Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Chính không biết rốt cuộc đám Châu Thời Vận muốn giở trò gì, nhưng anh cũng không tiện từ chối.

Dù sao người ta cũng có thành ý như vậy, nếu từ chối thì chẳng phải mình là người hẹp hòi sao?

Để làm rõ ý đồ của người Long Vương Điện, Lâm Chính chỉ đành tạm thời đồng ý.

“Nếu các anh muốn ở lại thì cũng được, nhưng phải tuân thủ quy tắc ở đây. Nếu để chúng tôi phát hiện các anh gây rối phá hoại, thì không cần biết các anh có phải là người của Long Vương Điện hay không, tôi vẫn trừng phạt các anh theo quy tắc của Dương Hoa, hiểu chưa?”.

Lâm Chính nghiêm túc nói.

“Thần y Lâm đừng coi thường chúng tôi như vậy chứ! Người của Long Vương Điện chúng tôi trước giờ làm việc rất có nguyên tắc! Chuyện lần này là Châu Thời Vận lỗ mãng trước, chúng tôi muốn ở lại cũng là không muốn để anh chỉ trích Long Vương Điện chúng tôi, anh đừng nghĩ nhiều!”.

Châu Mặc hơi nhíu mày, không nhịn được nói.

“Được rồi, nếu các anh đã chân thành như vậy, thì đương nhiên tôi sẽ hậu đãi các anh. Để tôi bảo người thu dọn phòng cho các anh, các anh cứ ở lại đây đi”.

Lâm Chính bình thản nói, rồi xoay người vào phòng.

Châu Mặc lặng lẽ nhìn, khóe môi không khỏi nhếch lên, nhanh chân rời đi.

“Anh họ, sao rồi?”.

Châu Thời Vận đang ở cùng đám người Tử Ngải, thấy Châu Mặc đi tới liền hỏi.

“Thần y Lâm đồng ý rồi, chúng ta có thể ở lại đây, cho đến khi chỗ ở xây xong”, Châu Mặc gật đầu đáp.

“Anh Mặc, anh nói với thần y Lâm thật sao? Chúng ta là người của Long Vương Điện, sao có thể ở nơi xó xỉnh này chứ? Nếu đồn ra ngoài thì chẳng phải sẽ bị người ta cười cho thối mũi?”.

Tử Ngải vẫn không phục, dẩu môi tức giận nói.

“Nếu không được thì Tiểu Ngải cô về trước đi”.

Châu Mặc nói.

“Về thì về! Có ma mới thèm ở đây!”.

Tử Ngải cau có đáp.

“Thế thì tiếc quá”.

Châu Thời Vận nhếch môi cười nói: “Chị Ngải, chắc là chị không biết, thần y Lâm rất coi trọng phòng ở được phân cho chúng ta, bên trong bày đầy cây cối, đều là những loại dược vật hiếm có. Chỉ cần ngửi mùi thơm của chúng là đã có công hiệu kéo dài tuổi thọ, nâng cao thiên phú rồi”.

Tử Ngải nghe thấy thế, khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng lên, ấp a ấp úng nói: “Không được, chúng ta đến cùng nhau thì phải đi cùng nhau. Không đưa Thời Vận về thì tôi biết ăn nói sao với điện chủ chứ? Tôi… tôi phải ở lại!”.

Đám Châu Thời Vận nhìn cô ta với ánh mắt chế giễu, khiến cô ta rất lúng túng.

“Long Vương Điện chúng ta chỉ biết sát phạt không hiểu y thuật, cả điện chỉ có Long Vương tinh thông y đạo, nhưng kiểu dùng dược vật trong mọi mặt của cuộc sống để cải thiện thể chất, nâng cao thiên phú như thần y Lâm thì quả thực hiếm có, cứ coi như đây là một cơ hội đi”.

Châu Mặc mỉm cười nói.

“Anh nói đúng!”.

“Chỉ có điều… phải ăn nói sao với điện chủ đây?”.

Có người hỏi.

“Việc này…”

Châu Mặc nhíu mày, bắt đầu suy tư.

Châu Thời Vận chạy đến đây đã khiến điện chủ nổi giận đùng đùng, nếu để bà ta biết bọn họ cùng đến đây thì e là sẽ tức chết mất…

Đúng lúc mọi người đang suy nghĩ đối sách.

Rè rè rè…

Điện thoại của Châu Mặc rung lên.

Là điện thoại của Tử Long Điện gọi tới.

“Anh Mặc…”

Tử Ngải kêu lên.

Châu Mặc ra hiệu cho bọn họ im lặng, rồi ấn nút nghe.

“Sư phụ”.

Châu Mặc cung kính nói với màn hình.

“Thời Vận đâu?”, điện chủ Tử Long Điện lạnh lùng nói.

“Mẹ, con đây ạ!”.

Châu Thời Vận lập tức ghé sát màn hình, chiếc mũ bảo hiểm to đùng vô cùng chói mắt.

“Con…”

Khuôn mặt vừa rồi còn lạnh như băng của điện chủ Tử Long Điện lại bừng bừng lửa giận.

Châu Mặc thấy tình hình không ổn, lập tức đẩy Châu Thời Vận ra, nhỏ giọng nói: “Điện chủ, Thời Vận vẫn bình yên vô sự, người cứ yên tâm, thần y Lâm không có ý làm khó cậu ấy đâu”.

“Nếu vậy thì mau đưa nó về đi, tôi phải trừng phạt nó!”.

Điện chủ Tử Long Điện tức giận nói.

“Vâng… Nhưng điện chủ, chắc là bọn con muộn chút mới về Long Vương Điện được”.

Châu Mặc nhỏ giọng đáp.

“Tại sao?”.

Điện chủ Tử Long Điện nhíu mày, giọng nói có vẻ rất không vui.

Châu Mặc chần chừ một chút rồi dè dặt nói: “Có khả năng bọn con… phát hiện ra tung tích của người Ma La Thiên ở Giang Thành…”

“Thật không?”.

Điện chủ Tử Long Điện biến sắc, trầm giọng quát: “Nếu thế thì các cậu mau về đi, tôi sẽ báo ngay chuyện này với Long Vương, mời thất đại thần soái của Long Vương hỏa tốc đến Giang Thành, bắt người của Ma La Thiên!”.

“Điện chủ, không được, bọn con chỉ đoán mò thôi chứ chưa chắc chắn, nên tạm thời đừng làm kinh động đến Long Vương. Chờ bọn con chắc chắn người của Ma La Thiên xuất hiện ở Giang Thành thì báo cáo với người cũng không muộn!”.

“Ồ?”.

Điện chủ Tử Long Điện tỏ vẻ nghi hoặc, dường như đang suy nghĩ gì đó, một lát sau mới bình thản đáp: “Nếu vậy thì cậu cứ điều tra trước đi, sau khi chắc chắn thì báo với tôi”.

“Tuân lệnh!”.

“Phải thật cẩn thận, trông chừng Thời Vận cho tôi!”.

Điện chủ Tử Long Điện nói đầy thâm ý rồi tắt video.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK