Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hi chị!”, Tô Nhu hô lên và bước tới.

“Woa, lại thêm một người đẹp nữa”.

“Ôi trời, nhà hàng này sao thế? Sao mà nhiều người đẹp đến vậy”.

“Ông chủ, gọi món”

“Ông chủ mang thực đơn ra đây. Tôi muốn ăn cơm”.

“Ông chủ, xếp bàn cho tôi” .

Đám đông hô hào, vội vàng tìm chỗ ngồi xuống để có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp của hai cô gái.

“Cô gái kia nghe thấy Tô Nhu gọi thì bừng tỉnh quay qua nhìn và mỉm cười: “Tô Nhu, đã lâu không gặp”.

“Thật không ngờ đã lâu không gặp mà chị vẫn xin đẹp như thế”, Tô Nhu mỉm cười nói.

“Sao chị bằng em được. Càng ngày càng xinh đẹp hơn đấy”, cô gái kia khá kinh ngạc. Cô ta nhìn Tô Nhu.

Lúc này Lâm Chính bước tới.

“Vị này là”, cô gái kia lúc này mới để ý tới Lâm Chính.

“À giới thiệu với chị đây là Lâm Chính chồng của em. Còn đây là chị Thượng Quang Linh”, Tô Nhu giới thiệu sơ qua.

“Chào cô”, Lâm Chính gật đầu mỉm cười.

“Xin chào”.

Thượng Quan Linh ngạc nhiên: “Tô Nhu, thật không ngờ em kết hôn rồi”.

“Em cũng không còn ít tuổi nữa. Chị vẫn độc thân à?", Tô Nhu hỏi.

Thượng Quan Linh cười chua chát: “Những năm qua chị bận việc, không có thời gian cho tình cảm”.

“Là chuyện gì mà quan trọng vậy ạ?”, Tô Nhu hỏi.

“Thôi chẳng nói đâu”, Thượng Quan Linh lắc đầu, ánh mắt nhìn ra xa xăm. Tô Nhu không hiểu nhưng Thượng Quan Linh đã không nói thì cô cũng không hỏi thêm.

“Nếu chị gặp khó khăn gì thì cứ nói, em nhất định sẽ giúp chị”,Tô Nhu nghiêm túc nói.

“Em đừng hiểu lầm, chị tới tìm em không phải là cần em giúp đỡ mà tiện tới Giang Thành nên thăm em”.

“Đi ngang Giang Thành sao? Chị định đi đâu?”.

Thượng Quan Linh trầm giọng: “Bắc Cảnh”

Tô Nhu giật mình: “Bắc Cảnh sao? Em nghe nói ở đó đang đánh nhau.."

“Đúng vậy, đúng là đang có đánh nhau. Thực ra những năm qua Bắc Cảnh luôn trong tình trạng bom đạn ngập trời, không được yên bình cho lắm”.

Thượng Quan Linh nói giọng khàn khàn: “Tô Nhu, chị nói thật vậy, từ nhỏ chị đã tham gia vào một tổ chức. Mà tổ chức này thì đảm bảo sự nguy vong của quốc gia. Lúc trước chị học rồi nghỉ học cũng là để chấp hành nhiệm vụ ở Bắc Cảnh. Em hiểu không?”

Tô Nhu nghe thấy vậy thì vô cùng kinh ngạc.

“Chấp hành nhiệm vụ khi đó cũng khá đơn giản, chị cũng hoàn thành rất tốt. Thế nhưng tới giờ, sự việc phức tạo vô cùng, cấp trên cử chị đi tiếp để trợ giúp quân đội. Vừa hay đi ngang Giang Thành nên mới tiện thăm em. Nếu chị làm phiền em thì em thông cảm nhé”

Thượng Quan cười lạnh lùng. Tô Nhu ngạc nhiên không nói gì.

Lâm Chính đứng bên cạnh bèn lên tiếng: “Vậy tổ chức của cô là...”

“Anh hỏi làm gì?”, Thượng Quang Linh tò mò.

“Nếu đã quan tâm tới sự nguy vong của quốc gia tại sao không gia nhập đội quân Long Quốc, như vậy có phải là sẽ bảo vệ được dễ dàng hơn không?”, Lâm Chính nói.

“Anh không hiểu, anh chỉ là một người bình thường”.

Thượng Quan Linh nhìn Lâm Chính: “Anh và tôi thuộc hai thế giới khác nhau”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK