Mục lục
Truyện Ôm tôi nhé cô gái nhỏ – Lam Ngọc Anh – Hoàng Trường Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1073

Lam Ngọc Anh sững sờ, cô ngoan ngoãn bước đến cửa phòng làm việc.

Cô kéo tay cầm để mở cửa, quả nhiên không ai hiểu con bằng bố, nhìn thấy Hoàng Trường Minh cau mày đứng ở bên ngoài, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể xông vào, cô và đôi mắt tĩnh mịch kia vừa khéo đối diện với nhau.

Nhìn dáng vẻ của anh, hình như anh đã đứng đó từ rất lâu rồi.

Trong lòng Lam Ngọc Anh cảm thấy ấm áp, cô đóng cửa phòng làm việc và chủ động đặt tay mình vào lòng bàn tay to lớn của anh.

Bởi vì tay kia đang cầm hộp gỗ đàn hương màu đỏ mà Hoàng Kiến Phong đưa cho cô, bên tai cô còn vang lên lời nhắc nhở của ông ấy, vì thế cô bước đi rất cẩn thận, chỉ sợ lỡ tay hay trượt chân làm vỡ chiếc vòng, Hoàng Trường Minh thấy cô cứ cúi đầu xuống, khóe miệng hơi nhếch lên, anh nghĩ rằng cô vừa bị mắng nên cau mày, trầm giọng hỏi: “Ngọc Anh, có phải bố anh lại nói những điều khó nghe với em không? Ông ấy có làm khó em không?”

“Không…” Lam Ngọc Anh ngơ ngác lắc đầu, sau đó lại lộ ra vẻ lo lắng, cô căng thẳng hỏi: “Hoàng Trường Minh, rốt cuộc thì gia pháp của nhà anh là gì vậy.”

Hoàng Trường Minh kinh ngạc.

Sau khi nghe cô kế về những chuyện vừa diễn ra trong phòng làm việc, anh nhìn chảm chấm vào chiếc vòng tay trong hộp, lúc anh được sinh ra, mẹ anh bị băng huyết qua đời, thậm chí anh còn không có ký ức về mẹ của mình, anh chỉ có thế dựa vào những bức ảnh đế tưởng tượng và nhớ đến mẹ của mình. Anh không biết gì về chuyện chiếc vòng tay này, lòng bản tay anh đặt ở phía trên, trong lúc nhất thời, cảm xúc không thể nào binh tĩnh được.

Anh nhìn cô, thấy cả khuôn mặt cô đều nhãn lại vì lo lắng thì bật cười gì có gia pháp chứ, bố đang trêu em đấy!”

“Thật”

Lam Ngọc Anh thở phào nhẹ nhõm, nhưng cô vẫn cầm chắc cái hộp trong tay, cô nhìn về hướng phòng làm việc, chớp mắt nói: “Thật ra em cảm thấy, có vẻ bố anh cũng thích em…”

“Anh thích em hơn” Đôi môi mỏng của Hoàng Trường Minh cong lên.

Những lời nói yêu đương từ miệng của Hoàng Trường Minh khiến lòng cô rung động, mặc dù biết ở đây không thích hợp nhưng cô vẫn không kìm lòng được, thấy không có ai cô lập tức chủ động hôn anh.

Một nhà ba người ở lại nhà cũ để ăn tối Trên bàn ăn dài, ngoài bọn họ ra chỉ có vợ chồng Hoàng Kiến Phong, đã lâu Tiêu Thành Vân không đến nhà cũ, có vẻ như Hoàng Kiến Phong rất hận anh ấy vì tội danh thương mại trước đó. Mà bây giờ, vào ngày mà Lê Tuyết Trinh bị đưa ra nước ngoài, anh ấy cũng mua vé máy bay ngay buổi tối hôm đó, đi theo cô ta, có vẻ như Phạm Mỹ Lệ cảm thấy rất thất vọng.

Mặc dù không sôi nổi nhưng bầu không khí vẫn rất hài hòa, những người làm đều nhận ra hôm nay tâm trạng của ông chủ có vẻ rất tốt, trên khuôn mặt nghiêm nghị không có nhiều cảm xúc nhưng ông ấy đã uống cạn hai ly rượu.

Sau bữa tối, Hoàng Trường Minh chủ động đi theo Hoàng Kiến Phong đến phòng làm việc.

Cánh cửa phòng đóng lại, hình như đã lâu rồi hai bố con không ở riêng với nhau, Hoàng Kiến Phong bước đến bàn ngồi xuống, đột nhiên ông ấy giơ tay đập mạnh xuống bàn một cái, phát ra tiếng động lớn.

Dường như Hoàng Trường Minh đã biết trước bổ mình sẽ có phản ứng như vậy, anh không ngạc nhiên, chỉ lười biếng kéo chiếc ghế đối diện ra rồi ngồi xuống.

“Đồ bất hiếu!”

Hai mắt Hoàng Kiến Phong trừng lớn, ông ấy tức giận hỏi: “Con cố ý giấu bố đúng không? Nếu không phải hôm nay bố đón Đậu Đậu về nhà cũ, nghe thấy trong miệng thằng bé gọi ông ngoại, ngay cả chuyện con bé là con gái của ông Lê, bố cũng không biết.

“Ö” Hoàng Trường Minh đưa tay sở cằm, anh không phủ nhận.

“Con muốn chọc tức bố đúng không?” Hoàng Kiến Phong tức giận đến mức không biết phải nói gì.

“Đừng tưởng rằng bố không biết con đang tính toán gì nhé, con cố tình không cho bố biết là muốn bố chấp nhận con bé trước, đến thời điểm thích hợp sẽ nói ra thân phận của con bé, đây quả là kế hay”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK