Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hả?”.

Nhìn Long Tu đánh tới, đám người Thu Ngạn sợ đến mức hồn lìa khỏi xác.

Bọn họ chắc chắn không phải là đối thủ của Long Tu.

Đây là đồ sát đơn phương diện.

Bọn họ không dám chống đỡ, chỉ có thể tiến sát về phía Lâm Chính, cầu mong Lâm Chính có thể cứu được bọn họ.

“Đại nhân, cứu chúng tôi!”.

“Chúng tôi không muốn chết!”.

“Đại nhân, anh ở trong đó sao?”.

Đám người Thu Ngạn đau khổ khóc ròng, quỳ dưới đất cầu xin.

Có người muốn đưa tay ra chạm vào long tâm, nhưng sức mạnh phản phệ trong long tâm đánh ra khiến người đó ngã xuống đất, co giật không ngừng.

“Bản thân hắn còn khó sống mà cứu các người? Đi chết đi!”.

Long Tu cười lớn, đánh một chưởng về phía đầu Thu Ngạn.

Thu Ngạn mở to mắt, há hốc miệng nhìn ông ta.

Chưởng này còn chưa rơi xuống đầu hắn, sức mạnh ở lòng bàn tay đã giáng xuống trán hắn.

Hắn cảm thấy đầu mình sắp nổ tung.

“A!”.

Thu Ngạn kêu lên tuyệt vọng, chỉ có thể đưa hai tay lên đỡ chưởng đó.

Ầm!

Chưởng đánh lên cánh tay của Thu Ngạn.

Thu Ngạn bay ra xa, đập mạnh xuống đất, lăn vài vòng nhưng… không chết?

Những người khác sửng sốt.

Long Tu đáp xuống, nhìn Thu Ngạn nằm dưới đất cũng nhíu mày.

“Chuyện gì thế? Theo lý mà nói đòn đánh này phải đánh nát vụn hắn ra mới phải!”.

Long Tu không hiểu nổi.

Đáng ngạc nhiên hơn là Thu Ngạn nằm dưới đất rên lên đau đớn, sau đó chậm rãi bò dậy.

“Cái gì?”.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc sững người.

“Sao có thể được? Thân xác của cậu mạnh như thế từ lúc nào? Sao có thể đỡ được một đòn của tôi?”.

Thu Ngạn đứng dậy, nhìn hai cánh tay của mình mà ngạc nhiên.

“Tôi… Tôi chưa chết sao?”.

Thu Ngạn mở to mắt ngạc nhiên.

“Sư phụ, đó là?”.

Lúc này, Diệp Viêm đột nhiên hét lên.

Long Tu ngẩn ra, đưa mắt nhìn lại mới phát hiện hai châm bạc sau lưng Thu Ngạn.

Nhưng đó không phải châm bạc, mà là châm ánh sáng tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

Ánh sáng đó lại tương tự với long tâm!

“Chẳng lẽ đây là…”.

Long Tu nhìn về phía long tâm.

Vèo vèo vèo vèo…

Trong long tâm tỏa ra nhiều châm ánh sáng, đánh lên người bọn họ.

“Hả…”.

Bọn họ vô cùng ngạc nhiên, nhìn châm ánh sáng trên người của nhau…

“Là Lâm đại nhân!”.

Thu Ngạn mừng rỡ kêu lên: “Đây chắc chắn là sức mạnh của long tâm! Lâm đại nhân tăng thêm sức mạnh của long tâm cho chúng ta!”.

“Tốt quá rồi, có sức mạnh của long tâm, chúng ta cần gì phải sợ bọn họ?”.

“Mọi người đừng sợ, chúng ta hợp sức thì bọn họ cũng không làm gì được chúng ta!”.

Bọn họ tăng thêm niềm tin.

“Một đám ô hợp cũng dám đối kháng với tôi?”.

Long Tu lạnh lùng lên tiếng, đưa tay lên chuẩn bị ra tay lần nữa.

Nhưng Diệp Viêm cảm thấy không ổn, nói: “Sư phụ không cần lo những người này, quan trọng là Lâm Chính ở trong long tâm. Hắn có thể khởi động sức mạnh của long tâm giúp bọn họ nhưng bản thân hắn lại không xuất hiện, rõ ràng bây giờ hắn còn chuyện quan trọng hơn phải làm. Chúng ta không thể để hắn đạt được ý đồ, sư phụ hãy mau mau đến gần long tâm kéo hắn ra, những người này giao cho con”.

“Được!”.

Long Tu gật đầu, chuyển hướng xông tới long tâm.

“Bảo vệ đại nhân, chặn bọn họ lại!”.

Thu Ngạn hét lên.

“Hừ!”.

Diệp Viêm không dám đứng ở bên cạnh xem nữa, vận long lực xông về phía Thu Ngạn.

“Mày là cái thá gì?”.

Thu Ngạn nổi giận, đánh tới một quyền.

Long lực đánh ra, khoảnh khắc long lực thoát ra khỏi nắm đấm của hắn, tỏa ra ánh sáng vạn trượng.

Số long lực này đã được cường hóa…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK