Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 248

 

Nói xong, Lam Ngọc Anhliền bối rồi cúp điện thoại, rồi ném vào trong ngăn kéo.

 

Ôm theo máy tính xách tay chạy về phía phòng họp, không dám nghĩ tới, gương mặt của Hoàng Trường Minhsẽ đen đến mức nào.

 

Buổi họp kết thúc, sau khi Lam Ngọc Anhtrở về chuyện đầu tiên là nhanh chóng mở điện thoại lên, ngạc nhiên là Hoàng Trường Minhkhông gọi lại, cũng không gửi tin nhắn, xem như cô nhẹ nhõm được rồi.

 

Cả buổi nghỉ trưa, yên ổn ăn cơm trưa xong, điện thoại vẫn như cũ không có báo động gì.

 

Dần dần, Lam Ngọc Anh cũng trở nên thoải mái, tiếp tục công việc phải hoàn thành của buổi chiều.

 

Giữa buổi đi vào nhà vệ sinh, có hơi mất thời gian, đợi đến khi cô quay lại, phát hiện bầu không khí của cả phòng làm việc trở nên rất khác, hình như rõ ràng nhất là các đồng nghiệp nữ, mỗi người đều lỗi ra chiếc gương nhỏ để trang điểm vẽ lông mày.

 

Lam Ngọc Anhnhìn sự háo hức hưng phấn trên mặt mọi người, không khỏi hoang mang, “Mọi người bị sao vậy?”

 

“Ngọc Anh, cô vẫn không biết sao?” Đồng nghiệp ở bên cạnh cũng đang tô son, bất đắc dĩ giải thích, “Giám đốc vừa mới thông báo, nói có một nhân vật lớn muốn chiếu cố đến công ty chúng ta! “Nhân vật lớn gì vậy?” Lam Ngọc Anhlắc đầu, mặt đầy vẻ mờ tịt

 

Rốt cuộc là người nào, mọi người hồi hộp căng thẳng lại phần khích, hình như so với tổng giám đốc xuống giám sát vẫn còn chuẩn bị lớn hơn.

 

“Ây dà, chính là

 

Đồng nghiệp vừa định trả lời cô, có người từ cửa chạy tới gào cổ hét lớn, “Giám đốc, tổng giám đốc Hoàng đến rồi!”

 

Tổng giám đốc Hoàng?

 

Lam Ngọc Anhngẩn người.

 

Chỉ nhìn thấy tất cả đồng nghiệp trong phòng làm việc giống như đang cắt tiết gà, trong nháy mắt đều loạt xoạt đứng dậy, còn các trưởng phòng ban của bọn họ, đã sớm sải chân bước vọt đến cửa, trên mặt còn cười rạng rỡ hơn cả mèo thần tài

 

Còn bóng người cao lớn bước ra từ hướng thang máy, không phải Hoàng Trường Minhthì còn có thể là ai?

 

Trên người là một bồ đồ tây màu đen được cắt may thủ công, cả vật được thất tỉ mỉ, vẽ nên đôi chân dài, gương mặt cương nghị không mất sự thô ráp, đường nét rõ ràng lại đẹp trai, vẫn rất dễ trở thành tâm điểm chú ý.

 

Lam Ngọc Anh cần môi, đứng dậy theo.

 

Các đồng nghiệp phía sau đã bắt đầu xôn xao, thì thầm, “Trời ơi, mau đỡ tôi! Muốn ngất”

 

“Trước kia đều là trên báo tạp chí tin tức, hôm nay cuối cùng cũng được nhìn thấy người thật rồi!”

 

“Tổng giám đốc Hoàng thật đẹp trai! Cô xem vẻ đẹp đỉnh cao của anh ấy đi, còn có dáng người khiến người khác muốn ôm lấy! Chao ôi, anh ấy hình như vừa liếc nhìn tôi một cái, không được rồi, trái tim thiếu nữ được ẩn giấu bấy lâu nay của tôi

 

Lam Ngọc Anhlặng lẽ xoa xoa cánh tay, nổi hết cả da gà.

 

Có phải khoa trương đến vậy không?

 

Giám đốc tiến lên, đã xúc động đến mức có chút nói năng lộn xộn, “Tổng giám đốc Hoàng, chào mừng ngài tới, thực sự là vinh hạnh, vinh hạnh!”. Truyện Nữ Phụ

 

Phải biết rằng, vụ hợp tác lần trước đã giống như một chiếc bánh rơi từ trên trời xuống, lại nói thêm có lần nào mà bọn họ không phải cầm theo tài liệu vui vẻ chạy về phía Hoàng thị chứ, ngôi chùa nhỏ bé này sao có thể chịu được sự đích thân thăm hỏi của Đức Phật vĩ đại Hoàng Trường Minh.

 

“Tổng giám đốc Hoàng, xin mời ngài vào phòng khách quý!” Giám đốc vội nói.

 

“Ừ” Hoàng Trường Minhgật đầu, ánh mắt như vô tình lướt qua mặt cô.

 

Giám đốc có thể lên đến vị trí này đương nhiên là người tinh ranh, hơn nữa vụ hợp tác lần trước đã nhận ra có điều đáng nghi, lẽ dĩ nhiên có thể hiểu được ý gì.

 

Khi nịnh nọt dẫn Hoàng Trường Minhhưởng đến phòng khách quý, quay đầu nhìn qua dặn dò, “Ngọc Anh, mau đi pha hai tách trà ngon! “Vâng!” Lam Ngọc Anh nói.

 

“Giám đốcsao lại để cô ấy đi pha chứ?”

 

“Ghen tị chết đi được, bỏ lỡ mất cơ hội có thể tiếp xúc với nam thân ở khoảng cách gần rồi!”

 

Người vừa đi, lập tức có những tiếng oán giận truyền đến.

 

Lam Ngọc Anhngượng ngùng, chịu đựng những ánh nhìn hận thù đi tới phòng khách quý, cô cũng không hề muốn mà

 

Gõ cửa bước vào, Hoàng

 

Trường Minhngồi riêng trên ghế sofa, chân vật chéo tự nhiên, rõ ràng là tư thế ngồi tuỳ tiện như vậy, ở trên người anh lại đẹp đến thế, khoảnh khắc đóng cửa lại, cô vẫn có thể nghe thấy những tiếng thở dài bên ngoài.

 

“Tổng giám đốc Hoàng, trà của ngài… “ Lam Ngọc Anhcúi đầu đặt tách trà lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK