Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Chính âm thầm hít sâu một hơi, sau đó nói: “Ở nhà”.

“Làm gì?”.

“Xem tivi, vì hôm đó Giang Thành xảy ra chuyện, tôi không có sức mạnh gì, đương nhiên là ở trong nhà”.

“Nhưng theo điều tra của chúng tôi, lúc đó cậu không ở nhà”.

“Các người muốn biểu đạt cái gì?”, Lâm Chính hỏi.

Quản lý Trịnh lắc đầu, không nói tiếp mà hỏi: “Vậy tối ngày mười bốn tháng bảy năm nay, cậu đã ở đâu?”.

Đó là đêm mà Bạch Họa Thủy bị bắt.

“Ở nhà”, Lâm Chính tiếp tục nói, không hề khách sáo.

“Cậu Lâm, xem ra cậu không thành thật”, quản lý Trịnh nói.

“Nếu các người cảm thấy tôi nói dối thì phiền các người công bố kết quả điều tra đi”, Lâm Chính nói.

“Theo điều tra của chúng tôi thì cậu đã mất tích, không có ở nhà, cũng không ở bất kỳ nơi nào khác”.

“Tôi cảm thấy điều tra của các người có vấn đề!”, Lâm Chính lắc đầu.

“Cậu đang nghi ngờ năng lực chấp hành của đại hội chúng tôi?”, quản lý Trịnh nói.

“Phải, dù sao các người đã nghi ngờ tôi rồi, vì sao tôi không thể nghi ngờ các người? Vả lại hai ngày nay đó tôi đi đâu thì liên quan gì các người?”, Lâm Chính hỏi ngược lại.

“Sao lại không liên quan? Vì ngày hôm đó không những có mình cậu mất tích, mà còn một người nữa mất tích”.

“Ai?”.

“Thần y Lâm!”, quản lý Trịnh không biểu lộ cảm xúc, nói.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Tô Nhu căng thẳng, ngạc nhiên nhìn quản lý Trịnh.

“Quản lý Trịnh, anh có ý gì?”.

“Cậu Lâm! Chúng tôi đã điều tra rất rõ ràng, nếu cậu thành thật khai ra, cậu và cô Tô Nhu sẽ chỉ bị trừng phạt rất nhẹ. Nếu cậu tiếp tục chấp mê bất ngộ, không chịu thừa nhận, e rằng kết cục của Sở Hiên vừa rồi cũng chính là kết cục của hai người”, quản lý Trịnh nói, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

Tô Nhu rùng mình, cô vẫn không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Nhưng chuyện liên quan tới chồng mình, cô không thể ngồi yên nhìn như vậy.

“Anh Trịnh, trong này… có phải có hiểu lầm gì không? Chồng tôi không phải người của Thương Minh, anh ấy chỉ là người dân bình thường ở Giang Thành, anh ấy… anh ấy có thể liên quan gì tới các vị?”, Tô Nhu cười gượng, dè dặt hỏi.

“Cô Tô, cô sai rồi, hai đội ngũ tinh nhuệ của đại hội chúng tôi đều mất tích ở Giang Thành, hơn nữa minh chủ Thương Minh nhiệm kỳ trước cũng bị mất tích một cách khó hiểu. Những chuyện này có mối quan hệ phức tạp với Giang Thành, hơn nữa cũng có liên quan tới chồng cô”.

Quản lý Trịnh đứng dậy, lạnh lùng nói: “Theo điều tra của chúng tôi, chồng cô và thần y Lâm hợp tác với nhau sát hại người của đại hội chúng tôi. Minh chủ Thương Minh nhiệm kì trước cũng bị cậu ta sát hại tàn nhẫn! Cô nói xem sao lại không liên quan đến cậu ta?”.

“Cái gì?”.

Tô Nhu kinh ngạc.

Lâm Chính tỏ ra bình tĩnh, không có thay đổi gì.

“Chúng tôi đã điều tra rất rõ ràng, chuyện này không thể sai được! Tôi nói trước, cậu Lâm, tôi hỏi hai người một số vấn đề không phải để lấy chứng cứ, mà là để xem thái độ của các cậu. Nhưng bây giờ cậu có thái độ như vậy thì không thể trách chúng tôi!”.

Quản lý Trịnh quát lên: “Người đâu, lấy đao ra đây! Xử tử Lâm Chính tại chỗ, giết!”.

“Vâng!”.

Mấy vị cao thủ xông tới, giữ lấy Lâm Chính.

“Đừng!”.

Tô Nhu la lên, xông tới ngăn cản.

Nhưng một cô gái yếu đuối như cô sao có thể đẩy những người cao to này ra được? Chẳng mấy chốc, cô đã bị kéo sang bên.

Một người đàn ông cầm đao sáng như tuyết, đi về phía Lâm Chính.

Lưỡi đao lạnh lẽo, ánh sáng lành lạnh tỏa ra.

Bọn họ định chém đầu Lâm Chính!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK