Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Chính nhìn xung quanh, nhíu chặt mày.

Anh phát hiện khí tức của từng trưởng lão này hơi lạ.

Ánh mắt họ hơi ngây dại, trông không có cảm xúc gì, cứ thế ngây ngốc nhìn Lâm Chính, trống rỗng như thể con rối gỗ.

“Những người này đã trải qua lễ rửa tội bằng nước thần Thiên Trì của tôi, được tăng cường các cấm thuật. Lâm minh chủ, tôi thừa nhận thực lực của Lục Địa Thần Tiên quả thật rất siêu, nhưng không phải là bất khả chiến bại, anh đánh bại Diệp Viêm ở núi Thiên Thần, chẳng phải cũng là đánh với ông ta bằng cơ thể của người thường đó sao?”

Ánh mắt Nữ Hoàng Thiên Trì dần hiện lên sát khí: “Hôm nay tôi muốn giết thần, tôi muốn giết tiên! Tôi muốn cho người đời biết được uy lực của Thiên Trì, không thể xâm phạm”.

Nói xong Nữ Hoàng Thiên Trì nắm chặt năm ngón tay, một thanh kiếm dài màu đỏ máu xuất hiện.

“Giết!”

Người trong đại điện lập tức xông đến chỗ Lâm Chính.

Vô số đao quang, kiếm ảnh như muốn nhấn chìm anh.

Lâm Chính lập tức rút Thiên Sinh Đao ra định phản công.

Sức mạnh phi thăng cực mạnh thuần túy lan ra xung quanh muốn đánh văng đám người xung quanh này.

Nhưng lúc này một sức mạnh ăn mòn đáng sợ bỗng lao về phía Lâm Chính.

Sức mạnh ăn mòn này cực kỳ quái dị, nó thế mà lại có thể xuyên qua sức mạnh phi thăng thuần túy để đánh vào người Lâm Chính.

Lâm Chính lập tức cảm thấy da thịt toàn thân nóng như lửa đốt, ngay cả quần áo chúng cũng có thể xuyên qua chứ đừng nói là chân khí bảo vệ.

Lâm Chính nhíu mày.

“Đây là sức mạnh của nước thần Thiên Trì à?”

“Đây là một loại khí tinh thần tương tự, Lâm Chính, thế giới này lớn như vậy, có rất nhiều điều kỳ lạ, cho dù anh có mạnh nhưng cũng đừng hòng một tay che trời. Vực Diệt Vong lớn như vậy vẫn chưa đến lượt anh xưng vương xưng bá đâu”.

Nữ Hoàng Thiên Trì nói, cầm kiếm dài màu máu lao đến.

Sức mạnh ăn mòn bao phủ trên thanh kiếm dài đó mạnh mẽ lao ra.

Cho dù nhát kiếm này không thể phá được cơ thể Thần Tiên nhưng cũng đủ để làm anh bị thương.

Lâm Chính hừ một tiếng, trở tay đánh trả.

Vù!

Sức mạnh phi thăng cực mạnh lao ra trấn áp trên người Nữ Hoàng Thiên Trì.

Nữ Hoàng Thiên Trì run lên, nhưng cô ta không dừng lại mà bất chấp vung nhát kiếm này ra.

“Hả?”

Lâm Chính cảm thấy hơi khó hiểu.

Uy lực của nhát kiếm này trở nên rất nhỏ dưới sự trấn áp của đại thế, tiếp tục tấn công thì Nữ Hoàng Thiên Trì sẽ gặp nguy hiểm, tại sao cô ta còn muốn bất chấp chứ?

Lâm Chính nhướn mày, lại vung cánh tay lên.

Vèo!

Sức lực khủng khiếp được đánh ra theo nắm đấm của anh.

Nữ Hoàng Thiên Trì sắp đến gần cũng không chống đỡ được nữa, cơ thể bị kình khí trên nắm đấm đánh trúng, bị văng ra xa ngã mạnh xuống đất.

Nhưng ngay khi cô ta văng ra xa, huyết kiếm trong tay cô ta cũng văng ra ngoài.

Huyết kiếm bị khí ý ăn mòn bao phủ, lúc bị khí kình của Lâm Chính đánh trúng cũng không nhận được bao nhiêu lực cản, huyết kiếm khẽ lướt qua cánh tay Lâm Chính rồi rơi xuống đất.

Cánh tay Lâm Chính xuất hiện một vết thương có thể thấy bằng mắt thường, máu chảy ra.

Huyết kiếm không còn được tà khí bao phủ, cũng không thể chịu được sức mạnh phi thăng quanh người Lâm Chính nữa, lập tức nổ tung.

Thân kiếm nứt ra thành rất nhiều mảnh vỡ, văng ra xung quanh.

Nhưng Nữ Hoàng Thiên Trì lại không hề đau lòng cho thanh kiếm của mình.

Dù bị đòn tấn công của Lâm Chính đánh đến mức nôn ra máu, cơ thể bị thương nặng, cô ta cũng không tiếc.

Nhìn thấy vết thương trên người Lâm Chính, Nữ Hoàng Thiên Trì lộ ra vẻ mặt kích động.

“Thành công rồi! Thành công rồi!”

Cô ta khó khăn bò dậy, ôm bộ ngực đầy đặn, lộ ra vẻ mừng rỡ: “Kể từ hôm nay, Thiên Trì giết thần diệt tiên, Thiên Trì tạo ra lịch sự! Ha ha ha…”

“Tạo ra lịch sử?”

Lâm Chính nhướng mày, như nhận ra điều gì đó.

Anh mới phát hiện những người Thiên Trì xung quanh này chưa từng tấn công mình, mà đều niệm khẩu quyết, hai tay giơ tay phóng loại khí đặc biệt nào đó về phía anh.

Khí thể này khá giống với khí ăn mòn đó, nhưng lại có nhiều khí tức đẫm máu và tà ác hơn.

“Sức mạnh đặc biệt thật”.

Lâm Chính hơi nghiêng đầu.

Bị sức mạnh này bao phủ, vết thương trên cánh tay anh chảy rất nhiều máu.

Chúng như bị sức mạnh của mọi người thu hút, đều chảy ra khỏi người Lâm Chính.

Nếu cứ tiếp tục như thế, e là chẳng mấy chốc Lâm Chính sẽ trở thành xác khô.

Anh vội lấy Long Châm đâm vào trên cánh tay.

Máu ngừng chảy.

Nhưng lực ăn mòn kỳ lạ quanh người càng nhiều hơn.

Lâm Chính nhận thấy tình hình không ổn, lập tức lùi về sau.

Nhưng chưa đi được mấy bước.

Keng!

Sau lưng mình như đụng phải vật cứng gì đó.

Quay đầu lại nhìn, thì ra là kết giới y đạo bày bố đầy bùa chú.

Hóa ra cả đại điện này đã bị Nữ Hoàng Thiên Trì cải tạo thành một trận pháp bẫy cực lớn.

Tất cả mọi người, kể cả các trưởng lão đó đều là mắt trận.

Mà cô ta, Nữ Hoàng Thiên Trì chính là nguồn gốc của trận pháp.

“Lâm minh chủ, trận pháp Thiên Trì này là trận pháp thượng tổ được tổ tiên Thiên Trì tôi truyền lại, một khi bị bao vây ở trong trận pháp này, cho dù là ai cũng không có khả năng chạy thoát”.

Nữ Hoàng Thiên Trì lau máu trên khóe miệng, ánh mắt hiện lên vẻ đắc ý và thích thú, cười nhạo.

“Lâm minh chủ, anh thua rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK