Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1440

‘Thân hình Trương Tiểu Du bỗng dưng cứng đờ, bước chân bông nhiên dừng ở trên bậc thang.

Trong lòng như bị thứ gì đó quấy rối, bụi mù tung bay, hai tay ở hai bên nằm chặt lại, cuối cùng cô cũng không trả lời mà bước nhanh vào trong tòa nhà Nhìn bóng dáng cô biến mất ở trong tầm mắt, khóe miệng Ngô Huỳnh Đông cong lên, có chút chua chát, lại có chút như đã hiểu thấu.

‘Vào bốn năm trước, anh cũng đã từng hỏi qua vấn đề tương tự, lúc ấy cô cũng giống như vừa rồi, không hề trả lời anh ta, nhưng bốn năm sau, vào hôm nay anh ta có thể khẳng định được đáp án kia.

Ngô Huỳnh Đông ngẩng đầu nhìn ánh trăng, sau đó ngồi vào trong xe nghênh ngang rời đi.

Đảo mắt đã đến ngày chủ nhật, Trương Tiểu Du dựa theo lời hẹn khi trước, đêm đó bắt xe đến một tiệm cơm Tây.

Sau khi xuống khỏi taxi, cô cầm điện thoại bên trên có ghỉ chú địa chỉ và bàn đặt, hỏi nhân viên phục vụ rồi đi lên tầng hai, sau đó cô nhìn thấy Tô Yến đứng dậy đang ngoäc tay với mình.

Chờ đến khi cô bước tới trước bản ăn, vẻ mặt Trương Tiểu Du có chút buồn cười, nghiêng đầu khẽ hạ giọng hỏi: “Yến à, tình huống gì đây, là ai vậy?”

“Cái tên đeo kính ngồi bên trái đó!” Tô Yến cũng hạ giọng đáp lại Vị trí ngồi rất tốt, ngay gần cửa sổ, trên bàn ăn hình chữ nhật có trải một chiếc khăn trắng, Trương Tiếu Du vừa mới đi tới, liền nhìn thấy đối diện Tô Yến không chỉ có một người đàn ông, cô còn tưởng rằng mình hoa mắt đó !

Cô nuốt nước miếng, yên lặng chỉ chỉ bên cạnh: “Thế cái tên ngồi bên cạnh là sao?”

‘Vẻ mặt Tô Yến nhất thời lại mất tự nhiên, lấy tay đặt ở trên môi, xấu hổ giải thích: “Khụ khụt Vừa rồi anh ta nói cho tôi biết, bởi vì nghe nói cô đã ly hôn, sợ cô làm bóng đèn quá cô đơn, cho nên mới dẫn anh họ đã ly dị của mình đến, thuận tiện cũng giúp cậu xem mắt luôn..”

Trương Tiểu Du nháy mắt ngổn ngang trong gió.

Nếu không phải cô đồng ý Tô Yến giúp cô nàng đến trấn cửa thì cô đã bỏ chạy mất dép rồi!

Tâm mắt nhìn đến đối tượng mà Tô Yến quyết định sẽ hẹn hò, sau đó lại chuyển sang người được gọi là anh họ, xem ra cũng tất hào hoa phong nhã, nhưng tuổi tác đã không còn nhỏ, trông ít nhất cũng phải 35 tuổi trở lên.

Hồi tưởng lại vừa rồi có nghe thấy hai chữ ly hôn, Trương Tiểu Du nhất thời giận dỗi.

Hiện tại cô mất giá đến thế sao!

Tô Yến cực kì xấu hổ, xin lỗi cô: “Cá Nhỏ, tôi xin lỗï! Trước kh tôi tới cũng không biết chuyện, ai biết anh ấy lại có Tòng tốt’ như vậy, chỉ mất thời gian một bữa cơm thôi, chờ lát nữa cô cứ qua loa lấy lệ cho xong là được, không cần để ý đến anh họ anh ấy làm gì!”

“Ừ…” Trương Tiểu Du yên lặng gật đầu, Sau đó, cô liền cố gắng coi mình như người tàng hình, chỉ lo ăn, nhưng gân đây cũng không biết tại sao, tràng vị của cô luôn không thoải mái, thường xuyên mất khẩu vị ăn với rất nhiều món.

Đang lúc ăn cơm, Tô Yến lén hỏi cô đối phương như thế nào, Trương Tiểu Du trải qua một quá trình ngồi bên quan sát, cô cho ra một đánh giá rất đúng trọng tâm: “Người đàn ông biết tính kinh tế, thành thật thật thà lại phúc hậu, đúng là một lựa chọn không tệ để kết hôn!”

Lúc mắt lên nhìn, bất ngờ là vị anh họ đang ngồi đối diện lại mỉm cười với cô Trương Tiểu Du giật mình một cái, vội vàng rời tầm mắt, tại cống nhà hàng có nhân viên phục vụ đã dẫn khách vào.

Người đàn ông mặc mặc bộ đồ màu xám than làm nổi bật thân hình tam giác ngược cao ngất, đường nét gương mặt góc cạnh rõ ràng vô cùng điển trai, hơn nữa đôi mắt đào hoa kia rất khiến người ta chú ý, cô không khỏi há miệng nói: “Yến ơi, hình như tôi nhìn thấy Cầm Thú rồi!”

“Bác sĩ Sinh sao?” Tô Yến nghe vậy thì kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK