Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1143

Nữ cảnh sát vừa đi trước cô, vừa luôn miệng nói: “Cô à, tuổi tác còn trẻ đừng chủ quan như vậy, làm sao có thể cùng một người đàn ông trên mạng quen biết không lâu mà tùy tiện gặp mặt chứ. Cũng may là lần này có em gái cô báo cảnh sát, nếu không không biết đã xảy ra hậu quả gì rồi. Từ nay về sau nhớ cẩn thận một chút”

Trương Tiểu Du khép lại chiếc áo khoác, cố tình để nữ cảnh sát thấy được mép áo phía trong bị xé rách, sau khi nghe được giáo huấn thì giả bộ ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, cảm ơn cô cảnh sáu”

“Em họ của cô đang đợi cô ở bên ngoài, cô có thể đi ngay bây giờ!”

Trương Tiểu Du gật đầu, sau khi cảm ơn một lần nữa, cô bước ra ngoài đồn cảnh sát “Trời ơi, anh ấy nhìn đẹp trai quá đi, nhất là đôi mát đào hoa kia thật quyến rũ, tôi chết mất!”

‘Vừa đẹp trai lại quyến rũ có ích lợi gì? Vừa rồi không phải đã nghe bọn họ nói sao? Bị đội phó đưa vào thấm vấn, đó là một tên đốn mạt. Nghe nói anh ta lừa phụ nữ đế đi khách, còn sử dụng bạo lực tình dục và lạm dụng”

Khi đi ngang qua sảnh sở cảnh sát, Trương Tiểu Du nghe thấy hai nữ cảnh sát đang tụ tập thảo luận.

Cô không thể không nhìn sang, người đàn ông ngồi ở bàn làm việc đã thay quần áo riêng, quần tây và áo sơ mi màu xám than. Lúc tiến vào phòng khách sạn kia không có kịp để ý diện mạo của anh ta, giờ đây mới có thể thấy rõ.

Tóc nâu đen, tóc mai ngắn, đôi mắt đào hoa lãng tử, đôi môi mỏng trông như đang cười Điều đáng ngạc nhiên nhất là anh ta có một đôi bàn tay đẹp khác thường, mảnh khẳnh với các đốt ngón tay rồ ràng, móng tay được cắt tỉa gọn gàn. Từ lúc bị cảnh sát đột nhập vào trong phòng đến hiện tại đang ngồi trong đồn cảnh sát, trên mặt anh ta không hề có chút xấu hổ nào vì làm chuyện bất chính, vẻ mặt của anh ta lúc này có chút u ám.

Hiển nhiên, ai bị bắt gặp ở một nơi như vậy trong tình huống đó mà có tâm trạng tốt chứ.

Đột nhiên, anh quay đầu lại, lạnh lùng nhìn cô.

Tim của Trương Tiếu Du nhảy lên một nhịp, cô bất giác rùng mình.

Nhưng rồi, khi nghĩ đến việc người kia chỉ là một tên cặn bã, cô lập tức không sợ nữa, đứng thẳng lưng lên tự cho mình một chút dũng khí, sau đó giơ ngón giữa đắc thẳngg về hướng anh ta rồi ngấng cao đầu bước ra ngoài Chu Thị Linh đang ngồi xổm ở góc ngoài chờ cô, thấy cô ra lập tức chạy tới Nhìn vào trong phòng cảnh sát, Chu Thị Linh xoa xoa tay, lo lắng hỏi: “Chị, cảnh sát có làm khó chị không?”

“Cảnh sát làm khó chị cái gì chứ?” Trương Tiểu Du lộ vẻ không vừa ý mà nhướng mày: “Chị rõ ràng là người bị hại, bọn họ an ủi chị còn không kịp nữa haha. Có điều cái tên đốn mạt kia thì không may rồi, có thể cả đêm nay phải ở lại trong đồn cảnh sát đấy!”

“Linh, chị đã trả thù cục tức này cho em rồi, về sau đừng có nói cái gì mà muốn tự sát nữa! Hiện tại tuối em còn trẻ, mắt nhìn người chưa được rõ, gặp mấy tên đốn mạt này cũng không có gì lạ. Đừng buồn quá, thôi, giờ về chăm chỉ học tập đi, băng tốt nghiệp phải cầm chắc trong tay, có biết chưa?”

‘Sau khi Trương Tiểu Du nói xong lời quan tâm, thì đi đến bên đường chặn một chiếc taxi: “Đã hơn mười giờ rồi, em về trường thì gọi điện báo cho chị một tiếng!”

Chu Thị Linh bị cô nhét vào trong xe taxi, nằm lấy tay cô không ngừng nói “Chị à..”

“Được rồif’ Trương Tiểu Du xua tay ngất lời: “Nhớ kỹ lời của chị, hôm nay chị đã mệt cả một ngày rồi, ngày mai còn phải chạy đi lấy tin mới nữa, có gì để sau rồi nói ‘Sau khi nói xong, cô đóng cửa rồi đi về phía lối vào tàu điện ngâm.

Khi xe taxi chạy đi, Chu Thị Linh nấm trên cửa sổ, nhìn người chị họ vẫn đang vẫy tay chào mình. Cô không vui vẻ chút nào mà ngược lại có chút gì bứt ứt, nhìn vào dòng tin nhắn trên điện thoại rồi nhìn chảm chằm vào dãy số 1190.

Ngay sau khi hai chị em họ rời đi, một chiếc xe cảnh sát đột ngột phanh gấp trước cống đồn cảnh sát.

Chưa kịp dừng lại, cửa sau đã bị mở ra, phó cục trưởng hoảng sợ chạy tới nắm chặt mũ cảnh sát của mình, nhìn thấy tình hình bên trong, trên trần có một giọt mồ hôi lớn rơi xuống, lập tức xông đến mắng cấp dưới “Còn thất thần cái gị, tôi thấy anh chính là ăn gan hùm mật gấu mới làm ra cái chuyện như vậy, đúng là tên không hiểu biết mà!”

Sau khi giơ tay tất cấp dưới hai cái, phó cục trưởng quay mặt lại cười ha hả gật đầu chào người đàn ông đang uế oải ngồi trên ghế: “Thực xin lỗi cậu Sinh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK