Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1525

Cái tên cầm thú giảo hoạt này, làm cho cô phải gánh tiếng xấu thay.

Trên đường trở về, Trương Tiểu Du đều nghiến răng ken két, lúc đôi mắt hoa đào phong lưu phóng khoáng kia liếc nhìn sang, cô không chút khách khí quay đầu chỉ ném cho anh cái ót. Về đến nhà, lúc ăn cơm tối, cô lại dùng sức cắn ‘vào miếng cánh gà, từng tiếng kin kít vang lên.

Màn đêm dần ùa đến, đồng hồ trên tường đã chỉ mười giờ.

Lúc này đã đến thời gian mà phụ nữ có thai nên nghỉ ngơi, Trương Tiểu Du không cần anh phải nhắc nhở liền tự giác tắt tỉ vị, từ trên ghế sô pha đứng lên, đi về phía phòng ngủ, trong khoé mắt nhìn thấy bóng dáng cao lớn đang đi theo phía sau.

‘Sau khi bước vào phòng, cô xoay người đóng cửa lại.

Hai cánh tay Trần Phong Sinh khoanh lại trước ngực, dù bận rộn nhưng vẫn hỏi: “Ö, em đang làm gì vậy?”

“Không có ý gì cả, chỉ là đêm nay phân phòng ngủ mà thôi!” Trương Tiểu Du ngoài cười trong không cười nói Nghe thấy như vậy, sự vui vẻ trong độ mắt hoa đào kia càng tăng lên, thậm chí, tiếng cười trầm thấp còn từ trong lòng ngực bật ra, ngữ điệu lười nhác hỏi: “Dì nhỏ cũng đã rời đi rồi, tại sao em vẫn muốn phân phòng?”

“Bởi vì em sợ bản thân mình không biết chừng mực Trương Tiếu Du tức giận nói xong liền lập tức đóng cửa lại.

Trần Phong Sinh không cười nổi nữa rồi ‘Sáng sớm ngày thứ hai khi vừa mở mắt ra liền. nghe được trong phòng tắm liền truyền đến tiếng nước ào ào.

Trương Tiểu Du nghiêng người nhìn phòng tắm qua cánh cửa thủy tỉnh, tuy là không thấy rõ người ở bên trong nhưng cũng có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng, nhìn sơ cũng có thể phân biệt ra đây là chỗ nào, đó lại là chỗ nào.

Nhận ra được bản thân mình vậy mà lại có suy nghĩ đi nghiên cứu thân thể của anh, cô vội vàng lắc lắc đầu.

Tuy là tối hôm qua khi cô nói muốn phân phòng lại còn khoá cửa lại nhưng mà cuối cùng thì Trần Phong Sinh cũng là người đầu ấp tay gối với cô, đợi đến lúc nửa đêm, cô liền cầm chìa khoá ra mở cửa phòng.

Trương Tiểu Du ngáp một cái rồi đứng dậy, sắp xếp lại giường xong rồi còn thuận tiện thay luôn áo ngủ Khi tiếng nước ở bên trong dừng lại, điện thoại đặt ở đầu giường cũng rung lên, không phải là kiểu chuông reo ngắn ngủi, màn hình sáng lên biểu thị có cuộc gọi, sau khi cô cầm lên liền nhìn thấy hai chữ “Giai Lệ” hiện lên.

Lúc này cửa phòng tắm cũng vừa được mở ra, Trần Phong Sinh đang trùm khăn tắm trên đầu từ bên trong bước ra.

Trương Tiểu Du đưa điện thoại di động tới: “Cầm thú, điện thoại di động của ạn reo nè!”

“Ù!’ Trân Phong Sinh đưa tay ra.

Nhìn thấy ánh mắt anh có vẻ như cười mà không cười liếc nhìn điện thoại rồi lại nhìn trên mặt mình, Trương Tiếu Du nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt không được tự nhiên lướt qua anh mà đi vào phòng tảm, vặn vòi lấy nước vào.

trong cốc đựng nước súc miệng và bóp kem đánh răng lên bàn chải đánh răng điện.

Tuy là nhìn như cô đang chăm chú súc miệng, nhưng mà khoé mắt lại không ngừng hướng về phía người đàn ông đi đến bên cửa sổ nghe điện thoại kia.

Chỉ thấy một cánh tay cường tráng của anh thì đặt lên eo, một tay còn lại thì cầm điện thoại đưa lên bên tai: “Alo, Giai Lệ!”

Không có chuyện gì, vừa lúc tôi cũng đến giờ nghỉ, buổi trưa hôm nay ư?”

“Được, tôi sẽ qua đó. Một lát nữa cô đem địa chỉ nhà hàng gửi qua cho tôi, tôi sẽ trực tiếp lái xe qua đó tìm cô!”

Sau khi cúp điện thoại, Trần Phong Sinh lại bất thình lình xoay người một cái, vừa vặn bốn mắt nhìn nhau với Trương Tiểu Du.

Trương Tiểu Du bị bắt quả tang thì trên mặt cũng nóng lên, xấu hổ hẳng giọng một cái, giả vờ như không để ý lắm hỏi: “Ừ thì, cô ta tìm anh có chuyện gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK