Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1437

“Ong ong ong – – “

Tiếng rung của di động lỗi thời vang lên, phá khung cảnh kiều diễm.

Chỉ cần thêm một chút nữa thôi là Trần Phong Sinh có thế ngậm chặt lấy hai cánh môi như hoa mà mình ngày nhớ đêm mong kia rồi, nhưng tiếng chuông điện thoại di động lại cứ bám riết không tha, khiến yết hầu anh khó nhịn lăn hai vòng, anh lấy ra muốn tất đi Nhưng sau khi nhìn thấy trên màn hình điện thoại hiển thị dãy số của bệnh viện, động tác của anh vẫn tạm dừng lại.

Nếu là điện thoại của bất cứ kẻ nào khác, anh đều có thế trực tiếp điều.

chinh lại để ở chế độ im lặng, bỏ qua mặc kệ, nhưng nếu là số của bệnh viện thì không được, rất có thể là cuộc gọi liên quan đến sự sống chết của bệnh nhân ở trong khoa, cho nên anh chỉ có thể dừng lại tất cả động tác, bỏ cô ra mà đi nhận điện thoại Giọng nói trầm thấp “a lò” lại ở trong mộng, Cô đang làm gì đây?

một tiếng, Trương Tiểu Du lúc này mới như tỉnh Ý thức được phản ứng vừa rồi của mình, nhất thời cô cảm thấy được bối tối, xấu hổ quản bách muốn chết, cô gần như nhanh chóng bừng tỉnh, trực tiếp quay đầu bước nhanh chạy ra khỏi phòng bếp, chạy vào trong phòng ngủ “Trần Phong Sinh không đuổi theo, bởi vì bên kia điện thoại truyền đến giọng nói lo lắng của y tá đang trực: “Bác sĩ Sinh, anh mau đến bệnh viện đi, người bệnh trong phòng bệnh nặng đột nhiên huyết áp cùng nhịp tim đều giảm xuống, tình huống vô cùng khẩn cấp!”

Trần Phong Sinh nhìn bóng dáng chạy mất dép khỏi lông ngực mình, khàn giọng nói: “Tôi biết rõ, hiện tại tôi đến ngay!”

Cúp điện thoại, anh cũng theo sau đi ra khỏi phòng bếp.

Nhìn về phía cửa phòng ngủ đóng chặt, đôi mắt đào hoa của Trần Phong Sinh khẽ híp lại, sự thâm thúy bên trong còn chưa hoàn toàn tản đi, cuối cùng anh vẫn lấy chìa khóa xe ra, lựa chọn bước về phía huyền quan.

Mãi đến khi tiếng cửa chống trộm bị đóng lại truyền đến, Trương Tiểu Du dựa lưng vào trên ván cửa mới chậm rãi ngồi bệt trên mặt đất, tay đè lên trái tìm đang đập loạn nhịp.

Cả đêm đó cô bạn thân Lam Ngọc Anh cũng không về nhà, mà cô thì lăn lộn khó ngủ, luôn có dự cảm rằng ngủ đến lúc nửa đêm thì cửa chống trộm sẽ bị người ta dùng chìa khóa mở ra, sau đó bóng dáng cao ngất kia lại đi vào.

Chập tối thứ sáu, sau khi Trương Tiểu Du tan tâm thì có cùng em họ đi tới một tiệm nước được trang hoàng cực kỷ thời thượng ở gần Đài Truyền Hình.

‘Sau khi Chu Thị Linh tốt nghiệp thì có vào làm việc, trải qua ba tháng thực tập, cuối cùng cũng được chuyển lên làm nhân viên chính thức, cho nên để ấn mừng chuyện này, cô nàng muốn mời cô ăn cơm, cậu bạn trai nhỏ lập trình viên của cô. nàng đang tăng ca ở trong công ty, cho nên chỉ có hai người bọn họ Lúc ngồi xuống gọi món, Trương Tiểu Du lại không nhịn được lấy điện thoại ra nhìn hai lần, chính cô cũng không biết mình đang chờ mong điều gì nữa!

Đây là nhà hàng thịt nướng than hoa kiểu Hàn Quốc, nhân viên phục vụ bưng thịt bò đã sơ chế tẩm ướp xong mang lên, trên bếp nước bang lên tiếng đầu nóng “tí tách”, bên cạnh là đĩa rau xà lách cùng tía to dùng để cuốn thịt ‘Đây xem như là một món ăn mà Trương Tiếu Du bình thường hay ăn, hôm nay cũng không biết tại sao, có lẽ là vì khói ăn trong phòng hơi nồng, cô vừa ngửi thấy mùi vị dầu khói thì trong bụng không khỏi có chút buồn nôn, rất không thoải mái Chu Thị Linh thấy thế, vội vàng quan tâm hỏi: “Chị, chị không sao chứ?”

“Không sao đâu!” Trương Tiểu Du lắc đầu, bưng lên ly nước ấm bên cạnh lên uống vào hai ngụm, nhất thời cảm giác thư thái hơn không ít, chẳng qua lúc nhìn về miếng thịt ba chỉ trên bếp nướng, cảm giác buồn nôn lại cuồn cuộn trong bụng, cô không khỏi đứng dậy: “Chị vào toilet một chuyến!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK