng mười ba trận đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của chúng ta, dù có dừng bước tại đây thì chúng ta cũng nên cảm thấy mừng đi.
Trần Bất Nhị liếc qua Sở Mộ, thầm khó hiểu vì gã không thấy nét mặt của hắn có gì lo âu, ngược lại mắt hắn lóe tia kinh ngạc, có chút kích động và chiến ý.
Trần Bất Nhị thầm nghĩ:
- Không lẽ Sở Mộ cũng lĩnh ngộ kiếm ý?
Giây sau Trần Bất Nhị lắc đầu thầm nhủ không thể nào.
Trần Bất Nhị kinh tài tuyệt diễm nhưng đột phá đến Cửu Chuyển cảnh mới lĩnh ngộ kiếm ý, gã sâu sắc biết lĩnh ngộ kiếm ý khi ở Khí Hải cảnh là khó khăn cỡ nào.
Trần Bất Nhị biết trong ngàn năm Kiếm Giả nguyên Đông Kiếm Vực có thể lĩnh ngộ kiếm ý khi ở Khí Hải cảnh chưa đến mười người, toàn bộ Đại Khôn vương triều không có một người.
Liệt Không Dương mắt lóe tia sáng, mỉm cười nói:
- Ngươi khiến ta có chút hứng thú.
So với lười nhác vừa rồi thì dường như Liệt Không Dương hơi nghiêm túc một chút.
Kiếm ý vọt lên trời cao, Ngạo Hành Vân chém nhát kiếm:
- Nếu ngươi không lấy thực lực thật sự ra thì ngươi sẽ thua.
Nhát kiếm này như xé mở không gian đằng trước.
Liệt Không Dương rút kiếm phản kích, cũng có dao động kiếm ý, một phần kiếm ý.
Hai kiếm khí ẩn chứa kiếm ý triệt tiêu nhau. Ngạo Hành Vân đột nhiên xuất hiện giữa không trung, từ trên cao chém kiếm xuống. Thoáng chốc khí thế mênh mông giáng lâm, ánh sáng tím mắt thường trông thấy như một vệt thiên thủy không thấy đầu cũng chẳng thấy cuối.
Nhát kiếm này có mười phần Lôi chi ý cảnh, có hồn hoặc kiếm khí tinh thuần tu luyện từ kiếm khí quyết trung phẩm địa giai, còn hòa nhập kiếm ý vào, còn có kỹ xảo tổng kết từ ba cơ sở này tụ thành một chiêu kiếm kỹ uy lực cường đại.
Nhát kiếm này cho người cảm giác không thể né tránh vì ngươi không thể điểm khởi đầu hoặc điểm cuối, như thể mặc cho ngươi ở đâu cũng sẽ bị đánh trúng.
Kiếm kỹ của Kiếm Hào: Nhất Tuyến Thiên.
Mặt Liệt Không Dương lộ ý cười:
- Hơi thú vị.
Liệt Không Dương không né tránh, bước chân không di chuyển. Kiếm khí của Liệt Không Dương chĩa xuống, kiếm chém lên.
Bình thường không có gì lạ, trong phút chốc một vệt sáng đỏ cắt ngang thiên địa.
Kiếm này có mười phần Hỏa chi ý cảnh, có kiếm khí hồn hoặc càng tinh thuần hơn tu luyện từ kiếm khí quyết thượng phẩm địa giai, có kiếm ý cùng đẳng cấp với Ngạo Hành Vân gia cố.
Kiếm kỹ của Kiếm Hào: Diễm Thiết.
Nhiều người kích động nói:
- Liệt Không Dương ra kiếm kỹ!
Vì quyết chiến cho đến bây đây là chiêu kiếm kỹ chính thức của Liệt Không Dương.
Diễm Thiết hiện ra, thiên địa như bị kiếm quang màu đỏ nóng cháy đáng sợ rạch đôi.
Ánh sáng tím chém ngang, ánh sáng đỏ chém dọc giao nhau thành thập tự đỏ và tím.
Bóc!
Có tiếng như bọt nước bể, ánh sáng tím bị ánh sáng đỏ chém từ giữa bay qua hai bên trái phải của Liệt Không Dương đánh vào phong cấm, sóng gợn dao động không ngớt.
Ánh sáng đỏ chém vào Ngạo Hành Vân lơ lửng giữa trời, gã cảm giác thế giới trước mắt biến mất chỉ còn lại ánh sáng đỏ rực rỡ không ngừng phóng to tràn ngập trong mắt, không còn vật gì khác chen lọt được.
Chiến ý trong mắt Ngạo Hành Vân đã điên cuồng:
- Đến hay lắm!
Hai tay Ngạo Hành Vân cầm kiếm lại nâng lên giữa không trung, kiếm khí toàn thân hỗn hợp với kiếm ý tuôn ra, tia điện quấn quanh, gã như Lôi Thần giáng lâm.
Ngạo Hành Vân quát:
- Hãy đỡ nhát kiếm hết sức của ta đây!
Tiếng rống kinh thiên động địa như của Lôi Thần:
- Nhất Kiếm... Kinh Thiên!
Ngạo Hành Vân chém kiếm xuống, nhát kiếm rực rỡ hơn trăng khuyết ám kim của Sở Mộ gấp mười lần, kinh diễm gấp mười lần, uy lực trên gấp mười lần.
Nhất Kiếm Kinh Thiên!
Kiếm kỹ thành danh của Ngạo Hành Vân, cũng là kiếm kỹ mà gã sở trường nhất, một kiếm uy lực mạnh nhất, thiên địa cũng lung lay.
Kiếm này ra không thắng thì thua.
Liệt Không Dương khẽ thở dài:
- Vẫn chưa đủ.
Liệt Không Dương ngước nhìn vệt tiếp giắt ngang thiên địa mãnh liệt hơn ánh sáng tím trước đó gấp mười lần. Ánh sáng đỏ vừa tiếp xúc với ánh sáng tím liền tán loạn.
Như trời sụp đất nứt, trăng vỡ sao rơi.
Nền đất cứng rắn đã được phong cấm gia cố không chịu nổi uy áp kinh khủng, đấu kiếm đài gợn sóng từng tầng tùy thời vỡ nát.
Liệt Không Dương đứng trên đấu kiếm đài tựa như con kiến trước ánh sáng tím xuyên suốt thiên địa, rất nhỏ bé, nhưng không ai dám coi thường gã.
Tóc đen bay rối, mắt Liệt Không Dương có lửa cháy, thanh kiếm trong tay tự rực cháy lửa. Ngọn lửa từ đỏ đổi màu xanh, xanh thuần khiết.
Lô hỏa thuần thanh, điều này nói lên nhiệt độ ngọn lửa cao đến khó tin.
Vẫn là nhát kiếm từ trái sang phải, ánh sáng xanh bắn ra.
Kiếm kỹ của Kiếm Hào: Thanh Diễm Trảm.
Ầm!
Ánh sáng xanh và ánh sáng tím va chạm, nổ tung. Mọi người cảm giác như sấm sét nổ bên tai, làm cả đám choáng váng chao đảo.
Vô số pháo hoa xanh và tím bắn tung, các hỏa hoa tứ tán đánh vào phong cấm từng đợt sóng gợn tựa như mưa to.
Nhiều ánh sáng xanh và ánh sáng tím hình thành sóng xung kích hỗn hợp đẩy hướng Ngạo Hành Vân trên trời. Hiện tượng quỷ dị khiến người con ngươi co rút, nó đã thể hiện năng lực khống chế kinh người của Liệt Không Dương.
Chỉ từ điểm này là biết chênh lệch giữa Ngạo Hành Vân và Liệt Không Dương lớn cỡ nào.
Một bóng người bay ngược ra vọt lên trời rồi rớt xuống, mặt Ngạo Hành Vân tại mét.
Ngạo Hành Vân thản nhiên thừa nhận mình không bằng Liệt Không Dương:
- Vương giả Kiếm Hào quả nhiên danh xứng với thực, tuy ta còn có sức nhưng đúng là không đánh lại ngươi.
Trong nhát kiếm vừa rồi Ngạo Hành Vân đã dốc hết sức, nhìn sắc mặt Liệt Không Dương là biết gã lấy ra bảy phần thực lực đã là cao.
- Ta thua.
Dứt lời rồng khí vận bay ra khỏi người Liệt Không Dương, khi quay về thì dài gần bốn trượng.
Long trưởng lão lớn tiếng tuyên bố:
- Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương của Đại Càn Kiếm phủ thắng!
Không cho mọi người thời gian tiêu hóa, Long trưởng lão lần nữa tuyên bố:
- Trận tiếp theo, Phá Thiên Kiếm Hào Lục Nguyên của Tiềm Long Kiếm phủ đấu với...
Long trưởng lão liếc hướng Đại Khôn Kiếm phủ.