Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Động tác của Lâm Chính vô cùng thuần thục. Sau khi nhét đồ vào, anh lập tức lấy châm ra may lại. May hai ba đường là xong. Lâm Chính thở phào, thần kinh dãn ra nhiều.

Dịch Quế Lâm thì khó chịu. Ông ta có cảm giác cơn đau từ vùng bụng trỗi dậy liên tiếp. Nếu không phải Lâm Chính dùng châm giảm đau thì có lẽ là ông ta đã ngất đi rồi.

Rốt cuộc thần y Lâm đã làm gì vậy? Anh đã nhét thứ gì vào trong bụng ông ta thế?

“Tôi...muốn chết quá đi”.

Dịch Quế Lâm hoảng loạn.

Thế nhưng một lúc sau...

Rầm...Cánh cửa đột nhiên bị đạp bung. Ngay sau đó người của đảo Thần Hỏa xông vào, vây chặt Lâm Chính và Dịch Quế Lâm. Thần Hỏa Tôn Giả mặt lạnh như băng.

“Các người làm gì vậy?”, Lâm Chính một tay siết châm, một tay cầm dao phẫu thuật, đứng lên hỏi.

“Thần y Lâm đừng đùa nữa, giao ra đây. Cậu giao ra thì tôi sẽ không giết cậu. Nếu không, chẳng ai cứu nổi cậu đâu”, Thần Hỏa Tôn Giả lạnh giọng nhìn chăm chăm Lâm Chính. “Tôn Giả, tôi đã nói rồi tôi không có truyền thừa của Lưu Viêm Trũng. Ông vu oan cho tôi rồi. Lẽ nào...ông có chứng cứ?”, Lâm Chính chau mày, nói bằng vẻ khó chịu.

“Cậu biết là không phải tôi nói về chuyện đó", Thần Hỏa Tôn Giả hừ giọng.

“Không phải chuyện đó?”, anh giả vờ không hiểu: “Vậy ông nói về chuyện gì?”

“Cậu còn giả đò à. Tôi vất vả lắm mới lấy được Thần Khí Tịnh Thế Bạch Liên. Chắc chắn là bị cậu ăn trộm rồi. Thần y Lâm cậu có giao hay không? Không giao thì tôi sẽ giết chết cậu”, Thần Hỏa Tôn Giả tức giận gầm lên, cơ thể phóng ra sát khí bao trùm Lâm Chính.

Lâm Chính vẫn không hề sợ hãi. Anh cũng nổi giận đùng đùng: “Thần Hỏa Tôn Giả, nếu ông muốn giết tôi thì cứ ra tay đi, hà tất phải vu khống cho tôi. Tôi luôn ở trong căn phòng này, không hề bước chân ra ngoài, lẽ nào cái Thần Khí Tịnh Thế Bạch Liên gì đó của ông lại ở đây?”

“Cậu không ra ngoài sao?”

“Hừ, tôi trị thương cho người của tôi, ra ngoài khi nào nổi? Xung quanh đây chẳng phải toàn là người của ông sao? Tôi ra hay không không phải ông là người rõ nhất?”, Lâm Chính cười lạnh.

“Tôn Giả, đúng là anh ta không hề rời đi. Đệ tử cứ cách 10 phút lại kiểm tra một lần, anh ta ở trong này cả”, một người đệ tử run rẩy bước tới nói.

Thần Hỏa Tôn Giả chau mày, rơi vào im lặng: “Lục soát cho tôi"

“Vâng”, vài người lao lên bắt đầu lục soát. Họ lật hòm mở tủ. Tìm một lượt nhưng vẫn không phát hiện ra thứ gì. Lúc này, Dịch Quế Lâm đã biết là Lâm Chính vừa giấu cái gì vào trong bụng mình.

Đồng thời anh cũng biết là Thần Hỏa Tôn Giả sẽ cho lục soát nên mới vội nhét vào người ông ta trước như thế.

Không ai ngờ, thứ mà bọn họ đang tìm lại nằm trong bụng của Dịch Quế Lâm. Dịch Quế Lâm nín thở, thầm cảm thấy bái phục trí thông minh của Lâm Chính. Ông ta không lo lắng cho sức khỏe của mình. Ông ta tin dù bản thân có bị nặng như thế nào thì Lâm Chính chắc chắn cũng sẽ chữa trị được cho ông ta.

Vết thương này chẳng là gì. Giờ điều quan trọng là phải để Thần Hỏa Tôn Giả hết nghi ngờ. Nếu không hai người bọn họ sẽ không thể thoát ra khỏi đảo Thần Hỏa.

Một lúc sau: “Tôn Giả, không tìm thấy ạ”.

“Bên này cũng không có ạ”.

“Tôn Giả...không có ạ...”

Đám đệ tử đồng loạt hô lên. Đọc full tại TAMLINH247.VN nhé !!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK