Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trương Kỳ?"

Sở Thu che lại cánh tay bị chém, hô to một tiếng, nhưng không có cách nào đi tới hỗ trợ.

Bây giờ gã là tượng Bồ Tát qua sông, khó giữ được mình, sao có thể cứu Trương Kỳ?

"Lạc Đàm Hoa, nói đúng lắm! Hai người này đã tiêu hao hết khí kình, không còn sức lực chống lại tôi, giết bọn chúng quả nhiên dễ như trở bàn tay!"

Tử Long Thiên cầm ma kiếm đi về phía hai người, trên mặt nở nụ cười.

"Ma Quân đại nhân, những người này kéo dài thời gian chúng ta quá lâu, không nên chần chờ, mau chém chết bọn chúng, đánh vào Giang Thành, nếu không tôi lo lắng lát nữa sẽ có biến!", Lạc Đàm Hoa nói.

"Được !"

Tử Long Thiên gật đầu, không chút do dự tiến lên, lao về phía hai người, ma kiếm trong tay như xé toạc không khí, chém về phía Trương Kỳ ở gần nhất.

"Trương Kỳ, mau tránh ra!"

Sở Thu hét lên đầy thê lương, lao đến chém giết.

Trương Kỳ ra sức bò về phía trước.

Nhưng hai chân hắn đã đứt gãy, dựa vào việc bò như vậy thì có thể bò được bao xa chứ?

Phụt!

Thanh ma kiếm lạnh lẽo giống như răng nanh của một con thú hung dữ, đâm thẳng vào da thịt hắn.

Cơ thể của Trương Kỳ nứt toác, biến thành nhiều mảnh, rơi trên mặt đất, máu bắn tung tóe.

Cơ thể Sở Thu sững lại, khó tin nhìn cảnh tượng trước mặt.

"Tôi nghe nói vực Diệt Vong là nơi có người rất giỏi y thuật, cho nên giết người không hủy xác, cũng giống như không giết người! Đúng không?"

Tử Long Thiên híp mắt, nhếch miệng cười.

Sở Thu hít một hơi thật sâu, dường như nhận ra điều gì đó, vội vàng lao về phía Trương Kỳ, với ý đồ đoạt lại thi thể.

Nhưng... cuối cùng gã đã chậm một bước.

Vù vù!

Một ngọn lửa ma quái phát từ lòng bàn tay Tử Long Thiên, trong nháy mắt bao phủ cơ thể tan nát của Trương Kỳ.

Chỉ một thoáng, thi thể Trương Kỳ bị đốt thành than, xương thịt biến thành tro bụi, hoàn toàn chết không toàn thây...

Lần này, cho dù có y thuật thông thiên, cũng không thể nào cứu được nữa.

Sở Thu ngây người nhìn, bừng bừng lửa giận.

Nhưng gã không bị nỗi oán hận này ảnh hưởng tâm trí.

Gã biết, ở trạng thái hiện giờ, nếu gã đấu với Tử Long Thiên thì có rất ít cơ hội chiến thắng, nghiêm túc mà nói, thực lực của gã và Tử Long Thiên không chênh lệch quá nhiều. Vừa nãy có Trương Kỳ hỗ trợ, còn có thể áp chế, bây giờ một cánh tay bị gãy, khí kình cũng bị đối phương làm tiêu hao không ít, nếu đấu tiếp thì chắc chắn sẽ bị đánh bại.

Sở Thu rút lui, muốn rời khỏi nơi này.

Nhưng sao Tử Long Thiên có thể để gã đi?

"Muốn rời đi ư? Để mạng lại đây đi!"

Tử Long Thiên cười khẩy, một nhát ma kiếm như rắn độc đâm thẳng vào mặt Sở Thu.

Sở Thu hơi thở run lên, giơ tay lên trước thăm dò.

Vụt!

Một vầng sáng kỳ lạ bắn ra từ lòng bàn tay gã.

Vầng sáng như lá chắn, chặn lại ma kiếm đánh tới.

Mũi kiếm của ma kiếm xuyên qua vầng sáng, mũi kiếm khẽ run lên, tựa hồ có thể chọc thủng vầng sáng bất cứ lúc nào.

Sở Thu cắn răng, huy động toàn lực ngăn cản.

Nhưng giờ khắc này, xung quanh gã đều là người của Thiên Ma Đạo, chỉ ngăn cản đòn công kích của Tử Long Thiên thì có ích lợi gì?

Phụt!

Phụt!

Cứ như vậy một hồi, hai nhát kiếm đáng sợ đâm thẳng vào hông và vai của Sở Thu.

"A!"

Sở Thu đau đớn hét lên, vầng sáng ngăn cản ma kiếm cũng yếu hơn, ma kiếm xuyên thủng vầng sáng, đâm thủng cánh tay của gã.

Đau đớn kịch liệt khiến gã không cách nào chịu nhịn được.

"Nực cười!"

Tử Long Thiên híp mắt, ma kiếm run lên.

Soạt!

Cánh tay còn lại của Sở Thu cũng bị lưỡi kiếm chém gãy.

Gã liên tiếp lui về phía sau, hai cánh tay đều bị chém đứt, không cách nào phản kháng...

"Giữ gã lại!"

Tử Long Thiên nói.

Hai tên ma nhân lập tức ấn vào bả vai Sở Thu, đè mạnh hắn xuống đất.

Sở Thu bị thương nặng, không thể phản kháng, mặc dù dốc toàn lực giãy giụa nhưng vẫn bị đè chặt xuống đất không thể đứng dậy.

"Đám kiến hôi Dương Hoa, nhìn bên này đi!"

Tử Long Thiên hét lớn.

Đám người Chu Huyền Long đang chỉ huy các chiến sĩ hăng hái chiến đấu phía xa, lập tức quay đầu nhìn lại.

Khi nhìn thấy cả người Sở Thu bê bết máu cùng với hai cánh tay đứt gãy, tất cả mọi người đều cực kỳ hoảng sợ.

"Sở đại nhân!"

"Thiếu trang chủ!"

Thanh âm thê lương liên tục vang lên.

Mọi người lao về phía trước như điên.

Nhưng trong chốc lát, bọn họ căn bản không cách nào đến gần Sở Thu, huống chi là cứu viện.

"Một đám tép riu, các người dám đối đầu với Thiên Ma Đạo ư? Bây giờ, tôi sẽ để cho các người xem các người đối đầu với Thiên Ma Đạo sẽ có kết quả như thế nào!"

Tử Long Thiên bật cười dữ tợn, bỗng nhiên giơ cao ma kiếm, muốn chém xuống đầu Sở Thu, thực hiện cực hình trước mặt mọi người!

Mọi người mở to mắt.

Đặc biệt là những người đi theo Sở Thu và Trương Kỳ ra khỏi vực Diệt Vong, đến Giang Thành giúp đỡ Lâm Chính, đều ngơ ngác nhìn.

Không ai dám tin Sở Thu sẽ rơi vào kết cục như vậy ở ngoại vực.

Nơi này là ngoại vực đấy.

Là nơi bọn họ luôn luôn xem thường.

Nhưng ngay cả thiếu trang chủ của sơn trang Vân Tiếu cũng phải chết.

Trong lòng bọn họ không chỉ tức giận, mà còn tràn đầy sợ hãi!

"Khốn kiếp!"

Sở Thu vô cùng giận dữ, gào thét như điên, muốn thoát khỏi sự kìm kẹp xung quanh.

Nhưng lúc này ma kiếm đã giáng xuống.

Sở Thu trợn to hai mắt, đầu óc trống rỗng.

Gã phải chết sao?

Không ngờ Sở Thu tôi lại phải chết ở nơi này....

Sở Thu rất không cam lòng, trong lòng tràn ngập oán hận ngút trời.

Nhưng dù căm phẫn đến đâu, gã cũng không thể thay đổi được, chỉ có thể im lặng chờ cái chết ập đến.

Đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc.

Phù!

Một sức mạnh khủng khiếp đột nhiên từ trên trời giáng xuống, trấn áp nơi này.

"Thần y Lâm!"

Tử Long Thiên ngay lập tức nhận ra sức mạnh bá đạo này là gì, ông ta gầm lên một tiếng, nhưng lưỡi kiếm vẫn không dừng lại, cứ chém mạnh vào cổ Sở Thu.

Lâm Chính lao từ trên trời xuống, nhưng không kịp ngăn chặn ma kiếm chém vào.

Tử Long Thiên điên cuồng cười to.

Có thể chém chết người của Lâm Chính ở trước mặt anh là chuyện vui nhất của ông ta!

Nhưng khi ma kiếm vừa chém vào cổ Sở Thu.

Bang!

Một âm thanh lanh lảnh truyền ra.

Ma kiếm đó bị chặn lại, rất khó để chém xuống.

"Cái gì?"

Tử Long Thiên run lên, đưa mắt nhìn lại.

Lúc này mới biết trên cổ Sở Thu có một cây châm bạc!

Cây châm bạc này đã tăng cường sức mạnh cho cơ thể của Sở Thu, khiến cơ thể gã còn cứng hơn kim cương.

Sắc mặt Tử Long Thiên khó coi, đang định giơ kiếm lên chém lần nữa.

Bang Bang!

Hai luồng sức mạnh cuồn cuộn giáng xuống, đánh thẳng vào hai tên ma nhân đang ấn lên bả vai Sở Thu,

Hai tên ma nhân trong nháy mắt hóa thành vũng máu, chết tức tưởi.

Tử Long Thiên thở gấp.

Vèo!

Một bóng người từ trên trời giáng xuống, đứng trước mặt Sở Thu.

"Thần y Lâm!"

Tử Long Thiên khàn giọng gầm lên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK