Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Vực.

"Báo cáo!!"

Một âm thanh sốt sắng vang lên, sau đó một bóng người lao như điên vào phòng họp của Tử Vực.

Trong phòng hàng loạt lãnh đạo cấp cao của Tử Vực đang ngồi.

Tất cả mọi người đều mặt ủ mày chau, dường như đang thảo luận việc gì đó, đột nhiên có người xông vào, bọn họ đều tỏ vẻ không hài lòng.

"Thằng khốn, mày không thấy bọn tao đang bàn chuyện lớn sao? Ai bảo mày vào đây?"

Một người đàn ông trung niên đập tay xuống hét lên.

“Tứ nguyên trưởng đừng tức giận, để cho người này nói đi”.

Phía trên một ông lão tóc bạc hoa râm nhìn chằm chằm người nọ, sắc mặt không thay đổi nói: "Có chuyện gì? Cậu nói đi!"

"Báo cáo Đại nguyên trưởng, thần y Lâm dẫn dắt cao thủ Giang Thành, đã bắt đầu tấn công Thiên Ma Đạo rồi, ngoài ra đội quân tinh nhuệ thứ ba và thứ năm của Long Quốc cũng cùng nhau tấn công, hơn chục gia tộc võ công cao cường liên tục hưởng ứng, bao vây Thiên Ma Đạo, Thiên Ma Đạo gặp nguy hiểm!"

Người đàn ông hét lớn.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ.

Sắc mặt Đại nguyên trưởng u ám, thật lâu sau, mới phất tay.

Người đàn ông ôm quyền, lui xuống.

“Chúng ta vừa nhận được tin tức, đường chủ của Nguyệt Chiếu Đường là Tỉnh Diên Hà bị giết, bây giờ Thiên Ma Đạo đã bị bao vây rồi sao? Thần y Lâm này... sao lại nhanh như vậy?", Tứ nguyên trưởng suy sụp ngồi trên ghế, thì thầm.

"Tam nguyên trưởng, cục tình báo của các ông không có tin tức gì sao?"

Đại nguyên trưởng nhìn về phía bóng người bên phải, lạnh lùng nói.

Tam nguyên trưởng sửng sốt, cúi đầu nói: “Báo cáo Đại nguyên trưởng, cục tình báo nhận được tin tức... Đại Ma Quân Tử Long Thiên, người đứng đầu Thiên Ma Đạo đã dẫn hàng trăm ngàn ma nhân tấn công Giang Thành ..”

"Nhưng hiện giờ thần y Lâm lại phản công Thiên Ma Đạo!"

"Chuyện này... chuyện này... tôi thật sự không biết...”

Tam nguyên trưởng không nói nên lời.

Biến hóa trong tình hình chiến đấu lớn đến mức ông ta không ngờ đến.

"Đại nguyên trưởng, chúng ta phải nhanh chóng hành động, nếu như Thiên Ma Đạo bị công phá, mục tiêu tiếp theo của thần y Lâm nhất định là chúng ta!"

Một người đột nhiên đứng dậy, lớn tiếng nói.

"Không sai, chúng ta và thần y Lâm đã trở thành kẻ thù, anh ta tuyệt đối sẽ không tha cho chúng ta! Đại nguyên trưởng, chúng ta phải nhanh chóng cử ra cao thủ, giúp đỡ Thiên Ma Đạo!"

"Môi hở răng lạnh, không thể suy nghĩ nữa! Đại nguyên trưởng!"

Đại nguyên trưởng...”

Mọi người rối rít nói, ai nấy đều hừng hực ý chí chiến đấu.

Tuy nhiên, Đại nguyên trưởng vẫn im lặng không nói.

"Đại nguyên trưởng, đã đến lúc này, còn chần chừ gì nữa?"

Nhị nguyên trưởng lạnh lùng hỏi.

"Tôi hiểu tâm trạng các người, tôi cũng hiểu suy nghĩ của các người, nhưng các người phải biết rằng, lần này tấn công Thiên Ma Đạo không chỉ có Dương Hoa của thần y Lâm, còn có quân đội của Long Quốc! Đây là có ý gì, các người không biết sao?"

Đại nguyên trưởng nâng đôi mắt già nua, lặng lẽ quét qua đám đông.

"Có phải Đại nguyên trưởng lo lắng khi chúng ta ra tay, đối địch với Long Quốc, từ đó chúng ta sẽ trở thành mục tiêu công kích của Long Quốc?"

Nhị nguyên trưởng hỏi.

"Tử Vực mặc dù mạnh, nhưng sao có thể chống lại Long Quốc? Dù sao đó cũng là một quốc gia”.

“Vậy… chúng ta ngồi chờ chết sao?”

Mọi người sốt sắng.

"Không! Sao có thể ngồi chờ chết chứ?"

Đại nguyên trưởng suy nghĩ một chút, đột nhiên nghĩ đến một điều, ông ta lập tức hét lên: "Lập tức huy động tất cả lực lượng trong Tử Vực, tiến vào Thiên Ma Đạo!"

"Đại nguyên trưởng, ông muốn tiếp viện cho Thiên Ma Đạo sao? Tử Vực chúng ta sẽ không trở thành tội phạm phản quốc đấy chứ?"

Tam nguyên trưởng vội vàng đứng dậy, hết sức kích động, cố gắng ngăn cản.

"Không! Chúng ta sẽ không giúp đỡ Thiên Ma Đạo!"

Đại nguyên trưởng lắc đầu.

"Vậy chúng ta cử người đến đó làm gì?"

"Chúng ta... đi bao vây tiêu diệt Thiên Ma Đạo!"

Đại nguyên trưởng lạnh lùng nói.

"Cái gì?"

Mọi người đều kinh ngạc.

Ngay sau đó, người trong Tử Vực lập tức hành động.

Khắp nơi điều động chỉ huy đội quân.

Mà trong một khoảng sân yên tĩnh.

Một cô gái mặc đồ đỏ đang ngồi trong đình thất thần suy nghĩ, cô ta nhìn chằm chằm đóa hoa dại ngoài đình, hai mắt sáng ngời, như đang nhớ lại điều gì.

"Cô chủ, cô chủ! Không hay rồi! Đã xảy ra chuyện lớn!"

Lúc này, một cô giúp việc vội vàng chạy vào.

Cô gái mặc đồ đỏ giật mình và nhìn về phía cô giúp việc.

"Xảy ra chuyện gì? Sao cô lại hoảng hốt như vậy?", cô gái mặc đồ đỏ cau mày hỏi.

"Cô chủ, Tử Vực chúng ta đã xuất binh rồi, tất cả cao thủ đều được tập hợp! Ngay cả những người được giao nhiệm vụ cũng bị hủy bỏ nhiệm vụ, tạm thời quay về!", cô giúp việc thở hổn hển.

"Cái gì?"

Cô gái mặc đồ đỏ đột nhiên đứng lên, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy kinh ngạc.

"Bọn họ muốn đi đâu?"

"Nghe nói... nghe nói là đi Thiên Ma Đạo...”

"Giúp đỡ Thiên Ma Đạo ư?"

"Không phải... hình như là đi bao vây tiêu diệt Thiên Ma Đạo...”

"Bao vây tiêu diệt hả?"

Cô gái mặc đồ đỏ chết lặng.

Nhưng rất nhanh, cô ta dường như nghĩ đến cái gì đó, nắm lấy bả vai cô giúp việc, vội vàng hỏi: "Thần y Lâm có ở Thiên Ma Đạo không?"

Cô giúp việc sợ hết hồn, giọng nói run run: "Hình như là... hình như có...”

"Không hay rồi!"

Sắc mặt cô gái mặc đồ đỏ tái nhợt, dường như nghĩ đến điều gì đó, lập tức lao ra khỏi đình.

Nhưng ngay sau đó, cô ta bị cao thủ đứng ngoài sân chặn lại.

"Cô chủ, cô không thể đi!"

"Thả tôi ra! Thả tôi ra!"

Cô gái mặc đồ đỏ hét lên, cố gắng lao ra.

Nhưng không có kết quả.

Cô ta chỉ có thể ngồi sụp xuống đất, lặng lẽ khóc...

...

Ầm!

Trời đất rung chuyển.

Một luồng khí thế hung tàn biến thành vòng hoa, lan ra mọi hướng.

Sau đó, toàn bộ kết giới trong Ma Sơn bắt đầu xuất hiện vết nứt, một luồng khí tức đáng sợ tỏa ra bốn phía từ trong khe hở của kết giới.

Thấy vậy, Đông Phương đảo chủ lập tức hét lớn: "Rút lui! Mau rút lui!"

Mọi người vội vã rút lui.

Nhưng khi mọi người rút lui đến một nơi cách ngọn núi hơn mười dặm...

Loảng xoảng!

Toàn bộ kết giới đột nhiên nổ tung.

Sức mạnh hủy diệt như thủy triều tràn xuống núi, nghiền nát tất cả, nuốt chửng mọi thứ.

Khí tức đi qua chỗ nào, chỗ đó lập tức thành bột mịn, không còn một ngọn cỏ, thê thảm không nỡ nhìn.

An Huyền loạng choạng bỏ chạy, nhưng dù sao hắn đang bị trọng thương, không thoát khỏi sự bao phủ của luồng khí tức đáng sợ này, toàn thân bị luồng khí tức nhấn chìm, chết thảm dưới uy lực còn sót lại.

Khi uy lực còn sót lại tiêu tan, toàn bộ Ma Sơn hoàn toàn sụp đổ.

Lâm Chính và đạo chủ đứng ở trên cao, lãnh đạm nhìn nhau.

Sát khí cuồn cuộn quét sạch toàn bộ Thiên Ma Đạo.

Vô số người ngẩng đầu nhìn, ánh mắt sáng ngời.

Ở trong mắt họ, đây là trận chiến giữa các vị thần...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK