Sở Mộ nói một câu làm sắc mặt Huyền Thủy lão tổ sắc mặt vô cùng khó coi, lúc nào có một Niết Bàn Cảnh liều lĩnh trước mặt mình như thế?
- Đừng tưởng rằng có bảy Kiếm Thánh có thể lưu chúng ta sao?
Sắc mặt Huyền Thủy lão tổ âm trầm nói ra:
- Chọc giận chúng ta, Chân Kiếm Tông sẽ gặp tai họa ngập đầu.
XIU....XIU... XÍU...UU!
Từng đạo thân ảnh trong Chân Kiếm Tông bắn ra ngoài, tổng cộng có sáu đạo hào quang.
Trong chốc lát, chung quanh ba người Huyền Thủy lão tổ có sáu thân ảnh bao quanh, Lăng Phong Tiếu hình thành vòng vây ngăn cản ba người vào giữa.
Những người này là Kiếm Thánh của Chân Kiếm Tông, đó là sáu Thái Thượng trưởng lão.
Lăng Phong Tiếu biết được Chân Kiếm Tông có bảy Thái Thượng trưởng lão, mỗi một đều là Kiếm Thánh, thập phần khiếp sợ.
- Thực sự bảy Kiếm Thánh.
- Lợi hại nhất là Kiếm Thánh ngũ tinh.
Lúc trước có người còn ôm chút hoài nghi, hoài nghi trong nội tâm biến mất.
- Chỉ bằng mấy người kia cũng muốn ngăn bản lão tổ sao?
Hoàng Thổ lão tổ tức giận lên tiếng, khí thế tăng vọt, chung quanh nặng nề như có ngọn núi vô hình áp xuống.
Phía dưới, các đệ tử Chân Kiếm Tông bị áp lực đè nặng.
Áp lực này tới từ chính các cường giả trên không trung, phong cấm của Chân Kiếm Tông suy yếu đại bộ phận, lưu lại một phần nhỏ vẫn rất mạnh, áp lực phân tán ra có tác dụng rèn luyện tinh thần của các đệ tử.
Không thừa nhận nổi tinh thần bị hao tổn, từ nay về sau con đường khúc chiết, khó có thành tựu, vượt qua thì ý chí và tinh thần được ma luyện, ngày sau nhất định dũng mãnh tinh tiến.
Thành và không thành phải do bản thân kiên trì.
Nghe có chút tàn khốc nhưng đây là sự thật, muốn đi xa trên con đường kiếm đạo, như vậy ma luyện ắt không thể thiếu.
- Các ngươi động thủ thử xem, nhìn xem đến lúc đó người Chân Kiếm Tông còn sống bao nhiêu người?
Thanh Mộc lão tổ cười quái dị, gương mặt nhăn nheo của hắn co rúm lại, làm cho người ta sởn hết gai ốc.
Nếu mấy người bọn họ bộc phát chiến đấu, thực lực bọn họ phá hư thập phần khủng bố, đến lúc đó chỉ sợ rất nhiều đệ tử Chân Kiếm Tông phía dưới sẽ chết, sơn môn Chân Kiếm Tông nghiền nát, thậm chí ngọn núi cũng tan vỡ.
Hậu quả như thế, mặc dù các Kiếm Thánh Chân Kiếm Tông có hém giết Hoàng Thổ lão tổ, Huyền Thủy lão tổ và Thanh Mộc lão tổ, Chân Kiếm Tông tổn thất rất lớn, có thể nói là giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, trở thành trò cười, huống chi ba Thánh cấp lục tinh, chỉ dựa vào bảy Kiếm Thánh cũng khó giết, có lẽ không thể giết nổi người nào.
Sở Mộ cũng có chút bất đắc dĩ.
Cho dù Thái Thượng Đại trưởng lão ra tay, tối đa cũng chỉ có thể giết chết một trong số đó, hai người khác sẽ bỏ chạy, một khi bộc phát chiến đấu, sơn môn Chân Kiếm Tông cũng bị hủy.
Trừ phi có thể dùng thực lực tuyệt đối giết đối phương, hơn nữa còn muốn khống chế lực lượng phân tán, sẽ không phá hư lên Chân Kiếm Tông.
Có người làm được điểm này sao?
Có, chỉ cần tùy tiện triệu hồi cường giả trong Kiếm Tông linh ấn ra ngoài là có thể làm được. Nhưng một khi triệu hoán sẽ mất đi một, tình huống hiện tại không phải thời khắc sinh tử trước mắt.
Đủ loại ý niệm xuất hiện trong đầu, tư duy hoạt động thật nhanh, các Kiếm Thánh không nói gì. Chờ đợi Sở Mộ quyết định, bởi vì Sở Mộ là tông chủ Chân Kiếm Tông, tuy hắn có tu vi thấp nhất nhưng hắn là tông chủ, hắn có quyền lợi quyết định.
Là giết hay thả chỉ bằng một ý niệm của hắn.
- Lão đệ, ngươi nói giết liền giết.
Bỗng nhiên có giọng nói rất nhỏ vượt qua thời không tiến vào trong tai Sở Mộ, sắc mặt Sở Mộ kích động và mừng rỡ.
Hít sâu một hơi, Sở Mộ vung song kiếm lên chỉ thẳng về phía trước, mũi nhọn lăng lệ tập trung vào Huyền Thủy lão tổ.
- Sát!
Một chữ nhưng Sở Mộ nói ra lại mang theo sát ý khủng khiếp, nó giống như thiên lôi làm người ta biến sắc.
- Hắn điên rồi!
- Dám động thủ, chẳng lẻ không cố kỵ đệ tử tông môn chết sống hay sao?
- Quá ác tâm.
Đám người đang quan sát nói ra.
Huyền Thủy lão tổ bị Sở Mộ tập trung, sắc mặt biến hóa, hắn không ngờ Sở Mộ lại quyết định như vậy.
Mấy Thái Thượng trưởng lão khác cũng kinh ngạc, bọn họ không ngờ Sở Mộ lại có quyết định như thế, quả thật là cầm tính mạng đệ tử Chân Kiếm Tông ra đặt cược.
Chợt lại nghĩ, Sở Mộ không có khả năng điên cuồng như vậy, không đặt tính mạng đệ tử Chân Kiếm vào mắt, làm như vậy nhất định có thâm ý, bọn họ sẽ nghe theo lời tông chủ ra tay với địch nhân.
Vừa nghĩ đến đây, bảy Kiếm Thánh bộc phát khí tức lăng lệ ác liệt, hào quang trường kiếm xuất hiện và nội liễm, khí tức ẩn chứa còn mạnh hơn trước kia, mũi nhọn màu bạc của Kiếm Lực bộc phát.
- Kiếm Lực thật mạnh!
- Chỉ là mấy Kiếm Thánh cũng dám ra tay với ta?
Hoàng Thổ lão tổ nổi giận không nhỏ, khí thế toàn thân cũng rất mạnh, ẩn ẩn còn xuất hiện hư ảnh núi cao sau lưng.
- Khí thế ngưng hình!
- Hoàng Thổ lão tổ có tạo nghệ thổ thuật vô cùng tinh thâm.
Sau lưng Hoàng Thổ lão tổ xuất hêện hư ảnh núi cao, sau lưng Thanh Mộc lão tổ xuất hiện hư ảnh cây cổ thụ, sau lưng Huyền Thủy lão tổ chính là hư ảnh hồ nước.
Khí thế ngưng hình, tiến thêm một bước chính là hóa thành pháp tướng, đại biểu bọn họ tinh tu đạo thuật có tạo nghệ cao thâm, cũng đại biểu bọn họ muốn động thủ toàn lực.
Cường giả Thánh cấp lục tinh ra tay toàn lực mang theo uy lực thế rất mạnh, lực phá hoại thập phần đáng sợ.
Phía dưới có phong cấm suy yếu nhưng các đệ tử Chân Kiếm Tông thừa nhận áp lực gia tăng gấp mấy lần, một bộ phận lớn phun máu tươi, thân thể lắc lư, sắc mặt tái nhợt,bọn họ vẫn giãy dụa đứng đó, cho dù chống kiếm xuống đất cũng phải đứng.
- Đại Quang minh Trảm!!
Trong nháy mắt đại chiến sắp bộc phát, một đạo khí thế mang theo uy nghiêm vô tận xuất hiện trên không trung.
Hào quang màu trắng rực rỡ ngưng tụ trên không trung như mặt trời, nó rất thuần túy và mênh mông, quang minh, đường hoàng, uy thế trấn áp tám phương.
Khí thế ngưng hình sau lưng Hoàng Thổ lão tổ, Huyền Thủy lão tổ và Thanh Mộc lão tổ bị gió thổi qua, chấn động và tán loạn.
Khí thế vừa rồi quá mạnh, trực tiếp trấn áp ba cường giả Thánh cấp lục tinh, sắc mặt bọn họ biến hóa, thân thể không động đậy được.
Khí thế quang minh vô cùng thuần túy, uy nghiêm kinh người, đường hoàng chính đại như biển cả mênh mông trấn áp lòng người.
- Khí thế thật đáng sợ!
- Thánh cấp thất tinh, đây tuyệt đối là khí thế của Thánh cấp thất tinh, rốt cuộc là ai?
- Thuần túy mênh mông, uy nghiêm đường hoàng, đây là quang minh chi đạo, là ai?
- Đừng tưởng rằng có bảy Kiếm Thánh có thể lưu chúng ta sao?
Sắc mặt Huyền Thủy lão tổ âm trầm nói ra:
- Chọc giận chúng ta, Chân Kiếm Tông sẽ gặp tai họa ngập đầu.
XIU....XIU... XÍU...UU!
Từng đạo thân ảnh trong Chân Kiếm Tông bắn ra ngoài, tổng cộng có sáu đạo hào quang.
Trong chốc lát, chung quanh ba người Huyền Thủy lão tổ có sáu thân ảnh bao quanh, Lăng Phong Tiếu hình thành vòng vây ngăn cản ba người vào giữa.
Những người này là Kiếm Thánh của Chân Kiếm Tông, đó là sáu Thái Thượng trưởng lão.
Lăng Phong Tiếu biết được Chân Kiếm Tông có bảy Thái Thượng trưởng lão, mỗi một đều là Kiếm Thánh, thập phần khiếp sợ.
- Thực sự bảy Kiếm Thánh.
- Lợi hại nhất là Kiếm Thánh ngũ tinh.
Lúc trước có người còn ôm chút hoài nghi, hoài nghi trong nội tâm biến mất.
- Chỉ bằng mấy người kia cũng muốn ngăn bản lão tổ sao?
Hoàng Thổ lão tổ tức giận lên tiếng, khí thế tăng vọt, chung quanh nặng nề như có ngọn núi vô hình áp xuống.
Phía dưới, các đệ tử Chân Kiếm Tông bị áp lực đè nặng.
Áp lực này tới từ chính các cường giả trên không trung, phong cấm của Chân Kiếm Tông suy yếu đại bộ phận, lưu lại một phần nhỏ vẫn rất mạnh, áp lực phân tán ra có tác dụng rèn luyện tinh thần của các đệ tử.
Không thừa nhận nổi tinh thần bị hao tổn, từ nay về sau con đường khúc chiết, khó có thành tựu, vượt qua thì ý chí và tinh thần được ma luyện, ngày sau nhất định dũng mãnh tinh tiến.
Thành và không thành phải do bản thân kiên trì.
Nghe có chút tàn khốc nhưng đây là sự thật, muốn đi xa trên con đường kiếm đạo, như vậy ma luyện ắt không thể thiếu.
- Các ngươi động thủ thử xem, nhìn xem đến lúc đó người Chân Kiếm Tông còn sống bao nhiêu người?
Thanh Mộc lão tổ cười quái dị, gương mặt nhăn nheo của hắn co rúm lại, làm cho người ta sởn hết gai ốc.
Nếu mấy người bọn họ bộc phát chiến đấu, thực lực bọn họ phá hư thập phần khủng bố, đến lúc đó chỉ sợ rất nhiều đệ tử Chân Kiếm Tông phía dưới sẽ chết, sơn môn Chân Kiếm Tông nghiền nát, thậm chí ngọn núi cũng tan vỡ.
Hậu quả như thế, mặc dù các Kiếm Thánh Chân Kiếm Tông có hém giết Hoàng Thổ lão tổ, Huyền Thủy lão tổ và Thanh Mộc lão tổ, Chân Kiếm Tông tổn thất rất lớn, có thể nói là giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, trở thành trò cười, huống chi ba Thánh cấp lục tinh, chỉ dựa vào bảy Kiếm Thánh cũng khó giết, có lẽ không thể giết nổi người nào.
Sở Mộ cũng có chút bất đắc dĩ.
Cho dù Thái Thượng Đại trưởng lão ra tay, tối đa cũng chỉ có thể giết chết một trong số đó, hai người khác sẽ bỏ chạy, một khi bộc phát chiến đấu, sơn môn Chân Kiếm Tông cũng bị hủy.
Trừ phi có thể dùng thực lực tuyệt đối giết đối phương, hơn nữa còn muốn khống chế lực lượng phân tán, sẽ không phá hư lên Chân Kiếm Tông.
Có người làm được điểm này sao?
Có, chỉ cần tùy tiện triệu hồi cường giả trong Kiếm Tông linh ấn ra ngoài là có thể làm được. Nhưng một khi triệu hoán sẽ mất đi một, tình huống hiện tại không phải thời khắc sinh tử trước mắt.
Đủ loại ý niệm xuất hiện trong đầu, tư duy hoạt động thật nhanh, các Kiếm Thánh không nói gì. Chờ đợi Sở Mộ quyết định, bởi vì Sở Mộ là tông chủ Chân Kiếm Tông, tuy hắn có tu vi thấp nhất nhưng hắn là tông chủ, hắn có quyền lợi quyết định.
Là giết hay thả chỉ bằng một ý niệm của hắn.
- Lão đệ, ngươi nói giết liền giết.
Bỗng nhiên có giọng nói rất nhỏ vượt qua thời không tiến vào trong tai Sở Mộ, sắc mặt Sở Mộ kích động và mừng rỡ.
Hít sâu một hơi, Sở Mộ vung song kiếm lên chỉ thẳng về phía trước, mũi nhọn lăng lệ tập trung vào Huyền Thủy lão tổ.
- Sát!
Một chữ nhưng Sở Mộ nói ra lại mang theo sát ý khủng khiếp, nó giống như thiên lôi làm người ta biến sắc.
- Hắn điên rồi!
- Dám động thủ, chẳng lẻ không cố kỵ đệ tử tông môn chết sống hay sao?
- Quá ác tâm.
Đám người đang quan sát nói ra.
Huyền Thủy lão tổ bị Sở Mộ tập trung, sắc mặt biến hóa, hắn không ngờ Sở Mộ lại quyết định như vậy.
Mấy Thái Thượng trưởng lão khác cũng kinh ngạc, bọn họ không ngờ Sở Mộ lại có quyết định như thế, quả thật là cầm tính mạng đệ tử Chân Kiếm Tông ra đặt cược.
Chợt lại nghĩ, Sở Mộ không có khả năng điên cuồng như vậy, không đặt tính mạng đệ tử Chân Kiếm vào mắt, làm như vậy nhất định có thâm ý, bọn họ sẽ nghe theo lời tông chủ ra tay với địch nhân.
Vừa nghĩ đến đây, bảy Kiếm Thánh bộc phát khí tức lăng lệ ác liệt, hào quang trường kiếm xuất hiện và nội liễm, khí tức ẩn chứa còn mạnh hơn trước kia, mũi nhọn màu bạc của Kiếm Lực bộc phát.
- Kiếm Lực thật mạnh!
- Chỉ là mấy Kiếm Thánh cũng dám ra tay với ta?
Hoàng Thổ lão tổ nổi giận không nhỏ, khí thế toàn thân cũng rất mạnh, ẩn ẩn còn xuất hiện hư ảnh núi cao sau lưng.
- Khí thế ngưng hình!
- Hoàng Thổ lão tổ có tạo nghệ thổ thuật vô cùng tinh thâm.
Sau lưng Hoàng Thổ lão tổ xuất hêện hư ảnh núi cao, sau lưng Thanh Mộc lão tổ xuất hiện hư ảnh cây cổ thụ, sau lưng Huyền Thủy lão tổ chính là hư ảnh hồ nước.
Khí thế ngưng hình, tiến thêm một bước chính là hóa thành pháp tướng, đại biểu bọn họ tinh tu đạo thuật có tạo nghệ cao thâm, cũng đại biểu bọn họ muốn động thủ toàn lực.
Cường giả Thánh cấp lục tinh ra tay toàn lực mang theo uy lực thế rất mạnh, lực phá hoại thập phần đáng sợ.
Phía dưới có phong cấm suy yếu nhưng các đệ tử Chân Kiếm Tông thừa nhận áp lực gia tăng gấp mấy lần, một bộ phận lớn phun máu tươi, thân thể lắc lư, sắc mặt tái nhợt,bọn họ vẫn giãy dụa đứng đó, cho dù chống kiếm xuống đất cũng phải đứng.
- Đại Quang minh Trảm!!
Trong nháy mắt đại chiến sắp bộc phát, một đạo khí thế mang theo uy nghiêm vô tận xuất hiện trên không trung.
Hào quang màu trắng rực rỡ ngưng tụ trên không trung như mặt trời, nó rất thuần túy và mênh mông, quang minh, đường hoàng, uy thế trấn áp tám phương.
Khí thế ngưng hình sau lưng Hoàng Thổ lão tổ, Huyền Thủy lão tổ và Thanh Mộc lão tổ bị gió thổi qua, chấn động và tán loạn.
Khí thế vừa rồi quá mạnh, trực tiếp trấn áp ba cường giả Thánh cấp lục tinh, sắc mặt bọn họ biến hóa, thân thể không động đậy được.
Khí thế quang minh vô cùng thuần túy, uy nghiêm kinh người, đường hoàng chính đại như biển cả mênh mông trấn áp lòng người.
- Khí thế thật đáng sợ!
- Thánh cấp thất tinh, đây tuyệt đối là khí thế của Thánh cấp thất tinh, rốt cuộc là ai?
- Thuần túy mênh mông, uy nghiêm đường hoàng, đây là quang minh chi đạo, là ai?