Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 237

 

“Cộc cộc!”

 

Tiếng đập cửa vang lên, cô lê me di qua.

 

Trước mặt, Hoàng Trường Minhđang đứng ở cửa đã thay đổi âu phục, tinh thần trên mặt còn sảng khoái hơn so với lúc sau khi thả trong phòng tắm của cô, trong tay xách một túi mua sắm của siêu thị: “Tôi vừa xuống lầu mua mì, có thể nấu ăn!”

 

“Tôi không đói làm…” Lam Ngọc Anhkhông cho anh tiến vào “Vậy em nấu cho tôi ăn đi.” Hoàng Trường Minhcũng không ngại.

 

Lam Ngọc Anh không nhúc nhích đứng ở cửa ra vào, do dự trong chốc lát, khi thấy đôi mắt trầm lặng và tĩnh mịch của anh nhìn, cô vẫn là đạo hạnh không đủ, liền thất bại thua trận, nhận lấy túi mua sắm, yên lặng đi vào phòng bếp.

 

Một vài bọc mì sợi, nấu xong, vừa khéo có thể chia ra đến hai tổ lớn.

 

Tô của anh đây nhất, tô của cô thì có một nửa, phía trên có riêng trứng chân nước sôi nhìn rất đẹp.

 

Ngồi đối mặt nhau, trộn lên mì sợi nóng hổi, Lam Ngọc Anhim lặng đưa vào trong miệng ăn.

 

Chỉ là cho dù cô cúi đầu, ảnh mắt sáng quắc đối diện chăm chú nhìn tới đây cũng không thể nào xem nhẹ.

 

Lam Ngọc Anhcan môi ngắng đầu, không có bất ngờ khi đụng phải cặp mắt trầm lắng tĩnh mịch, cô chịu không nổi nhìn ra chỗ khác nói: “Hoàng Trường Minh, anh có thể đừng nhìn tôi như vậy được không…

 

“Thẹn thùng?” Hoàng Trường Minhthấp giọng cười ra tiếng.

 

Gò má của cô giống như tối hôm qua, nhiễm lên màu đỏ như son trên làn da trắng, giống như hoa đào lúc nở có màu sắc đẹp nhất.

 

Hoàng Trường Minhchọn một chiếc đũa gấp sợi mì, chậm rãi nhấm nháp sau đó nuốt xuống, trong mắt lóe ra tia ranh mãnh, cố ý cong môi nói: “Không ngờ tối hôm qua em lại rất nhiệt tình nha, kêu tới xương cốt tôi đây cũng xốp giòn.”

 

“Anh có thể không cần phải nói đâu…” Mặt Lam Ngọc Anhcàng đỏ thêm.

 

Lông mi run rẩy nhìn hai mắt anh, trong lòng quyết định.

 

Mặc kệ, chết thì chết đi

 

Cô năm chiếc đũa, bất cứ giá nào rồi, cần môi nhỏ giọng nói với tốc độ nhanh nói: “Ừm, buổi tối hôm qua chúng ta chỉ là tình một đêm…

 

Giống như dự đoán, gương mặt Hoàng Trường Minhliền đen lại.

 

Đường viến bên mỗi co rúm hai lần, nhìn thấy rất rõ ràng, anh thâm trầm nói: “Lam Ngọc Anh, em dám lặp lại lần nữa không?”

 

Thực sự không dám…

 

Nhưng lời đã nói ra, muốn thu lại cũng đã không kịp rồi.

 

Lam Ngọc Anhkhông biết có được dũng khí từ đầu, nuốt một ngụm, tiếp tục nhỏ giọng nhanh chóng nói tiếp: “Chuyện tối hôm qua với tôi mà nói thì chính là tình một đêm, đúng, chúng ta đều là người trưởng thành, không thể tránh khỏi say rượu mất đi lý trí.

 

“Vậy em xem tôi là gì?” Gương mặt Hoàng Trường Minhđã sắp đen thành than.

 

“À.” Lam Ngọc Anhliếm môi một cái, căng thẳng xém chút căn trúng đầu lưỡi: “Đối tượng tình một đêm.

 

Hoàng Trường Minhkhông tin nổi mà híp mắt lại, từng câu từng chữ như bật từ trong kẽ răng ra: “Em xem tôi là đối tượng tình một đêm?”

 

Lam Ngọc Anhkhông hé răng, nhìn về ánh mắt sản bén của anh, rõ ràng đang ngầm thừa nhận.

 

Hoàng Trường Minhthả đôi đũa trong tay xuống, năm ngón tay năm lại, tiếng vang “rốp rốp” ở khớp xương, anh sợ mình sẽ không khống chế được mà ra tay đánh cô

 

Sáng sớm khi tỉnh lại, anh thực sự rất muốn đánh thức có một lần rồi lại thêm lần nữa.

 

Nhưng nghĩ đến tối hôm qua giày vò quá lâu, cô xém chút cũng ngất đi nên đã nghĩ tạm thời buông tha cô, sự trống trải đã lâu được thỏa mãn, lúc này còn để lại dư vị, ai nghĩ cô lại giội lại một gáo nước lạnh.

 

Không chỉ là tay của Hoàng Trường Minh, anh cảm thấy hàm răng cũng bắt đầu vang lên.

 

“Tình một đêm? “Đối tượng tình một đêm?”

 

Anh liền lặp lại hai câu, Lam Ngọc Anhđể lòng bàn tay dưới bàn sát trên đầu gối, mồ hội ẩm ướt thẩm đầy.

 

Cô hình như đã chọc giận một con su tu…

 

Thật đáng sợ.

 

“Leng keng…”

 

Đồ ăn rơi xuống đất vang lên tiếng chói tai, Hoàng Trường Minhbỗng dưng đứng lên tại chỗ nói: “Đã như vậy, vậy chúng ta liên làm một lần nữa là được.”

 

Chuyện bây giờ anh muốn làm nhất chính là mạnh mẽ ngăn miệng cô lại.

 

Thẳng thắng giống như tối hôm qua vậy, khiến cô ngoại trừ tiếng ân a ân a vang lên thì không nói được bất kỳ lời gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK