Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những điều mà Độc Cô Vấn nói đều hi vọng Lâm Chính sẽ không đi hi sinh một cách vô ích. Hắn thấy Lâm Chính không thể có hi vọng chiến thắng khi đối đầu với lão tổ nhà họ Mãn.

Lâm Chính đương nhiên cũng biết điều đó. Thực ra ở thời điểm trước mắt anh cũng không vội báo thù. Bởi vì quan trọng hơn việc báo thù là việc cứu người.

Sau khi Độc Cô Vấn đi khỏi, Lâm Chính lập tức tới Phong Hải Các tìm cách điều trị cho Ái Nhiễm. Vu Hồng, thành chủ Nam Ly Thành đều vội vàng có mặt.

“Minh chủ, cô Ái Nhiễm đã chết rồi. Mọi cách giờ đều vô ích thôi…”

Thành chủ thấy Lâm CHính không ngừng châm kim cho Ái Nhiễm nhưng tất cả đều bay bật ra. Dù Lâm Chính có cố gắng thế nào cũng vô ích.

“Minh chủ…”, Vu Hồng lên tiếng.

Nhìn Lâm Chính như kẻ điên, cô ta cũng đau lòng. Thế nhưng sau khi làm vậy liên tiếp một tiếng đồng hồ thì Lâm Chính dừng lại.

“Thuốc, mau lấy thuốc”, anh gào lên. Hai người giật mình.

“Minh chủ, lấy thuốc gì?”

“Huyết Chi, Linh Căn, Thiên Vũ Thảo…nhanh lên, mau mang những thứ đó tới đây đồng thời cần bồn tắm, đun thuốc, nhanh”.

Hai người vội vàng làm theo. Một lúc sau một cái bồn tắm bằng gỗ được đưa tới. Vu Hồng đốt lửa, đổ đầy nước vào bồn, bỏ thuốc vào và bắt đầu đun lên.

Thành chủ hoang mang. Lâm Chính ôm lấy cơ thể của Ái Nhiễm đặt vào trong bồn.

“Minh chủ làm gì vậy?”, Vu Hồng hỏi

“Khí tức kia sẽ không ở trong cơ thể của cô ấy lâu. Có khả năng tối nay sẽ nổ, một khi nổ thì cơ thể cô ấy sẽ không thể chịu đựng được. Tôi đành phải dựa vào dược liệu để khống chế luồng khí tức đó thôi”.

Lâm Chính nói giọng khàn khàn. Hai người nghe thấy vậy thì hiểu ra.

Hóa ra vừa rồi Lâm Chính không ngừng châm cứu cho Ái Nhiễm không phải là đang chữa bệnh cho cô mà là dang tìm hiểu luồng khí tức trong cơ thể cô. Nhìn thấy Ái Nhiễm chìm trọng nước, Lâm Chính cảm thấy đau đớn vô cùng.

“Vu Hồng, nước thuốc cứ một tiếng đổi một lần, không được dừng lại. Rõ chưa?”

“Vâng minh chủ”.

Vu Hồng chắp tay, sau đó thận trọng hỏi: “Minh chủ những loại thuốc này không phải thuốc thường. Nếu dùng nhiều sợ rằng không đủ”.

Dù là Huyết Chi hay là Linh Căn thì đều là kỳ hoa dược thảo. Không nói tới giả tiền chỉ riêng trong liên minh thôi cũng không có nhiều.

“Yên tâm đi, cô cứ dùng vì không cần dùng lâu đâu”, Lâm Chính nói.

“Ồ? Minh chủ, lẽ nào những loại thuốc này có thể giải được khí tức kỳ lạ đó trong người của cô Ái Nhiễm sao?”, Vu Hồng thận trọng hỏi.

“Không giải được”.

Lâm Chính lắc đầu, nói bằng vẻ vô cảm: “Khí tức trong người cô ấy chính là sức mạnh phi thăng chính tông. Là sức mạnh của một vị Lục Địa Thần Tiên thực thụ. Đạt tới cảnh giới này rồi thì khí tức đó chẳng ai có thể giải được”

“Vậy minh chủ có dự định gì?”

“Tôi phải quay lại vùng đất cực hàn”.

“Cái gì?”, hai người kia kinh ngạc.

“Minh chủ, anh quay lại đó làm gì?”

“Mọi người đừng hỏi nhiều, tôi sẽ về nhanh thôi Trong lúc tôi rời đi mọi người nhớ ổn định mọi thứ, đừng để ai xảy ra chuyện nữa. Có thể tránh thì tránh”, nói xong anh rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK