Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giảo Vỹ giật mình.

“Bái kiến đại đương gia”, lúc này cô gái tù từ lên tiếng. Giọng nói vô cùng điềm đạm nhưng đi vào tai thì nghe vô cùng khác thường.

“Đế nữ đại nhân khách sáo rồi”, Giảo Vỹ mỉm cười

Cô gái này...không hề đơn giản. Âm Vệ lầm bầm vài câu, Giảo Vỹ bắt đầu buổi địa hội phân đan. Cái gọi là phân đan thực chất là chia của.

Theo như thông lệ, Giảo Vỹ sẽ chọn hai thùng và cử người mang tới các căn cứ điểm. Sau đó hắn chọn ra những đan dược tốt chia cho mọi người.

Người của Huyết Hồ không nhiều nên mỗi người nhận được cũng rất nhiều đan dược. Thế nhưng Giảo Vỹ sẽ không chia hết. Hắn cố tình để lại tầm bốn trăm nghìn viên nói là làm kinh phí chung cho người của Huyết Hồ.

Đương nhiên đám đông không tin. Người Huyết Hồ làm việc có khi nào cần kinh phí chứ. Bốn trăm nghìn viên đan dược này chắc chắn là rơi vào tay của Giảo Vỹ.

Thế nhưng hắn là đại đương gia nên dù hắn có lấy đi một nửa thì cũng không ai dám nói gì. Đám đông mỉm cười, tỏ vẻ cảm ơn.

Đại đương gia vui lắm, lập tức cho người mở tiệc. Một lúc sau, một nhóm các cô gái trang điểm đậm được đưa vào cùng với rượu thịt thịnh soạn.

Người của Huyết Hồ nhếch miệng cười, mỗi người ôm một cô gái thưởng thức rượu. Vẻ tham lam, bất mãn trước đó lập tức biến mất, chỉ còn lại dục vọng mà thôi.

Âm Vệ chau mày, có vẻ như không thích hành động này lắm nhưng phía sau là Đế Nữ nên Âm Vệ cũng không thể hiện gì nhiều.

“Này, hai người các người còn không mau tới hầu hạ cậu Âm”, Giảo Vỹ hét lớn.

Hai cô gái lập tức run rẩy bước tới, thận trọng rót rượu cho Âm Vệ. Có vẻ hai cô gái rất sợ nên chẳng may để văng rượu lên người Âm Vệ.

“Hừ”, Âm Vệ lập tức trầm mặt.

“Các người chán sống hay gì?”, Giảo Vỹ tức giận tát cho cô gái một phát.

Bốp! Cô gái lập tức ngã ra đất, mặt sưng vù.

Cô ta ôm mặt, khóc lóc: “Đại...đại nhân tha mạng...”

“Tha mạng sao? Cậu Âm là khách quý của tôi mà cô dám làm thế à? Người đâu, lôi cô ta ra ngoài, thưởng cho các anh em ngoài kia. Xong việc thì đánh phế đi”, Giảo Vỹ lạnh giọng.

“Vâng đại đương gia”.

Và thành viên của Huyết Hồ mừng lắm, lập tức cười hi hi chạy tới kéo cô gái đi.

Cô gái đó tái mặt. Một cô gái có thể phục vụ Âm Vệ thì đương nhiên là khí chất cũng phải khác. Sao cô ta có thể chịu được đám thuộc hạ kia.

Những cô gái bên cạnh cũng run rẩy quỳ phụp xuống. Âm Vệ cảm thấy khó chịu. Đế Nữ có thể biết được kết cục của người này là như thế nào.

Tất cả những người này đều bị người của Huyết Hồ bắt về. Huyết Hồ chắc chắn sẽ không quan tâm tới việc sống chết của bọn họ.

Đế Nữ dù hiểu thì cũng không lên tiếng ngăn lại vì không muốn gặp rắc rối. Đúng lúc này một giọng nói vang lên.

“Cô gái này giữ lại rót rượu cho tôi thì thế nào?”

Dứt lời, đám đông giật mình. Một người đnà ông từ từ bước vào. Người này mặc đồ đen, tóc trắng như tuyết, dung mạo tuấn tú, ánh mắt kiêng nghị.

“Anh là ai?”, đám đông tò mò hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK