Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1569

Trước kie lần đầu làm trợ lý phóng viên, khi thu xếp chạy tin dân sinh của một số ngườ, không phải là chưa phỏng vấn kiểu mâu thuẫn gia đình này, cũng có không ít người vợ bị chồng bạo hành trorg gia đình, thời điểm cô cùng Tô ‘Yên vác theo máy móc đi phỏng vấn, họ gặp phải tình huống hầu như giống hệt như của Tống Giai Lệ.

Là phụ nữ, Trương Tiểu Du chắc chắn sẽ rất phẫn nộ, “Nguyễn An, sao anh ta có thể làm như thế này Trần Phong Sinh yên lặng đặt điện thoại xuống, nhíu mày h có chắc không cần gọi cảnh sát không?”

Giai Lệ, cô “Tôi chắc chắnf’ Tống Giai Lệ gật đầu kiên định, lấy khăn tay lau nước mắt trên mắt, cố nặn ra một nụ cười, “Thật lòng xin lỗi, hại hai người đêm hôm khuya khoắt còn phải mất công tới đây! Kỳ thực, thật sự không có chuyện gì, tôi chỉ là bị thương ngoài da vậy thôi. Nguyễn An và tôi chỉ là mâu thuẫn vợ chồng nhỏ. Nguyễn An tối nay anh ấy uống quá nhiều, có thể nên vì vậy mà không kiểm soát được! Bình thường anh ấy rất tốt với tôi, làm sao mà em có thể gọi cảnh sát đến bắt chồng mình được? Bọn tôi không sao cả, anh và cô Tiểu Du đừng lo lắng nữa!”

Trương Tiểu Du có thế thấy rằng Tống Giai Lệ từ trong tâm thực sự không muốn gọi cảnh sát , cô ấy dường như rất bao dung với Nguyễn An Thực ra, nghĩ lại cũng có thể hiểu, dù sao thì hai nhân tài cũng mới kết hôn…..

Trương Tiểu Du. đứng dậy khỏi ghế sô pha, lắc đầu với Trần Phong Sinh rồi bước tới, “Được rồi, cô Giai Lệ, vậy thì cô phải chú ý hơn đến vết thương trên mặt, nhớ luộc thêm vài quả trứng rồi chườm lên đó, nếu không được, hãy đến bệnh viện vào ngày mai kiểm tra một chúu”

“Ừm, tôi biết rồi!” Tống Giai Lệ gật đầu.

Vuốt mái tóc dài che đi rất nhiều vết thương trên trán và mặt, dường như không muốn lộ ra vẻ nhếch nhác trước mặt hai người, Tống Giai Lệ chủ động nói: “Tiểu Du, lúc nãy cô có đề cập vở kịch ba lê trên điện thoại, ngày mai tôi sẽ tới đoàn kịch xét xét và chào hỏi, sau đó sẽ gửi vé qua bưu điện tới đài truyền hình! Giờ cũng đã muộn, hai người hãy mau về sớm!”

“Vậy cô mau đi nghỉ ngơi đi”

Sau khi tạm biệt, Trương Tiểu Du và Trần Phong Sinh rời khỏi tòa nhà cao tầng Trên đường trở về, không khí trong xe rất yên ắng, còn có chút áp lực.

Trương Tiểu Du đang ngồi trên ghế lại phụ, nhìn cảnh đường phố đi phản chiếu qua gương, những vết bầm tím luôn xuất hiện trong đầu mà không thể tự chủ được, thật sự là quá sốc, khiên cô cảm thấy kinh hãi.

Thở dài, cô thu ánh mắt lại.

Đến trước khu chung cư ở Lâm Giang, chiếc Cayenne màu đen giảm tốc độ và dừng lại ở tầng dưới.

Trương Tiểu Du cởi dây an toàn, thấy Trần Phong Sinh ngồi bên cạnh luôn im lặng trên đường về, không khỏi hỏi: “Cầm Thú, anh còn đang nghĩ đến cô Giai Lệ sao?”

“Không vui à?” Trần Phong Sinh nghiêng người về phía cô.

“Nào có!” Trương Tiểu Du nghe vậy không nói nên lời, tức giận nhìn anh chảm chãm, “Bây giờ là lúc nào rồi!”

Trần Phong Sinh cong môi, vươn tay ra xoa đầu của cô, xoa xoa khiến mái tóc có chút rối Trương Tiểu Du không có né tráng mà mím môi nói: “Câm Thú, anh có nhớ vài ngày trước, em cùng anh đi công tác ở Hà Nội trở về sau hai ngày không?

Không phải chả đụng mặt cô Giai Lệ đang đi tuần trăng mật sao, sau khi trở về em đã nói với anh là mặt cô ấy bị thương…”

“Ừm” Trần Phong Sinh mở môi.

Giọng điệu của Trương Tiểu Du hơi ngập ngừng, “Không biết tại sao, em luôn cảm thấy vết thương lần trước không phải do đi chơi du thuyền rồi ngã, mà là giống như lần này, bị người ta đánh… Anh nghĩ xem, có thể tất cả là do Nguyễn An bạo lực gia đình phải không?”

“Nếu đó là sự thật, thì chông mới cưới của cô Giai Lệ thật sự quá đáng!

Trước đây em đã từng phỏng vấn qua tin tức về bạo lực gia đình, nhưng họ đều đã kết hôn được vài năm. Nhưng đây đẳng này là mới kết hôm, quả thực là lần đầu mới gặp. Nhưng nhìn dáng vẻ của cô Giai Lệ, cô ấy dường như vẫn rất bao dung…”

Trần Phong Sinh nhíu mày vẻ mặt nghiêm túc, trầm giọng chậm rãi nói: “Giai Lệ không còn là một đứa trẻ, cô ấy đã là người trưởng thành rồi, đây là hôn sự của cô ấy, muốn làm như thế nào, cũng không liên quan gì đến chúng tap “Vâng…” Trương Tiểu Du gật đầu.

Là người ngoài, quả thực không tư cách gì nhúng tay vào hôn nhân của người khác, nhưng bọn họ đều là phụ nữ với nhau, không thế không đồng cảm được, lẩm bẩm nói: “Chỉ hi vọng mọi thứ được như lời cô ấy nói, Nguyễn An do uống nhiều thì mới bốc đồng thôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK