Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Châm bạc tấn công như vũ bão. Lâm Chính đanh mặt, định né đòn. Nhưng lúc này bức tường tạo ra từ những cây châm quá lớn, anh căn bản không thể làm gì.

Bất lực, Lâm Chính đành phải lựa chọn đỡ đòn.

Vụt! Vụt! Lâm Chính phóng ra một nắm châm, đánh bật những cây châm mà đối phương phóng vào tử huyệt của mình. Sau đó anh lập tức quay người, co cụm lại.

Vụt! Vụt!Châm bạc ghim vào lưng của Lâm Chính. Châm bạc ghim dày đặc lưng anh, thậm chí là hàng trăm cây, trông vô cùng đáng sợ.

“Hả?”, cả hiện trường thất kinh. Các trang phát trực tiếp đều bùng nổ.

“Sao thần y Lâm lại bị trúng chiêu rồi?”

“Có phải là chênh lệch quá lớn không?”

“Người của thôn Dược Vương lợi hại vậy sao?", tất cả đều phải thốt lên.

“Thầy ơi”, Tần Bách Tùng, Long Thủ ở dưới đứng bật dật.

“Không sao! Châm không đâm trúng tử huyệt. Tôi không sao”, Lâm Chính thở hắt ra, khẽ quát lên.

“Thế nhưng, châm có độc đó”, Tòng Thảo mỉm cười nói.

“Đúng là có độc. Nhưng độc này…không làm gì nổi tôi hết”, Lâm Chính lạnh lùng đáp lại

“Sớm đã được nghe nói thần y Lâm là người có cơ thể bách độc bất nhập. Tôi rất bái phục. Chỉ đáng tiếc độc tố mà thôn Dược Vương tôi sở hữu không chỉ có một trăm loại. Chúng tôi sở hữu hàng nghìn, hàng vạn loại. Thần y Lâm thật sự cho rằng cơ thể mình có thể kháng cự lại tất cả các loại độc sao?”, Tòng Thảo nheo mắt cười.

Lâm Chính im lặng. Tòng Thảo đưa tay ra.

Vụt!Lần này anh ta không phóng ra hàng nghìn cây châm mà chỉ búng tay bắn ray ba cây. Lâm Chính cũng chẳng buồn khách sáo, anh lật tay vung ra chục cây.

Cạch! Cạch!

Ba cây châm của Lâm Chính va chạm với châm bạc của Tòng Thảo tóe lửa và bay bật ra.

Những cây châm khác thì phóng tới tử huyệt của Tòng Thảo. Tòng Thảo bình tĩnh đưa tay lên chặn lại.

Bảy cây châm cắm vào cánh tay anh ta. Nhưng do không trúng phải huyệt vị nên không ảnh hưởng gì hết.Anh ta rút châm ra, nhìn chăm chắm trước mặt.

“Có vẻ thần y Lâm hơi khinh thường tôi nhỉ. Tại sao trên châm của anh lại không có độc?”, Tòng Thảo mỉm cười.

“Đối phó với anh cần gì phải dùng độc”, Lâm Chính nói.

“Vậy sao?”

Tòng Thảo nhìn với ánh mắt âm sầm: “Xem ra tôi không bỏ ra chút công sức thì sẽ chỉ bị thần y Lâm khinh thường mà thôi…Vậy được! Tại hạ sẽ thật sự ra tay nhé”, nói xong, Tòng Thảo di chuyển.

Vụt! Vụt! Âm thanh kỳ lạ vang lên.

Lâm Chính khẽ giật mình, anh ngước mắt nhìn thì phát hiện có ba cây châm đang bay về phía mình.

Dùng khí ngự châm sao? Lâm Chính đanh mắt, cũng phóng ra ba cây châm.

Keng! Keng! Sáu cây châm của hai bên điên cuồng va chạm. Tia lửa bắn tung tóe. Cảnh tượng kỳ dị khiến đám đông thất kinh.

“Chuyện gì thế này?”

“Ma thuật à?”

“Đó là thứ gì thế?”

Khán giả nín thở. Tốc độ của châm bạc nhanh quá. Bọn họ không thể nhìn rõ là thứ gì, chỉ có thể nhìn thấy những tia lửa bắn ra như pháo nổ.

Hai người đấu một lúc thì Tòng Thảo cảm thấy đuối sức. Chiêu thức dùng khí ngự châm này thật sự sẽ tiêu hao rất nhiều khí lực. Nếu khí lực cạn kiệt thì người cũng sẽ bị sốc.

“Không hổ danh là thần y Lâm. Quả nhiên là có tài! Tôi cũng không đùa nữa”, Tòng Thảo hô lên rồi lấy ra thêm châm bạc, đâm vào hai cánh tay của mình. Sau đó anh ta lao về phía Lâm Chính như một cơn lốc xoáy.

Tốc độ nhanh tới mức ghê người.

“Woa!”, những người có mặt nín thở. Tòng Thảo cầm một châm đâm về phía tử huyệt ngay vùng bụng của Lâm Chính.

Tay cầm châm của anh ta sắc như một lưỡi kiếm, cứ thế đâm tới. Lâm Chính đanh mặt, đưa cánh tay ra trước ngực đỡ đòn và va chạm trực tiếp với cổ tay của Tòng Thảo.

Sức mạnh hai cánh tay của Tòng Thảo giống như cơn đại hồng thủy, đổ ập về phía Lâm Chính

Âm thanh kinh thiên động địa nổ ra. Cả khu thi đấu rung chuyển rồi nứt toác giống như có một trái bom vừa dội xuống khu vực này vậy.

Đám đông trố tròn mắt. Thế nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Tay còn lại của Tòng Thảo tiếp tục rút châm ra đâm về phía bụng của Lâm Chính.

Lâm Chính vội vàng chộp lấy cổ tay của anh ta với ý đồ chặn lại. Không ngờ sức mạnh của cánh tay đó quá lớn.

Rầm! Cánh tay của Lâm Chính run bắn, siết chặt cánh tay đối phương và đẩy ra. Thế nhưng cánh tay của đối phương vẫn dịch chuyển được về trước. Cây châm trong tay Tòng Thảo đang ở cách bụng của Lâm Chính chưa tới 1cm và nói còn tiếp tục tiến về tử huyệt của anh.

“Hả?”, đám người Tần Bách Tùng tái mặt.

“Kết thúc như vậy sao?”, đám đông đồng loạt đứng dậy, trố tròn mắt.

“Nếu bị đâm vào tử huyệt thì coi như là khóa chặt mệnh mạch…lúc này thì dù có là Đại La Kim Sơn cũng không thể cứu được”.

Có một vị đại ca đang phát trực tiếp bèn phổ cập kiến thức cho đám đông. Sau khi biết được thông tin này, cư dân mạng như phát điên.

“Thần y Lâm sẽ thua sao?”

“Không đâu, thần y Lâm sẽ không thua”.

“Chồng ơi, cố lên!”

“Đừng để thua!”

Có rất nhiều người khóc lóc, cảm thấy tuyệt vọng khi xem qua màn hình. Những fan nữ của anh còn ôm cả tivi và gào lên.

“Anh chết chắc rồi!”, Tòng Thảo cười rồi đột nhiên phát lực.

Phập!

Cây châm đâm thẳng vào huyệt vị trên bụng của Lâm Chính…


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK