Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 270

 

Một bó hoa to tưởng như thể muốn lờ đi cũng khó.

 

Dưới những ánh mắt đang đồng loạt nhìn qua của đồng nghiệp, Lam Ngọc Anh hoảng hốt đứng lên: “À, tôi đây…

 

“Đây là hoa tặng cho cô phiền cô ký nhận lên trên này!” Nhân viên chuyển phát đi thẳng về phía cô, đồng thời đưa ra bỏ hoa trong tay.

 

Còn chưa kịp phản ứng lại thì trong vòng tay Lam Ngọc Anh đã có thêm một thứ nặng nề.

 

Mùi hoa hồng thơm ngát vấn vít quanh mũi, cô mới hít mấy hơi đã suýt ngất xỉu.

 

Sau khi nhận được chữ ký, người nhân viên nhanh chóng rời đi.

 

Đương nhiên những đồng nghiệp bên cạnh sẽ không bỏ lỡ cơ hội hồng chuyện, bọn họ nhanh chóng sần đến, mắt đảo đảo nhìn bỏ hoa rồi rút ra một tấm thiệp nhỏ “Ấy, sao một cái tên cũng không có vậy? Chỉ có ba chữ: Tặng Ngọc Anh.”

 

Lam Ngọc Anh cũng đang khó hiểu không biết là ai tặng, nhìn thấy ba chữ này lập tức hiểu ra ngay.

 

Tôi qua anh vừa gọi cô như vậy.

 

Cô lại cúi đầu nhìn bỏ hoa hồng trong tay, cảm giác bỏ hoa này nóng bỏng như lửa vậy.

 

“Ngọc Anh, rốt cuộc là ai tặng vậy?”

 

Lần lượt có đồng nghiệp xúm lại, vậy xung quanh bỏ hoa “Đúng vậy đấy, một bó hoa to như thế này phải đến chín mươi chín bông hồng ấy nhỉ? Đúng là đẹp sắp mù mắt đến nơi rồi, quan trọng là hoa này bao nhiêu tiền chứ?”

 

Lâm Ngọc Anh cụp mất xuống không trả lời mà tạm thời đặt nó lên bàn: “Tôi vào nhà vệ sinh một lát Nói xong, cô cầm di động chạy về phía nhà vệ sinh.

 

Sau khi đi vào, cô mở cánh cửa trong cùng ra rồi dựa vào bình ổn lại nhịp tim mấy giây, sau đó mới gọi vào số của Hoàng Trường Minh.

 

Đường truyền nhanh chóng được kết nổi, vài giây sau đó lập tức có người bắt máy.

 

Nhưng đầu ấy mãi không lên tiếng m lặng quả lâu, Lam Ngọc Anh đành nói trước: “Hoa rất đẹp…

 

Thích không? Bấy giờ Hoàng Trường Minh mới nói.

 

“Rất thích. Cho dù biết anh không nhìn thấy, Lam Ngọc Anh vẫn khẽ gật đầu, giọng nói khẽ khàng như cánh bướm: “Cảm ơn anh.”

 

“Em biết anh cần lời cảm ơn kiểu gì nhất mà.”

 

Cô nói lời cảm ơn, anh lập tức đáp lại một câu như vậy.

 

Nhưng hình như cảm xúc không đúng làm, hơn nữa nghe kỹ thì có vẻ anh cũng không ở trong phòng làm việc, có chút tạp âm. Cô tò mò hỏi: “À… Hoàng Trường Minh, anh đang ở ngoài sao?”

 

“Ừm, vừa tới sân bay. Hoàng Trường Minh ngừng lại một lát, khi lên tiếng giọng có vẻ buồn rầu: “Đột xuất có một dự án xây ra vấn đề, cần anh đích thân qua đó, có thể phải đi công tác vài ba hôm.”

 

Lam Ngọc Anh “ô” một tiếng, biểu thị sự thông cảm.

 

Một người như anh, sẽ mãi mãi chẳng bán hết việc.

 

“Chả muốn đi!” Hoàng Trường Minh bất ngờ rầu rĩ lên tiếng.

 

“Ơ… Lam Ngọc Anh chớp chớp mắt, Đầu kia lại nhanh chóng truyền tới một câu nói như bật ra từ từng kẽ răng Sớm biết vậy, trưa nay không nên thả em xuống giường!” 1. Lam Ngọc Anh đỏ mặt, người đàn ông này “Hay là em xin nghỉ phép, cùng anh đi công tác đi, được không?”

 

Âm cuối cùng còn ngân dài mang theo cảm giác dụ dỗ mê hoặc lòng người.

 

Trước kia khi giao dịch, anh cũng từng “đóng gói bắt cóc cô đi nhưng quan hệ giữa hai người bây giờ đã khác. Chuyện này nghe thôi đã khiến người ta cảm thấy xấu hổ, những ngón chân trong đôi giày của cô như co quắp lại hết.

 

“Đừng mà…”

 

Lam Ngọc Anh ngứa ngáy trong lòng nhưng vẫn từ chối: “Em đợi anh quay về t Hoàng Trường Minh có vẻ không mấy vui vẻ nhưng đầu bên kia, Phan Duy đã nhắc nhở về thời gian, cuối cùng anh đành thôi.

 

Ngắt máy xong, cũng giống như ban nãy, Lam Ngọc Anh phải cần mấy giây bình tĩnh lại thì mới đẩy cửa đi ra ngoài.

 

Trở về phòng làm việc, các đồng nghiệp vẫn còn tỏa ra ánh mặt trái tim nhìn có đầy ngưỡng mộ.

 

Trước kia hội đại học, trong ký túc xá luôn có những bạn học nữ nhận được hoa hồng của bạn trai, bầu không khí ngọt ngào đó dường như có thể lan tỏa tới mỗi ngóc ngách. Đến tận khi tốt nghiệp cô vẫn chưa yêu đương gì, thế nên từ nhỏ tới lớn chưa biết nhận hoa của người khác giới là thế nào.

 

Lam Ngọc Anh vuốt ve những cánh hoa hồng, ngón tay cô thấm đảm hương th.

 

Có lẽ ngay chính cả Hoàng Trường Minh cũng không biết được anh đã mang tới cho cô biết bao nhiêu lần đầu tiên.

 

Bó hoa quá to đến nỗi tối về tới nhà, cô có thể hai vài bông ra để ngâm bồn tắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK