Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 964

Lam Ngọc Anh thực ra rất thích nhìn anh sau mỗi lần hoan ái, trên mặt tràn đây vẻ thỏa mãn, giống như con báo ngồi liếm móng chân sau khi săn mồi trên thảo nguyên, cả người anh phát ra sự hấp dẫn nam tính, lúc nào cũng làm cho người phụ nữ bị thu hút, mà anh lúc đó, chỉ có mình mới được nhìn thấy.

Anh điều chỉnh nhiệt độ điều hòa lên một chút, sợ cô sẽ bị cảm lạnh.

‘Sau khi đắp chăn lên, Lam Ngọc Anh thấy anh lấy điện thoại đặt báo thức, không nhịn được mà hỏi: “Ngày mai không phải là thứ sáu sao, anh có kế hoạch gì hấ”

“Tư Niên muốn đi, anh đưa anh ấy đến sân bay” Hoàng Trường Minh nói với cô, Lam Ngọc Anh nghe thấy thế, nháy mắt liền lấy lại tính thần, kích động không ngớt: ‘Bác sĩ Niên sao? Anh ấy muốn đi tìm Tiểu Du sao?”

Xem ra trước đây là cô cố tình nói ra chuyện Trương Tiểu Du có người theo đuổi, thành công kích động Trần Phong Sinh, vậy thì, rốt cuộc trong lòng anh ta vẫn chưa từng từ bỏ, muốn thử theo đuổi Trương Tiểu Du một lần nữa!

Nhưng mà, Hoàng Trường Minh lại lắc đầu: “Không phải, là đi đến Đồng Văn”

“Đồng Văn?” Lam Ngọc Anh kinh ngạc.

“ Hoàng Trường Minh gật đầu, thấp giọng nói: “Điều kiện cuộc sống bên đó rất khổ cực, về phương diện chữa bệnh lại vô cùng lạc hậu, hàng năm các thành phố cùng với các bệnh viện danh tiếng sẽ điều động nhân viên đi sang đó, chẳng qua là không ai đông ý, Tư Niên chủ động xin tham gia. Ngày mai sẽ xuất phát, một lần đi chắc cũng sẽ mất ít nhất một năm rưỡi mới trở lại”

Khóe miệng Lam Ngọc Anh giật giật.

Sau khi một mình Trần Phong Sinh trở về, cả người trở nên vô cùng lâm lì, mỗi lần gặp mặt đều làm cho người ta có cảm giác áp lực, giống như không hề có niềm vui, ngày nào cũng phẫu thuật không hết, tựa hồ như dùng công việc để thôi miên bản thân, bây giờ lại chọn đi đến nơi xa như vậy.

Một người ở Nam Phi, một người ở Đồng Văn, lần này bọn họ thực sự là mỗi người một phương trời Mà cô ngoài trừ việc thở dài ra, cũng không thể làm được gì nữa.

Bàn tay vững chắc từ sau lưng vuốt dọc tới bên hông, bên tai truyền đến một lưồng hơi ấm nóng: “Có làm nữa không?”

Lam Ngọc Anh nhanh chóng lóng đầu: ‘Không làm!”

Nói đùa hả, nếu như lại làm lần nữa, ngày mai chắc cô sẽ không rời được khỏi giường!

Né tránh bản tay to không an phận của anh, trong lòng Lam Ngọc Anh gần như mang theo sự buồn bực mà hỏi: “Hoàng Trường Minh, tại sao anh lại có nhiều sức thế hả?”

Hoàng Trường Minh thu lại bàn tay vừa bị cô tránh né, bổng nhiên hỏi một ‘Đã nghe qua câu nói này chưa?”

“Câu gì cơ?” Lam Ngọc Anh tò mò.

Hoàng Trường Minh nằm nghiêng người lại, cánh tay chống đầu nhìn vào cô, chậm rãi mà nói: “Người đàn ông tốt chính là một đời chỉ ngủ với một người phụ nữ, lần này lần khác mà ngủ”

Mặc dù lời này là đang khen bản thân mình, nhưng lọt vào tai Lam Ngọc.

Anh, lại nghe ra được hương vị hạnh phúc.

Người khác cô không biết như thế nào, nhưng người đàn ông của cô, từ trước đến giờ thực sự chỉ ngủ với một mình cô.

Bị con mắt sâu thẩm của anh nhìn chäm chẵm, tâm trạng của Lam Ngọc Anh cũng bị hút vào, có sợi lông rơi nhẹ lên tìm, ngứa ngáy, đầu cô nhất thời nóng lên, không thế kiềm nén được lòng mình mà ngấng đầu hôn lên môi anh một cái Hành động như vậy của cô, tự nhiên mà tiếp tục một màn dạo đầu mới.

Trong nháy mắt Hoàng Trường Minh từ bị động biến thành chủ động, xoay người nằm lên trên cô, đôi mắt sâu thẳm, chỉ muốn ăn sạch cô.

Khi những âm thanh đứt quãng phát ra, Lam Ngọc Anh mới nhận ra được.

Ừm, hình như lại bị lừa rồi Khi trời sẩm tối Minh.

Lúc này anh đã tan làm rồi, vừa từ Hoàng Oanh đi ra, chính lúc đang đị quay trở về biệt thự, gọi điện thoại cho cô, bảo cô đi vào trong phòng sách tìm một phần tài liệu trong ngăn kéo, nói là cần đưa gấp cho khách hàng, đợi lát nữa, Lam Ngọc Anh nhận được điện thoại của Hoàng Trường Phan Duy sẽ đưa anh trở về, bảo cô tìm giúp trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK