Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 222

 

Lam Ngọc Anhđứng thẳng người, nhìn xuống, mái tóc ngắn của anh có chút rối loạn, trông như ổ gà.

 

Nói thật, có chút buồn cười.

 

Lam Ngọc Anh cố nhịn cười, nhưng mà dần dần phát hiện ra hình như anh không ổn lắm, dù là khi mỏi mệt, cũng chưa từng thấy anh gầy yếu như vậy, nói bệnh tới mức như núi sập cũng đúng, nhưng theo lý mà nói thuốc đã dẫn dân có tác dụng chứ….

 

Càng nghĩ cô càng nhíu mày, không nhịn được duỗi tay sờ lên trên trán anh

 

A!

 

Cô khế kêu một tiếng ở trong lòng, rút tay về.

 

Sở lên trên trán mình một chút, mới biết nhiệt độ kia nóng muốn chết.

 

Lúc trước khi đi công tác ở Đà Nẵng, dầm mưa trong thời gian dài như vậy cũng không sao, bây giờ gặp một chút gió lạnh mà thành như vậy.

 

Lam Ngọc Anhlên tiếng, “Hoàng Trường Minh, anh như vậy không được đầu, đến bệnh viện đi!”

 

“Không đi” Hoàng Trường Minh nhanh chóng đáp lại.

 

“Vậy anh có bác sĩ riêng hay không?” Lam Ngọc Anhnhíu mày tiếp tục hỏi.

 

“Không có. Hoàng Trường Minhđáp lại lần nữa.

 

Lam Ngọc Anhnhếch nhếch miệng, không phải người có tiền đều có bác sĩ riêng sao?

 

Nghĩ một chút, cô lại vội vàng hỏi, “Vậy bác sĩ Trần thì sao? Muốn gọi điện thoại cho anh ta không!”

 

Dù sao cũng là bác sĩ, nên sẽ có cách đối phó với loại bệnh nhẹ như vậy phải không?

 

Hoàng Trường Minhlại cứ từ chối, “Mấy ngày trước anh ta vừa mới đi du lịch Hà Nam, vừa quay về liền có một loạt cuộc phẫu thuật lớn đang chờ anh ta, đừng làm phiền người ta.

 

Sau khi Lam Ngọc Anhnghe xong, không thể không nhớ tới người bạn tốt Trương Tiểu Du của mình.

 

Trùng hợp như vậy? Đều đến Hà Nam du lịch……

 

Nhưng mà bây giờ không thể nghĩ được nhiều như vậy, cô đang rất lo cho bệnh tình của anh, nhiệt độ này còn nóng hơn cả lần trước khi cô phát sốt, nếu như không tới bệnh viện, thật sự không dám bảo đảm sẽ nóng thành thế nào, chỉ sợ ngày mai ngay cả việc ngủ dậy sẽ thành vấn đề.

 

Hoàng Trường Minhđột nhiên hỏi cô, “Nhà cô có rượu trắng không?”

 

“Không có… Lam Ngọc Anhngơ ngác lắc đầu.

 

“Vậy em đi siêu thị mua một chai.” Hoàng Trường Minhlại nói.

 

Lam Ngọc Anhchớp chớp mắt, không nhịn được trừng anh một cái, nghi ngờ có phải anh bị nóng đến choáng váng rồi không, “Đá bệnh thành như vậy, anh còn muốn uống rượu? “Nghe tôi, nhanh đi mua đi.” Tay Hoàng Trường Minhxoa xoa cổ họng, khàn khàn cố hết sức nói, “Dùng rượu trắng lau trên người một lát, là có thể hạ sốt”

 

Lam Ngọc Anhnghi ngờ nhìn anh, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu dưới ánh mắt nhìn chăm chú của anh. Mười lăm phút sau, cô thở hổn hển xách bình rượu trắng đi lên.

 

“Mua về rồi?”

 

Lam Ngọc Anhlắc lắc bình rượu trắng trong tay, “Ừm, mua về rồi!”

 

Thật ra lúc mới cô vẫn còn nghi ngờ, nhưng mà nhớ đến đêm đó khi bị nhốt ở công viên, anh dùng thần thể sưởi ấm cho cô bớt nóng, có lẽ là anh hiểu rõ hơn cô…..

 

Quan trọng nhất là, hỏi dì làm trong siêu thị, dì nói cách này thật sự có tác dụng, nhiệt độ cơ thể có thể h xuống rất nhanh, khi cháu ngoại nhà mình bị bệnh sợ bị chích đau, nên dì ấy cũng thường xuyên làm như vậy.

 

Cháu ngoại……

 

Bên chỗ cô chính là một tổng giám đốc…

 

Hoàng Trường Minhlấy túi đồ từ trong ngăn kéo ra ném cho cô, “Trong này có miếng bông, dùng nó chấm rượu xoa lên người tôi.”

 

“Hả?” Lam Ngọc Anhtrợn tròn mắt, “Tôi….. Tôi làm?”

 

“Bây giờ tôi không có một chút sức lực nào cả, cô sẽ không trông cậy vào người bệnh tự hạ sốt cho mình chứ.” Khi Hoàng Trường Minhnói chuyện, đôi mắt sâu thẩm vẫn nhìn chăm chăm cô, không hề chớp mắt. Dưới ánh đèn vàng ấm áp trên trần phòng ngủ lại có vẻ có mấy phần đáng thương, hơn nữa ở giữa những hàng chữ đều không có một chút bá đạo nào, ngược lại còn giống cầu xin hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK