Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 246

 

“Muốn hẹn hò không?”

 

“ Hoàng Trường Minh!” Cô nhịn không được hét lên.

 

Hoàng Trường Minhnhếch môi cười nhẹ, “Lúc này tôi rất tôi trọng ý kiến của em, em muốn hẹn hò lúc nào?”

 

“Hoàng Trường Minh, tôi đã nói rồi, tôi không cần friend with benefits. Càng không muốn hẹn hò với anh.” Lam Ngọc Anhmím chặt môi.

 

“Vậy em nói một chút xem em muốn gì? Hoàng Trường Minhcản ánh sáng từ đỉnh đầu cô xuống, ngũ quan thâm thúy.

 

Dây thần kinh như bị thứ gì đó châm chích, Lam Ngọc Anhnằm nhẹ hai tay thành quyền.

 

Dù mi mắt buông thống, nhưng cũng không thể khống chế được sự thống khổ dần xâm chiếm đáy mắt, ngón tay vặn vẹo một lúc lâu, cuối cùng cô vẫn chọn ngẩng đầu lên, không trả lời mà hỏi lại, “Hoàng Trường Minh, anh có phải muốn tôi tiếp tục đi theo anh không?”

 

Lông mày Hoàng Trường Minhnhướn lên một chút.

 

Lam Ngọc Anh nhìn thấy, càng mím chặt môi nói tiếp, “Đầu tiên là làm sinh nhật cho tôi, sau đó lại để tôi chuyển đến khu tập thể vừa cũ kỹ vừa rách nát này, nếu tôi đoán không sai, anh muốn tôi ở đây cho thuận tiện đúng không?”

 

“Nếu như tôi tiếp tục đi theo anh, có phải sẽ giống như trước, chỉ cần anh gọi điện thoại, tôi liên phải vui vẻ đến làm ấm giường. Sau đó anh sẽ đưa cho tôi một tấm thẻ, bên trong cử đúng ngày sẽ chuyển vào bảy trăm triệu như trước đây, hay là nhiều hơn? Hay là thậm chí chỉ cần phục vụ cho anh vui vẻ, tôi muốn bao nhiêu anh liền cho bấy nhiêu?

 

Nhìn thấy anh trầm mặc đứng lặng, thái độ như cam chịu.

 

Trong lòng Lam Ngọc Anh chi còn cảm giác lạnh buốt thất vọng.

 

Cô nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng cũng rất kiên định lắc đầu, “Nhưng những chuyện này tôi đều không muốn.”

 

“Lam Ngọc Anh!” Hoàng Trường Minhnhíu mày trầm giọng.

 

“Thật xin lỗi, làm anh thất vọng rồi, nhưng tôi rất nghiêm túc!” Lam Ngọc Anh hít vào một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào đôi mắt tĩnh mịch của anh, lắc đầu một lần nữa rồi nói từng chữ từng chữ rõ rằng, “Hoàng Trường Minh, tôi không muốn làm bạn giường của như như trước kia nữa, gọi đến thì phải đến.

 

Cô không trực tiếp nói ra cô muốn gì, chỉ nói cho anh biết chuyện mình không muốn là gì.

 

Hai đầu lông mày của Hoàng Trường Minhgiống như bị bao phủ bởi sương mù, nhìn không rõ

 

Lam Ngọc Anhcúi đầu, đi qua bên người anh, cũng không bị ngăn cán.

 

Trái tim buông lỏng xuống nhưng lại căng lên nhanh chóng. tiếp tục đi về phía trước, lúc vừa mới sượt qua người, nghe được anh đột nhiên nói: “Vậy thì hẹn hò đi!”

 

Nếu ngay từ đầu đồng ý tiếp tục đi theo anh, Lam Ngọc Anhsẽ không yêu cầu kết thúc.

 

Một người đàn ông xuất sắc về mọi mặt giống như Hoàng Trường Minh, dám tin rằng cho dù có phải làm người tình vụng trộm lén lút, cũng sẽ có rất nhiều phụ nữ chờ đến lượt, nhưng cô tuyệt đối không nằm trong số đó.

 

Cho nên lần trước khi say rượu xảy ra quan hệ, cô kiên quyết coi rằng đó là tình một đêm, là bởi vì không muốn tiếp tục đi lên vết xe đồ.

 

Cuối cùng cũng nói hết ra được những lời trong lòng, trong lòng Lam Ngọc Anhvừa thoải mái vừa ngột ngạt.

 

Nhất là khi cô từng bước từng bước từ đi ngang qua anh, cổ họng giống như đang bị tay ai bóp chặt, chỉ là cố gắng hết sức để không biểu hiện ra bất kì điều gì, khi giọng đàn ông trầm ổn từ phía sau vang lên, cô sắp bước ra khỏi phòng bếp liền khựng chân lại.

 

Anh ấy… nói gì?

 

Lam Ngọc Anhkinh ngạc quay đầu.

 

Trong đầu là một khoảng trắng, chỉ có thể sững sờ nhìn anh, chỉ nghe thấy âm thanh trái tim mình đập mạnh mẽ.

 

“Hoàng Trường Minh, anh… có ý gì?”

 

Cổ hết sức nuốt nước bọt xuống, Lam Ngọc Anh cuối cùng cũng phát ra tiếng

 

Đôi môi mỏng của Hoàng Trường Minhkhẽ động, “Có ý gì cái gì?”

 

“Lời anh vừa mới nói, là có ý gì? Lam Ngọc Anhkhông dám chớp mắt, nín thở tiếp tục hỏi.

 

“Chính là nghĩa đen trên mặt chữ!” Hoàng Trường Minhcau mày, trên mặt dường như có hơi đỏ.

 

Nghĩa đen trên chữ, tức là có ý gì?

 

Hau tay Lam Ngọc Anhlặng lẽ đặt sau lưng.

 

Cổ hết sức siết chặt lòng bàn tay với nhau, mặc dù cảm giác đau đớn truyền đến một cách rõ ràng, cô cũng không dám tin những điều này là thật.

 

Trong cuộc đời Lam Ngọc Anh, từ trước tới nay chưa từng đứng đờ người ra như lúc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK