Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên kiêu hạng nhất không xem trọng y thuật cho lắm.

Mặc dù giới võ thuật đều lan truyền y võ vô cùng mạnh mẽ, nhưng trong mắt anh ta, cái gọi là y võ chỉ là một con đường sai lệch, so với võ giả chính thống thì còn thua xa.

Nhưng anh ta không dám sơ suất.

Lâm Chính đã đứng ra thì đương nhiên anh có lòng tin.

“Tôi biết rồi!”.

Thiên kiêu hạng nhất gật đầu, bình tĩnh nói: “Cũng tốt, thần y Lâm, chúng ta hãy chấm dứt mọi chuyện ở đây. Anh chết trong tay tôi thì có lẽ những người bên cạnh anh còn giữ được toàn thây”.

“Tôi nói rồi, hôm nay ở đây sẽ không có ai chết, kể cả tôi”, Lâm Chính nói.

“Vậy thì để tôi xem xem bản lĩnh của anh”.

Thiên kiêu hạng nhất không nhiều lời, vung cánh tay lên.

Vù!

Ảo ảnh khổng lồ phía trên anh ta đột nhiên rút một thanh bảo kiếm từ trong hư không, chém về phía Lâm Chính.

Vù vù vù…

Bảo kiếm chém tới từ xa, tựa như chém rách hư không, cơ hồ chém nứt tất cả mọi thứ.

Người bên cạnh chỉ nhìn thôi đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thần kinh chấn động.

Đổi lại là bọn họ, e là đã bị kiếm uy chấn cho xương cốt nát vụn.

Gào!

Ảo ảnh Kỳ Lân trên người Lâm Chính lao vọt đi, há to miệng cắn vào lưỡi kiếm đang chém tới.

Keng…

Răng Kỳ Lân và lưỡi kiếm chạm nhau, bùng nổ hoa văn khí kình, lan ra tứ phía.

Tường khí phòng ngự do các chiến sĩ xung quanh tạo nên bị hoa văn khí kình đó đánh vào, rung lên không ngừng, suýt thì tan nát.

Thật mạnh!

Mọi người kinh ngạc.

Hai bên giống như đang giằng co, nhưng kiếm khí kia dần dần hạ xuống từng chút một, miệng Kỳ Lân dường như không chống đỡ nổi.

“Thần y Lâm, Thân Ngoại Hóa Ảnh của anh hình như vẫn chưa đủ độ lửa”.

Thiên kiêu hạng nhất bình thản nói, dường như không có áp lực gì, đột ngột ấn cánh tay xuống.

Rắc!

Thanh bảo kiếm chém nứt hàm dưới của Kỳ Lân. Kiếm văn đáng sợ mang theo khí thế đánh tan mọi thứ chém vào Kỳ Lân.

Trong chớp mắt, trên thân Kỳ Lân xuất hiện một vết kiếm rõ ràng dễ thấy.

Lâm Chính liên tục lùi lại, khí huyết trong cơ thể dâng tràn, khí kình toàn thân thoáng có chút tan rã.

Lần này Lâm Chính đã thua.

Chung Chấn và Trần Chiến căng thẳng, lập tức ra hiệu cho cao thủ ở hai bên.

Các cao thủ chờ đợi thời cơ tấn công.

“Đừng hành động lỗ mãng!”.

Lúc này, Vạn Kình Tùng khẽ nói.

“Tướng Vạn…”, Chung Chấn nhìn về phía Vạn Kình Tùng.

“Đừng vội, tướng Lâm vẫn có thể tiếp tục chiến đấu”, Vạn Kình Tùng nói.

Mọi người căng thẳng, không tiếp tục hành động nữa.

Nhưng nhìn tình trạng Lâm Chính hiện nay, tiếp tục chiến đấu e là cũng không có kết quả.

“Chẳng ra làm sao!”.

Thiên kiêu hạng nhất lắc đầu, trong mắt toát lên vẻ khinh thường, cũng chẳng muốn kéo dài thêm nữa. Anh ta cất bước nhảy vọt lên, giống như dịch chuyển tức thời về phía Lâm Chính.

Ảo ảnh cuồng bạo nâng cao thanh kiếm khổng lồ, chém xuống đỉnh đầu.

Nhát kiếm này đủ để đánh nứt mặt đất bao la.

Kỳ Lân sứt mẻ hoàn toàn không thể đỡ được nhát kiếm này.

Thiên kiêu hạng nhất đang định giải quyết trận chiến bằng nhát kiếm này.

Anh ta hiểu không nên tiêu hao quá nhiều sức lực trên người Lâm Chính. Nếu không, một khi anh ta kiệt sức, cao thủ ở xung quanh gây khó dễ thì mọc cánh cũng khó bay.

Do đó, trận chiến này anh ta phải tốc chiến tốc thắng.

Ngay khoảnh khắc nhát kiếm đó chém xuống.

Gào!

Kỳ Lân sứt mẻ đột nhiên phát ra tiếng rống vang trời, sau đó cả cơ thể Kỳ Lân trở nên đỏ rực, một luồng sức mạnh tàn bạo tăng vọt trong cơ thể Kỳ Lân.

“Tự nổ?”.

Thiên kiêu hạng nhất kinh ngạc nhìn về phía Lâm Chính.

Gương mặt Lâm Chính đầy vẻ dữ tợn, nhìn anh ta chằm chằm.

“Thần y Lâm! Anh điên rồi sao?”, thiên kiêu hạng nhất hét lên.

“Tôi biết dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng khó mà làm anh bị thương được. Về mặt võ kỹ, tôi và anh cách nhau một trời một vực, nhưng về mặt sinh tử, anh mãi mãi không bằng tôi! Cho nên, bây giờ, chỉ có một cách duy nhất để tôi có thể chiến thắng anh!”.

Lâm Chính gầm lên, hai mắt hóa đỏ như máu, bất chấp tất cả lao về phía thiên kiêu hạng nhất.

Thiên kiêu hạng nhất vô cùng kinh ngạc, vừa tích lũy khí kình phòng thủ che kín toàn thân, vừa đạp hai chân lùi về sau, cố gắng thu chiêu rút lui.

Nhưng… cuối cùng vẫn chậm một nhịp!

Khi Lâm Chính đến gần anh ta.

Ầm!

Một vụ nổ long trời lở đất xảy ra ngay trong học viện Huyền Y Phái…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK