Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ồ?”.

Thái Thiên Võ Thần nghiêm mặt.

Thương Lan Võ Thần yên lặng nhìn người đến.

Còn Ám Thiên Võ Thần dường như không quan tâm, chỉ đang nói gì đó với Ám Minh Nguyệt.

Kiệu gỗ của bà tổ Huyết Đao dừng ở phía trước Thái Thiên Võ Thần.

Bà lão một tay chống Huyết Đao, một tay vịn kiệu gỗ chậm rãi đứng dậy.

Cơ thể già yếu của bà ấy đi lại không tiện.

Nhưng không ai ngờ dáng vẻ đó chỉ là giả.

Dù gì vị này cũng là Bán Võ Thần!

Dưới Võ Thần, cao thủ như mây.

Người kế vị Võ Thần là thiên kiêu yêu nghiệt rất có hi vọng bước vào cảnh giới Võ Thần.

Điều làm người khác kinh ngạc không phải thực lực, mà là thiên phú. Nếu có thêm thời gian, những người kế vị Võ Thần đó sẽ phá vỡ xiềng xích, bước vào cảnh giới vô thượng, trở thành tồn tại đỉnh cao ở long mạch dưới lòng đất.

Nhưng trừ người kế vị Võ Thần ra còn có một vài cao thủ đỉnh cao khác.

Đó là Bán Võ Thần.

Những người này có thực lực gần với Võ Thần, nhưng vì thiên phú và tuổi tác hạn chế, đời này đã vô duyên với Võ Thần, không thể phá vỡ xiềng xích, bước vào cảnh giới đáng mơ ước đó.

Bà tổ Huyết Đao chính là Bán Võ Thần.

Tuổi tác bà ấy rất lớn rồi, đừng tưởng bà ấy trông như bà lão tám mươi, thực tế bà ấy đã sống gần ba trăm tuổi.

Không thể bước vào cảnh giới Võ Thần, tu vi không thể đột phá, tuổi thọ cũng không tăng thêm được.

Bà ấy đã không còn nhiều thời gian.

Dù vậy, thực lực của bà ấy cũng thuộc hàng đỉnh cao ở long mạch dưới lòng đất.

Có lẽ ba vị Võ Thần ở đây không sợ người như vậy.

Nhưng nếu liều chết một trận, không ai dám bảo đảm mình sẽ không bị thương.

“Bà cũng đến đây rồi à?”.

Thái Thiên Võ Thần lạnh lùng nói, ánh mắt có vẻ khinh thường.

“Được biết có người vào đến tầng tám Long Cung, sao tôi không đến xem náo nhiệt cho được? Nhân tiện tôi cũng đến chào hỏi ba vị Võ Thần đại nhân”.

Bà tổ Huyết Đao cười hành lễ với Ám Thiên Võ Thần, Thương Lan Võ Thần và Thái Thiên Võ Thần.

Nhưng ba vị Võ Thần đều không đếm xỉa.

“Thái Thiên đại nhân, cháu gái tôi không hiểu chuyện, xúc phạm đến ông. Ông hãy nể mặt bà già này mà đừng so đo với nó. Thế gia Huyết Đao chúng tôi sa sút rồi, vất vả lắm mới sinh được đứa bé có chút thiên phú này, thực sự không để mất được, mong đại nhân giơ cao đánh khẽ”.

Nói xong, bà ta khó khăn khom người.

Lời nói này đầy ẩn ý.

Nghe như đang cầu xin Thái Thiên Võ Thần, thực ra cũng là tiết lộ một tin tức cho Thái Thiên Võ Thần.

Không được động vào Mị Mộng.

Cô ta đại diện cho hi vọng của thế gia Huyết Đao.

Một khi động vào Mị Mộng, thế gia Huyết Đao chắc chắn sẽ liều mạng nghênh chiến.

Thái Thiên Võ Thần không sợ bà tổ Huyết Đao, muốn diệt toàn bộ thế gia Huyết Đao cũng không phải chuyện khó.

Nhưng bây giờ vẫn còn hai Võ Thần ở đây.

Một khi ông ta và thế gia Huyết Đao chém giết với nhau, chắc chắn sẽ tiêu hao không ít sức lực, thậm chí bị thương.

Nếu hai người này nhân cơ hội giết chết ông ta, cướp cơ duyên lợi ích trên người ông ta, ở long mạch dưới lòng đất sẽ không có ai minh oan cho Thái Thiên!

“Thôi bỏ đi, hai đứa nhóc ranh mà thôi, cút đi”.

Thái Thiên Võ Thần thầm hừ một tiếng, phất tay quay người rời đi.

“Một Long Cung nho nhỏ thật là vô vị! Đi thôi!”.

“Cảm ơn Thái Thiên đại nhân”.

Bà tổ Huyết Đao lại cúi người, sau đó quay đầu quát: “Cháu còn không mau quỳ xuống cảm ơn Võ Thần đại nhân?".

“Vâng bà nội”.

Mị Mộng vội vàng quỳ xuống dập đầu cảm ơn.

Nhưng Thái Thiên Võ Thần không nhìn lấy một cái mà dẫn người rời đi.

“Hai vị còn đợi gì nữa?”.

Thái Thiên Võ Thần hỏi.

“Thái Thiên Võ Thần muốn về sao? Đèn tầng tám còn đang sáng, e là tầng tám còn có người, sao không đợi một lúc xem người trong đó có thể lên tầng chín hay không”.

Thương Lan Võ Thần mỉm cười nói.

“Ông hi vọng tên Diệp Viêm đó có thể đánh bại tồn tại cảnh giới Thiên Nhân sao?”.

Thái Thiên Võ Thần nói.

“Dù sao đó cũng chỉ là một người máy, không phải vật sống, có khí tức của cảnh giới Thiên Nhân, có lẽ không có thực lực của cảnh giới Thiên Nhân cũng không chừng”.

Thương Lan Võ Thần lắc đầu đáp.

“Cậu ta không đánh bại được!”.

Bên này Ám Thiên Võ Thần mãi không lên tiếng đột nhiên nói.

Bọn họ đều dồn ánh mắt nhìn sang.

“Sao lại nói vậy?”.

Thương Lan Võ Thần nhíu mày hỏi.

Ám Thiên Võ Thần không nói, chỉ yên lặng nhìn về phía lối vào Long Cung.

Bọn họ sửng sốt, vô thức nhìn sang.

Lúc này mới phát hiện một bóng người toàn thân đầy máu lảo đảo đi ra từ bên trong.

Người đó chính là Diệp Viêm!

“Anh Diệp?”.

Ám Minh Nguyệt nhíu mày, nhưng rõ ràng không có vẻ nhiệt tình như trước kia.

Cô ta đã nhìn thấu con người này.

Trong lòng hắn hoàn toàn không có vị trí cho Ám Minh Nguyệt.

Hắn vốn không quan tâm Ám Minh Nguyệt.

Hắn tự nguyện tiếp cận Ám Minh Nguyệt cũng chỉ để lợi dụng cô ta bắt nối quan hệ với Ám Thiên Võ Thần.

Nhưng khi mọi người nhìn thấy Diệp Viêm, vẻ mặt ai nấy đều cực kỳ đặc sắc, ánh mắt tràn ngập sự kinh ngạc và khó tin.

“Sao cậu ta lại ra ngoài rồi?”.

“Nếu cậu ta ra ngoài thì người ở tầng tám là ai?”.

Bọn họ đồng loạt ngẩng đầu nhìn đèn của pho tượng Thương Long ở phía trên cửa.

Nhưng không đợi bọn họ nhìn nhiều thêm, đèn đại diện tầng cho tám đột nhiên tắt đi.

Tiếp đó… đèn tầng chín lại sáng lên…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK