Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hành động này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy phẫn nộ. Thế nhưng không ai dám bước lên chỉ trích. Vì đó là Kiều Chiến Bắc mà. Có ai mà dám gây sự với anh ta chứ!

“Tôi là Tiêu Hồng!”, Tiêu Hồng bước ra khỏi đám đông.

“Hừ! Nhìn cũng vậy mà thôi”, Kiều Chiến Bắc liếc nhìn Tiêu Hồng và nói bằng vẻ vô cảm.

“Kiều Chiến Bắc! Anh tìm tôi có việc gì không?”

“Khốn khiếp! Cậu là cái thá gì mà dám gọi thẳng tên của sư huynh chúng tôi như thế. Quá to gan!”, một đệ tử bên cạnh tức giận, chỉ thẳng tay vào mặt Tiêu Hồng.

“Sao? Tôi không được gọi tên anh ta à?”, Tiêu Hồng hỏi người kia.

“Đương nhiên, một kẻ hậu bối mà dám gọi Kiều sư huynh như vậy sao? Cậu có biết thế nào là lễ tiết không?”,

“Lễ tiết! Vậy Kiều Chiến Bắc có biết lễ tiết là gì không? Trưởng lão của tôi ở đây, anh ta là đệ tử, tới mà không hành lễ. Anh ta không tôn trọng chúng tôi thì dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi phải tôn trọng”, Tiêu Hồng nói.

“Điều này…”

Đám đông á khẩu. Kiều Chiến Bắc chau chặt mày. Anh ta do dự nhìn khuôn mặt âm sầm của Ngũ trưởng lão Thương Miểu rồi bước tới.

“Yết kiến Ngũ trưởng lão!”

“Ồ! Là Chiến Bắc à. Cậu tới đây có việc gì không?”, Thương Miểu lên tiếng, giọng khá khách khí. Dù sao anh ta cũng là đệ tử ruột của Nhị trưởng lão nên không thể đắc tội được.

“Lần này tôi tới đây là để muốn cọ xát châm thuật với Tiêu Hồng sư đệ”, Kiều Chiến Bắc nói.

“Cái gì?", đám đông sục sôi, tưởng mình nghe nhầm.

Kiều Chiến Bắc tiếp tục nói: “Trước đó không lâu, Tiêu Hồng sư đệ đã từng nói trước mặt sư phụ và rất nhiều đồng môn rằng có ai mà không phục cậu ta thì hoàn toàn có thể tìm cậu ta để đọ châm thuật, phân cao thấp. Cậu ta sẽ không từ chối. Lần này tôi tới đây chính là vì muốn đấu châm thuật với cậu ta”

Đám đông xôn xao.

“Điều này…”, Ngũ trưởng lão tỏ vẻ khó xử.

“Ồ? Hóa ra là anh tới khiêu chiến với tôi à? Không sao, tôi chấp nhận”, Tiêu Hồng nói.

Dứt lời, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Tiêu Hồng: "Hừ! Thằng này ngông cuồng đến vậy cơ à!”

“Có vẻ như cậu ta không biết thực lực của sư huynh chúng ta rồi”.

“Nếu mà cậu ta biết thì sao dám lớn giọng như vậy? Hừ, cũng tại trước đó sư phụ của chúng ta không so đo với cậu ta, nếu không cậu ta còn dám ngông cuồng như vậy không?”

“Không sao. Sau hôm nay, chắc chắn cậu ta sẽ biết bản thân như thế nào!"

Đám đông xì xầm, lạnh lùng hừ giọng.

“Tiêu sư huynh, anh điên rồi! Anh định đấu châm thuật với Kiều sư huynh thật sao? Anh…anh có biết thực lực của anh ta thế nào không?”, Tiết Phù cuống cả lên.

“Tôi sẽ tự giải quyết”, Tiêu Hồng điềm đạm trả lời.

“Anh...!”

“Sư muội kệ cậu ta đi. Con người cậu ta mà không chịu thiệt một chút thì sẽ không biết điều đâu".

Tiết Phù thở dài.

“Tiêu Hồng, chúng ta đấu thế nào?”, Kiều Chiến Bắc hỏi.

“Nếu đã là đấu châm thuật thì đương nhiên phải tìm một bệnh nhân để châm cứu rồi. Ừm…tôi nghe nói Nhan Khả Nhi đang bị thương nặng, ngón tay đều bị gãy cả. Chi bằng chúng ta lấy cô ấy ra thi đấu thì thế nào?”, Tiêu Hồng nói.

“Hả?”, đám đông nhìn nhau.

“Chuyện này phải mời Ngũ trưởng lão ra mặt rồi”, Kiều Chiến Bắc thản nhiên nói.

“Nếu chỉ là điều trị thông thường thì tôi cho rằng phía trên cũng sẽ không phản đối đâu”, Ngũ trưởng lão Thương Miểu do dự rồi lên tiếng.

“Cứ vậy đi! Chúng ta giờ đi thôi”, Kiều Chiến Bắc lên tiếng

“Đợi đã!”, Kiều Chiến Bắc đột nhiên hét lên.

“Kiều sư huynh còn vấn đề gì sao?”

“Nếu chỉ đơn giản phân cao thấp thì vô vị quá. Chúng ta cá cược thêm chút gì đi”, Kiều Chiến Bắc trầm giọng.

Đám đông ngạc nhiên.

“Đúng vậy! Nếu như tôi thắng thì tôi muốn Tiêu Hồng đưa Ngũ trưởng lão đích thân tới khấu đầu nhận tội với sư phụ của tôi”, Kiều Chiến Bắc nói.

“Cái gì?”, Ngũ trưởng lão và các đệ tử tỏ ra tức giận.

“Kiều sư huynh, ý của anh là gì? Anh còn bắt…trưởng lão của chúng tôi phải khấu đấu trước Nhị trưởng lão tạ tội sao?”, Phương sư tỷ tức giận, chỉ thẳng tay vào mặt anh ta và chất vấn.

“Ngũ trưởng lão không quản được đệ tử thì bản thân cũng phải chịu trách nhiệm. Đi nhận tội với sư phụ của tôi thì có gì mà không thỏa đáng?”, Kiều Chiến Bắc nói.

“Anh…”

Đám đông tức lắm. Ngũ trưởng lão cũng nổi giận, bèn đanh mặt nói: “Kiều Chiến Bắc, cậu láo quá đấy!”

“Ngũ trưởng lão, ông lo lắng đệ tử của ông không đánh lại được à? Nếu như vậy thì mời đệ tử của ông mau đi khấu đầu tạ tội trước sư phụ của tôi đi, để tránh lát nữa lại mất mặt”.

“Cậu…”, Ngũ trưởng lão tức run người.

Kiều Chiến Bắc càng nói như vậy thì ông ta lại càng không thể ép Tiêu Hồng đi nhận tội được. Nếu không thể diện của bọn họ biết đặt ở đâu?

Có vẻ Kiều Chiến Bắc đang uy hiếp với Ngũ trưởng lão Thương Miểu. Anh ta không muốn nể nang gì Thương Miểu hết.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK