Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái gì? Người của Tử Vực sao?”, Lâm Chính ngạc nhiên vô cùng.

“Đúng vậy. Người đó tự xưng là người của Tử Vực”.

“Người đó giờ ở đâu rồi?”, anh vội hỏi.

“Đi rồi ạ”

“Đi rồi? Sao ông có thể để đi như vậy được?”, Lâm Chính trợn ngược mắt hỏi.

“Chủ tịch, tôi muốn giữ lại nhưng đối phương là cao thủ nên tôi không thể. Trong chớp mắt là đã biến mất rồi”, Từ Thiên tỏ ra bất lực.

Lâm Chính chau chặt mày, cảm giác có gì đó bất ổn. Anh nhìn cái hộp, định mở ra.

“Thần y Lâm, xin đừng, nhỡ đâu trong hộp có khí độc hay là cơ quan gì thì sao?”, Thẩm Nin Hoa vôi chạy lên.

“Yên tâm, không có chuyện gì đâu. Nếu như trong hộp mày có độc thì tôi đã ngửi ra rồi, có cơ quan thì cũng không thể nhẹ như thế này được. Mọi người yên tâm”

Lâm Chính mỉm cười, sau đó mở chiếc hộp. Từ Thiên, Thẩm Niên Hoa đều nín thở, đồng loạt lùi về sau.

Cạch...Tiếng kêu vang lên. Sau đó không còn bất kỳ tiếng động nào nữa.

Đám đông thở phào. Họ nhìn chăm chăm. Bên trong là một hạt tròn tròn phát ra ánh áng màu xanh trông vô cùng đẹp đẽ.

“Đây là thứ gì vậy, nhìn kỳ lạ quá”, Thẩm Niên Hoa chau mày.

“Vô duyên vô cớ Tử Vực đưa thứ này tới làm gì?”, Từ Thiên cũng tỏ ra nghi ngờ

Lâm Chính cũng không hiểu. Anh chỉ đưa lên mũi ngửi, thứ này quá lạnh lẽo…thậm chí còn có cả mùi máu tanh”.

“Chúng tôi có nghe nói về cuộc chiến giữa thần y Lâm và Tử Vực. Tôi thấy chuyện này hết sức có vấn đề, chúng ta nên trả lại cho họ thôi, để tránh bị hại”, Bạch Nan Ly bước tới, nghiêm túc nói.

Lâm Chính gật đầu: “Sự việc lần trước khiến Tử Vực bị mất mặt. Tôi nghĩ bọn họ thật sự chỉ muốn tôi chết thôi. Giờ lại tặng quà thì chắc chắn là có vấn đề”

Nói xong Lâm Chính đóng hộp lại trầm giọng: "Tức tốc trả lại vật này cho Tử Vực. Nhớ kỹ đặt ở địa bàn của họ là được, không cần đưa vào tận bên trong. Chỉ cần đảm bảo là người của họ nhận được đồ, rõ chưa?”,

“Chủ tịch Lâm cứ thế gửi trả sao? Không nghiên cứu ạ?”, Từ Thiên bất ngờ.

“Không kịp nữa rồi, tôi vừa ngửi thấy mùi ma khí phát ra từ thứ này. Tôi lo rằng nó là đồ của Thiên Ma Đạo. Nếu như đây là vật quý giá của Thiên Ma Đạo hay là thứ mà họ muốn có được thì thực sự là nó bỏng tay lắm, có thể Tử Vực muốn đẩy qua cho chúng ta.

“Hóa ra là vậy...chủ tịch yên tâm, tôi biết phải làm thế nào, tôi sẽ lập tức đóng gói hộp này đảm bảo họ không biết đâu”, Từ Thiên nhận lấy chiếc hộp, quay người định rời đi.

Đúng lúc này...Ầm ầm...Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên từ phía Tây của Giang Thành. Tiếng nổ cực lớn, cảm giác cả Giang Thành đều có thể nghe thấy.

Từ Thiên giật mình, trố tròn mắt: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Đi xem xem”, Lâm Chính hô lên và lao ra khỏi học viện.

Từ thiên vội gọi điện tập hợp các cao thủ của Dương Hoa.

Thần Võ Tôn đang ngồi thiền cũng bị giật mình. Bà ta lao ra khỏi phòng nhìn về phía xa. Ma khí lớn quá? Lẽ nào có Đại Ma giáng thế?", bà ta tái mặt nhảy lên và bay về phía phát ra tiếng nổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK