Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nội dung thí luyện là gì?”, Thái Thương Long lên tiếng với vẻ mất kiên nhẫn. Trong mắt Thái Thương Long, Thái Vũ Thần Toàn là thứ bắt buộc phải lấy được.

“Nội dung rất đơn giản”.

Thần nữ Thái Vũ khẽ ngẩng đầu chỉ về phía bức tượng sư tử bằng đá bên phải của miếu Thái Vũ Thần và nói: “Các người chỉ cần vào vùng cơ quan của Thái Vũ, lấy đá Thái Vũ ở trong đó giao cho tôi. Người có được đá Thái Vũ sẽ được đi tiếp vào vòng hai. Vòng hai sẽ quyết định Thái Vũ Thần Toàn sẽ thuộc về ai”.

“Vùng cơ quan Thái Vũ sao? Chỗ đó ngoài con sư tử đá ra thì có thấy cơ quan nào đâu?”, Bắc Hiên Trường cảm thấy nghi ngờ. Thần Nữ Thái Vũ không nói gì, chỉ khẽ cử động đầu ngón tay.

Cạch cạch...Âm thanh quỷ dị vang lên. Ngay sau đó, con sư tử to lớn từ tứ há miệng. Miệng nó há rộng tạo thành một cánh cửa, không gian đủ để con người có thể đi ra đi vào.

Hóa ra lối vào vùng cơ quan Thái Vũ chính là miệng của con sư tử. Đám đông vô cùng ngạc nhiên.

“Được rồi. Giờ mọi người có thể vào trong rồi”, Thần Nữ Thái Vũ điềm đạm nói, sau đó ngồi xuống bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần.

Thí luyện không có quy tắc gì cả. Ai có thể lấy được đá Thái Vũ thì người đó thắng. Đám đông thấy vậy đồng loạt lao vào.

Thế nhưng...không ai dám khinh suất. Dù sao thì còn có Thái Thương Long ở đây. Bọn họ không dám lên tiếng.

Thái Thương Long đi về phía con sư tử đá, sau khi tới gần bèn lên tiếng: “Không ai được vào hết biết chưa? Đá Thái Vũ là của tôi. Nếu không muốn chết thì rời đi hoặc là đứng đây đợi”.

“Vâng vâng...

“Thái thiên kiêu lấy là đúng rồi. Chúng tôi ở đây đợi”.

Đám đông cười phụ họa. Thế nhưng lúc này có giọng nói vang lên: “Thái thiên kiêu bá đạo gớm nhỉ. Chúng tôi khổ sở chạy tới đây vì Thái Vũ Thần Toàn mà lại không được phép tham gia sao?”

Đám đông giật mình. Đó chính là Di Nguyệt Cung Nữ. Mọi người thấy vậy bèn cười thầm. Nói về độ bá đạo thì Di Nguyệt Cung Nữ không thua kém ai cả.

Không ai dám lên tiếng. Dù sao thì Di Nguyệt Cung Nữ đã ra mặt thì cứ để cô ta lên tiếng.

Bắc Hiên Trường khẽ tái mặt, lập tức cúi đầu: “Công chúa đại nhân, đừng nói nữa”

“Sao không để tôi nói. Lẽ nào tôi nói sai?”, Cung Nữ Di Nguyệt vén mạng che mặt, bước tới nhìn chăm chăm Thái Thương Long.

Thái Thương Long thấy vậy khẽ mỉm cười: “Vì vậy, cô muốn vào trong à?”

“Đương nhiên”.

“Được! Dũng cảm lắm, vậy tôi sẽ cho cô một cơ hội”.

Thái Thương Long lên tiếng: “Tôi sẽ cho toàn bộ mọi người một cơ hội. Các người muốn vào cũng được, nhưng phải nhớ vào cơ quan rồi thì chúng ta là kẻ địch của nhau. Đối xử với kẻ địch, tôi chỉ có một thái độ. Đó là giết. Hi vọng các người vào rồi thì có thể sống sót bước ra”.

Dứt lời, Thái Thương Long quay người đi vào trong. Những người còn lại nhìn nhau, sắc mặt đều hiện lên một chữ “Đi”.

Di Nguyệt Cung Nữ cũng không hề do dự. Cô ta chỉ hừ một tiếng rồi bước vào. Người của cô ta thì vội ngăn lại: “Công chúa, hay là thôi, vì nhẫn thần mà mất mạng thì không đáng...”, người này khuyên.

“Biến”.

Di Nguyệt Cung Nữ tát cho kẻ này một phát và hét lớn: “Lẽ nào bổn công chúa lại sợ Thái Thương Long sao? Tránh ra”.

Nói xong cô ta hằm hằm lao vào trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK