Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 171

 

Hoàng Trường Minh đẩy xe mua sắm, nghe vậy thì kề sát vào cô, dùng giọng nói chỉ có hai người nghe thấy, “Giống như thân thể em, ăn không ngán.”

 

Ba chữ cuối cùng giống như là con sâu ngứa ngáy chui vào lỗ tại.

 

Lam Ngọc Anh đỏ mặt, cần răng, đến khi bác gái ở phía sau không kiên nhẫn chờ đợi nữa mới nói, “Cô gái trẻ, rốt cuộc cô có chọn hay không, không chọn thì tránh ra nhường đường đi!”

 

Lam Ngọc Anh tùy tiện cầm bỏ rau chân vịt, ném vào trong xe mua đồ.

 

Tất cả rau cũng đã mua xong rồi, nét đỏ bừng trên mặt cuối cùng cũng biến mất, lúc đẩy xe đi ra quầy tính tiền, Hoàng Trường Minh bỗng nhiên dừng lại.

 

“Chờ một chút.”

 

Lam Ngọc Anh không hiểu “На?”

 

Hoàng Trường Minh hơi nhíu mày, khỏe môi giật giật: “Còn thiếu một thứ chưa mua.”

 

“… Còn có cái gì nữa?” Lam Ngọc Anh liếc nhìn đồ vừa mua trong xe, sau khi kiểm tra xong, cũng không phát hiện là thiếu mất cái gì.

 

Hoàng Trường Minhkhông nói, xoay người đi vào chỗ khu mua săm.

 

Lam Ngọc Anh thấy vậy cũng đẩy xe đi theo phía sau, chẳng qua là khi đến nơi, mặt cô cũng sắp chôn ở trong xe mua đồ rồi.

 

Trên kệ hàng bày các loại hộp nhỏ có đầy đủ màu sắc rực rỡ xanh xanh đỏ đỏ, phía trên còn in các dòng chữ như “cực kỳ mỏng”, “Sợi chỉ mạnh mẽ”… đủ loại khẩu hiệu, thật là khiến cho người khác hoa mắt, hít thở không thông

 

Hoàng Trường Minhnhìn cô, nhướn mày một cái, “Em tới chọn di?”

 

“Tôi… tôi thế nào cũng được…” Lam Ngọc Anh lắp ba lắp bắp, ánh mắt không biết đặt ở chỗ nào.

 

“Cái này không phải mua cho riêng mình tôi, em cũng có phần, phải để có hiệu quả tốt mới được. Hoàng Trường Minh ung dung cầm một cái lên.

 

“… Em nói là thế nào cũng được!” Vẻ mặt Lam Ngọc Anh vất vả lắm mới hết đỏ, bây giờ lại bắt đầu nóng lên.

 

Tay đẩy xe mua đồ cũng bắt đầu toát mồ hôi, luôn cảm thấy những người đi ngang qua đây đều đang nhìn về phía mình, thật là muốn phát điên mà.

 

Thật lâu sau đó, Hoàng Trường Minh vẫn còn rất hứng thú chọn một hộp lại một hộp, cô cắn chặt môi: “Hoàng Trường Minh, rốt cuộc anh đã chọn xong chưa thế…”

 

“Cũng tạm.” Anh xoay xoay tay, ném hết cả mấy hộp vào xe mua đồ.

 

Một giây kế tiếp, Lam Ngọc Anh lập tức đẩy xe mua đồ, vội vã chạy về phía quầy thu ngân.

 

Lúc ban đầu vừa mới đi theo anh, cô đã có kinh nghiệm đến cửa hàng tiện lợi mua thử đồ này, bây giờ nhớ lại vẫn còn cảm thấy ngượng tới hoảng.

 

Mắt thấy sắp tới quầy thu tiền, chờ lúc Hoàng Trường Minh đuổi kịp cô, Lam Ngọc Anh dứt khoát để anh đẩy xe mua đồ, “Tôi… tôi ra bên ngoài chờ anh!”

 

Nói xong, cô liền trốn nhanh như thỏ.

 

Lam Ngọc Anh đi vòng quanh từ lối đi riêng ra bên ngoài, đứng ở cầu thang máy chờ anh. Lúc này, điện thoại di động vang lên, là bạn thân Trương Tiểu Du của cô.

 

Nghĩ đến việc cô ấy buổi tối không trở về còn không báo cho mình, cô liền vội vàng nhận điện thoại.

 

Đến khi Hoàng Trường Minh tính tiền xong đi ra từ bên trong, Lam Ngọc Anh cũng cúp điện thoại, nhưng mà tựa hồ như trong lòng có chút không yên.

 

Đi thang cuốn trở về chỗ ban đầu, thiết kế dốc, rất chậm chạp.

 

Tầm mắt Lam Ngọc Anh đặt ở trên thang cuốn đang di chuyển lên, bên tại còn quanh quẩn nội dung cuộc trò chuyện vừa rồi với Trương Tiểu Du.

 

“Bất kể nói thể nào, nếu không phải là vì tổng giám đốc Hoàng mới sáng sớm đã chạy tới nhà cậu, ba cậu, còn có cả người mẹ kế kia của cậu cùng với cô em gái kia làm sao có thể dễ dàng từ bỏ ý đồ chứ? Tớ thấy không đem cậu đánh đến tàn phế cũng không chừng, không đúng bây giờ cậu đã nằm ở trong bệnh viện rồi!”

 

“Thế nào, cậu cũng nói gì đi, nếu không cũng không được, người đàn ông của mình muốn cái gì nhất cậu cũng không biết sao?”

 

“Huống hồ cũng không phải cậu mặc đi trên đường chính để cho người ta ngắm, sợ cái gì!”

 

“Ngọc Anh à, làm người cũng không thể không biết báo ân nha!”

 

Bả vai bị người ta đụng một cái, Lam Ngọc Anh mới hốt hoảng lấy lại tinh thần.

 

“Ngây ngốc cái gì đấy?” Hoàng Trường Minh nhíu mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK