Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bố đã thua thần y Lâm, đương nhiên là phải cúi đầu. Nhưng thần y Lâm không muốn bố cúi đầu, mà muốn con cúi đầu, nên mau lăn lại đây cúi đầu thay bố đi", Chí Tôn Huyền Thanh Các trầm giọng nói.

"Bố còn chưa thua mà! Bố và Thánh Y Giả đại nhân liên thủ, kiểu gì chẳng giết được người này! Anh ta chết là cái chắc!", Hình Thư Trường gào lên, ánh mắt đầy vẻ không cam lòng.

"Ỷ lớn hiếp nhỏ bố đã thấy nhục rồi, bây giờ lại còn ỷ đông hiếp ít, cậy thế hiếp người sao? Chuyện này đồn ra ngoài thì Huyền Thanh Các biết để mặt mũi vào đâu? Bố biết để mặt mũi vào đâu?", Chí Tôn Huyền Thanh Các tức giận mắng: "Đừng nhiều lời nữa, mau lăn lại đây đi!".

"Bố!".

"Nhanh lên!".

Hình Thư Trường bị quát, không còn cách nào khác, sắc mặt sa sầm, cúi đầu đi tới.

Mọi người đều đổ dồn mắt nhìn.

"Thư Trường!", Trí Băng Thanh hét lên.

Sắc mặt Thánh Y Giả vô cùng khó coi, nắm tay siết chặt.

Hình Thư Trường đi tới, Chí Tôn Huyền Thanh Các trầm giọng nói: "Dập đầu xin lỗi thần y Lâm! Xin cậu ta tha thứ đi!".

Hình Thư Trường chẳng nói chẳng rằng, chậm rãi đi tới trước mặt Lâm Chính.

Ánh mắt hắn hừng hực lửa giận, sự không cam lòng và căm thù.

Hắn chưa bao giờ nghĩ người ép mình đến nước này... lại là bố mình.

"Còn không quỳ xuống?", Chí Tôn Huyền Thanh Các tức giận gầm lên.

Nhưng đúng lúc này, Hình Thư Trường bỗng ngoảnh lại gào lên: "Bố, con vẫn luôn nghĩ bố là một người đàn ông đầu đạp trời chân đạp đất, nhưng bây giờ xem ra con đã nhầm rồi! Bố là đồ hèn nhát! Là hạng vô dụng nhát gan!".

Dứt lời, Hình Thư Trường bất ngờ rút một con dao găm trong ống tay áo ra, đâm mạnh vào lồng ngực Lâm Chính.

"Chết đi!".

Hắn gầm thét, dao găm lóe lên tia sáng bạc rợn người.

"Ngân Long Chủy?".

"Trời ạ, đó là báu vật truyền các của Huyền Thanh Các đó, nghe nói có thể chém vàng chặt ngọc, xuyên thấu mọi thứ trên đời!".

Những tiếng kêu kinh ngạc vang lên.

Nhưng khi Ngân Long Chủy đâm trúng lồng ngực Lâm Chính.

Keng keng...

Âm thanh trong trẻo vang lên.

Mũi dao của Ngân Long Chủy dí vào ngực Lâm Chính, nhưng không thể đâm vào nửa phân.

"Cái gì?".

Hình Thư Trường ngẩn người.

"Bố anh bằng lòng nhận thua thì là đồ hèn nhát, còn anh đánh lén người khác thì là anh hùng sao?", Lâm Chính mặt không cảm xúc nhìn Hình Thư Trường, sau đó giơ một tay lên, bóp lấy cổ hắn rồi nhấc bổng lên.

Hai chân Hình Thư Trường lập tức rời khỏi mặt đất.

"Ư..."

Hắn vô cùng đau đớn, chiếc cổ biến dạng, dường như có thể bị Lâm Chính bẻ gãy bất cứ lúc nào.

"Dừng tay!".

"Mau thả thiếu chủ ra, nếu không đừng trách chúng tôi không khách sáo!".

Người của Huyền Thanh Các cuống lên, ào ào xông tới, rút vũ khí ra bao vây Lâm Chính.

"Dừng tay!".

Chí Tôn Huyền Thanh Các lập tức quát.

Tử Nghĩa và Tử Hằng cũng bước tới.

"Thần y Lâm, xin cậu hãy thả con tôi ra, tôi xin chịu tội thay nó!", Chí Tôn Huyền Thanh Các trầm giọng quát.

"Chí Tôn đại nhân! Ông đúng là hèn nhát đến mức hết thuốc chữa! Con trai ông bị đối phương bắt, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, ông không những không nghĩ cách cứu mà còn xin tha! Đúng là đáng thương đáng giận đáng cười! Ngay cả người của Huyền Thanh Các ông cũng muốn dùng võ lực để giải quyết, mà ông lại đớn hèn như vậy! Liên hôn với người như ông đúng là nỗi nhục của sơn trang Thánh Y chúng tôi!".

Thánh Y Giả bước tới, hừ mũi nói.

"Thánh Y Giả, tôi thừa nhận về mặt y thuật, ông quả thực là thiên hạ vô địch, nhưng về mặt võ đạo thì ông còn lâu mới bằng tôi. Tôi làm vậy không chỉ vì nguyên tắc cá nhân, mà quan trọng là tôi nhìn thấy rõ hơn ông", Chí Tôn Huyền Thanh Các trầm giọng nói.

"Đừng nhiều lời nữa! Chư vị Huyền Thanh Các, các cậu muốn làm kẻ vô dụng và khuất nhục như vậy sao?".

Thánh Y Giả cao giọng hô.

"Không muốn!".

"Cứu thiếu chủ!".

"Cứu thiếu chủ!".

"Bảo vệ uy danh của Huyền Thanh Các chúng ta!".

"Bảo vệ uy danh của Huyền Thanh Các chúng ta!".

Mọi người phẫn nộ gào lên.

"Nếu vậy thì các cậu hãy cùng tôi xông lên!".

Thánh Y Giả kêu lên, lập tức dẫn người ào ào đánh về phía Lâm Chính.

"Dừng tay! Tất cả dừng tay cho tôi!".

Chí Tôn Huyền Thanh Các nổi giận, lập tức gào lên.

Nhưng lần này không ai chịu dừng.

Bọn họ muốn cùng Thánh Y Giả giết kẻ không biết trời cao đất dày này!

Thánh Y Giả nhếch môi, dẫn các cường giả của sơn trang Thánh Y cùng xông tới, bao vây tiêu diệt Lâm Chính!

Tuy Chí Tôn Huyền Thanh Các không chịu ra tay, nhưng người của Huyền Thanh Các vẫn rất dễ bị lôi kéo.

Có nhiều cường giả hỗ trợ như vậy, muốn giết một thần y Lâm thì dễ như trở bàn tay.

Lần này tôi phải khiến cậu không chỗ chôn thân.

Xử lý xong thần y Lâm, ông ta sẽ nhân chuyện này kéo Chí Tôn Huyền Thanh Các xuống, đưa Hình Thư Trường lên. Như vậy thì ông ta sẽ đồng thời nắm quyền của cả sơn trang Thánh Y và Huyền Thanh Các.

Nghĩ đến đây, Thánh Y Giả vô cùng kích động và hưng phấn.

Mấy trăm cường giả từ bốn phương tám hướng xông tới.

Cục diện đã không thể cứu vãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK