Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1186

Phòng khách không có rèm kéo, ánh mặt trời chiếu kháp mọi ngóc ngách Khung cảnh vẫn giống như những gì cô nhìn thấy trước khi đóng cửa đêm qua, Trần Phong Sinh đang năm trên ghế sô pha nhắm mắt, tay ôm sau đầu, dáng người cao lớnnhìn như một tác phẩm điêu khác.

Khăn tắm không còn nữa, anh chỉ mặc trên người có chiếc quần đùi Không ngờ trong nhà có thêm đàn ông, trong không khí bay bống lại có thêm dươgn khí, Trương Tiểu Du cảm thấy choáng váng, muốn trốn về phòng, nhưng sau đó lại nghĩ đây là nhà của mình, sao cô lại phải sợ cơ chứ.

Cô đi tới, ngực ưỡn lên, cố ý ho khan hai tiếng: “Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu rồi, anh còn không đi nữa em sẽ gọi bảo vệ lên đó?”

Trần Phong Sinh vẫn ngủ say.

“Này, tỉnh lại đi, Căm Thú”

Trương Tiểu Du giơ chân định đá, nhưng thấy anh vẫn không có phản ứng gì, liền cúi xuống nhặt khăn tắm trên sàn lên.

Ở cự ly gần, đôi chân mày của anh trông thật đẹp, phải nói anh ấy quả thực là một người đàn ông rất hấp dẫn, với đôi lông mày tuấn tú, cộng với đôi mắt đào hoa kia, đủ để khiến một người phụ nữ mê rệt.

Cô rõ ràng là kêu anh cút đi Trương Hiểu Du cần răng, giấy giụa muốn đem một chân đá bay người phía trên, thân mình lại đột nhiên cứng đờ, bởi vì cảm giác được anh rõ rằng biến hóa, lập tức không dám lộn xộn, khuôn mặt phía trên lại phả ra hơi thở nóng bỏng Cô nín thở, nhìn ánh mắt đào hoa tràn ngập dục vọng của anh có chút hoảng loạn trong lòng Trong không khí, giống như có thứ gì đó chạm vào là nổ ngay.

“Reng reng…”

Bỗng dưng, âm thanh di động đột ngột vang lên.

Bị quấy nhiễu, hầu kết Trần Phong Sinh trượt trượt lên xuống, bàn tay to đã đặt bên hông áo ngủ của cô bất đác đi thu hồi, trong lòng thầm mắn một tiếng, duỗi cánh tay đem di động vẫn luôn không ngừng ồn ào cầm lấy, âm thanh mang theo dục cầu bất mãn khản khàn: “Nghe?”

Nghe được thanh âm của đầu bên kia của Chủ nhiệm Lý truyền đến, lập tức lều chỉnh sắc mặt ngồi dậy chỉnh tề, một bên nghe một bên ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên vách tường: “Sắp xếp giải phẫu cho bà ngoại lúc 10 giờ rưỡi?

Được, tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức qua đó..”

Trương Hiểu Du giống như là mới tìm được cách hô hấp, hổn hển thở lớn hai hơi Nhân cơ hội nhảy xuống sau sô pha, dường như ngã lộn nhào chạy vào phòng ngủ.Sáng sớm đã bị ăn đậu hủ.

Trương Hiểu Du đóng lại cửa phòng ngủ, liền đi vào phòng tắm, mở vòi nước, dùng nước lạnh dập tan độ ấm đang không ngừng tràn lan lên trên mặt, bên tai nghe thấy tiếng bước chân đi qua đi lại trong phòng khách, cùng với một vài câu nói chuyện về cuộc về giải phẫu.

Cô đem mặt chôn trong khăn lông, cửa phòng tắm “Rầm” một tiếng bị kéo ra Trương Hiểu Du hoảng sợ, Trần Phong sinh không biết từ khi nào đã nói chuyện điện thoại xong rồi nghênh ngang đi vào, dáng người ngang ngạnh cùng nước da màu đồng, lộ ra các cơ bắp rần chắc, tầm mắt lướt xuống, độ ấm trên mặt cô vừa mới tiêu tan nháy mắt liền lan tràn trở lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK